Bàn Luận Tư Thế Ăn Cẩu Lương Chính Xác
Chương 33: Ảnh Đế Công Vị Chanh 12

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!


======《 Sinh tồn trên đảo hoang 》 phát sóng trực tiếp thực tế ảo, quay chụp hiện trường · ngày thứ tư ↓↓======
Mặt trời chói chang trên bầu trời, càng ngày càng nóng hơn, nhưng cũng không thể đánh thức những con thú hai chân trên đảo.

Nó không vui, kiêu ngạo trốn vào tầng mây, sau đó không lâu, một tiếng sấm sét đánh thức bọn họ từ trong mộng.
Minh Hình xoay người bò dậy, vuốt trái tim nhỏ đang run rẩy, chui khỏi lều liền thấy —— một đám mây đen khổng lồ lấy tốc độ cực nhanh từ chân trời chạy như điên về phía hắn, wow, cảnh tượng dữ dội như này thật quen thuộc làm sao!
Có bài học xương máu lần trước, hắn không nói hai lời lao về phía lều của em họ thân yêu, nửa đường còn gặp Tô Sở do do dự dự không biết có nên vào lều của Cẩu Lương không, ánh mắt hai người chạm nhau, gật đầu một cái, ăn ý mà cùng chạy về một hướng.
Hạ Sùng Phong cũng bị tiếng sấm đánh thức, Cẩu Lương đang trở lên gắt ngủ, đại khái là ngày hôm qua uống say khó chịu, lần này tính tình đặc biệt nghiêm trọng, cậu không chịu mở mắt cho dù hắn có ôm chặt dỗ dành thế nào đi chăng nữa.
Cho nên, khi Minh Hình và Tô Sở tiến vào, họ nhìn thấy Hạ Sùng Phong cao lãnh ôm nửa người không được chôn trong túi ngủ, nửa người trên của Cẩu Lương hoàn toàn dựa vào người hắn nhắm thẳng nách của hắn chui vào......
Minh Hình kỳ quái kêu: "Đây là tình huống gì thế?!"
Tô Sở luôn nhớ tới bản thân đang phát sóng trực tiếp ho khan một tiếng, xấu hổ nói: "A Phong đang gọi Mạch Mạch thức dậy à? Ha ha ha."
Hạ Sùng Phong gật gật đầu với bọn họ, nói với Cẩu Lương: "Trời mưa rồi, em không cần thu đồ ăn hôm qua mang về sao?"
Cẩu Lương nhanh chóng tỉnh dậy, dụi dụi hai mắt nói với Minh Hình: "Anh còn đứng đây làm gì, mau đi gọi hai người kia tới giúp đỡ đi!"
Căn bếp yếu ớt giản dị căn bản không chịu nổi mưa to gió lớn của lễ rửa tội, đợi mọi người dọn tất cả đồ vật của căn bếp vào trong lều, mưa cũng đã rơi xuống.
Cẩu Lương liếc nhìn sắc trời, nói: "Mưa này khả năng kéo dài cả buổi sáng, mọi người định ăn vạ ở chỗ của tôi không đi sao?"
Minh Hình: "Căn lều này có một nửa là của em họ tôi!" Một bộ dạng cậu đừng mơ đuổi tôi đi.
Cẩu Lương xuy một tiếng, xoa xoa mái tóc rối bù khi ngủ, nói: "Nam thần à, hôm qua em hình như uống say, em không nói thêm gì chứ?" Cậu cẩn thận nhìn sắc mặt Hạ Sùng Phong —— Ừm, khẳng định bản thân không gọi linh tinh như từ khoá Thời Vũ, nếu không sắc mặt chanh nhỏ hôm nay sẽ không bình tĩnh như vậy.
Nhưng mà, Hạ Sùng Phong & Minh Hình & Tô Sở & Thành Bắc & Chương Kiều Dịch, chỉ im lặng nhìn cậu với vẻ mặt tiều tuỵ không nói lời nào.
Cẩu Lương cũng không thèm để ý, nói: "Nam thần à, hôm nay chúng ta ăn cháo hoa quả đi! Lại tráng hai cái bánh trứng, ồ, vậy mà còn có cà chua nhỏ, vậy chúng ta ăn một phần cá sốt cà chua, thêm một bánh tart trái cây, thế nào?"
Hạ Sùng Phong đương nhiên đồng ý.
Minh Hình: "Oa bữa sáng hôm nay phong phú như vậy, cảm ơn đảo chủ!"
Cẩu Lương: "Không cần cảm ơn, không có phần của anh."
Minh Hình: "......??"
Ba người khác: Chúng tôi thì sao?
Cẩu Lương nói: "Miễn cưỡng tính thêm chị Tô Sở đi, những người khác nên làm gì thì làm đấy đi, bổn thiếu gia không phải tới làm đầu bếp cho mấy người."
Tô Sở: Từ trước đến nay tôi chưa từng cảm ơn mẹ nhiều như vậy vì đã sinh ra tôi là con gái ≧▽≦
Minh Hình: "Đừng mà, rõ ràng khi lần đầu tiên gặp mặt còn ngọt ngào gọi tôi một tiếng anh họ, bây giờ không còn tình cảm nữa sao?"
Cẩu Lương: "Tôi nhớ rõ lúc ấy anh nói, ai là anh họ của cậu, ha ha."
Minh Hình: "Tôi sai rồi! Đảo chủ, cậu là anh họ của tôi còn không được sao QAQ."
Cẩu Lương khoanh tay trước ngực: "Vậy về sau ai rửa bát, củi lửa ai nhặt, nước dùng để uống ai chọn, vệ sinh ai làm, bắt cá ai đi?"
Minh Hình nhanh chóng trả lời: "Thầy Thành còn có anh Chương!"
Thành Bắc và Chương Kiều Dịch:......!Tiểu Teddy quả nhiên danh bất hư truyền, thật muốn đánh hắn.
======《Sinh tồn trên đảo hoang 》 phát sóng trực tiếp thực tế ảo ngày thứ tư · bạn hỏi tôi đáp ↓↓======
Thời gian bữa sáng của cẩu streamer đã qua.

Nhóm nam thần nữ thần đều rất thỏa mãn, đám quần chúng ăn dưa tối hôm qua mất ngủ như vậy hôm nay vẫn như thể được tiêm máu gà —— chúng tôi cũng muốn ăn (.

-ω′-)!!
Bên ngoài lều trại mưa to gió lớn, một chiếc đèn cắm trại năng lượng mặt trời trong lều cẩn trọng gánh vác sứ mệnh chiếu sáng, phái an nhàn thoải mái nhất.
Thầy Thành nói: "Thật ra tôi còn mang theo một bộ mạt chược, lúc lên đảo tôi đã đưa nó cho đoàn phim rồi, bây giờ chúng ta chỉ có thể ngồi chờ mưa tạnh vậy?"
Giáo chủ Chương nói: "Anh Thành, đáng nhẽ anh nên mang một bộ bài Poker, cái đó không chiếm diện tích."
Thầy Thành thở dài: "Ngàn vàng khó mua được điều biết trước."
Nữ thần: "Nếu không chúng ta chơi một trò chơi nhỏ thế nào, bạn hỏi tôi đáp, đầu tiên chu kỳ theo chiều kim đồng hồ rồi ngược lại, người nào sau 3 giây không trả lời lại phải chấp nhận hình phạt từ nhà trên.

Vấn đề gì cũng có thể hỏi nha, tôi đoán bây giờ các bạn nhỏ đáng yêu tại phòng phát sóng trực tiếp đều đang nói nam thần à nam thần, hãy trả lời đồng ý đi!"
Nhóm Fans: "Nữ thần à, chị quá hiểu chúng tôi rồi! o(*≧▽≦)ツ"
Lấy nữ thần làm điểm bắt đầu và điểm kết thúc, cô hỏi: "A Hình, cậu bị fans gọi là bảo bối Teddy có cảm giác như thế nào?"
Oa nha, ngay từ đầu đã sắc bén như vậy! Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều dựng lỗ tai lên.
Teddy: "Đương nhiên là kiêu ngạo rồi! Em họ, cậu có thể để cho đảo chủ đừng nhắm vào tôi như vậy được không?"
"Không thể." Phong vô tình không quan tâm Teddy bé nhỏ đang uất ức, chuyển về phía bên tay trái của mình: "Tiểu Hố Nhi, hai ngày này chơi vui vẻ chứ?"
Đảo chủ: "Những thứ khác đều tốt, nhưng mà mọi người đừng gọi em là đảo chủ nữa! Nơi này của em lại không phải Đảo Đào Hoa, cũng không có Bích Hải Triều Sinh, Quách Tĩnh, Hoàng Dung; cứ gọi em là Mạch Thao hoặc là Mạch Mạch đi!" ( OS nội tâm: Gọi đảo chủ, nguyên chủ không chấp nhận đâu, đã liên tiếp ba ngày không xoát hồn lực phụ rồi ~ quăng ngã!)
Vấn đề của cậu là: "Anh Chương, hôm nay anh có mặc quần lót không?"
Lần trước giáo chủ Chương đi tắm ở khe suối kết quả quần lót bị trôi đi chỉ có thể mặc quần rồi quay lại chân không: "......!Mặc rồi, cảm ơn! Thầy Thành, nghe nói anh muốn tái hôn, là thật ư?"
Thầy Thành: "Thật sự, đến lúc đó mời mọi người tới uống rượu mừng nha.

Tiểu Sở, em đã từng nói chuyện về bạn trai rồi phải không?"
Nữ thần nói: "Muốn nói, em đang đợi một người thích hợp ha ha.

Vậy thầy, tại sao anh lại ly hôn rồi lại muốn tái hôn với vợ cũ vậy?"
"Đây là hai vấn đề đi", thầy Thành khéo léo nói: "Tái hôn tất nhiên là bởi vì chúng tôi còn yêu nhau.

Tiểu Kiều à, cậu chuẩn bị khi nào kết hôn với bạn gái thế?"
Giáo chủ Chương lại bị hỏi một lần nữa: "......!Sau khi trải qua khó khăn này, tôi nhận ra rằng cuộc sống không phải dễ dàng, vì vậy tôi sẽ cầu hôn cô ấy khi tôi quay trở lại! Mạch Mạch, em đã từng nói chuyện yêu đương bao giờ chưa?"
Mạch Mạch: "Từng nói qua.

Nam thần à, anh đã từng nói chuyện yêu đương bao nhiêu lần rồi?"
Nhóm Ong Mật đều dựng lỗ tai lên, chỉ nghe nam thần nói: "Một lần." Wow wow wow, là khi nào là với ai?! Chị Tình, chị mau ra đây nói cho rõ ràng!!!
Phong hỏi Teddy: "Anh có biết hình ảnh xấu xí về việc thay răng của anh vẫn còn ở chỗ tôi không?"

Teddy hoảng sợ: "Cậu muốn làm gì?!"
Chỉ thấy Phong cười không nói, nhóm Star tất cả đều kích động: Cầu show ảnh a Phong thần!
Sau khi Teddy hỏi xong nữ thần là một chu kỳ mới theo chiều kim đồng hồ, hắn tóm được cơ hội hỏi Phong: "Cậu giữ bức ảnh của tôi là muốn làm gì?!"
Phong nhàn nhạt nói: "Trừ tà."
Phụt —— ha ha, có thể đem đi trừ tà vậy phải xấu đến thế nào đây.
Căn bản không để ý tới Teddy đang xù lông, Phong tiếp tục hỏi: "Tiểu Hố Nhi đã từng nói chuyện yêu đương bao nhiêu lần rồi?"
Ha ha, câu hỏi này hơi quen tai!
Mạch Mạch: "Một người."
Chờ một vòng trở về, cậu lại hỏi Phong: "Anh có yêu người anh đang yêu không?"
Phong: "Yêu."
Wow wow wow!!!
Tin tức giựt gân trên hành tinh!!!
Càng làm bọn họ kích động chính là, trong chu kỳ kế tiếp Phong và Mạch Mạch bắt đầu phân cao thấp ↓↓
Phong: "Một người có nghĩa là gì?"
Mạch Mạch: "Nghĩa là cả đời này em chỉ biết yêu một người."
"Anh yêu đối phương đến mức nào?"
Giọng nói trầm thấp của Phong thong thả mà thâm tình, nói: "Bất kể lúc thuận lợi hay nghịch cảnh, giàu có hay nghèo khó, khỏe mạnh hay bệnh tật, niềm vui hay nỗi buồn, anh sẽ yêu cậu ấy một cách bất tận, trung thành với cậu ấy.."
"Em sẽ kết hôn với người mình yêu chứ?"
Mạch Mạch: "Tất nhiên."
"Nếu fans phản đối anh kết thúc việc độc thân, anh vẫn sẽ ở bên cậu ấy chứ?"
Phong: "Tất nhiên rồi, fans là bạn đồng hành trong thanh xuân của anh, còn cậu ấy là bạn đồng hành cả đời của anh."
"Còn em thì sao, nếu bị toàn thế giới phản đối, em vẫn sẽ kiên trì ở bên người mình thích chứ?"
Vẻ mặt Mạch Mạch cười rất hạnh phúc: "Trong cuộc đời này đối với em mà nói, không có bất cứ thứ gì có thể gọi là chướng ngại giữa em và anh ấy."
【 Đinh, cập nhật độ hảo cảm của mục tiêu, độ hảo cảm hiện tại: 81.


......
Tiểu Teddy vạn tiễn xuyên tâm: "Chuyện này xảy ra khi nào a a a?!"
Nhóm Ong Mật: "Chúng tôi cũng muốn biết!!"
"Chị Tình, chị mau ra đây!"
"Phong của tôi có người yêu thích......"
"Tôi thật muốn khóc."

"Nhất định là tôi đã xem một cuộc sinh tồn giả ở vùng hoang dã, đây rõ ràng là hiện trường tin tức nóng hỏi của giải trí mà!"
"Tôi hôm nay không mở ra phòng phát sóng trực tiếp, không có không có không có!!"
"Mọi người lý trí một chút, Phong dường như rất thích người đó, mấy người đừng gây áp lực cho Phong, anh ấy cũng có cuộc sống riêng của mình."
Nhưng giọng nói của fan lý trí như vậy cực kỳ yếu ớt, bị chìm trong một trận tiếng khóc lớn!
Mạch Mạch: "Em đoán fans của anh bây giờ đều đang khóc, anh có muốn nói điều gì với bọn họ không?"
Chỉ nghe Phong nói: "Anh bây giờ rất hạnh phúc, 27 năm, trước nay chưa từng có."
Nhóm Ong Mật nghẹn lại, nhưng mà trong chốc lát tiếng khóc lại lớn hơn nữa, Chị Tình chị mau ra đây chúng tôi không thừa nhận đâu!!!
Ngày này, phòng phát sóng trực tiếp biến thành đại dương mênh mông.
======《 Sinh tồn trên đảo hoang 》 phát sóng trực tiếp thực tế ảo quay chụp hiện trường · ngày thứ năm ↓↓======
Mặc kệ thế giới ngoài kia có chấn động như thế nào, cuộc sống trên hòn đảo biệt lập giữa biển khơi vẫn yên tĩnh, "Đầu sỏ gây tội" Tô Sở hối hận một trăm lần khi đưa ra trò chơi này, có thể tưởng tượng những ngày sau khi rời đảo hẳn là rất sôi nổi.
Nhưng mà, bọn họ bây giờ cũng không có thời gian lo lắng về những chuyện tương lai này.
Hôm nay, bọn họ sẽ vượt sông để đến nơi dừng chân thứ hai ở trung tâm của hòn đảo biệt lập này.

Khi rời đi, Minh Hình và những người khác không rảnh để thu dọn hành lý, bọn họ lo lắng nhổ cỏ từ bãi đá, giúp nhau nhét đầy cỏ trên dưới toàn thân nơi có thể nhét được, hận không thể biến thành một người bù nhìn.

Ngược lại, Cẩu Lương và Hạ Sùng Phong rất bình tĩnh ngồi một bên uống nước.
Minh Hình vừa nhét cỏ vào đai lưng vừa nói: "Em họ à, động tác của cậu nhanh lên đi, hôm nay chúng ta phải đi bộ nửa hòn đảo này đấy, không thêm chút bảo đảm sao được?"
Hạ Sùng Phong lẳng lặng nhìn, cũng không động thủ.
Chờ mọi người rốt cuộc có thể vác bọc hành lý lên rồi, Cẩu Lương mới từ ba lô móc ra một lọ xịt thuốc, "À, có phải tôi quên nói cho mọi người không, ngày hôm qua tôi lấy cỏ này đun thành nước thuốc, chỉ cần xịt lên người một ít, là được?"
Minh Hình bốn người đã dùng cỏ xoa mạnh ở trên người, xoa đến trầy da: "......!Mạch Mạch, cậu có thù oán gì sao?"
Cẩu Lương mỉm cười: "Tôi chỉ cảm thấy dáng vẻ mọi người vô cùng nhiệt tình rất hút fans, không cần cảm ơn tôi."
Bốn người nghẹn khuất nhìn Cẩu Lương người có thú vui xấu xa và Hạ Sùng Phong người nối giáo cho giặc.
Sau ba giờ đồng hồ trong rừng rậm, cuối cùng bọn họ cũng đến con sông ở giữa đảo.

Đầu nguồn của con sông rộng từ 4 đến 5 mét, đi qua một dốc đá dựng đứng chênh vênh thoáng chốc như tuấn mã lao nhanh xuống, mở ra con sông rộng hơn 20 mét.

Dòng chính và hơn chục ngọn thác trắng xóa đổ thẳng xuống, kỳ vĩ và tráng lệ, đẹp không sao tả xiết!
Nhưng...!Nhìn dòng sông đang đổ ầm ầm và công cụ duy nhất để băng qua sông —— dây leo, bốn người Tô Sở đồng thời nuốt nước bọt nói: "Mạch...Mạch Mạch, chúng ta phải từ chỗ này băng qua sao?"
Bọn họ không có bản lĩnh như Cẩu Lương nắm dây leo cũng có thể chạy lên cây cổ thụ cao hơn 20 mét, chẳng may mà ngã xuống......
Nhìn nước sông chảy xiết, đám Tô Sở chân đã mềm nhũn.
Ngay cả Thành Bắc mặt cũng đầy ngưng trọng hỏi: "Mạch Mạch, không còn đường nào khác có thể đi sao?"
"Sông là nhất định phải qua, nhưng cũng không phải chỉ có một con đường có thể đi."
Cẩu Lương nói: "Nơi này là gần nhất, mọi người có thể leo lên cái cây kia là có thể nhìn thấy sườn núi cao đối diện với khu cắm trại thứ hai của chúng ta.

Nếu đi đường vòng, chúng ta có thể đi trung du hoặc hạ du để băng qua sông, nhưng mà tôi chân thành khuyên mọi người không nên làm như vậy."
Mọi người hỏi: "Tại sao?"
Cẩu · triết học gia · Lương: "Mọi chuyện trên thế gian đều là như thế này, cho dù mọi người có trải qua bao nhiêu đi nữa, đều sẽ thấy rằng cái đầu tiên mới là tốt nhất."
Mọi người: "......!Vậy thì chúng ta cùng nhau đi trải nghiệm một chút nhé."

Lúc này bọn họ cũng không tin còn có bất cứ điều gì có thể đáng sợ hơn cảnh trước mắt này.
======《 Sinh tồn trên đảo hoang 》 phát sóng trực tiếp thực tế ảo ngày thứ tư · thời gian mạo hiểm ↓↓======
"A!!!"
Khán giả theo chân nam thần nữ thần đến vùng trung và hạ lưu sông, nơi nước không còn chảy xiết nữa, nhưng còn chưa đến bờ biển, nữ thần và giáo chủ đã hét lên!!
Chỉ nhìn thấy một con cá sấu đột ngột nhảy lên khỏi mặt nước, ưỡn cằm phát ra tiếng gầm trầm thấp cảnh báo, những chiếc răng nanh sắc nhọn của nó dường như chực chờ cắn đứt con thú hai chân xông vào lãnh địa của nó bất cứ lúc nào.
"A a a a!"
"Emma, làm tôi sợ muốn chết!"
"Vẫn ổn vẫn ổn, sau khi Mạch Mạch nói xong tôi đã chuẩn bị tâm lí, bằng không bây giờ tôi phải vào bệnh viện rồi, trái tim nhỏ bé yếu ớt của tôi!"
"Mẹ ơi, nơi này thật nguy hiểm, chúng ta mau về nhà đi!"
"......!Tận mắt nhìn thấy cái gì gọi là hoa dung thất sắc*, đau lòng cho nữ thần của tôi quá."
*Hoa dung thất sắc [花容失色]: thay đổi đến mức không còn huyết sắc.

Hình dung lúc con gái bị dọa đến kinh sở hoảng hồn bạt vía sắc mặt trắng bệch.
"Phong đầu tiên đã chắn trước người bọn họ, thật khí phách, nhưng mà......!Người yêu dấu à, anh mau lùi lại đi, chẳng may bị cắn, bây giờ tôi sẽ nhảy từ tầng 9 xuống đó! (/TДT)/"
"Mạch Mạch hư quá rồi, Tiểu Teddy nhà tôi bị dọa tới mức tè dầm, được chứ!"
......
Lại thấy Mạch Mạch bình tĩnh vỗ vỗ bả vai Phong, nhìn về phía những người khác đang ôm thành một đoàn người, nói: "Đừng sợ, không tiến vào phạm vi tấn công 3 mét của chúng nó thì chúng nó sẽ không chủ động cắn mọi người."
Nữ thần: "Nhưng mà nó...nó chạy ra! π__π"
Mạch Mạch nhún vai, "Đến mức này thì đáng sợ rồi, cho nên tôi mới nói, mọi người không thích hợp đi đường khác.

Chỗ này chỉ là cá sấu, xuống chút nữa còn có cá piranha, cá chình điện, trăn......!Cho nên, mọi người còn muốn đi xuống dưới nữa không?"
Tiểu Teddy ôm chặt giáo chủ Chương ở gần nhất, nói: "Vậy cậu phải nói sớm chứ, nếu nói sớm đánh chết tôi cũng không đi."
Mạch Mạch: "Tôi còn tưởng rằng mọi người sẽ tương đối có tinh thần hy sinh, để cho fans, các bạn bè trong phòng phát sóng trực tiếp hiểu biết một chút những sinh vật quý hiếm này."
Mọi người: "......"
Người xem: "Nhưng mà chúng tôi cũng không phải là rất muốn xem, đau lòng chủ của tôi QAQ."
Cũng may Phong sờ đầu Mạch Mạch, kịp thời ngăn lại hành vi phát rồ của cậu, Mạch Mạch còn đáng tiếc nói: "Những con vật này là đáng xem nhất khi mọi người đến hòn đảo của tôi, bây giờ mọi người không được gọi là sinh tồn trên đảo hoang, thẳng thắn gọi là bảo bối được phát triển trong nhà kính được rồi."
Giáo chủ: "......!Bảo bối trong nhà kính tôi cũng nhận."
Vì thế bọn họ quay lại đường cũ, mà lương tâm đoàn phim đã quay những con vật quý hiếm này trong công cụ thực tế ảo được đặt trên đảo, khiến các fans phát cuồng trong sự sợ hãi và kích thích.
Trở lại thác nước trên thượng du đang chảy xiết một lần nữa.
Thầy Thành: "Tôi cảm thấy tôi sống 40 năm cũng không có một đi một về dài đằng đẵng và chua xót như này."
Nữ thần nơm nớp lo sợ: "Mạch...Mạch Mạch, nhưng mà chúng ta băng qua như thế nào đây? T T."
Mạch Mạch chỉ ngón tay.
Chỉ thấy, một sợi xích sắt rõ ràng được làm nhân tạo để băng qua sông xuất hiện trước mặt họ.
Minh Hình sụp đổ: "Sao cậu không nói sớm, chân tôi đau quá!"
Mạch Mạch: "Là mọi người hỏi tôi trước có đường khác có thể đi hay không, ╭(╯^╰)╮"
Rõ ràng Phong cũng nhìn thấy xích sắt, tùy ý để Mạch Mạch hồ nháo, liếc mắt nhìn hắn nói: "Cậu ấy không có nghĩa vụ phụ trách cuộc sống của anh."
Minh Hình: "......!Dì à, mau nói cho cháu biết đây không phải em họ của cháu đi ( >﹏.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương