Hoa Sơn Tái Khởi
Chapter 185 Ôi mẹ ơi, trời đất ơi. Chuyện này là thế quái nào vậy. (5)

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chapter 185. Ôi mẹ ơi, trời đất ơi. Chuyện này là thế quái nào vậy. (5)

Nơi này là Tứ Hải Thương Hội.

Trong toàn thiên hạ thì không biết thế nào, nhưng vị thế của thương hội tại nơi này có thể ví như trời cao.

Việc gõ cửa một thương hội vào ban đêm là vô cùng vô lễ. Tại Thành Đô này, chỉ có hai loại người vô lễ như vậy mà thôi.

Một là những kẻ tìm đến ngay cả khi biết rõ là thất lễ do có những giao dịch quá cấp bách. Loại còn lại thì….

‘Những kẻ thậm chí không hề nghĩ đến việc có lễ nghĩa với thương hội’

Những kẻ thuộc loại một có thể là bất kỳ ai. Nhưng những kẻ thuộc loại hai tại Tứ Xuyên này chỉ có một mà thôi.

“Ai kia ạ?”

“Chuyện đó….”

Chiêu Bình có thể lờ mờ đoán được kẻ đến viếng thăm kia là ai thông qua giọng điệu của hạ nhân trong nhà.

Ngay lúc ấy.

Đột nhiên bên ngoài xuất hiện các âm thanh ồn ào.

“Các hạ không được vào đây đâu ạ.”

“Vui lòng đợi ở đây. Các hạ không được phép tùy tiện đi lối ấy!”

Khuôn mặt của Chiêu Bình dần trở nên cứng đờ.

Có vẻ như những suy đoán của hắn đã đúng.

‘Sao lại đúng vào lúc này kia chứ’

Ngay khi cảm nhận được mọi việc chuẩn bị rối tung lên, hắn ngay lập tức rời khỏi vị trí của mình.

“Đưa những người bên ngoài đến phòng khách đợi ta.”

“Vâng!”

Chiêu Bình nhanh chóng đi bộ ra mở cửa.

Quả nhiên, cảnh tượng một số hạ nhân đang tập trung đông đúc đập vào mắt hắn ta. Bên cạnh đó là một vài người đang cố đẩy lui hạ nhân của hắn để đi vào bên trong.

Tất cả có 3 người.

Họ trông còn khá trẻ và đang đi bộ thong dong xuyên qua đám hạ nhân đông đúc.

Võ phục màu xanh.

Và những đôi bàn tay xám xịt.

Chỉ với hai đặc điểm đấy thôi, không khó để nhận ra bọn họ là những kẻ chuyên dùng phi đao, ám khí trên giang hồ.

“Lui vào đi!”

“Vâng, thưa gia chủ!”

Phải khi đó, tất cả hạ nhân mới lui sang hai bên để mở đường. Khuôn mặt của ba người đó cũng dần rõ ràng hơn.

“Rất hân hạnh được diện kiến chủ nhân Tứ Hải Thương Hội.”

Kẻ dẫn đầu tạo thế bao quyền, Chiêu Bình cũng tạo thế bao quyền đáp trả. Chiêu Bình trở nên cực kỳ hoảng hốt ngay khi nhìn thấy khuôn mặt kẻ đó.

“Các hạ chẳng phải là Đương/Đường(các bạn chú ý note của admin cuối chap nhé) thiếu hiệp hay sao?”

Kẻ dẫn đầu chính là Đương/Đường Trản. Hắn là một trong các tiểu công tử của Đương/Đường gia Tứ Xuyên.

‘Đương/Đường Trản. Đệ ngũ công tử của gia chủ Đương/Đường Gia Tứ Xuyên.’

 Nếu như là đệ ngũ công tử của gia chủ ở một môn phái khác thì kẻ đó không khác gì một bàng hệ không có chút quyền lực nào.

Nhưng Đương/Đường Gia Tứ Xuyên thì khác. Nơi huyết thống quyết định mọi thứ và việc thừa kế hoàn toàn dựa trên dòng máu thì việc dù là đệ ngũ công tử của gia chủ Đương/Đường Gia thì cũng chẳng khác nào trung tâm quyền lực cả.

Mặc dù hắn vẫn còn trẻ nên chưa thể đảm nhận các vị trí quan trọng. Nhưng chỉ qua chục năm nữa thôi, khả năng rất cao là hắn sẽ trở thành nòng cốt của Đương/Đường Gia.

Một kẻ như vậy đã xông vào Tứ Hải Thương Hội vào đêm hôm khuya khoắt.

Khuôn mặt Chiêu Bình tối sầm lại.

‘Có vẻ như hắn đến đây và mang theo chuyện chẳng tốt lành gì’

Chiêu Bình nhanh chóng tiếp lời khi không nhận được câu trả lời của những người đối diện.

“Thật là vinh hạnh cho ta khi có thể diện kiến các anh tài của Đương/Đường gia. Nhưng thực lòng mà nói, ta đang rất lo lắng vì sợ rằng không thể tiếp đón các vị chu đáo được khi các vị đến mà không báo trước một câu như thế này.”

Đó là những lời trách móc của Chiêu Bình trước cuộc viếng thăm khuya khoắt này.

Nhưng rồi, Đương/Đường Trản chỉ nở một nụ cười rạng rỡ đáp trả.

“Bọn ta đã phải vô lễ như thế này chẳng qua là vì lòng hiếu thắng trong tâm không thể lắng xuống. Mong thương hội chủ đừng oán trách bọn ta.”

“…..Thiếu hiệp vừa nói đến lòng hiếu thắng ư?”

“Đúng vậy.”

Đương/Đường Trản hướng ánh mắt về phía sau Chiêu Bình. Chiêu Bình nhanh chóng nhận ra hắn đang nhìn chăm chăm vào điện các rồi vội vàng cất lời.

“Trước tiên xin mời các vị vào trong dùng với ta chén trà……”

“Ta nghe nói rằng nhị công tử của bổn gia đã trở về sau quá trình tu luyện tại một nơi xa xôi.”

 

 

 

Chiêu Bình cắn chặt môi sau sự vô lễ của Đương/Đường Trản.

‘Tin tức đó đã lan đến tai Đương/Đường Gia rồi ư?’

Chiêu Kiệt mới quay về chưa quá nửa ngày nữa.

Cho dù nơi này có là Thành Đô đi chăng nữa thì tin tức cũng quá nhanh rồi. Điều đó cho thấy Đương/Đường Gia đang kiểm soát toàn bộ Thành Đô như thế nào.

“Không phải vậy sao?”

Chiêu Bình nhăn mặt trước lời nói có phần đâm chọt của Đương/Đường Trản.

“Đúng vậy. Khuyển tử kém cỏi của ta vừa mới quay trở về nhà.”

Chiêu Bình không nói gì thêm, hắn chỉ yên lặng chờ đợi câu hỏi tiếp theo của Đương/Đường Trản. Hắn cần phải nắm bắt được ý đồ của bọn chúng khi tìm đến đây.

“Haha. Chiêu Kiệt - Nhị công tử của Tứ Hải Thương Hội cũng là một nhân tài mà Đương/Đường Gia chúng ta muốn chiêu mộ. Vì vậy mà khi thương hội gửi công tử đi nơi khác, gia chủ bọn ta đã cảm thấy rất đau lòng.”

Chiêu Bình giật nảy mình khi từ “gia chủ” được thốt ra.

‘Không ổn tý nào.’

Bọn hắn nói đến gia chủ. Chuyện này có nghĩa là lý do bọn hắn tìm đến đây lần này không phải chỉ đơn thuần là những việc được phát sinh bởi bọn chúng.

Mặc dù không nói thẳng ra, nhưng đã như thế này tức là việc bọn hắn tìm đến đây chính là đại diện cho Đương/Đường Gia.

“Bọn ta đến đây vì muốn xác nhận một chuyện.”

“Thiếu hiệp nói là xác nhận ư?”

“Đúng vậy.”

Đương Trản mỉm cười.

“Ta nghe nói rằng Chiêu Kiệt công tử đã gia nhập vào Hoa Sơn. Chuyện đó có đúng không?”

“….Đúng vậy.”

“Chiêu Kiệt công tử đã từ chối gia nhập Đương/Đường Gia học võ công để gia nhập Hoa Sơn. Rốt cuộc công tử đã có được những gì từ một nơi xa xôi đó? Bọn ta phải biết được chuyện đó thì mới bớt đau lòng được.”

“……”

Chiêu Bình cắn nhẹ môi.

‘Mình biết chuyện này rồi sẽ đến thôi. Nhưng không ngờ nó lại nhanh đến vậy….’

Đa phần tất cả các nhi tử của các thế lực tại Thành Đô này đều phải gia nhập Đương/Đường Gia để học võ công.

Đương nhiên, họ sẽ chẳng dạy cho những người đó kỹ thuật hạ độc hay ám khí cốt lõi. Bởi vì chỉ có những kẻ trực hệ Đương/Đường gia thì mới có thể học bí kíp của Đương/Đường Gia. Thậm chí vì lo ngại bí kíp bị rò rỉ ra bên ngoài, các ái nữ Đương/Đường gia cũng không được phép học các loại bí kíp này.

Chỉ có nam nhân Đương/Đường gia mới được phép học kỹ thuật ám khí của Đương/Đường Gia mà thôi.

Nói cách khác, các nhi tử của các thế lực gia nhập Đương/Đường Gia chỉ được học mấy thứ linh tinh trong nhiều năm.

Thông qua những hành động vô lý đó, Đương/Đường Gia đã khiến tất cả nhi tử của các thế lực trong thành không thể chuyên tâm vào học võ công chuẩn chỉnh. Từ đó khiến cho những kẻ đó phải dựa dẫm vào Đương/Đường Gia và tạo cho họ cảm giác rằng bản thân là bàng hệ của Đương/Đường Gia.

Quá trình đó đã lặp đi lặp lại hơn một trăm năm nay và nhờ vậy, Đương/Đường Gia đang hoàn toàn kiểm soát tất cả các thế gia trong thành.

Chiêu Kiệt đã từ chối tham gia vào quá trình đấy.

“ Tại sao ta lại phải trở thành một con bù nhìn kia chứ?”

Chiêu Bình cũng đã ngầm đồng ý với ý kiến đó. Hắn muốn ngăn cản nhi tử của mình trở thành một con rối trong Đương/Đường Gia.

Nhưng nếu như hắn dám gửi nhi tử đến một môn phái khác bên ngoài Tứ Xuyên, hắn sẽ phải chịu sự phẫn nộ của Đương/Đường Gia.

Và rồi sau khi đắn đo, hắn đã chọn Hoa Sơn.

Đó là một môn phái đã suy yếu và không thể trở thành mối đe dọa đối với Đương/Đường Gia. Hơn nữa trong quá khứ bọn họ cũng đã từng có danh tiếng, vì vậy mà chỉ cần bản thân làm tốt, rất có thể nhi tử của hắn sẽ nâng cao được năng lực của bản thân. Điều quan trọng là nơi ấy cách rất xa Tứ Xuyên.

Hoa Sơn là một nơi rất hợp với Chiêu Kiệt.

“Như các vị đã biết rồi đấy, khuyển tử đã bái nhập Hoa Sơn phái. Hoa Sơn là một môn phái đã suy tàn cả trên danh nghĩa lẫn thực tế. Ta gửi khuyển tử đến đó cũng chỉ bởi vì nó thích kiếm mà thôi.”

“Haha, ta biết. Ta biết chứ. Nhưng…”

Ánh mắt Đương/Đường Trản dần trở nên lạnh lẽo.

“Câu nói Hoa Sơn suy tàn có phần không đúng rồi. Hiện tại danh tiếng của Hoa Sơn đang làm rung chuyển cả Tứ Hải rồi đấy?”

“….Hả? Chuyện đó là sao chứ….?”

“Còn sao gì nữa. Thương Hội chủ là thương nhân mà việc nắm bắt tin tức sao lại chậm như vậy nhỉ? Bây giờ danh tiếng Hoa Sơn Phái đã vang danh khắp Trung Nguyên rồi.

Trong đó đệ tử đời ba Chiêu Kiệt, Nhuận Tông, đệ tử đời hai Bạch Thiên, Lưu Lê Tuyết là những cái tên không ai là không biết đến cả.

Đôi mắt Chiêu Bình run lên.

Chắc chắn là bọn chúng đang nói quá lên mà thôi. Bởi vì bọn chúng đến đây để uy hiếp hắn ta kia mà.

Nhưng mà, những cái tên mà Đương/Đường Trản nhắc đến lại hoàn toàn trùng khớp với những người đến đây cùng với nhi tử của hắn?

 ‘Cho dù là Đương/Đường Gia đi chăng nữa thì việc nắm rõ thân thế của những kẻ vừa mới đến đây trong thời gian ngắn là không thể nào.’

Nếu vậy thì việc cái tên Chiêu Kiệt đang vang danh khắp giang hồ có vẻ như là sự thật.

“Đặc biệt là….”

Đôi mắt của Đương/Đường Trản ánh lên sự hứng thú xen lẫn cảnh giác.

“Ta nghe nói người được mệnh danh là thiên hạ đệ nhất hậu khởi chi tú Hoa Sơn Thần Long cũng đã đến nơi này. Mặc dù ta không thể so sánh với người mang danh tiếng như vậy, nhưng ta sao có thể không đến thăm khi trong thành xuất hiện một thiên hạ đệ nhất hậu khởi chi tú được chứ?”

Hả?

Hoa Sơn Thần Long.

‘Cái tên nghe thật vĩ đại.’

Chiêu Bình hiểu rằng, những người có cái tên vĩ đại như vậy đều là những cao thủ mạnh mẽ và dường như hắn đã biết người đó là ai rồi. Trong số những người đến đây cùng nhi tử của hắn, có một người rất hợp với cái tên đó.

“Là Bạch Thiên thiếu hiệp đúng chứ?”

“Hahahaha”

Đương/Đường Trản cười một cách hoang đường.

“Thương hội chủ? Ông định cứ như thế này mãi sao?”

“Thiếu hiệp nói vậy ý là gì chứ?”

“Không biết là ông chỉ đi loanh quanh Vân Nam và Tứ Xuyên nên mới không có được các thông tin trên giang hồ, hay là thương hội chủ đang cố tình lừa dối ta đây?”

“Lừa dối ư? Lý nào lại như vậy?”

Đương/Đường Trản nhìn chằm chằm vào mắt của Chiêu Bình, sau đó hắn gật đầu nhẹ một cái. Không thể tìm thấy bất cứ dấu hiệu lừa lọc nào trên gương mặt của Đương/Đường Trản.

“Được rồi. Dù sao chuyện đó cũng không phải chuyện quan trọng lúc này.”

Đương/Đường Trản vội vàng ngắt lời.

“Ta muốn gặp gỡ các đệ tử Hoa Sơn đã đến Thành Đô này trên tư cách là một người của Đương/Đường Gia. Không biết ông có thể gọi các vị đó ra đây được không? Đương nhiên là bao gồm của nhi tử của thương hội chủ nữa.”

Ánh mắt của Chiều Bình hướng về phía sau.

‘Phải làm thế nào đây?’

Tứ Xuyên, đặc biệt là Thành Đô, một khi đã đặt chân đến nơi này thì không thể xem thường yêu cầu của Đương/Đường Gia được.

Nhưng các vị đạo trưởng Hoa Sơn lúc này là trưởng bối tại sư môn của Chiêu Kiệt và là khách của thương hội. Việc đưa các vị khách quý đến rước mặt Đương/Đường Gia đang nhe nanh mài vuốt là một việc không nên chút nào.

Họ sẽ nể mặt của thương hội chủ để không đụng đến Chiêu Kiệt. Nhưng những người khác không biết sẽ như thế nào đây.

Chiêu Bình là người hiểu rất rõ Đương/Đường Gia Tứ Xuyên đáng sợ và hung bạo như thế nào. Vì vậy mà hắn không thể không đắn đo trong tình huống này.

“Ta hiểu thiếu hiệp muốn gì. Nhưng hôm nay thời gian đã quá muộn và các vị khách của thương hội đều đã đi ngủ. Không biết ngày mai thiếu hiệp có thể quay lại được không?”

“Haha. Chưa gì đã ngủ rồi ư? Đệ tử Hoa Sơn có vẻ lười biếng quá nhỉ?”

“Họ đã đi một quãng đường dài để đến đây nên là…”

“Thương Hội Chủ”

Đương/Đường Trản đột nhiên hạ giọng.

“Đây là việc của Đương/Đường Gia. Thương Hội Chủ bây giờ đang cản trở công chuyện của Đương/Đường Gia đấy ư?”

“Ta sao dám kia chứ?”

Khuôn mắt của Chiêu Bình đã biến thành màu đất.

Tại Thành Đô, bất kì ai biết được hậu quả của việc chống đối lại Đương/Đường Gia là gì đều sẽ phản ứng giống như Chiêu Bình mà thôi.

Đương/Đường Trản cười gian xảo.

“Thật sự xin lỗi. Ta không có ý đe dọa Thương Hội Chủ đâu.”

“Không, không đâu.”

Đương/Đường Trản liếc về phía sau Chiêu Bình rồi tiếp tục lên tiếng.

“Đệ tử Hoa Sơn Phái thật không có lòng tự trọng. Rõ ràng các vị đã nghe thấy những gì ta nói nhưng vẫn cố tình trốn phía sau Tứ Hải Thương Hội như thế này sao?”

Ngay lúc ấy.

“Này! Nhịn! Chúng ta phải nhịn!”

“Nơi này là Tứ Xuyên đấy! Cái tên tiêu tử này! Chưởng môn nhân đã dặn chúng ta là không được gây chuyện rồi kia mà?”

“Aaaaaaa! Tóm lấy tên tiểu tử đó!! Nhanh lên!!!”

Ơ

Đột nhiên bên trong phát ra những tiếng hét ấm ĩ. Và ngay lập lức.

Kwang!

Cùng với âm thanh mạnh mẽ, cánh cửa cứ thể bay lên trời.

Bịch!

Nhìn thấy cánh cửa rơi ngay bên cạnh mình, Đương/Đường Trản chớp mắt ngẩng đầu lên nhìn.

Ực ực ực ực ực

Một thiếu niên nhỏ tuổi 1 tay cầm chai rượu, tay còn lại thì đang lau miệng.

‘Say rồi ư?’

Cái vẻ mặt đó đúng là vẻ mặt của một kẻ đang say rồi?

Đương/Đường Trản nhanh chóng nhận ra hoạ tiết Hoa Mai trên ngực tên say xỉn đó.

Ngay lúc hắn định mở miệng hỏi thì.

“Nhà ngươi là ai mà đêm hôm dám xông vào đây vậy hả?”

“.....Cái gì cơ?”

“Muốn chết không?”

“......”

Trong suốt cuộc đời chưa kịp dài của Đương/Đường Trản, đây là câu nói hoang đường nhất mà hắn đã từng được nghe.

 

********************************************

 

 Đôi lời của Admin:

Sau khi đọc xong chap này và bản thảo các chap tiếp theo, tra cứu, tìm hiểu, thảo luận,... thì bọn mình đi đến kết luận là rất có thể tác giả đã nhầm lẫn từ Hán tự của Đường gia/Đường môn(唐家) một gia tộc chuyên dùng độc và ám khí khá nổi tiếng trong các bộ tiểu thuyết kiếm hiệp, võ hiệp trung hoa thành Đương gia(當家) một chức vị quản lý mọi việc trong gia tộc. Nên bây giờ team dịch phải lựa chọn 2 phương án:

  1. Giữ nguyên Đương gia theo tác giả.
  2. Thay đổi về thành Đường gia cho phù hợp lịch sử, mạch tiểu thuyết.

Vì mong muốn mang lại cho các bạn độc giả trải nghiệm đọc truyện tốt nhất. Nên toàn thể team muốn các bạn độc giả vote cho 1 trong 2 phương án đó và bọn mình sẽ làm theo phương án được vote nhiều hơn. Lưu ý: mình nhấn mạnh đây là hỏi ý kiến khán giả. Nên các bạn chỉ cần VOTE, VOTE VÀ VOTE. Đừng có tranh cãi đúng sai, gây war chỉ trích nọ kia. Những ý kiến không mang tính xây dựng như ý nghĩa vốn có, bọn mình sẽ bỏ qua. Cảm ơn các bạn độc giả luôn ủng hộ.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương