Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Bản Người Dịch)
Chapter 351: Hai cái thú quyền

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 351: Hai cái thú quyền

Rống!

Một tiếng long ngâm kinh thiên đột nhiên phát ra, theo thần sắc trong mắt Trác Phàm càng ngày càng hung ác, tay trái của hắn đột nhiên phun trào kim quang, một đầu long ảnh như thực chất bỗng nhiên trèo lên cánh tay trai của hắn.

Sau một khắc, liền nghe kèn kẹt không ngừng, bàn tay trái vốn dĩ tinh tế vậy mà trong ánh mắt kinh dị mọi người bắt đầu biến lớn biến lớn, sau đó mọc lên dày đặc lân giáp.

Đến sau cùng, toàn bộ bàn tay đã trở thành một cái thiết thiết thực thực Long trảo. 

Ngón tay chỉ cần tùy tiện động một cái, liền có thể nghe được tiếng gào thét sắc bén truyền trong không khí.

“Địa Long Trảo!”

Trác Phàm thì thào lên tiếng, tiếp lấy một mặt tà dị nhìn về phía Ma Sách Tứ Quỷ đã bị dọa đến trợn mắt hốc mồm, thản nhiên nói: “Một tháng qua, lão tử đã tu luyện cùng địa mạch long hồn, hợp làm một thể, hóa hình chi thuật, tự nhiên cũng không nói chơi, ha ha ha...”

Nương theo lấy một tiếng cười khẽ làm người ta sợ hãi, tròng mắt Trác Phàm ngưng tụ, bỗng nhiên vồ xuống trảo!

Oanh!

Một đạo hào quang màu vàng đất lấp lóe, mang theo một cương mang sắc bén trong nháy mắt bổ ra khắp nơi, sau đó hóa thành một mũi tên, thẳng tắp bay về phía trước. Những nơi nó đi qua, đều một phân thành hai, cho dù là núi cao nguy nga cũng trong tích tắc bị cắt thành hai nửa.

Thẳng đến bay ra khoảng một dặm, đạo hào quang màu vàng đất này mới dần dần biến mất. Xuất hiện trước mặt tất cả mọi người bây giờ là một vực sâu không thấy đáy!

Thấy tình cảnh này, tất cả cao thủ có mặt tại đây đều hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.

Không ai trong bọn họ từng nghĩ tới, Trác Phàm chỉ là bế quan tu luyện một tháng, chẳng những tu vi đột nhiên tăng mạnh, mà ngay cả thực lực cũng càng thêm biến thái.

Một trảo này nếu là vồ xuống, coi như tuyệt thế cao thủ luyện thể Thần Chiếu cảnh, cũng chỉ trong vài phút liền bị vồ nát a.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn về phía Trác Phàm càng thêm khủng bố. Giờ khắc này, coi như Trác Phàm không sử dụng huyết tằm, bọn họ cũng là vạn vạn không dám trêu chọc.

Bởi vì tự thân thực lực của Trác Phàm, đã vượt xa bọn họ…

**Dịch bởi Tại Hạ Bất Tài, mong mn đọc tại các nguồn chính thống như page Tại Hạ Bất Tài hoặc trên web Truyenyy để ủng hộ nhóm có thêm động lực dịch
Donate mômo 0966932518 / truyenyy đẩy 10kp/1k tlt bạo 3 chap**

“Yêu ma quỷ quái, trong bốn tên quỷ lùn các ngươi, người nào đi ra trước để lão tử đánh một trận?”

Trác Phàm đem Long trảo bày ở trước mắt, không chút kiêng kỵ nắm chặt, giống như một vị Ma Vương dưới địa ngục, đang chờ để tử hình những con tiểu quỷ kiến hôi kia vậy!

Da mặt nhịn không được mà co rút một trận, Ma Sách Tứ Quỷ đã sớm bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, không nói nổi một câu.

Ai da, nói đùa cái gì vậy, bị cái đồ chơi này đánh một quyền còn có mạng để sống sao?

Hiện tại bọn hắn vô cùng hối hận, hối hận vì đã đánh giá thấp trình độ biến thái của Trác Phàm. Vị Trác quản gia này, thế nhưng là mỗi một lần bế quan, liền sẽ một lần thoát thai hoán cốt trở thành nhân vật nghịch thiên a.

Nhất là lần này, tốc độ tiến bộ của Trác Phàm càng là tăng mạnh, hoàn toàn vượt qua dự kiến của bọn họ, ngược lại là đánh bọn họ trở tay không kịp, đành phải đâm lao thì phải theo lao.

Sớm biết như thế, vừa mới nãy bọn họ liền trực tiếp dập đầu cầu xin tha thứ là tốt rồi, còn đòi điều kiện gì a?

Nghĩ tới đây, bốn người ào ào than thở, bốn khuôn mặt tươi cười tràn ngập ủy khuất chi sắc.

Nhưng rất nhanh, hai con ngươi của Quỷ Lanh Lợi lại trái chuyển phải chuyển đi loanh quanh, thử dò xét nói: “Trác quản gia, địa long này của ngài quả nhiên lợi hại a! Chỉ là không biết, nó chỉ có thể biến hóa cánh tay trái, hay là hai tay đều có thể biến hóa?”

“Chỉ có cánh tay trái!”

Nhếch miệng lên, Trác Phàm làm sao không biết hắn đang nghĩ cái gì, nhưng vẫn như cũ không e dè mà nói.

Nghe xong lời ấy, Quỷ Lanh Lợi bất giác đại hỉ, sau đó lập tức ôm lấy mặt ba tên huynh đệ khác, bốn người làm thành một vòng tất tất dẫn dẫn thương lượng một hồi sau đó lại ào ào cười to lên.

Tiếp đó , Quỷ Hung Sát hiên ngang nhấc đầu, đưa mũi lên trời nói: “Trác quản gia, vừa mới nãy không phải ngài đã nói sẽ để cho chúng ta lựa chọn bị cánh tay nào đánh a, ngươi chắc sẽ không nói không giữ lời đi.”

“Đương nhiên sẽ không, chỉ là lời các ngươi nói cũng phải giống vậy!” Khẽ vuốt cằm, Trác Phàm chế nhạo mà nhìn xem bọn họ: “Cho nên, ta quyết định dùng tay trái trừng phạt đám các ngươi!”

“Không, chúng ta bây giờ đổi chủ ý, chúng ta lựa chọn chịu một quyền bằng tay phải của ngươi!” Quỷ Hung Sát chỉ chỉ cánh tay phải mới của Trác Phàm, nhếch miệng cười to mà nói.

Trong mắt lóe lên một tia cười nhạo, Trác Phàm nhìn nhìn cánh tay phải của mình, lại là chậm rãi lắc lắc đầu, cau mày nói: 

“Cái này... Không tốt lắm đâu...”

“Có cái gì không tốt lắm, Trác quản gia, ngài thế nhưng là tổng quản một nhà, nhất ngôn cửu đỉnh, không thể làm ra loại chuyện nói không giữ lời a! Nếu không, về sau ngươi làm sao có thể khiến mọi người phục tùng?”

Quỷ Hung Sát thấy Trác Phàm có chút do dự, không khỏi vội vã lên tiếng.

Trác Phàm liếc hắn một cái thật sâu, khẽ nhíu chân mày, cười nói: “To mồm, còn biết phép khích tướng, không tệ! Tốt, liền theo ý các ngươi, ta dùng tay phải đi.”

Lời vừa nói ra, bốn người đều là nhấc tay reo hò, Quỷ Nhát Gan càng là nhịn không được giơ ngón tay cái lên, vuốt mông ngựa nói: “Không hổ là lão đại, ánh mắt thật sự là độc đáo! Cánh tay kia là vừa mọc ra, còn chưa kịp tu luyện, nhất định là rất yếu ớt! Một hồi đánh vào trên đầu chúng ta, nói không chừng sau cùng còn đem cánh tay của hắn bẻ gãy, lão đại thực là cao minh a!”

“Đó là đương nhiên, nếu không ta làm sao có thể làm lão đại chứ!” Quỷ Hung Sát hiên ngang ngẩng đầu, một mặt tự hào.

Quỷ Lanh Lợi thấy vậy, lại là có chút không cam lòng, cấp tốc đi đến trước mặt Quỷ Nhát Gan, đưa tay ba một tiếng liền cho hắn một cái tát, cả giận nói: “Đánh rắm, chủ ý này là ta nghĩ đến, ngươi đập loạn mông ngựa cái rắm? Coi như đập, cũng là phải đập ta!”

Quỷ Nhát Gan bưng lấy khuôn mặt đã sưng đỏ, một mặt ủy khuất.

Quỷ Hung Sát thấy thế, sắc mặt liền trở nên giận dữ, trực tiếp đi đến trước mặt Quỷ Lanh Lợi, cũng cho hắn một cái bạt tai, quát: “Ngươi mới đánh rắm, lão tử là lão đại, không có lão tử anh minh lãnh đạo, ngươi có thể nghĩ ra cái diệu kế này sao? Cho nên, tất cả công lao đều phải là của lão tử!”

“Ngươi mới đánh rắm, đây rõ ràng chính là ta phát hiện, ta nghĩ ra được chủ ý, dựa vào cái gì ngươi lại đòi lĩnh công?”

Quỷ Lanh Lợi càng thêm phẫn nộ, lúc này liền nhào tới, cùng Quỷ Hung Sát đánh thành một đoàn. Hai quỷ còn lại thì ở một bên phất cờ hò reo, nhưng cũng không qua bao lâu, không biết chuyện gì đã xảy ra, mà cũng lập tức gia nhập chiến đoàn!

Kết quả là, tứ quỷ không coi ai ra gì lao vào đánh nhau, cùng lúc trước giống như đúc.

Chư vị trưởng lão vây xem nhìn thấy thế, bất giác đều là tức xạm mặt lại. Bốn tên tiểu quỷ này đều không có gì não tử. Bọn họ chẳng lẽ nhanh như vậy liền quên, Trác quản gia là vì sao nổi giận, vì sao muốn nghiêm trị bọn họ.

Hiện tại thế mà thì ở trước mặt hắn, lại con mẹ nó đánh nhau tiếp, thật sự là vết thương vừa vết sẹo lập tức quên đau, một đám gia hỏa không có việc gì ưa bị đánh!

Quay đầu trộm liếc Trác Phàm đang ở một bên, quả nhiên không ngoài dự đoán, chỉ thấy Trác Phàm lúc này gân xanh nổi đầy trên trán, có dấu hiệu tùy thời đều có thể bạo tẩu.

“Bốn người các ngươi... đã chuẩn bị tốt để chịu một quyền này của ta sao?” Mí mắt nhịn không được nhảy nhót, Trác Phàm vẫy vẫy tay, lạnh lùng lên tiếng.

Ma Sách Tứ Quỷ vẫn như cũ đánh thành một đoàn, lại vẫn không quên trăm miệng một lời cười trêu nói: “Không có việc gì, ngài cứ làm đi, đánh bao nhiêu quyền cũng không đáng kể!”

Miệt thị, trần trụi miệt thị, đây rõ ràng cũng là sự khinh miệt phát ra từ đáy lòng của tứ quỷ đối với cánh tay phải mới của Trác Phàm.

Trác Phàm nhìn thấy vậy, giận quá mà cười, vung vẩy bàn tay, tần suất càng nhanh hơn một chút: “Ha ha ha... Các ngươi cũng thật hào phóng a, bao nhiêu quyền cũng không đáng kể. Vậy thì tốt, để cho các ngươi nếm thử trước một quyền vậy!”

Tiếng nói vừa dứt, tròng mắt Trác Phàm đột nhiên ngưng tụ, sâu trong mắt tản mát ra trần trụi sát ý, đánh ra một quyền: “Cụ tượng, Trùng Thiên Kỳ Lân Tí!”

Oanh!

Tựa như một cơn sóng thần thao thiên cự lãng, cánh tay phải của Trác Phàm nương theo tia sáng đỏ thẫm càng ngày càng lớn, như một mặt tường thép phóng về phía tứ quỷ ở đối diện.

Mà cỗ khí thế ngút trời kinh khủng kia khiến cho dạng cao thủ Thần Chiếu tầng sáu như Ma Sách Tứ Quỷ, cũng không khỏi cảm thấy một trận khí tức đình trệ, sau đó theo bản năng vội vàng cúi thấp đầu xuống.

Hưu!

Chùm tia sáng đỏ kia lướt qua đầu tứ quỷ, cắt phăng một túm búi tóc, sau đó xông thẳng lên trời.

Oanh!

Như là một viên đạn đại bác mới được bắn ra, những nơi Kỳ Lân Thần Tí đi qua, không gian bốn phía đều kịch liệt chấn động, tất cả mọi thứ đều trong nháy mắt hóa thành bột mịn.

Nhất là vị trí cánh tay này chính diện đánh tới liền bị một trận không gian chấn động khiến một tòa núi cao trăm trượng ở đối diện tức thì bị đánh vỡ nát trong nháy mắt, tiêu tán vào trong hư vô.

Chờ đến khi hết thảy đều khôi phục lại bình tĩnh, thu vào tầm mắt tất cả mọi người chỉ còn là một mảnh hoang vu, không còn bất kỳ vật gì khác.

Khiếp sợ, khiếp sợ đến khó có thể tin!

Cho dù mọi người đánh giá thực lực của Trác Phàm cao cỡ nào, cũng vạn vạn không nghĩ đến, Trác Phàm đã mạnh đến cấp độ hủy thiên diệt địa như thế . Nhất là Ma Sách Tứ Quỷ, càng là kinh hãi đến sắc mặt trắng bệch, hai chân nhịn không được mà run rẩy.

Tình cảnh này bọn họ dường như đã từng thấy qua, căn bản là cùng một quyền của Cổ Tam Thông, có thể tuỳ tiện phá hủy trăm dặm địa vực kia, giống như đúc a!

Ừng ực một tiếng, nuốt ngụm nước bọt, Ma Sách Tứ Quỷ khó khăn ngẩng đầu lên nhìn cự trụ đỏ thẫm cao chọc trời đang lơ lửng trên đầu kia, đã là nhanh muốn khóc.

Cái này nào phải là cánh tay a, quả thực chính là Thiên Trụ a! Bị cái đồ chơi này giã một chút, tuyệt đối vài phút liền biến thành thịt nát, thà bị cái Long trảo kia gãi một chút còn hơn a!

Nguyên bản bọn họ còn cho rằng, cánh tay phải mới của Trác Phàm chính là nhược điểm của hắn, nhưng làm sao cũng không nghĩ ra, cánh tay phải này, vậy mà so tay trái còn biến thái hơn nhiều.

Lại nói, hai cánh tay này của hắn còn tính là tay của nhân loại được sao?

Hít một hơi thật sâu, Trác Phàm chậm rãi đem Kỳ Lân Cước thu hồi, biến nó lại thành hình dáng của cánh tay, âm thầm hài lòng gật đầu.

Biến hóa, là bí thuật đem bản tôn biến thành hình thái khác biệt. Tay trái của hắn biến thành Địa Long trảo chính là như vậy, thánh thú hóa thành hình người, cũng là như thế.

Thế nhưng cụ tượng, chính là đem hình thái sau khi biến hóa khôi phục lại hình thái nguyên bản.

Kỳ Lân Tí của hắn cho dù là lấy hình thái tay cánh để xuất hiện cũng rất cường hãn. Có điều, vừa rồi hắn đã thí nghiệm một chút, chỉ có sau khi cụ tượng, Kỳ Lân Tí của hắn hóa thành Kỳ Lân Cước, mới có thể chân chính phát huy ra uy lực của Trùng Thiên Kỳ Lân cước.

Bất quá, cái này còn không phải uy lực chân chính của Kỳ Lân Cước, đại thể là bị tu vi của bản thân hắn hạn chế. Nếu không, lực đạo quá lớn, sợ rằng sẽ đem bản thân bị chấn động đến chết.

Nhưng dù vậy, cũng đủ dùng tại khu vực Thiên Vũ này.
Bây giờ tay trái của hắn chính là địa linh Địa Long Trảo, tay phải chính là thánh thú Kỳ Lân Tí, có hai cái thú trảo này trên thân, quả thực là trên đời khó có địch thủ!

Nghĩ tới đây, khóe miệng Trác Phàm khẽ nhếch, hài lòng gật đầu.

Tiếp theo lại nhìn về phía dám người ở chung quanh đã bị hắn làm cho kinh hãi đến trợn mắt hốc mồm, nhất là bốn tên tiểu quỷ, càng là bị dọa đến toàn thân run lên cầm cập!

Trên mặt lộ ra một nụ cười như ma quỷ, Trác Phàm một lần nữa vẫy vẫy tay phải nói: “Bốn người các ngươi nói bao nhiêu quyền đều có thể đúng không, vậy ta lại đánh thêm một quyền, như thế nào?”

“Không không không... Trác quản gia, ngài quá trâu bò! Chúng ta không dám cùng ngài tính toán thiệt hơn nữa , hay là ngài dùng Huyết Anh trừng phạt chúng ta đi. Chịu một quyền này của ngài, chúng ta chắc chắn phải biến thành thịt nát a! Ngài chắc cũng không muốn uổng phí chỗ cơm gạo chúng ta ăn của Lạc gia năm năm này đi!” Tứ quỷ vội vàng dập đầu như giã tỏi, nước mắt nước mũi giàn dụa cầu xin tha thứ.

Trác Phàm cười lạnh, đạm mạc gật đầu: “Ha ha ha... Bốn người các ngươi thật sự là càng ngày càng biết cách cầu xin tha thứ. Tốt, lần này ta thả các ngươi một ngựa, nhưng các ngươi nhớ kỹ cho ta, chuyện bỏ rơi nhiệm vụ như lần này, không cho phép có lần sau nữa. Nếu không, ta sẽ gõ trán từng tên một!”

“Trác quản gia yên tâm, sẽ không lại xuất hiện...” Tứ quỷ lắc đầu như trống bỏi, thề thốt bảo đảm nói.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương