Con Trai Út Của Kiếm Thánh
Chapter 70 Mối Duyên Vương Vấn (2)

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 70 - Mối duyên vương vấn (2)


 

[Dịch giả: Aster]

[Hiệu đính: Bảo Bảo, Lili]

 

‘Mình sao có thể đâm được thứ đó chứ?’

 

Bảo toàn được mạng sống quý giá trong chuyến bay đầy sóng gió thất thường này đã là quá đủ. Mỗi lần Murakan và Quikantel đấu với nhau, Jin đều cảm thấy như xung chấn đụng vào xương cốt của cậu.

 

‘Cô ta đang đối xử với Murakan như thể kẻ thù không đội trời chung vậy.’

 

Những chuyển động của Quikantel đều tỏ rõ sát ý với Murakan, cô ta liên tục nhắm vào cổ họng hắn.

 

Xọeeeet!

 

Hơi thở của Quikantel lướt qua lưng Murakan. Hắn quay đầu lại, và thấy Jin, mồ hôi lạnh đang chảy ròng ròng.

 

Cuộc chiến dường như chỉ đang diễn ra từ một phía khi Murakan liên tục bị đánh úp. Nhưng Murakan lại không nghĩ đến việc tấn công mà chỉ phòng ngự trong suốt thời gian qua.

 

[Bình tĩnh lại và nói chuyện coi, Quikantel!]

 

Vútttttttt~!

 

Bầu trời giăng đầy mây đen.

 

Những đám mây đen là linh lực của Murakan ở dạng vật chất. Murakan bay thẳng vào đám mây, còn Quikantel thét lên một tiếng đinh tai nhức óc.

 

Jin có cảm giác màng nhĩ của mình đang bị xuyên thủng. Tiếng rít truyền vào qua tai làm đầu cậu đau như búa bổ.

 

Giống như cách con người có hệ thống xếp hạng từ 1 sao đến Sáng Thế, rồng cũng được chia thành nhiều cấp bậc khác nhau. Trong số những con rồng đang hoạt động, Quikantel có kỹ năng chiến đấu thuộc hàng cao nhất.

 

Nếu Jin không luyện tập đủ, cậu sẽ ngất xỉu chỉ vì tiếng thét của con rồng này.

 

Jin nín thở khi bóng tối ôm lấy cậu.

 

“May mà tôi đòi đi theo, nên sẽ không có chuyện tôi để ông chết dưới tay con rồng bạc đó đâu."

 

[Đời nào ta lại chết chứ. Quikantel có mạnh đến mấy cũng không thể vào đây được. Chúng ta hãy dành thời gian suy nghĩ đi. Một cách để thuyết phục cô ấy.]

 

Nhưng Murakan lại ảo tưởng rồi.

 

[Anh nghĩ tôi không thể đuổi theo anh vào đó sao?]

 

Đôi cánh của Quikantel đập ra một tiếng sét lớn. Sau đó, cơ thể khổng lồ ấy xuyên qua linh lực của Murakan như một người thợ lặn băng qua làn nước.

 

[Quikantel, sao cô…?]

 

[Có vẻ như anh vẫn chưa nhận ra mình đã trở nên yếu đuối như thế nào nhỉ. Anh gọi đống rác này là ‘giải phóng năng lượng’ à? Murakan, tôi không thể giấu nổi sự thất vọng của mình luôn đấy.]

 

[Hừm, Quikantel. Nghĩ về quá khứ của chúng ta đi nào. Chuyện này tới đây là được rồi. Tôi đến chỉ để hỏi cô vài câu thôi.]

 

[Nghĩ về quá khứ của chúng ta, xé nát anh thành hàng trăm triệu mảnh là không đủ.]

 

[Chà, được rồi. Thế thì tôi cũng đành chịu. Nếu cô có thể thì cứ lao đến đi. Cô đã luôn luôn như thế này mà. Tất cả những gì chúng ta làm chỉ là chia tay thôi mà.]

 

Rắc!

 

Quikantel cắn vào cánh của Murakan. Những âm thanh vỡ vụn vang vọng khắp nơi, Jin rút Bradamante ra theo bản năng.

 

Murakan cũng cắn lại cánh của Quikantel. Do hai con rồng đều có linh lực bảo vệ nên ngay cả khi ngừng đập cánh thì chúng vẫn không rơi xuống.

 

Không ai chịu thua ai, nhưng Murakan chịu nhiều sát thương hơn. Máu bắn ra từ cánh của hắn trong khi Quikantel chỉ có một cái rạn nhỏ như vết nứt trên kính mà thôi.

 

Jin phải vung được kiếm trước khi hai con rồng bắt đầu di chuyển. Ngay sau khi Murakan bị cắn, các đám mây linh lực nhanh chóng tan đi.

 

‘Quikantel có một bộ khung cứng cáp đến nỗi răng của Murakan cũng không thể cắn thủng. Đồng nghĩa với việc những cú đánh hiện tại của mình cũng sẽ không làm được gì cả.’

 

Vì vậy, Jin nhắm vào các khe nứt trên cánh của Quikantel. Đây có lẽ không phải là điểm yếu của cô ta, nhưng sẽ tốt hơn nếu không bỏ qua cơ hội này.

 

Ùmmmm!

 

Bradamante rực sáng aura. Trong khoảng trời tối tăm, một vầng năng lượng chói lọi bừng sáng.

 

[Gì vậy?!]

 

Đáng ngạc nhiên thay, Quikantel nãy giờ không hề biết rằng có con người đang ngồi trên lưng Murakan. Khoảnh khắc đó, cô ta mới nhận ra rằng Jin đang ở trên lưng hắn.

 

Jin nắm chặt thanh kiếm của mình, phóng ra khỏi lưng Murakan như một mũi tên nhắm vào cánh của con rồng bạc.

 

Một đòn quyết định mang tất cả sức mạnh của Jin. Thanh kiếm xuyên qua các khe nứt và đâm vào da thịt, nhưng vẫn chưa kết thúc ở đó.

 

‘Kiếm: Giải phóng.’

 

Murakan đã dặn Jin không được sử dụng kỹ năng này cho đến khi kỹ năng giải phóng linh lực của cậu đạt 5 sao. Tuy nhiên, bây giờ không phải lúc để kìm lại.

 

Nếu đòn tấn công này không gây ra sát thương chí mạng, thì chỉ còn một lựa chọn cuối cùng, đó là phá vỡ mặt dây chuyền của Orgal và triệu hồi Luna.

 

Jin không định làm vậy, thế nên ít nhất cậu phải cố gắng vận dụng tất cả các kỹ năng của mình.

 

Trên hết, cậu không thiếu linh lực để giải phóng Bradamante. Jin đã hấp thụ được rất nhiều từ năng lượng quá trình giải phóng linh lực của Murakan.

 

[Tốt lắm, nhóc. Bây giờ hãy chém cánh của cô ta để cô ta có thể bình tĩnh lại đi!]

 

Jin không nghe thấy lời hắn nói.

 

Sự giải phóng bắt đầu, và cũng giống như lần cậu tàn sát Bộ tộc Bạch Lang, thời gian dường như đã ngừng trôi.

 

Xung quanh cậu, linh lực bắt đầu xoáy vào Bradamante. Càng ngày càng có nhiều năng lượng xâm nhập vào vết thương của Quikantel, và những vết nứt gãy lan khắp cánh trái của cô ta.

 

Cô ta kêu lên một tiếng đau đớn và vùng vẫy thoát ra, nhưng đã quá muộn để ngăn Bradamante lại.

 

Vào thời khắc quan trọng, cô ta đã mất cảnh giác. Bị cơn giận làm mờ mắt, cô không cả nhận ra có con người đang ngồi trên lưng Murakan, và đây là kết quả của việc phớt lờ lời đề xuất hòa giải:

 

Linh lực đã dịch chuyển hoàn tất sang cánh của Quikantel.

 

Jin đẩy toàn bộ trọng lượng cơ thể lên cán kiếm.

 

Rọeeet!

 

Một tiếng cào xé cao vút vang lên, linh lực bắt đầu tỏa sáng. Jin vừa trượt xuống cánh của Quikantel vừa kéo thanh kiếm, xé toạc cánh của cô ta.

 

Cậu đẩy kiếm càng sâu, linh lực truyền đi càng xa. Vì cậu đã tiêu hao năng lượng gấp hàng chục lần giới hạn sức mạnh của mình, nên tốc độ tiêu thụ năng lượng không hiệu quả.

 

Ngay cả một hiệp sĩ 7 sao cũng không thể nào xuyên thủng được cánh của Quikantel, vì vậy không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dồn toàn bộ sức lực của mình vào cuộc tấn công này. Chắc chắn sẽ có không ít linh lực bị tràn ra.

 

Lưỡi kiếm xé toạc hoàn toàn chiếc cánh và Murakan đỡ được Jin khi cậu đang rơi xuống cùng với Bradamante.

 

Mồ hôi lạnh chảy khắp người Jin bởi cậu đã tiêu hao quá nhiều sức lực. Tuy nhiên, khi nhìn thấy chiếc cánh khổng lồ đã rơi xuống đại dương, cậu cảm thấy tự tin với chiến công đáng kinh ngạc của mình.

 

Một giây sau, Quikantel cũng rơi thẳng xuống. Mặc cho chiếc cánh còn lại của cô ta đang cố vỗ một cách vô ích.

 

‘Có phải mình vừa trở thành một kẻ giết rồng không vậy?’

 

Đại dương nuốt chửng toàn bộ cơ thể đó - một trận mưa lớn đổ xuống như tượng trưng cho cái chết của cô.

 

"Phù, ực."

 

Jin cũng đang phải đối phó với tác dụng phụ - hậu quả của việc vượt quá giới hạn của bản thân.

 

'Rất may là không có cơn đau dữ dội như lần trước. Vậy chắc là là kỹ năng của mình đã tăng lên rồi.'

 

Tuy nhiên, chân tay cậu vẫn run lên khi cơn đau ập đến. Cậu cố gắng nằm xuống lưng Murakan.

 

[Được rồi, giờ hãy cầu nguyện rằng Quikantel sẽ suy nghĩ thông suốt đi.]

 

"Ủa gì vậy? Chúng ta vẫn chưa xong à?"

 

[Những con rồng kiểm soát thời gian không chết dễ dàng như vậy đâu. Kia kìa.]

 

Nhìn xuống biển, Jin nuốt nước bọt.

 

Một bóng đen dần trồi lên từ mặt nước. Jin chợt nhớ ra khả năng đặc biệt của các thực thể điều khiển thời gian.

 

Tua ngược.

 

Chiếc cánh bị lìa khỏi cơ thể của Quikantel bay trở lại bầu trời. Cô ta đang tua ngược thời gian của mình.

 

Cô ta không hề để mất phòng bị trong suốt quá trình này. Không gian xung quanh nơi an nghỉ của cô ta đã bị biến dạng, và vung kiếm đâm kiếm vào đâu cũng không thể đụng trúng bất kỳ thứ gì.

 

Da gà chạy dọc cơ thể Jin khi cậu chứng kiến ​​cảnh tượng trước mắt.

 

[Đây là sự khác biệt giữa thiên phú và phép thuật đấy. Nhưng đừng lo lắng. Cái đó đỉnh, nhưng để sử dụng được thì cần tiêu hao một lượng sức mạnh rất lớn. Ngoài ra, còn cần phải cố gắng tỏ ra là mình còn có thể tiếp tục chiến đấu nữa.]

 

Cơ thể toàn vẹn của Quikantel hiện giờ đang lơ lửng trước mặt họ.

 

Không gian xung quanh cô ta đã khôi phục lại về trạng thái bình thường, và Quikantel bắt đầu di chuyển.

 

Nhưng đúng như lời Murakan nói, cô ta trông rất kiệt sức. Hơi thở khó nhọc và đôi cánh đó trông có vẻ đã chậm chạp đi ít nhiều.

 

Họ không muốn tấn công lại ngay.

 

[Chưa tấn công sao? Tôi đoán là cô muốn nói chuyện hẳn hoi rồi nhỉ.]

 

[…Chuyện gì đã xảy ra vậy, Murakan? Đó là người có khế ước với Solderet à?]

 

[Ừ. Cô nguôi giận chưa? Tôi không biết cô vẫn giữ lửa hận tới tận bây giờ. Không phải chúng ta đã kết thúc tốt đẹp à?]

 

[Kết thúc tốt đẹp? Anh đơn phương chia tay tôi. Nãy giờ tôi chỉ đang làm theo cách của anh thôi, anh chưa bao giờ cho tôi cơ hội lên tiếng cả.]

 

[Cái đó và cái này có giống nhau đâu? Mỗi khi tôi bảo chúng ta nên sống theo cách riêng của mỗi người là mắt cô lại trợn ngược lên như thể muốn ăn tươi nuốt sống tôi. Vậy tại sao tôi lại phải để cô nói chứ? Tôi không lừa dối cô hay gì cả. Chứ cô muốn tôi phải làm gì với sự bất đồng quan điểm của chúng ta đây?!]

 

Đây là cuộc đối thoại giữa hai con rồng đã sống được hàng nghìn năm.

 

Jin đành phải nuốt tiếng thở dài vào trong bụng.

 

'Mình đã lường trước rằng chúng sẽ không nói chuyện một cách lịch sự và tôn trọng sau khi gặp lại nhau... nhưng hình như chuyện này quá giống con người rồi. Vậy ra cô ta bày ra cả một trận đánh chỉ vì chưa vượt qua được nỗi hận sau cuộc chia lìa từ hàng ngàn năm trước?‘

 

Hai con rồng đang cố gắng sắp xếp lại mọi chuyện, nhưng mọi thứ họ làm chỉ là lặp đi lặp lại những câu từ giống nhau. Cứ thế này thì cuộc trò chuyện sẽ chẳng đi được tới đâu.

 

[Thôi, hãy dừng chuyện vô nghĩa này lại, Quikantel. Tôi không đến đây để đánh nhau. Tôi đến để hỏi cô một chuyện. Tính mạng của bạn tôi đang bị đe dọa.]

 

[Ha! Murakan tham lam và tự cao, biết quan tâm đến bạn của mình rồi? Anh nói dối! Anh đã giết bao nhiêu đồng loại của mình rồi?]

 

Khi Murakan nghe thấy những lời cuối cùng đó, nét mặt của hắn đông cứng lại. Có vẻ đó là một chủ đề nhạy cảm. Quikantel nhanh chóng nhận ra mình đã lỡ lời và nhìn đi chỗ khác.

 

[…Tuy nhiên, trong số những con rồng tôi từng giết, có cả kẻ thù truyền kiếp của cha cô. Tôi không biết gì về con rồng đó. Tôi giết hắn chỉ vì cô ghét hắn, cô biết chứ? Cô có muốn nghe không?]

 

Murakan thở dài một hơi và tiếp tục.

 

[Thôi được rồi, là lỗi của tôi khi cố gặng hỏi cô. Tôi sẽ giải quyết vấn đề này với người khác.]

 

[Cứ nói với tôi đi. Chết tiệt, chỉ nhìn anh thôi cũng khiến tôi xúc động. Xin lỗi vì những lời lúc nãy.]

 

[Vậy còn chuyện mà cô đã cố gắng giết tôi?]

 

[Tôi có lý do chính đáng để làm như vậy.]

 

[Được thôi. Dù sao thì… gần đây, rồng hộ mệnh của Az Mil đã bị mất tích. Cô có biết gì về chuyện này không? Người ký khế ước của Az Mil cần con rồng đó.]

 

[Mất tích? Ngươi đang nói về Lathry?]

 

[À, phải. Lathry. Ta chưa nghe qua tên hắn vì khoảng cách thế hệ.]

 

Quikantel ngây người nhìn Murakan và chớp mắt.

 

[Thật là một chủ đề thú vị. Phong Long Vyuretta đã đưa họ đi đâu đó một khoảng thời gian trước đó rồi.]

 

Phong Long Vyuretta.

 

Một con rồng có liên quan đến Andrei Zipfel. Jin và Murakan có ngay linh cảm xấu khi nghe thấy tên hắn ta.

 

[Nhưng, để làm gì?]

 

[Ta nghe nói rằng, vì những con rồng khác dưới trướng Az Mil đều không hoạt động, nên Vyuretta đưa tạm Lathry đi để dạy chúng ít Long Thuật.]

 

Cuối cùng họ cũng đã tìm ra kẻ chủ mưu đằng sau vụ mất rồng của Euria.

 

***

 

Đọc webtoon tại: Con Trai Út Của Kiếm Thánh | Vlogtruyen.net 

 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương