Chung Tình 2
Chương 19

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Loại thời điểm này, Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên đứng ra, còn đột nhiên mở miệng……

Ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người Ngôn Cảnh Tắc.

Sau đó, trong đó có hơn một nửa số người là nghi hoặc —— người trẻ tuổi này là ai vậy?

Hơn một nửa số người còn lại thì vừa mừng vừa sợ —— Chu tướng quân đã trở lại!

Nhưng, bất kể là nghi hoặc hay là kinh hỉ, trong lúc nhất thời cũng chưa ai nói chuyện, thật ra lại khiến Ngôn Cảnh Tắc đem lời mình muốn nói, hoàn chỉnh nói xong.

Nghe được Ngôn Cảnh Tắc nói như vậy, nghe được giọng Ngôn Cảnh Tắc, những nhân tài trước tiên không nhận ra Ngôn Cảnh Tắc bỗng ý thức được —— đây là Chu tướng quân!

Chu tướng quân thế nhưng còn sống!

Trách không được Tô Hành Dần đi lên liền đánh Chu Chấn Nhung, hóa ra Chu tướng quân vẫn còn sống!

Chu tướng quân còn sống, vậy…… Lời Chu Chấn Nhung nói, rốt cuộc là thật hay giả?

Còn có, bộ dáng này của Chu tướng quân này…… Thật sự quá kinh người!

Trong ấn tượng của bọn họ, Chu tướng quân vẫn luôn râu ria đầy mặt, hóa ra hắn cạo râu đi rồi…… Lại đẹp như vậy?

Chu tướng quân cũng hơn ba mươi tuổi rồi mà? Trên mặt thế mà một tia nếp nhăn cũng không có, nói hắn chỉ có đầu hai mươi cũng có người tin!

“Nghĩa phụ!” Chu Bình mang theo tiếng khóc nức nở kêu lên.

“Tướng quân!” Nghiêm Hợp Lực lão lệ tung hoành.

Còn có vốn là không tin chuyện ma quỷ của Chu Chấn Nhung, nói với Chu Chấn Nhung: “Chu Chấn Nhung, ngươi vong ân phụ nghĩa thì thôi, thế nhưng còn vu hãm Chu tướng quân, may mắn là Chu tướng quân không sao cả!”

"Sao ngươi lại không chết? Chuyện này không có khả năng……” Chu Chấn Nhung lẩm bẩm nói, mặt đầy không dám tin tưởng.

Nhưng, những người này có không tin như thế nào, cũng còn ổn.

Giờ phút này, khiếp sợ nhất, mờ mịt nhất, nghi hoặc nhất, vẫn là Tô Mặc Tu và Trương Nhị Khuyết.

Trương Nhị Khuyết không tin Chu Chấn Nhung nói những lời này kia —— tướng quân nhà hắn không tin, hắn cũng không tin!

Hắn cảm thấy, Chu tướng quân là một nam nhân đỉnh thiên lập địa, tuyệt đối không thể làm ra loại chuyện này!

Kết quả, hắn vừa định vì Chu tướng quân phân biệt vài câu, Ngôn Cảnh Tắc thế nhưng bỗng đứng dậy, ý tứ trong lời nói kia…… Hắn là Chu Tĩnh Sơn?

Ngôn Cảnh Tắc có phải uống nhiều quá rồi không? Trương Nhị Khuyết mới vừa tưởng vậy, bỗng thấy có người hướng về phía Ngôn Cảnh Tắc kêu nghĩa phụ, còn có người kêu Ngôn Cảnh Tắc là “Chu tướng quân”.

Cả người Trương Nhị Khuyết đều ngốc ra.

Ngôn Cảnh Tắc - nam nhân này mới vừa nhìn thấy bọn họ đã chủ động bảo bọn họ cướp sắc, sau đó còn cả ngày câu dẫn nhị thiếu bọn họ, cũng cuối cùng thành công thượng vị, là Chu tướng quân?

Chu tướng quân không phải rất uy vũ thật hùng tráng sao? Vì sao có bộ dạng như vậy?

Từ từ, nếu Ngôn Cảnh Tắc thật sự là Chu tướng quân, vậy trước kia hắn cứ nói Ngôn Cảnh Tắc là tiểu bạch kiểm, luôn chê bỏ Ngôn Cảnh Tắc……

Chân Trương Nhị Khuyết đột nhiên có hơi mềm.

Tô Mặc Tu thì càng không cần phải nói.

Tô Mặc Tu vẫn luôn đang quan sát Chu Chấn Nhung, y cảm thấy Chu Chấn Nhung nói hẳn là nói thật.

Nhưng Chu Chấn Nhung nói chính là nói thật, nhưng không nhất định là chân tướng.

Nhìn chung lý lịch Chu Tĩnh Sơn là biết hắn là người làm đại sự, người như vậy, vì sao lại làm ra loại chuyện cường đoạt thê tử của nghĩa tử, tự hủy tường thành của mình?

Dù hắn có thể có sở thích đặc biệt, thích phụ nhân đã kết hôn, cũng có thể đi tìm những người không cần phải đắn đo, dù có thật sự coi trọng thê tử Chu Chấn Nhung đi nữa….

Hắn đã làm ra loại chuyện như vậy rồi, mắc gì không thuận tiện giết chết Chu Chấn Nhung luôn? Ít nhất cũng không thể để Chu Chấn Nhung tiếp tục chưởng binh nữa chứ?

Cho nên, Tô Mặc Tu cũng không tin tưởng lời Chu Chấn Nhung nói.

Y cảm thấy chuyện này, khẳng định còn có nội tình!

Chỉ là…… Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên đứng ra, còn nói như vậy……

Ngôn Cảnh Tắc là Chu Tĩnh Sơn?!

Ngôn Cảnh Tắc là vị…… Chu thúc thúc kia của y sao?!

Sao có thể!

Người khác có lẽ hiểu biết Ngôn Cảnh Tắc tương đối ở mặt ngoài, y lại là thâm nhập hiểu biết Ngôn Cảnh Tắc, người này không biết xấu hổ, luôn câu dẫn y.

Một người như vậy….

Sao có thể là… Chu thúc thúc mọi thứ đều tốt trong miệng phụ thân y kia chứ?

Càng quan trọng là, trước đó Ngôn Cảnh Tắc còn một ngụm một chữ gọi cha y là "Cha"!

Tô Mặc Tu xoay người, nhìn về phía phụ thân đứng bên cạnh mình.

Vừa lúc Tô Hành Dần cũng quay đầu lại nhìn y.

Tô Mặc Tu thấy được biểu cảm khó phân biệt của phụ thân mình, trong mắt còn có… vô cùng đau đớn?

Vì sao cha y lại vô cùng đau đớn?

Từ từ, trước đó hình như y đã nói với cha, y cưỡng bách Ngôn Cảnh Tắc……

Tô Mặc Tu nháy mắt nhớ tới những lời mình và Trương Nhị Khuyết trước đó từng nói qua.

Cho nên, ở trong mắt cha y, y là thừa dịp Ngôn Cảnh Tắc nằm trong tay, xuống tay ác ôn với Ngôn Cảnh Tắc sao?

Chuyện này…… chuyện này……

Trong lúc nhất thời, Tô Mặc Tu như bị sét đánh.

Lúc này hồi tưởng lại, nghĩ đến trước đó Ngôn Cảnh Tắc dụ dỗ y, bảo y đáp ứng mặc kệ phát sinh chuyện gì, đều không thể tách ra khỏi Ngôn Cảnh Tắc linh tinh……

Y quá đơn thuần, y bị…… Bị cái lão háo sắc này lừa mất!

Thế mà y vẫn luôn đau lòng hắn, đồng tình hắn……

Tô Mặc Tu theo bản năng mà nhìn về phía Trương Nhị Khuyết và Thái An.

Đôi mắt Trương Nhị Khuyết trừng đến lớn như cái chuông đồng, rõ ràng cũng giống như y, cực kỳ kinh ngạc, chỉ là…… Vẻ mặt của hắn không đúng lắm.

Trương Nhị Khuyết: nhị thiếu quá lợi hại, quá trâu bò, thế mà đè luôn Chu tướng quân……

Còn Thái An…… Tô Mặc Tu đột nhiên phát hiện, biểu cảm của Thái An là né tránh.

Tô Mặc Tu trong giây lát đã ý thức được cái gì đó —— gia hỏa Thái An này, chỉ sợ đã biết thân phận của Ngôn Cảnh Tắc!

Trách không được ngay từ đầu Thái An nhìn Ngôn Cảnh Tắc không vừa mắt, sau lại nịnh nọt Ngôn Cảnh Tắc như vậy.

Thái An chắc chắn là đã biết thân phận Ngôn Cảnh Tắc!

Khi đó đầu óc y thật là bị hồ nhão dán lại mà!

Trên người Ngôn Cảnh Tắc nhiều sơ hở như vậy, thế nhưng y lại không tưởng tượng nhiều!

Nếu sớm biết Ngôn Cảnh Tắc là Chu Tĩnh Sơn……

Y nhất định ngủ với người này sớm hơn nữa!

Từ từ, hình như có chỗ nào đó không đúng lắm.

Y phát rồ đến vậy sao?

Dưới tình huống biết Ngôn Cảnh Tắc là Chu Tĩnh Sơn, thế nhưng y lại nghĩ….

Y muốn nhanh chóng ngủ với người ta….

Tô Mặc Tu có thật muốn che mặt mình lại.

Ngoài ra……

Y đột nhiên nghĩ đến một sự kiện.

Nếu Ngôn Cảnh Tắc là Chu Tĩnh Sơn, vậy vết thương khẳng định không phải bị người Nhung ngược đãi ra tới, hẳn là chịu khi bị người đuổi giết, hắn chỗ người Nhung cũng chắc chắn không bị vũ nhục.

Chu Tĩnh Sơn dù bị thương nhưng vẫn là Chu Tĩnh Sơn, ai có thể vũ nhục hắn?

Hơn nữa nói thật…… Thân thể Chu Tĩnh Sơn này còn cao lớn hơn cả Trương Nhị Khuyết, đại đa số người đều sẽ không có hứng thú với hắn.

Vậy….

Sao hắn lại thuần thục (trên giường) đến vậy?

Ánh mắt Tô Mặc Tu nhìn Ngôn Cảnh Tắc quả thực đang bốc hỏa.

Ngôn Cảnh Tắc bớt thời giờ ngắm Tô Mặc Tu một cái, bỗng nhìn thấy ánh mắt bốc hỏa kia, trong lòng run lên.

Vợ bé nhỏ nổi giận rồi……

Đều do tên Chu Chấn Nhung đáng chết!

Tuy biết Tô Mặc Tu giận chẳng quan hệ gì với Chu Chấn Nhung, nhưng Ngôn Cảnh Tắc vẫn là giận chó đánh mèo.

Hắn tiến lên một bước, nhìn về phía Chu Chấn Nhung: “Ta không chết, ngươi rất thất vọng đúng không? Chu Chấn Nhung, ta thật là đã nhìn nhầm ngươi, không nghĩ tới thế mà ngươi lại là dạng người này! Ngươi biết những người cùng ngươi huấn luyện, cùng ngươi lớn lên, trước khi chết bọn họ tuyệt vọng cỡ nào sao?”

Ban nãy Chu Chấn Nhung bị đám người Chu Bình đánh, hoàn toàn không đánh trả, lúc này lại đột nhiên động thủ với Ngôn Cảnh Tắc, đứng dậy một quyền vung hướng về Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc tung một chân lên, liền đá hắn đảo về phía sau.

Chu Chấn Nhung nãy giờ vẫn luôn không hô đau, lúc này còn kêu thảm thiết một tiếng.

Tuy ở thế giới này Ngôn Cảnh Tắc chịu đủ loại ước thúc trở thành người thường, nhưng kỹ xảo chiến đấu hắn học được năm tháng dài dòng vẫn còn, tinh thần lực cường đại càng làm sức mạnh hắn rõ ràng hơn nữa.

Dù thương thế hắn chưa lành cũng có thể thu thập Chu Chấn Nhung vào thời kỳ cường thịnh, càng đừng nói Chu Chấn Nhung hiện tại còn đang bị thương.

Một chân này của hắn chính là đá vào chỗ bạc nhược trên thân thể Chu Chấn Nhung, làm Chu Chấn Nhung kêu rên không ngừng.

Người xung quanh nhìn thấy một màn này, đều cả kinh.

Chu Chấn Nhung kêu rên và Ngôn Cảnh Tắc mặc phục sức thân vệ, nhưng vẫn khí tràng cường đại như cũ, thật sự là hình thành đối lập mãnh liệt.

Ngay cả Chu Chấn Nhung lăn trên mặt đất cũng đều hỏng mất: “Tại sao! Tại sao ngươi không chết! Ngươi đáng chết!”

“Đáng chết chính là ngươi, đồ bạch nhãn lang!” Ngôn Cảnh Tắc mặt không biểu cảm, lạnh nhạt mà nhìn Chu Chấn Nhung.

Chu Chấn Nhung nói: “Ngươi luôn miệng nói ta là bạch nhãn lang, sao ngươi không nghĩ ngươi làm cái gì? Ngươi vì sao muốn bức tử A Vân? Ta hận ngươi!”

"A Vân trong miệng ngươi ta cũng chỉ gặp qua vài lần, bức tử nàng khi nào?” Ngôn Cảnh Tắc nói.

Chu Chấn Nhung sửng sốt.

Loại chuyện này, nếu không kịp thời làm sáng tỏ, không cẩn thận truyền ra ngoài…… Ngôn Cảnh Tắc rất rõ ràng, bát quái như vậy là dễ dàng truyền ra nhất.

Đến lúc đó không chừng tất cả mọi người ở biên quan đều cảm thấy, là Chu Tĩnh Sơn cường nhục thê tử của nghĩa tử nên mới bị nghĩa tử phản bội…… Thật như vậy, Chu Tĩnh Sơn quá oan rồi!

Hắn nhất định phải nói cho rõ ràng!

Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Ta lớn lên ở kinh thành, mỹ nữ dạng nào mà chưa thấy qua? Thê tử ngươi một chút ấn tượng cũng không để lại được cho ta, hẳn là tư sắc bình thường, ta có thể coi trọng ư?”

“A Vân đã nói! Ngươi vẫn luôn dây dưa nàng không thôi! Nàng không muốn, ngươi đã cưỡng bách nàng……” Chu Chấn Nhung gào rống nói.

Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên cười: “Ta thật muốn thích người nào, còn cần dây dưa không thôi à? Con cần cưỡng bách à?” Lúc trước hắn căn bản không có làm cái gì, A Tu nhà hắn đã thích hắn đến chịu không nổi rồi!

Hiện tại thì càng không cần phải nói, mới mấy ngày công phu, hắn đã bắt được người!

Ngôn Cảnh Tắc đối với bản thân mình tràn ngập tự tin, những người khác ở đây cũng đều cảm thấy hắn nói có đạo lý.

Chu tướng quân râu xồm trước kia có lẽ không thảo được nữ nhân thích, nhưng Chu tướng quân bây giờ……

Người trước mắt đây thân hình cao lớn tướng mạo anh tuấn, cười rộ lên càng thêm đẹp, nữ tử nào mà không thích?

Tướng mạo Chu Chấn Nhung không tính là kém, nhưng cha mẹ gã đều là người thường ở biên quan, căn bản không thể so với Chu Tĩnh Sơn!

Ở đây người lớn lên không khác Chu Chấn Nhung là bao có không ít, có thể so với Chu Tĩnh Sơn cũng chỉ có tiểu nhi tử của Tô Hành Dần!

Đặc biệt là Chu Tĩnh Sơn nhìn chỉ cỡ tuổi Chu Chấn Nhung mà thôi!

Nếu bọn họ là nữ nhân, chắc chắn là thích Chu Tĩnh Sơn.

Khụ khụ, Chu Tĩnh Sơn ngoại trừ lớn lên tốt, hắn còn là thống soái của Trấn Bắc quân, là tiểu hầu gia đó!

Tô Mặc Tu đối với lời Ngôn Cảnh Tắc nói càng tán đồng, rốt cuộc…… Mới mấy ngày công phu, y đã bị Ngôn Cảnh Tắc bắt lấy rồi.

Người này thủ đoạn cao siêu, căn bản không cần phải cưỡng bách người khác!

“A Vân chỉ thích ta! Ngươi có tốt nàng cũng không thích!” Chu Chấn Nhung cả giận nói, “Ngươi hại A Vân, đừng hòng giảo biện!”

Ngôn Cảnh Tắc cười nhạo một tiếng: “Ta vẫn luôn thích nam tử tuấn mỹ, đối với nữ tử hoàn toàn không cảm giác, A Vân của ngươi có tốt, nhưng chỉ cần nàng là nữ tử….

Nàng có tốt ta cũng không thích!”

Chu Chấn Nhung sửng sốt.

Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Nếu ta thích nữ tử, đã sớm cưới vợ sinh con, sao có thể nhiều năm như vậy mà bên người một nữ nhân cũng không có.”

Tướng lãnh ở đây, ngoại trừ người tử trung với Chu Tĩnh Sơn, còn có số ít mấy người bên Tôn Thời Thần cũng không cung kính Chu Tĩnh Sơn là bao.

Bọn họ nghe được Chu Chấn Nhung nói, nhìn biểu hiện của Chu Chấn Nhung, đối với Chu Tĩnh Sơn là có điều hoài nghi.

Nhưng lời này của Ngôn Cảnh Tắc vừa ra miệng….

Lý do quá cường đại, bọn họ không thể không tin.

Nhiều năm như vậy, nghĩa tử của Chu tướng quân đều cưới vợ sinh con, bên người hắn lại chưa từng có nữ nhân, hóa ra là bởi vì hắn thích nam nhân!

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương