Ký Sự Hồi Quy
Chapter 192: Không có chuyện gì xảy ra

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 192: Không có chuyện gì xảy ra

 

Đột nhiên, tôi bị ném trở lại với thực tại kinh hoàng.

 

Tôi vẫn có thể cảm thấy nó mà không cần phải nhìn xung quanh. Tôi đã ra khỏi Hắc giới.

 

Ngay khi cố gắng tập trung lại, tôi bỗng cảm thấy đau đớn vô cùng, dữ dội đến mức tôi thậm chí không thể hét lên thành tiếng. Não bộ của tôi tối sầm lại, và tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ôm lấy mặt mình.

 

‘Chó thật… Mẹ kiếp…’


 

Có lẽ đây là tác dụng phụ của việc đi vào Hắc giới với Yuno Kasugano. Cảm giác như nhãn cầu của tôi sẽ bung ra bất cứ lúc nào, và một tiếng hét vọng lại vào cổ họng tôi.

 

Ngay từ đầu, tôi thậm chí còn không biết mình cũng có thể đi vào Hắc giới, vì vậy việc có những tác dụng phụ nghiêm trọng như này là điều đương nhiên. Tôi không biết những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt mình có phải vì quá đau đớn hay không mà chúng vẫn cứ tiếp tục chảy mãi trên má tôi.

 

Cơ thể tôi hiện tại dường như đã quên mất mốc thời gian đầu tiên, nhưng nước mắt tôi lại chảy dài.

 

‘Đây là ... loại tình huống tồi tệ gì vậy trời?’

 

Tất nhiên, tôi đã vô cùng ấn tượng. Tôi không thực sự quan tâm đến Hắc giới. Tất cả những gì tôi muốn biết là tôi sẽ chết khi nào, ở đâu và tôi đã làm gì với cuộc đời mình. Nói chung điều quan trọng không phải là bản thân tôi, mà là tôi đã chọn cách nào để tồn tại.

 

Tôi đến đây chỉ với ý định biết được cách tăng cường sức mạnh cho Park Deokgu, nhưng cuối cùng tôi đã thấy nhiều hơn những gì tôi muốn. Tôi phải tìm hiểu thêm về Yuno Kasugano.

 

Vấn đề là tôi không thể nhớ cuộc sống của chính mình từ dòng thời gian đầu tiên, nhưng ít nhất tôi cũng có cái nhìn thoáng qua về những gì đã xảy ra trong mùa đông cụ thể là ở Hắc giới đó.

 

Một lần nữa, tôi phải lật ngược câu chuyện về lại với nguồn gốc của nó.

 

Tôi đã trực tiếp nghe câu chuyện của Yuno Kasugano từ chính cô ấy, vì vậy tôi đã biết về điều này, nhưng tôi không nghĩ mình sẽ được chứng kiến ​​nó một cách chi tiết như vậy.

 

Nội dung chi tiết thì thật thảm khốc. Park Deokgu đã chết khi bảo vệ tôi, và tôi đã phản bội Yuno Kasugano.

 

‘Tôi thực sự là một tên khốn …’

 

Nếu Yuno Kasugano quyết định giết tôi ngay lúc đó, tôi chắc chắn đã chết rồi. Mặc dù Lee Kiyoung của Hắc giới chắc chắn rằng Kasugano sẽ không giết mình, hắn vẫn đủ can đảm để liều lĩnh và đánh cược một ván.

 

Trong khi đó, Yuno Kasugano lại đang nhìn tôi chằm chằm, nước mắt cô ấy chảy dài trên khuôn mặt.

 

‘Cô ấy đã chết như nào vậy?’

 

Tôi không biết chính xác phiên bản tồi tệ của bản thân đang nghĩ gì, nhưng do tình trạng đáng thương của cô ấy, ít nhất tôi cũng hiểu rằng sẽ không phải là hắn ta sẽ giết cô ấy.


 

‘Bởi vì hắn đã nói sẽ để cô ấy ở cùng với mình.’

 

Rất có thể, tôi đã đưa ra quyết định này vì cô ấy đã chứng minh được mình là người hữu ích đối với tôi.

 

Dựa trên câu chuyện của Kasugano, có vẻ như tôi đã ở với cô ấy khá lâu, vì vậy tôi chắc chắn sẽ không chọn giết cô ấy. Do đó, việc kết luận rằng một sự cố xảy ra với chúng tôi là điều đương nhiên, dẫn đến cái chết cuối cùng của cô ấy.

 

Không chỉ Yuno đọng lại trong suy nghĩ của tôi. Việc Park Deokgu đã chết để bảo vệ tôi trong dòng thời gian đầu tiên tiếp tục khiến tôi bận tâm.

 

‘Anh chàng ngu ngốc này …’

 

Tôi đã cho rằng cậu ấy sẽ chết vào thời điểm Yuno tìm thấy tôi, nhưng tôi không ngờ rằng cậu ấy sẽ hi sinh một cách vô cùng anh dũng, và tất cả là do tôi.

 

Tôi lắc đầu khi dụi đôi mắt đỏ hoe của mình; cảm xúc của tôi đã sôi sục từ trong sâu thẳm.

 

Park Deokgu ở khoảng thời gian này vẫn còn sống.

 

Ít nhất tôi đã tìm được một số gợi ý về sự phát triển của cậu ấy, vì vậy chuyện này dường như không phải là tất cả.

 

Tuy nhiên, chỉ còn một câu hỏi nữa cần lời giải đáp.

 

‘Truy cập thông tin bị hạn chế do sự can thiệp từ bên ngoài. Kiểm tra việc kích hoạt thuộc tính cấp huyền thoại, Tâm nhãn. '

 

Sự can thiệp từ bên ngoài nào chứ?

 

Cho đến bây giờ, tôi chưa bao giờ nghe thấy hoặc nhìn thấy một cụm từ nào như vậy khi sử dụng thuộc tính của mình. Tôi không biết đó là ai nhưng xét đến việc tôi thậm chí còn chưa kích hoạt Tâm nhãn, dường như có ai đang muốn cho tôi xem thứ gì đó. Theo lẽ thường, việc can thiệp vào thuộc tính cấp huyền thoại này là không thực tế. Cả Tâm nhãn và Nhãn cầu có thể nhìn thấu bản chất, quá khứ và tương lai đều không phải là những thuộc tính thông thường, đầy nhân đạo.

 

Vì vậy, tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc nghĩ rằng một người siêu việt nào đó đã cho tôi thấy cảnh này.

 

'Tại sao vậy?'

 

Họ có muốn cho tôi biết rằng Kasugano và Park Deokgu đều là những người quan trọng đối với tôi không? Đó cũng không phải là một giả thuyết tồi nha.

 

Ít ra thì tôi cũng có thể biết được Lee Kiyoung của Hắc giới khốn nạn như thế nào.

 

‘Có lẽ người đó đang muốn ủng hộ tôi thì sao?’

 

Hóa ra tôi không phải là người duy nhất không muốn Park Deokgu chết.

 

‘Có phải vì tên khốn ngu ngốc đó là hình thức bảo vệ tốt nhất của tôi?’

 

Đó có thể là câu trả lời chính xác.

 

Có một điều chắc chắn: bất cứ ai đã can thiệp vào đây đều không muốn lặp lại các sự kiện của dòng thời gian đầu tiên. Đây là một tình huống mà lợi ích của chúng tôi đều bị trùng khớp.

 

Tôi đã đến đấy với một tâm trạng nhẹ nhàng, thoải mái, nhưng những gì tôi chứng kiến lại ​​là một cảnh tượng khủng khiếp.

 

Khi tôi quay lại nhìn Yuno Kasugano, mắt tôi mở to.

 

“Ư… Hả…”


 

"Ah…"

 

Cô ấy đang nằm cạnh tôi, hoàn toàn khỏa thân.

 

'Gì vậy chứ….'

 

Khi tôi quay lại nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trời đã bắt đầu mọc.

 

Tôi biết rằng tôi đã dành khá nhiều thời gian trong Hắc giới, nhưng lại không nghĩ sẽ phải mất cả đêm. Dù sao tôi cũng không mong đợi tình huống này.

 

'Chết tiệt.'

 

Không thể được. Tôi kéo chăn lên, nhưng mọi bằng chứng đều chỉ ra rằng tôi và Yuno Kasugano đã thực sự làm tình.

 

Bản thân Yuno trông rất vui, nhưng vẫn còn thấy rõ chút buồn bã.

 

Tôi không biết cảnh cuối cùng mà tôi xem có phải là ý định của cô ấy hay không, nhưng sự thật rằng tôi và cô ấy đã khám phá cơ thể nhau là điều không thể phủ nhận.

 

Không muốn nghĩ nhiều về vấn đề này nữa, tôi lắc đầu, chuyện này khiến người phụ nữ bên cạnh tôi bừng tỉnh.

 

"Ah ... Chủ nhân."

 

"Cô dậy rồi."

 

"Vâng ạ."

 

Khuôn mặt cô ấy đỏ bừng một cách kỳ lạ, nhưng nụ cười trên môi lại hiện rõ. Vẻ mặt của cô ấy trái ngược một cách kỳ lạ với những gì tôi đã thấy trong Hắc giới, nhưng nếu cô ấy có vẻ hạnh phúc, thì đây không phải là một tình huống tồi tệ chút nào.

 

Kể từ khi cô ấy sống ở Celia, tôi đã bỏ bê cô ấy. Tôi không biết liệu các sự kiện ngày hôm qua có ảnh hưởng đến tôi hay không, nhưng với tôi bây giờ cô ấy có vẻ dễ thương hơn rất nhiều.

 

Trên hết, tôi cũng phải chịu trách nhiệm ở một mức độ nhất định vì cuộc sống của cô ấy đã trở nên xáo trộn do những việc mà tôi đã làm. Cô ấy có một tính cách hoàn toàn khác với Yuno trong Hắc giới vì cô ấy đã chọn cách tiếp cận hoàn toàn mới.

 

Tôi có thể nói rằng cô ấy cảm thấy khá xấu hổ về cách mà cô ấy đã chọn để hành động hồi đó.

 

Với những suy nghĩ trong đầu, tôi xoa đầu cô ấy một lúc, sau đó bắt đầu hỏi cô ấy một câu hỏi mà tôi cảm thấy tò mò nhất.

 

“Tôi chỉ hơi tò mò thôi, nhưng…”

 

"Vâng. Xin cứ nói ra suy nghĩ của ngài đi. "

 

"Có chính xác là cô đã cho tôi thấy Hắc giới không?"

 

“Ồ, không đâu, thưa Chủ nhân. Tôi cũng không thể tưởng tượng được ngài lại có khả năng làm như vậy. Chủ nhân đã vào trong tôi mà tôi không có thời gian để kháng cự luôn ấy. ”

 

Có vẻ gì đó không ổn với câu trả lời của cô ấy, nhưng tôi quyết định chơi tới cùng.

 

"Tôi hiểu rồi."

 

“Một sức mạnh đáng ngờ mà tôi không thể hiểu được đột nhiên ập đến, như một cơn lũ vậy. Tôi không biết nguyên nhân là do Chủ nhân hay thứ gì khác, nhưng đây là lần đầu tiên tôi ở trong Hắc giới một thời gian dài tới vậy đấy. ”

 

"Có thật không?"

 

"Đúng ạ. Thật là xấu hổ, nhưng tôi thường chỉ có thể nhìn thấy một cảnh trong các đoạn phim. Tất nhiên, nếu năng lực của tôi phát triển hơn một chút, điều này sẽ được cải thiện, nhưng… Ah! Chủ nhân có biết gì không? ”

 

"Không. Tôi chưa nghe hay thấy bất cứ điều gì như thế này. Có một điều chắc chắn là. Tôi không phải là người đã kích hoạt Tâm nhãn. Thuộc tính đã được kích hoạt trước khi tôi nhìn vào cô bằng đôi mắt đó. Ngoài ra, không có gì thay đổi, nhưng… Dù sao, đó cũng là một trải nghiệm mới mẻ. Thành tựu lớn nhất của tôi là có thể hiểu thế giới mà cô đang nhìn thấy là như thế nào ”.

 

"Ngài có nhận được gì không?"

 

"Tôi có chứ. Cảm ơn cô."


 

"Ah…"

 

"Và cảm ơn cô đã thông báo cho tôi về Hắc giới."

 

"C-Chủ nhân."

 

"Tôi có một câu hỏi nữa muốn hỏi."

 

"Vâng ạ."

 

"Đây chẳng là gì nhưng... Tương lai mà cô nhìn thấy trong Hắc giới có thực sự là tương lai với tôi không?"

 

“Tôi không thể xác nhận điều đó. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng Kasugano ngu ngốc đó, trong Hắc giới, đã nói dối để chiếm được Chủ nhân của cô ta. ”

 

"Cô nghĩ vậy sao?"

 

"Vâng. Tôi không nghi ngờ điều đó đâu. Có lẽ cô ta không biết rằng cô ta sẽ ghê tởm Chủ nhân của mình. Ồ, tôi nghĩ có lẽ đó là một phần của nó. ”

 

"Hmm?"

 

"Hẳn là vì cô ta muốn ở cùng với Chủ nhân trong Hắc giới."

 

"Tôi hiểu ý cô là gì rồi."

 

Tóm lại, cô ấy đã nói dối trong nỗ lực lôi kéo Lee Kiyoung của Hắc giới đến với cô ấy, vì sợ tôi đánh lạc hướng cô ấy. Trong bối cảnh này, tôi có thể tin rằng suy đoán của Kasugano thực sự đúng.

 

Dù sao thì, bản thân tình hình này cũng không tệ như vậy.

 

Khi tôi cố gắng nhớ lại những gì tôi đã thấy, tôi nhớ ra một điều mà tôi đã quên cho đến tận bây giờ.

 

Tuy nhiên, trước khi tôi có thể nói ra, một vụ nổ đã xảy đến sau đó.

 

‘Mẹ kiếp…’

 

Nhận ra rằng tôi đã thực sự đúng về những gì tôi đang nghĩ, một giọng nói quen thuộc điên cuồng vang lên từ bên ngoài căn phòng.

 

“Oppa! Oppa! ”

 

'Chết tiệt!'

 

Tôi quên rằng tôi đã để Jung Hayan ngủ trong phòng của mình.

 

"Anh không nên làm điều này."

 

"Buông… tôi ra!"

 

Rắc! Toác! Dựa trên âm thanh này, tôi có thể nghe thấy Jung Hayan đang tiến vào đồng thời sử dụng phép thuật của cô ấy. Tôi không biết cô ấy phản ứng theo cách này vì nghĩ rằng tôi đang gặp nguy hiểm hay vì cô ấy nhận ra rằng tôi đã tiếp xúc với ai đó, nhưng dù lý do là gì thì tôi cũng không ở trong tình trạng tốt cho lắm.

 

"Y-Yuno."

 

“Vâng, thưa Chủ nhân…?”

 

Bức tường bên cạnh tôi sụp đổ, và một khuôn mặt quen thuộc ló ra trước khi tôi kịp nghĩ xem phải làm thế nào trong tình huống này.

 

Có một sự điên tiết không thể diễn tả nổi trong mắt Jung Hayan, người đã đưa tay ra, một lượng ma thuật vô hình bao trùm khắp cơ thể.

 

Đôi mắt của cô ấy sưng và đỏ như thể cô ấy đã khóc rất nhiều.

 

Tóc cô ấy rối bời, và cô ấy dường như đang nhìn thẳng vào Yuno Kasugano. Tôi co rúm người lại với cảm giác tội lỗi.

 

‘Chết mẹ rồi …’

 

Tôi không quan tâm lắm đến suy nghĩ của Jung Hayan, nhưng tôi biết đây không phải là một tình huống tốt. Chỉ vài phút trước, tôi đã nghĩ rằng việc để Kasugano bám vào mình là nghiệp chướng cho tất cả những gì tôi đã làm với cô ấy trong dòng thời gian đầu tiên.

 

Park Deokgu cũng vậy.

 

Khi tôi nghĩ về việc gây tổn thương cho Jung Hayan theo cách tương tự, tôi biết mình đã làm sai điều gì đó với cô ấy.

 

“Eeeeek! ”

 

Máu rỉ ra từ bàn tay đang nắm chặt cũng như đôi môi đang siết chặt của cô ấy. Jung Hayan toàn thân run rẩy, nhìn cô ấy trong bộ dạng này thật đáng sợ.

 

Trước khi tôi có thể nghĩ về điều này một cách đúng đắn, một câu nói phòng hờ đã bật ra từ miệng tôi.

 

"Không có chuyện gì xảy ra cả."

 

"Ah…"

 

Thật là vớ vẩn.

 

Tuy nhiên, cách tôi nói có vẻ rất minh bạch, gần như thể tôi không hề nói dối vậy.

 

*** 

Đọc webtoon tại: Kí Sự Hồi Quy | Vlogtruyen.net


 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương