Hành Trình Quyến Rũ Đàn Ông
Chương 211: Ba Coi Trọng Anh Ấy Vậy Sao

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Vết thương của anh ta chưa khỏi, lúc đi đường vẫn còn hơi khập khiễng, rõ ràng anh ta bảo sẽ tiễn Tiết Ngọc Ninh, nhưng đoạn đường từ ký túc xá đến cửa lớn của quân đội, cô lại là người phải đỡ anh ta.

Trên đường gặp được mấy người quen.

“Tiểu n à, nghe nói hôm nay chân anh bị thương, đi đường còn khập khiễng, khi nào mới có thể lành được?” Bọn họ hỏi.

“Khoảng chừng vài ngày nữa, không nghiêm trọng lắm.” n Tồn trả lời.

“Trong khoảng thời gian này đừng tham gia huấn luyện, dưỡng thương cho tốt đi.”

“Được.”

Đợi bọn họ nói chuyện xong, Tiết Ngọc Ninh và anh ta tiếp tục đi về phía trước. Đi một lát, cô đột nhiên cảm thấy không hợp lý lắm, bất ngờ dừng bước.

“Không đúng… Anh bị thương ở chân à?” Cô quét mắt từ lưng xuống chân anh ta. Thế thuốc mỡ cô bôi lúc nãy, ngoại trừ lột đồ của anh ta ra thì không có tác dụng gì cả. Thậm chí, n Tồn căn bản không nói chỗ nào bị thương, là cô hiểu lầm lưng anh ta bị thương.

Tiết Ngọc Ninh bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Anh quyến rũ em à?”

n Tồn nhịn cười hỏi: “Đúng vậy, hữu dụng không?”

Cô quay đi. Sự thật chứng minh, làm vậy quá hữu dụng.

____



Tiết Ngọc Ninh đỗ xe lại, trên người dính đầy vết mồ hôi, việc đầu tiên muốn làm chính là trở về phòng đi tắm.

Ánh mắt cô lướt qua mặt hồ, ngay trước cánh cửa, ông Tiết đang đeo kính đọc sách nhìn điện thoại di động, chân màu nhăn thành một chữ “xuyên” (*), còn dì giúp việc hẳn là đang chuẩn bị bữa tối ở bếp sau.

(*) Chữ xuyên: 川

Quần áo bẩn thay ra ngày hôm qua vẫn còn nằm trong túi xách, Tiết Ngọc Ninh vốn định đi giặt đống đồ đó trước, nhưng chợt nhớ ra dù sao cũng phải giặt bộ quần áo trên người để trả cho Đới Du, chi bằng về phòng trước, không ngờ trong lúc do dự đã bị ông Tiết nhìn thấy.

Nếu ông đã nhìn thấy thì cô cũng nên đi tới nói vài lời.

Tiết Ngọc Ninh băng qua cây cầu được xây từ hồ đến chỗ ông Tiết.

“Con tự về à?” Thấy cô đến gần, ông Tiết ho khan hỏi.

Trên điện thoại, n Tồn nói rằng anh ta sẽ đưa cô về.

“ n Tồn bị thương, ba còn muốn anh ấy lái xe sao?” Nhìn thấy một đĩa anh đào trên bàn, Tiết Ngọc Ninh nhặt một quả lên, cắt bỏ cuống và ném vào miệng: “Nhưng cũng không nghiêm trọng, chỉ bong gân thôi."

"Vậy thì tốt."

Nhổ hạt xong, Tiết Ngọc Ninh lại ăn thêm một quả: "Anh già, ba coi trọng anh ấy vậy sao?"

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương