Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Bản Người Dịch)
Chapter 343: Đại cục chi thế

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 343: Đại cục chi thế

Donate trực tiếp môm 0966932518**

Lúc Trác Phàm trở lại Vân Long Thành, trụ sở Lạc gia, đã là chạng vạng tối, cả ngày đều đi qua. Nhưng bọn Mỗ Mỗ cùng Long Dật Phi vẫn một mực ở chỗ này đợi hắn trở về, cũng chưa rời đi!

Nhìn thấy bọn họ, Trác Phàm quét sạch vẻ chán chường lúc trước, ôm quyền nói: “Các vị gia chủ, vừa mới rồi có chút chuyện cần xử lý, hiện tại đều đã xử lý xong, chúng ta đã có thể thương lượng!”

Khẽ giật mình, mọi người liếc nhìn nhau, trên mặt hiện vẻ kinh ngạc.

Trác Phàm chỉ là bị Sở Khuynh Thành kéo ra ngoài một ngày, lúc trở về lại như đã biến thành người khác, không, có lẽ phải nói, là đã trở thành vị đại quản gia mạnh mẽ quyết đoán, trầm tĩnh lạnh lùng lúc trước, không còn chút đau thương suy sụp nào nữa.

Cái này... Là chuyện gì đã xảy ra, Sở Khuynh Thành đến tột cùng là đã dùng thủ đoạn gì, để hắn một lần nữa tỉnh lại?

Người Lạc gia thấy Trác Phàm tuy còn có chút tiều tụy, nhưng trong ánh mắt, thần quang nội liễm, liền minh bạch hắn đã đi ra khỏi mây mù, bất giác mừng rỡ trong lòng.

Nhất là Lạc Vân Thường, tuy nàng cùng Sở Khuynh Thành không hợp nhau, nhưng lúc này cũng cảm kích trong lòng, cảm tạ nàng có thể làm cho Trác Phàm một lần nữa khôi phục phong thái thường ngày.

“Trác Phàm, ngươi... mấy ngày nay, làm ta lo lắng gần chết!” Lạc Vân Thường đi đến trước mặt Trác Phàm, trong mắt ầng ậc nước mắt.

Bất giác khẽ cười một tiếng, Trác Phàm thản nhiên nói: “Hết thảy đều đã qua!”

Tiếp theo, Trác Phàm liền nhìn về phía người chưởng sự ba nhà, cùng các vị cao tầng nói: “Các vị, ta biết các ngươi lo lắng cái gì, là sợ hôm qua chúng ta tuyên chiến Đế Vương Môn, chỉ là hành động theo cảm tính, làm ảnh hưởng đến đại cục, đúng không. Bất quá ta hiện tại muốn nói cho các ngươi, chỉ khi chúng ta lập tức xé rách da mặt cùng Đế Vương Môn, đối kháng với họ, con đường chúng ta đi mới có thể đi được lâu dài!”

Nghe thấy lời ấy, sắc mặt mọi người bất giác đại biến, trong lòng nổi lên hồ nghi.

Trước kia bảy nhà an ổn, đều là là bởi vì giữ thể diện cho nhau, mới bình an vô sự. Nhưng một khi chiến lên, tất nhiên sẽ như trận đại chiến ngàn năm trước, thương vong thảm trọng, có diệt tộc chi họa a!

Làm sao lại là sau khi khai chiến, mới có thể đi được lâu dài?

Tựa hồ nhìn ra bọn họ vẫn còn có điều không hiểu, Trác Phàm cười thần bí, thản nhiên nói: “Thực ra, thiên hạ đại thế, không có chuyện một khi đã hình thành thì không thể thay đổi. Trong lúc đấu chiến, âm dương chuyển đổi, chỉ ở giây lát. Đấu chiến chưa chắc đã không an toàn, không chiến cũng chưa chắc có thể tham sống sợ chết, hết thảy đều phải theo đại cục mà động. Từ sau lần Bách gia tranh minh vừa rồi, thế cục cũng đã phát sinh biến hóa, hiện tại các vị có thể suy nghĩ thật kỹ, sau những chuyện phát sinh trong Bách gia tranh minh, địch nhân của chúng ta cũng phát sinh biến hóa. Lúc này cùng Đế Vương Môn khai chiến, là lựa chọn tốt nhất!”


Nhíu chặt lông mày, mọi người cẩn thận suy nghĩ, ngẫm nghĩ về câu nói này của Trác Phàm, nhưng tất cả đều một mặt mê mang.

Có điều rất nhanh,  ánh mắt Mỗ Mỗ cùng Long Dật Phi ba vị gia chủ liền cùng nhau sáng lên, gật đầu tỏ ý đã hiểu.

“Thì ra là thế, Trác quản gia làm như thế, là muốn hình thành Đỉnh Túc Chi Thế a! Thế nhưng là... Chúng ta lấy đâu ra thực lực này, để cùng Đế Vương Môn giằng co lẫn nhau?” Lông mày xoắn thành một đoàn,Mỗ Mỗ nghi ngờ nói.

Bất giác mỉm cười một tiếng, khóe miệng Trác Phàm xẹt qua một đường cong tà dị: “Các vị còn nhớ rõ lời ta nói lúc ban đầu hay không? Trong vòng mười năm, sẽ cho các ngươi nhìn thấy một Lạc gia hoàn toàn mới. Bây giờ không cần 10 năm, ta hiện tại có thể đem một Lạc gia đủ vững chãi để làm chỗ dựa cho các ngươi, bày ở trước mặt các ngươi. Yên tâm đi, Đế Vương Môn, cứ để chúng ta tới kiềm chế!”

Không khỏi sợ hãi cả kinh, ba người Mỗ Mỗ liếc nhìn nhau, đều là khó mà tin được những lời hào ngôn tráng ngữ này của Trác Phàm.

Y trong câu này của hắn, rõ ràng là nói Lạc gia đã có thể cùng Đế Vương Môn đơn đấu a! Thế nhưng... Cái này sao có thể? Bảy tám năm quang cảnh, đối đầu với trọn ngàn năm nội tình. Cho dù Trác Phàm thường xuyên sáng tạo ra kỳ tích, cũng tuyệt đối không thể nào nhanh chóng phát triển một cái gia tộc như vậy.

Thế nhưng, khi bọn hắn nhìn đến Lệ Kinh Thiên lại không còn gì để nói.

Người ta liền cường giả Thần Chiếu đỉnh phong đều có thể kéo vào làm trưởng lão, còn có cái gì không thể làm chứ?

Vừa nghĩ đến đây, cảm giác chờ mong của mọi người đối với Lạc gia càng thêm mãnh liệt. Thật không biết, lần sau, khi Lạc gia xuất hiện sẽ có đội hình để bọn họ ngạc nhiên cỡ nào.

Hai bên lại nhìn lẫn nhau, ba vị gia chủ đều không biết làm sao, chỉ có thể than thở, Trác Phàm này, thật sự là làm cho người ta quá kinh ngạc.

“Ha ha ha... Nếu Trác quản gia đã nắm chắc thắng lợi trong tay, vậy chúng ta cũng phải trở về để chuẩn bị toàn lực phối hợp hành động cùng Trác quản gia. Lúc trước còn cho rằng Trác quản gia làm chuyện này là do phẫn nộ, nghĩ không ra Trác quản gia ở dưới tình huống như vậy, vẫn như cũ thâm mưu suy tính, thật sự là làm cho người khác bội phục!” Mỗ Mỗ xa xa cúi đầu, cung kính nói.

Trác Phàm cũng vội vàng bái hạ, khiêm tốn nói: “Đâu có đâu có,Mỗ Mỗ quá khen!”

Về sau, ba nhà liền mang theo người mình rời đi. Ngoại trừ gia chủ, những người còn lại đều vẫn là một bộ dáng mê mang, đầy đầu mê hoặc.

“Phụ thân, vừa mới rồi các ngươi đang nói cái gì, làm sao mà ta một câu cũng nghe không hiểu?” Long Hành Vân nhìn về phía Long Dật Phi, khó hiểu nói.

Long Dật Phi cười thần bí, ngạo nghễ ngẩng đầu, thì thào lên tiếng: “Xú tiểu tử, đây là xem đại cục, nhìn đại thế, nếu ngươi có thể nhìn ra, ngươi bây giờ liền có thể làm gia chủ!”

Long Hành Vân sững sờ, trong lòng càng thêm kinh hãi: “Nơi này học vấn sâu như vậy sao? Cái kia, nếu nói như vậy, Trác Phàm hắn ngay từ đầu đã xem thấu, chúng ta lại là dưới sự nhắc nhở của hắn mới tỉnh ngộ, chẳng phải là nói...”

“Không sai, Trác Phàm quả thật là một kỳ tài khó được! Thật không biết hắn có lai lịch gì, tuổi còn nhỏ lại có ánh mắt cao như thế, ngay cả những lão gia hỏa như chúng ta đều vạn vạn không bằng. Khó trách ngay cả Lãnh Vô Thường cũng té ngã trong tay hắn!” Trong mắt lóe lên tinh quang, Long Dật Phi thở dài, âm thầm tán thưởng.

Long Hành Vân suy nghĩ nửa ngày, cũng là đầy mặt bội phục!

Cùng một thế hệ, nhưng tài cán thực lực của Trác Phàm lại mạnh hơn bọn họ rất rất nhiều...

Xa xa nhìn người của ba nhà rời đi, Lạc Vân Hải mới đuổi bước lên phía trước, nhìn về phía Trác Phàm nói: “Trác đại ca, hôm qua hướng Đế Vương Môn tuyên chiến, là ta mở miệng. Lúc đó ta cũng là tức giận bọn họ âm ngoan, thiết kế ngươi. Thế nhưng tuyệt đối không biết, trong này còn có nhiều ẩn tình như vậy?”

“Ha ha ha... Nếu như ngươi biết rõ, vậy ngươi bây giờ liền có thể làm gia chủ!”

Bất giác cười lắc đầu, sắc mặt Trác Phàm đột nhiên trở nên nghiêm, trịnh trọng nói: “Vân Hải, ngươi trước kia đi theo Độc Cô Chiến Thiên, ma luyện không ít thời gian, hành quân bố trận cũng đã thuần thục. Nhưng chuyện này chỉ có thể giúp ngươi trở thành soái tài, không thể giúp ngươi gánh vác một nhà, trở thành người lãnh đạo chân chính. Hiện tại nhân cơ hội này, ta liền chính thức truyền thụ cho ngươi, đế vương quyền mưu chi thuật, âm dương đại thế xem cục chi pháp!”
Trong lòng bất giác run lên, Lạc Vân Hải mặt mày nghiêm túc, vội vã gật đầu, mặt đầy vẻ hưng phấn. Đây là lần đầu tiên Trác Phàm tự mình dạy hắn đấy.

Mọi người cũng sững sờ, nhìn lẫn nhau, không rõ ràng cho lắm.

Trước kia Trác Phàm tuy thường bày mưu tính kế, nhưng lại là tên chưởng sự mười phần bỏ bê, chuyện dạy bảo Lạc Vân Hải cũng là giao cho người khác hoàn thành, lần này lại tự mình dạy cho, vẫn là lần đầu tiên, bất giác khiến cho tất cả mọi người đều có chút chờ mong.

Trác Phàm lấy âm hiểm độc ác thành danh, lần này ngay cả vị Thần Toán Tử Lãnh Vô Thường đều bị hắn tính kế, tâm kế quỷ mưu do hắn dạy, tuyệt đối bất phàm.

Thế nhưng bọn họ làm sao biết, Trác Phàm cùng Tà Vô Nguyệt có ước định ba năm kỳ hạn. Nếu hiện tại hắn không nhanh chóng bồi dưỡng Lạc Vân Hải thành tài, một khi hắn  rời đi, hai vị tỷ đệ này làm sao có thể trấn được những thứ hung thần ác sát này.

Đây còn không phải là đem hai con cừu nhỏ phóng vào trong bầy sói a, cái này làm sao khiến hắn có thể yên tâm?

Cho nên, hắn bây giờ phải tranh thủ thời gian!

“Vân Hải, ngươi có biết chỗ dựa, đồng minh, cùng địch nhân của chúng ta trước đó là người nào không?” Trác Phàm lạnh lùng hỏi.

Lạc Vân Hải suy nghĩ một trận, đáp: “Minh hữu là Hoa Vũ Lâu, Kiếm Hầu Phủ cùng Tiềm Long Các, chỗ dựa là hoàng thất cùng nghĩa phụ ta, Độc Cô lão nguyên soái, địch nhân tự nhiên là nhóm người Đế Vương Môn kia!”

“Ừm, vậy hiện tại thì sao?” Trác Phàm tiếp tục hỏi.

Không khỏi sững sờ,  trong mắt Lạc Vân Hải lóe lên một mảnh mờ mịt: “Hiện tại... Không phải vẫn vậy sao?”

“Không, đã thay đổi!”

Chậm rãi lắc đầu, Trác Phàm nghiêm túc nói: “Vân Hải, ngươi phải nhớ kỹ, thế nhân đều là hám lợi, quan hệ địch bạn hết thảy đều là hư huyễn, Thứ chân chính đem tất cả mọi người liên kết lại với nhau chỉ có lợi ích mà thôi. Âm dương hỗ sinh, âm dương tương khắc, âm dương luân chuyển, địch nhân minh hữu cũng chuyển biến. Nếu ngươi nhìn được đại thế, mọi việc đều sẽ thuận lợi; Một khi nhìn lầm, coi bằng hữu thành địch nhân, địch nhân thành bằng hữu, liền sẽ thất bại thảm hại, đây là âm dương đại thế xem cục chi pháp. Nếu ngươi muốn trở thành một đại gia chủ, tất phải nắm giữ thật tốt mới được!”

Lạc Vân Hải hít một hơi thật sâu, bình tĩnh gật gật đầu.

“Tốt, vậy chúng ta tiếp tục!”

Trác Phàm hơi gật đầu, lẩm bẩm nói: “Lấy ví dụ ở lần Bách gia tranh minh này, trước khi trăm nhà đại chiến, hoàng thất cùng Độc Cô lão nguyên soái là chỗ dựa của chúng ta. Bởi vì chúng ta có chung lợi ích, cùng đối đầu với Đế Vương Môn. Nhưng sau lần Bách gia tranh minh này, ta lại có long hồn, trở thành cái đinh trong mắt hoàng thất. Hoàng thất sẽ không cho phép bất kỳ kẻ mang theo địa mạch long hồn, tự nhận là thiên mệnh sở quy đi rêu rao khắp nơi, làm dao động nền tảng lập quốc. Cứ như vậy, địch nhân của chúng ta đã thay đổi, mà Phương Thu Bạch cùng Độc Cô lão nguyên soái vốn là người trung thành với hoàng thất, tuy trước kia là bằng hữu của chúng ta, nhưng bây giờ nhiều lắm cũng chỉ đứng ở vị trí trung lập, mà cũng có thể sẽ tùy thời tùy chỗ biến thành địch nhân, không thể không đề phòng, ngươi phải nhớ kỹ!”

Bất giác sợ hãi cả kinh, Lạc Vân Hải vạn vạn không nghĩ đến, chỉ là ngắn ngủi hai ngày công phu, vị nghĩa phụ hắn kính yêu nhất vậy mà đã trở thành địch nhân của hắn, cái này khiến hắn vô luận như thế nào cũng đều vô pháp tiếp nhận.

Thế nhưng mặc kệ hắn có chấp nhận hay không, Trác Phàm tiếp tục nói: 

“Còn về Đế Vương Môn, hiện tại vẫn là địch nhân của chúng ta, bất quá, chúng ta phải có đủ tư cách mới có thể trở thành địch nhân của hắn. Bởi vì giờ phút này, chúng ta không có hoàng thất làm chỗ dựa, Đế Vương Môn tùy thời sẽ đem chúng ta thành con kiến hôi mà giẫm nát. Đương nhiên, chúng ta bây giờ đã không còn sợ hắn. Bất quá, một khi chiến lên, hai nhà chúng ta đều sẽ tổn thương thảm trọng, sau cùng sẽ bị ngư ông đắc lợi, đây là chuyện mà bất kỳ ai trong chúng ta đều không muốn nhìn thấy. Cho nên chúng ta phải dẫn đầu tuyên chiến, nghĩ biện pháp đem thực lực bày ra cho bọn họ nhìn. Bọn họ cũng không phải người ngu, biết sẽ phải trả giá quá đắt, cũng sẽ không tái chiến.”

“Cứ như thế, chúng ta liền hình thành một cái chế ước lẫn nhau chi thế. Mà hoàng đế nhìn thấy thực lực của chúng ta, cũng sẽ không dễ dàng đụng đến bọn ta, trừ phi hắn muốn cho Đế Vương Môn trở thành ngư ông đắc lợi! Kể từ đó, chúng ta liền hình thành thế chân vạc tại Thiên Vũ, ai cũng không làm gì được ai! Mà trong triều, Gia Cát Trường Phong, Độc Cô Chiến Thiên cùng Hoàng Đế, từ lâu tạo đã tạo thành thế chân vạc, trở thành một cái chế ước thăng bằng. Cho nên lúc này, chúng ta tạm thời an toàn! Chỉ chờ sau cùng, tìm đến một tên đui mù đần độn, mở ra tử cục này, từ đó mưu lợi bất chính, nắm chắc thiên hạ trong lòng bàn tay!”

Lời vừa dứt, tất cả mọi người đã ngây người. Bọn họ vạn vạn không nghĩ đến, Trác Phàm quan sát cục diện vậy mà sâu xa như thế, thậm chí mục tiêu cũng giống Đế Vương Môn, trực chỉ thiên hạ.

Đây là chuyện mà Lạc gia trước kia chưa từng nghĩ tới, bọn họ chỉ là một gia tộc xuất thân tam lưu, dã tâm cũng rất nhỏ, chỉ muốn lặng yên sinh hoạt mà thôi.

Tựa hồ nhìn ra tâm tư bọn họ, Trác Phàm bật cười ra tiếng: “Ha ha ha... Trên thế giới này, nhỏ yếu tất yếu sẽ bị ức hiếp, cường đại chắc chắn sẽ bị ngấp nghé. Không có bất kỳ người hoặc gia tộc nào có thể giữ được mình. Nếu muốn an ổn sinh hoạt, chỉ có thể một mực trở nên cường đại, cường đại đến mức làm cho tất cả mọi người đều theo không kịp mới thôi!”

“Ta không hy vọng bên cạnh ta lại có người phải nhận lấy tai họa giống như Ngưng Nhi!” Ánh mắt khẽ híp lại, Trác Phàm thở dài lên tiếng.

Mọi người cùng nhau run lên, sau khi trầm ngâm một lúc lâu, trong mắt tất cả đều chớp động ánh sáng kiên định!

Không phải chỉ là đoạt thiên hạ a, Trác quản gia ngươi nói một câu, cứ làm theo như vậy là được!

Theo thực lực tăng cường, dã tâm của người trong Lạc gia cũng bị Trác Phàm làm cho càng ngày càng lớn…

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương