Hoa Sơn Tái Khởi
Chapter 294 Ta vốn dĩ vẫn là bức tường của ngươi (4)

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

 

Chapter 294. Ta vốn dĩ vẫn là bức tường của ngươi (4)

 

Tần Sơ Bá siết chặt nắm đấm.

Tất cả những người có mặt tại đây đều đang rất căng thẳng. Nhưng sẽ chẳng có ai quan sát trận tỷ võ này với tâm trạng phức tạp giống như hắn ta cả.

Tại sao lại như vậy ư?

Hai nhi tử của hắn đang đứng trên hai vị thế đối lập nhau. Một đứa là trụ cột và niềm hy vọng của Tông Nam. Còn một đứa là môn đồ chủ chốt của Hoa Sơn. Điều đáng nói ở đây là cả hai đều đang vô cùng quyết tâm trong việc hạ gục đối phương.

Tần Sơ Bá lúc này không còn cách nào khác ngoài ngồi một chỗ quan sát cảnh tượng này mà trong lòng cay đắng.

Keeng!!

Sau khi thanh kiếm của hai người va chạm với nhau thì tốc độ bật ra của bọn họ còn nhanh hơn cả tốc độ lúc họ lao vào nhau.

Tần Sơn Bá cắn chặt môi dưới khi hai nhi tử của hắn ta nới rộng khoảng cách và nhìn chằm chằm vào đối phương. Mặc dù thực lực của hai người đó vẫn chưa được thể hiện, nhưng nếu như chỉ nhìn từ bên ngoài, bất kỳ ai cũng có thể nhìn ra chênh lệch thực lực giữa hai người là không lớn.

‘Từ lúc nào mà đứa trẻ ấy lại có thể bất phân thắng bại với đại ca của nó kia chứ?’

Nhưng trong thâm tâm của Tần Sơn Bá, cho dù Bạch Thiên đã mạnh lên đi chẳng nữa thì hắn vẫn không thể thắng được đại ca của mình.

Trong suốt vài năm qua, Bạch Thiên hoàn toàn không phải là đối thủ của Tần Kim Long, vì vậy Tần Sơ Bá nghĩ như vậy cũng là lẽ đương nhiên mà thôi.

Ngay từ khi còn nhỏ, Bạch Thiên chưa từng một lần có thể sánh ngang với Tần Kim Long. Hắn thậm chí không thể hiện nổi một nửa tài năng của đại ca hắn ta khi ở cùng độ tuổi.

Nhưng mà.

‘Con đã gặp phải chuyện gì và đạt được những gì tại Hoa Sơn vậy?’

Bạch Thiên trước mặt Tần Sơ Bá lúc này không bị Tần Kim Long lấn lướt một chút nào.

Kiếm pháp của hắn vừa hoa lệ vừa rực rỡ.

‘Là do lỗi của ta’

Tài năng là thứ không phải nghìn người như một. Có những tài năng ngay từ đầu đã tỏa sáng. Nhưng cũng có những tài năng chỉ khai hoa sau khi đã trải qua một mùa đông giá lạnh.

Vốn dĩ phụ mẫu phải là người đầu tiên phát hiện và nuôi dưỡng cái tài năng đó ngay từ đầu.

‘Ta không phải là một người cha tốt’

Rõ ràng là hắn đã sai.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Hắn trước kia đã cho rằng Bạch Thiên sẽ không bao giờ theo kịp được một nửa của Tần Kim Long. Và rồi hắn đã chẳng mong đợi gì ở Bạch Thiên mà chỉ làm tổn thương Bạch Thiên.

Có điều.

Ánh mắt của hắn ta vượt qua sàn tỷ võ và hướng đến vị trí của các môn đồ Hoa Sơn đang cổ vũ cho Bạch Thiên.

‘Hoa Sơn mới chính là nơi dưỡng dục thằng bé’

Bọn họ đã làm được điều mà hắn ta không làm được.

Hình ảnh Huyền Tông khẳng định không chút ngại ngùng rằng Hoa Sơn cần Bạch Thiên chợt hiện lên trong tâm trí hắn.

‘Nếu là ta, liệu ta có thể thốt ra được những lời đó không?’

Tần Sơ Bá khẽ nhắm mắt lại.

Hắn đến nơi này trên tư cách là trưởng lão của Tông Nam phái. Vì vậy nếu như nghĩ đến bổn phận của bản thân, đương nhiên là hắn phải đứng về phía của Tần Kim Long rồi.

Nhưng nếu đứng trên cương vị là phụ thân của Bạch Thiên thay vì trưởng lão của Tông Nam thì thật lòng mà nói, hắn không thể rời mắt trước sự tiến bộ vượt bậc của Bạch Thiên ngay lúc này.

‘Hãy cho ta xem đi’

Những điều mà con đã đạt được

Và cả những thứ mà ta đã bỏ lỡ.

“Sư huynh, sư thúc sẽ thắng phải không?”

“...”

Nhuận Tông im lặng vì câu hỏi của Chiêu Kiệt quá khó để trả lời.

Đương nhiên là bọn họ tin tưởng Bạch Thiên.

‘Sư thúc hoàn toàn khác với chúng ta.’

Trước khi Thanh Minh xuất hiện, Bạch Thiên là môn đồ nổi bật nhất tại Hoa Sơn.

Tiêu diêu, tự tại và còn có cả thực lực xuất sắc.

Đã là môn đồ Hoa Sơn phái không ai là không ngưỡng mộ Bạch Thiên cả. Thậm chí Bạch Thiên còn áp đảo đến mức ngay cả những môn đồ đồng trang lứa cũng phải từ bỏ việc cạnh tranh với hắn ta.

Không chỉ có tài năng, Bạch Thiên còn rất kiên trì và nỗ lực. Để thắng được Tần Kim Long, hắn đã tự đề xuất việc bế quan tu luyện, thúc đẩy bản thân đến mức giới hạn.

Vì vậy mà sao có thể không đáng tin được đây?

Chỉ có điều....

‘Đối thủ của sư thúc không phải ai khác mà chính là Tần Kim Long’

Mặc dù Tần Kim Long đã mất đi hào quang sau khi bị Thanh Minh đánh bại. Nhưng nói gì thì nói, hắn cũng được mệnh danh là nhân tài trăm năm có một tại Tông Nam. Rất nhiều người đã cho rằng, nếu như hắn có thể trở thành chưởng môn nhân của Tông Nam, môn phái này sẽ bước vào thời kỳ hưng thịnh nhất từ trước đến nay.

Đương nhiên, từ sau khi Thanh Minh xuất hiện Hoa Sơn cũng đã mạnh lên rất nhiều. Nhưng mà....

‘Chúng ta có thực sự đã thu hẹp được khoảng cách đó?’

Bạch Thiên sẽ phải chứng minh điều đó. Hắn phải thắng được Tần Kim Long.

“Sư huynh...”

“Hãy tin tưởng sư thúc.”

 

Nhuận Tông không rời mắt khỏi sàn tỷ võ và tiếp tục nói một cách chắc chắn.

“Đệ phải tin tưởng ta và tin tưởng vào sự khổ luyện mà chúng ta đã trải qua cho đến thời điểm này. Chúng ta đủ mạnh để có thể làm được bất cứ điều gì.”

“Nhưng mà...”

Chiêu Kiệt định nói gì đó nhưng rồi lại thôi.

‘Tần Kim Long cũng đâu chỉ ăn chơi suốt thời gian qua kia chứ?’

Nếu như phải chọn ra một thiên tài thực sự thì có lẽ Tần Kim Long sẽ là cái tên nổi bật hơn là Bạch Thiên.

‘Có thể thấy hắn đã hoàn toàn khác với Tần Kim Long trong quá khứ. Điều đó có nghĩa là thời gian qua hắn cũng đã khổ luyện không ít’

Chỉ cần nhìn lướt qua thôi bất kỳ ai cũng có thể đoán được hắn đã cưỡng ép sự phát triển bản thân đến mức nào trong thời gian qua.

Vậy thì Bạch Thiên liệu có thể thắng được Tần Kim Long không đây? Khoảng cách trước kia liệu đã được rút ngắn?

“Sư huynh sẽ thắng”

Chiêu Kiệt quay lại vì một giọng nói phát ra từ phía sau hắn ta.

Lưu Lê Tuyết đang quan sát trận tỷ võ bằng khuôn mặt vô cảm lạnh lùng.

“Bởi vì huynh ấy thực sự đã nỗ lực đến mức chết đi sống lại.”

Khác với lời nói thản nhiên, Lưu Lê Tuyết siết chặt nắm đấm bên trong ống tay áo.

Trên thực tế, nàng ta cũng đang rất căng thẳng.

Chiêu Kiệt cắn nhẹ môi chăm chú nhìn về phía Bạch Thiên.

‘Sư thúc!’

Nhất định thúc phải thắng!

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Hai thanh kiếm lại lao vào nhau.

Keenggg!

Cùng với âm thanh va chạm của kim loại vang lên, hai thanh kiếm tách nhau ra rồi lại va chạm liên tục.

Bạch Thiên nghiến răng cảm nhận sức mạnh truyền đến thông qua thanh kiếm.

‘Nội công của hắn?!’

Bạch Thiên đã nghĩ rằng nội công của bản thân đã vượt qua được Tần Kim Long.

Cho dù Tần Kim Long có nhận được rất nhiều sự hỗ trợ từ Tông Nam của hắn đi chăng nữa, nhưng hắn sao có thể so sánh được với kẻ đã được uống Hỗn Nguyên Đan và Tử Tiêu Đan như Bạch Thiên được chứ?

Nhưng trên thực tế nội công của Tần Kim Long hoàn toàn không thua kém so với Bạch Thiên.

Bởi vậy mới nói, Tông Nam đã bỏ không ít công sức và tài nguyên để bồi dưỡng cho Tần Kim Long.

Kenggg!

Nội công hai bên va chạm với nhau và tạo ra một vụ dư chấn.

“Hự!”

Bạch Thiên bị đẩy lùi về phía sau. Hắn mở to mắt nhìn Tần Kim Long đang đằng đằng sát khí tiến về phía hắn ta.

Thanh kiếm của Tần Kim Long tựa như ánh sáng mặt trời giáng xuống. Bạch Thiên nghiến răng vung kiếm lên chống đỡ.

Kengggg!

Sức ép khủng khiếp như vừa bị một tảng đá khổng lồ giáng xuống đầu lướt qua toàn thân Bạch Thiên. Không để Bạch Thiên có thời gian lấy lại tinh thần, chân của Tần Kim Long tiếp tục đạp mạnh vào ngực của Bạch Thiên.

Bịch!

Cơ thể Bạch Thiên tưởng chừng sắp bay khỏi đài tỷ võ. Hắn gập gối giữ cơ thể thăng bằng một cách khó khăn. Và rồi hắn ngước lên nhìn chằm chằm vào Tần Kim Long.

Tần Kim Long đang đứng đó nhìn hắn bằng ánh mắt ngạo mạn.

‘Lúc nào cũng vậy’

Hắn đã cố luyện tập và thử sức rất nhiều lần.

Nhưng kết quả lần nào cũng như vậy.

Bạch Thiên không thể kiểm soát được tinh thần nữa, hắn ngã quỵ xuống đầy thất vọng.

Nếu có điều gì đó khác đi, phải chăng là trong quá khứ Tần Kim Long sẽ nhìn hắn bằng ánh mắt đầy lo lắng, còn giờ đây tất cả những gì còn lại trong đôi mắt hắn ta chỉ là sự lãnh đạm lạnh lùng.

“Có vẻ như ngươi rất hợp với Hoa Sơn”

“Ý đại ca là sao?”

Tần Kim Long trả lời Bạch Thiên một cách vô cảm.

“Nếu như là trước kia thì ngươi đã bị đánh bại từ lâu rồi. Và rồi ngươi sẽ lại trưng ra cái khuôn mặt nhăn nhó đầy tức giận.”

“....”

“Ta phải thừa nhận rằng khoảng cách giữa chúng ta đã được thu ngắn lại. Nhưng cho dù là vậy thì kết quả cũng sẽ giống nhau mà thôi. Ngươi sẽ không bao giờ có thể vượt qua ta cả.”

-         Ta vốn dĩ vẫn là bức tường của ngươi

Lại là câu nói đó chứ gì?

Bạch Thiên vận sức vực cơ thể đứng dậy. Hắn từ từ giương kiếm lên và bắt đầu cất lời.

“Bức tường ư?”

Khóe miệng hắn khẽ cong lên đôi chút.

“Đại ca đúng là chẳng biết gì cả. Bức tường thì chỉ có như vậy thôi.”

“Cái gì?”

“Ta đã nói rồi mà nhỉ?”

Bạch Thiên dõng dạc tuyên bố.

“Nếu như đại ca muốn trở thành bức tường đối với ta, cuối cùng đại ca cũng sẽ bị ta vượt qua mà thôi. Bức tường thì mãi như vậy, còn ta sẽ tiến bước về phía trước”

Bạch Thiên giương kiếm lên chĩa về phía tần Kim Long.

“Cho dù bức tường có cao như thế nào chăng nữa, nếu ta cứ tiếp tục đi lên, một ngày nào đó ta cũng sẽ vượt qua nó. Bởi vì ta đã học đến phát chán, đến chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần. Từ một tên tiểu tử khốn kiếp.”

Vì vậy mà

“Hôm nay ta sẽ đánh bại nhà ngươi.”

“Nói hay lắm!”

Tần Kim Long nheo mắt nhìn Bạch Thiên bằng ánh mắt lạnh lùng.

Nếu như giống trong quá khứ hắn sẽ cười và cho qua những phát ngôn của Bạch Thiên. Đối với hắn ta, Bạch Thiên chỉ là một kẻ phế vật không hơn không kém mà cho dù có nỗ lực thế nào chăng nữa cũng không thể theo kịp hắn ta.

Nhưng bây giờ thì sao?

Tần Kim Long hạ ánh mắt nhìn về phía bàn tay đang cầm kiếm của bản thân.

Lòng bàn tay hắn ta đang ướt đẫm một cách kỳ lạ. Không lý nào lại như thế này được.

‘Bản thân ta thực sự đang căng thẳng ư?’

Trước Bạch Thiên?

Tần Kim Long không quay lưng với sự thật đó. Không phải là miễn cưỡng, cũng không phải là hắn không có lòng tự trọng.

Chỉ là hắn thừa nhận mà thôi.

Bạch Thiên đã mạnh lên rất nhiều so với quá khứ. Và khoảng cách giữa bọn họ đã được thu hẹp đi một cách rõ ràng.

“Cho dù lời nói của ngươi là đúng đi chăng nữa...”

Tần Kim Long nhìn Bạch Thiên bằng ánh mắt lạnh lùng. Mặc dù khuôn mặt đó rất vô cảm nhưng không thể che giấu nổi sự tự tin đằng sau biểu cảm đó.

“Thì cũng không phải là hôm nay. Ngươi của bây giờ vẫn chưa thể vượt qua được ta đâu”

Ngay sau đó, hắn kết luận bằng một câu nói đằng đằng sát khí.

“Và ngay lúc này, ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy rằng cái ngày đó sẽ không bao giờ đến.”

Tần Kim Long lao vào Bạch Thiên với tốc độ của một tia chớp.

Yaaaa!

Thanh kiếm của hắn ta sắc bén xẻ đôi không khí lao đến, trong giây lát, thanh kiếm của hắn được chia ra tạo ra hàng chục kiếm ảnh khác nhau.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Khí thế của chúng tưởng chừng như có thể xé nát cả linh hồn.

Nhưng Bạch Thiên chỉ nghiến răng và đối diện trực diện với thanh kiếm đó.

‘Không được tránh!’

Cho dù nó có nhanh và mạnh như thế nào chăng nữa!

Hắn đã phải trải qua nhiều chuyện đen tối hơn như thế này nhiều rồi. Vì vậy mà chẳng có lý do gì phải sợ cả.

‘Ta nhìn thấy được.’

Bạch Thiên vô thức khẽ cong khóe miệng lên.

Cơ thể hắn đã di chuyển trước cả khi đầu óc hắn bắt đầu suy nghĩ. Với thanh Mai Hoa Kiếm được nắm chắc trong tay, Bạch Thiên ra đòn nhắm chính xác đến kiếm của Tần Kim Long.

Kenggg!

Hai thanh kiếm đã được cường hóa bởi kiếm khí va chạm với nhau tạo nên một âm thanh chấn động như muốn chọc thủng màng nhĩ những người xung quanh. Sau khi đánh bật được thanh kiếm của Tần Kim Long, Bạch Thiên lại càng nắm chặt thanh kiếm trong tay mình hơn.

‘Ta bây giờ đã có thể nhìn được đường kiếm của Tần Kim Long.’

Trong quá khứ hắn đã không thể làm được chuyện đó. Hắn đã thua mà chưa kịp hiểu vì sao bản thân lại thua.

Nhưng ngay lúc này, Bạch Thiên đã nhìn thấy đường kiếm đó rõ mồn một và có thể vung kiếm đáp trả.

Cảm giác vui vẻ ập đến bất ngờ khiến toàn thân hắn run rẩy.

Nhưng hắn không thể hài lòng với mức độ này được. Hắn mới chỉ đỡ được đòn tấn công của Tần Kim Long mà thôi.

Bạch Thiên bước lên phía trước một bước vung kiếm về phía cổ của Tần Kim Long.

Và hắn đã thấy rất rõ ràng.

Lần đầu tiên từ khi bước chân lên đài tỷ võ, khuôn mặt Tần Kim Long không thể giấu nổi sự hoảng loạn.

Kengggg!

Thanh kiếm của Bạch Thiên đã bị văng sang một bên.

Nhưng điều đó không phải là vô nghĩa.

‘Ta hiểu ra rồi’

Kiếm pháp của ta!

Và cả cảnh giới mà ta đã đạt được!

Chắc chắn là đã chạm được đến tầng thứ của Tần Kim Long.

‘Ta đã trưởng thành rồi’

Việc này vốn dĩ là lẽ thường tình. Chỉ là Bạch Thiên lại không hay biết về điều đó.

Hắn đã mạnh hơn trước kia rất nhiều. Thậm chí là có thể đánh bại đệ tử hạch tâm của danh môn đại phái. Không một ai có thể phủ nhận sự tiến bộ của hắn ta.

Nhưng thật kỳ là là thực cảm về sự thật đó lại khá mơ hồ. Trước mặt các sư đệ, hắn luôn giả vờ rằng bản thân rất tự tin, nhưng trong suốt thời gian qua, Bạch Thiên đã phải chịu đựng sự sợ hãi khó nói nên lời.

Thậm chí ngay cả ở trong giây phút này.

Và đến tận lúc này, hắn mới biết được lý do của sự bất an đó.

Hắn sẽ không thể trưởng thành nếu như không vượt qua được Tần Kim Long.

Trên thực tế, Tần Kim Long vẫn là bức tường khổng lồ đối với Bạch Thiên.

‘Nếu không vượt qua được thì không thể tiến xa hơn!’

Là do lòng hiếu thắng, ghen tị hay sĩ khí?

Không, không phải như vậy.

Để có thể tiến xa hơn trên tư cách là một kiếm tu, hắn phải vượt qua được Tần Kim Long, Tông Nam và cả quá khứ của hắn nữa!

“Yaaaa!”

Bạch Thiên không bỏ lỡ cơ hội chiến thắng, hắn liên tiếp vung kiếm chém về phía Tần Kim Long.

‘Ta sẽ cho nhà ngươi thấy’

Bạch Thiên này đã đạt được những gì.

Trải qua mùa đông dài lạnh lẽo, ta đã chịu đựng rồi tiếp tục chịu đựng, để cuối cùng đạt được những gì!

Bạch Thiên lại vung kiếm lên chém mạnh về phía Tần Kim Long.

Sử dụng kiếm cang để đẩy đối thủ ra xa, phía đầu mũi kiếm của Bạch Thiên bắt đầu rung lắc một cách nhẹ nhàng.

Và ngay sau đó, phía đầu mũi kiếm của hắn ta xuất hiện một cụm hoa mai đỏ rực.

Hoa mai của hắn.

Đã nở rồi.

Một bông rồi lại một bông nữa. Nhưng bông hoa mai nở rộ bắt mắt bắt đầu lan rộng ra.

Nhưng.

Ngay lúc đó.

“Đừng có quá phấn khích làm gì!”

Cùng với giọng nói lạnh lùng vang lên, cơ thể Tần Kim Long vươn ra như một thanh kẹo mạch nha thu hẹp lại khoảng cách với Bạch Thiên.

Bạch Thiên bắt đầu khua kiếm với tốc độ khủng khiếp tạo ra vô số các cánh hoa mai.

Kenggg!

Một âm thanh sắc bén vang lên, thanh kiếm của Bạch Thiên bị đẩy lui về phía sau. Đồng thời, những bông hoa mai đang nở rộ đã biến mất như một ảo ảnh.

“Ngu ngốc!”

Tần Kim Long bắt đầu truyền kiếm khí vào thanh kiếm của hắn. giống với ánh mắt lạnh lùng của hắn, thanh kiếm của Tần Kim Long lạnh lùng chém về phía cổ tay của Bạch Thiên.

Xoẹttttt!

Chỉ cần nghe thôi cũng đã cảm thấy rùng mình rồi.

Máu tươi đỏ rực ấm nóng bắt đầu chảy ra..

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương