Ám Dạ Tàng Phong
Chapter 19: Thần Quyền Môn

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Ám Dạ Tàng Phong

Tác giả: Hắc Tâm Lão Cẩu

Người Dịch: Kiết Tường

Bản dịch được thực hiện bởi truyen66.com. Hãy truy cập truyen66.com đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Cám ơn!

 

Hồi thứ 19: Thần Quyền Môn

 

Thần Quyền Môn, vị trí ở trong Ký Châu, môn chủ Tề Phóng Long đã đã đạt hậu thiên đỉnh phong, chỉ một bước nữa là đạt tiên thiên, trở thành một thế lực lớn trên giang hồ, vì có Phá Kích Thần Quyền tự sáng, võ công nhỉnh hơn một bậc các cao thủ cùng cảnh giới, vì thế mà trong Ký Châu, được xem là thiên hạ đệ nhất nhân cũng không quá.

Người này không có con cái, chỉ có một vị đệ đệ thiên tư võ học cũng xuất chúng là Tề Phóng Hổ, nhưng Tề Phóng Long vì có Phá Kích Thần Quyền tự sáng, tên tuổi và thực lực đều có cả, vì thế mà Tề Phóng Hổ không bằng ca ca.

Tần Phong cực khổ đến Ký Châu, tìm đến một trà lâu, những tin này không cần phải dò hỏi, vì đây là đề tài bàn tán trong những lúc trà dư tửu hậu. Nhưng khi Tần Phong vừa nâng chén trà lên, thì ông lão kể chuyện vẻ mặt lén lút nói với những người cùng bàn: “Mấy người có biết Tề Phóng Hổ bảy ngày trước tự dưng lăn ra chết, chết không rõ lý do, vợ con trong nhà đều chết cả, Tề Phóng Long đang bế quan không hay biết, cho đến khi biết thì già trẻ lớn bé nam nữ trong nhà đều bị giết cả, đã qua ba ngày, Tề Phóng Long đau lòng chết đi sống lại, và không biết đã đi đâu.”

“Vậy Tề Phóng Long đã đi đâu?”

“Nghe nói ngày Tề Phóng Long xuất quan, đã đột phá tiên thiên, khi thành tựu tiên thiên, đột nhiên lòng có cảm ứng, mới phát giác sự tình không ổn.”

“Đúng rồi, sao ông lại biết?”

“Lão hủ có một đứa cháu làm sai nha ở nha môn, thi thể đặt ba ngày, Tề Phủ hôi thối ngút trời, mới có người báo cho nha môn.”

“Giang hồ đồn rằng Tề Phóng Long đại hiệp nhân nghĩa vô song, hay giúp người nghèo, không ngờ một nhà lại có kết cục này, và không rõ tung tihcs.”

“Ôi, ai nói không phải chứ…”

Nghe đến đây, trong lòng Tần Phong cảm thán Thần Quyền Môn bị diệt, e là khó mà trở về ăn nói với phương trượng.

Nhưng trong lúc này, hai người mà Tần Phong không muốn gặp nhất đã xuất hiện, chính là Huyền Ngôn và Huyền Nê. Hai người vào trà lâu, nhìn về phía mình, Tần Phong không thể không cười khổ đứng lên.

Thấy hai người nhìn mình với ánh mắt nghi hoặc, có ngạc nhiên, có u ám khó quan sát.

“Không ngờ sư đệ vẫn còn sống và thoát khỏi ma chưởng của Trịnh Thành. Hai bọn ta bỏ chạy, cũng là bất đắc dĩ, mong sư đệ đừng trách.” Huyền Nê hai tay hợp lại, nói xong còn niệm một câu A Di Đà Phật, làm Tần Phong thấy tởm, đúng là giả từ bi giả tới cùng.

“A Di Đà Phật, may mà có Phật Đà phù hộ, gặp được quý nhân, sư đệ mới thoát được tai kiếp.” Tần Phong sẵn miệng nói một câu, dĩ nhiên là không lí do gì nói ra sự thật.

Nhưng, như thế cũng đủ làm Huyền Nê ngh ngờ.

Hai người Huyền Nê cũng không nói nhiều: “Nơi này không tiện bàn, sư đệ theo ta.”

Huyền Nê tìm một chỗ đặt chân không xa Thần Quyền Môn, trong viện cỏ mọc ung tùm, phòng đã cũ nát, nhưng dùng đã đủ để dùng che mưa gió.

Vì vị trí của Thần Quyền Môn là ở một nơi hẻo lánh Ký Châu, tuy trong phủ hào hoa khí phái, nhưng Tề Phóng Long vì muốn yên tĩnh luyện công, không tìm một nơi phồn hoa, mà thích chỗ yên lặng.

Tần Phong thấy cảnh tang hoang trong viện, trong đầu nhớ việc khác, nhớ lại lúc hai người chia ra chạy, chắc là không gặp lại, đến Ký Châu mới gặp lại nhau, lý do là sao thì chỉ hai người mới biết.

Huyền Nên nhìn hai người, mỉm cười nói: “Chắc là hai người đã biết Thần Huyền Môn xảy ra chuyện, thì ra phương trượng bảo chúng ta mang kinh thư về, sẵn tiện tìm hung thủ giết người đoạt sách, nhưng vài ngày qua, xảy ra biến cố, hai vị đã rõ. Tề Phóng Hổ bị giết, Tề Phóng Long không rõ đi đâu, Thần Quyền Môn một đêm bị diệt, người này mà ăn gan báo, dám giết cả nhà người ta.”
“Tội ác ngút trời thế này, vả lại Thần Quyền Môn thuộc chính đạo, bị diệt như thế, khẳng định là do Tà Ma Đạo Tam Tôn gây ra, ngoài chúng ra, ai dám khiêu khích Thiếu Lâm và Thái Huyền Đạo của chính đạo, khắp gầm trời này, ai mà dám làm thế?” Huyền Nê mặt vẫn còn cười, chẳng có chút bị thương nào với những người đã mất.

“Đã nói vậy, Huyền Nê, ngươi nói là do Tà Ma Đạo Tam Tông làm, vậy người đến Thiếu Lâm giết người đoạt sách là ai? Bảy ngày trước Thiếu Lâm ta bị hắc y nhân giết người đoạt kinh, và Thần Quyền Môn này, cũng bảy ngày trước bị diệt môn, hai chuyện này có liên quan gì không? Huyền Ngôn nói giọng ồm ồm.

Tần Phòng nhìn Huyền Ngôn với ánh mắt ngạc nhiên, không ngờ hòa thượng bề ngoài thô lỗ này, không ngờ trong lòng lại rất tinh tế, lúc này chợt cảnh giác Huyền Ngôn hơn.

Xem ra, Huyền Nê nhìn bề ngoài nhanh nhẹn, nhưng không thông minh bằng Huyền Ngôn.

Lúc này Huyền Phong lên tiếng: “Hai vị sư huynh, dù sao thì phương trượng nhờ ba chúng ta mang kinh thư về, bắt được hung thủ, theo lí thì phụng lệnh hành sự, nhưng chúng ta đã gặp rắc rối, nếu chúng ta trở về tay không, phương trượng hỏi gì cũng không biết, không phải là phụ nhờ vả của phương trượng sao? Theo sư đệ thấy, họa diệt môn của Thần Quyền Môn, và người giết người đoạt kinh Thiếu Lâm ta, là có dây mơ rễ má với nhau.’

Hai người đều nhìn Tần Phong, một lát sau, Huyền Nê lên tiếng: “Sư đệ cũng nghĩ như hai ta, vậy chuyện này quyết định, không tra ra hung thủ diệt Thần Quyền Môn, tuyệt không về Thiếu Lâm.”

Nói xong quay người ra ngoài, miệng còn treo nụ cười tàn nhẫn.

Đêm đến, mây đen giăng trời, sấm chớp vang rền, gió mạnh thổi đến, xem ra không lâu nữa sẽ đổ mưa to.

Nhưng lúc này, cũng chính là lúc thích hợp nhất để hành động.

Trong ngôi nhà nát, bên cạnh một đốm lửa, xuất hiện hai hắc y nhân. Một hắc y nhân lên tiếng: “Sư đệ, đệ không biết võ công, tối nay do ta đến chỗ đặt xác của quan phủ quan sát, Huyền Nê đến Thần Quyền Môn kiểm tra, đệ thủ ở viện đợi tin.”

Nói xong, hai người vận thân pháp, lướt qua tường.

Tần Phong ngồi xếp bằng, nhìn ngọn lửa, nhắm hai mắt lại, trong đầu niệm kinh Phật, cảm nhận chân khí di chuyển liên tục trong kinh mạch, không ngừng tăng mạnh.

Bên ngoài sấm chớp liên hồi, gió mạnh ào ạt, đốm lửa dập dìu, đột nhiên Tần Phong mở mắt nói: “Các hạ hãy ra đây, không có người khác, cần gì lén lút?”

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương