Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!


Công việc của hắn gần đây có vẻ rất bận rộn, tôi cũng bận rộn chuẩn bị cho khoá luận tốt nghiệp nên cả hai rất ít khi gặp nhau, đến cả thời gian nhắn tin còn không có.

Hôm ấy là sinh nhật hắn, vì muốn tạo bất ngờ nên tôi đã chuẩn bị rất kĩ càng, bắt vài chuyến xe buýt đến nới hắn ở.

Do hai người ở khá xa nên khi tôi đến nơi, trời cũng sẩm tối.

Tôi bấm mã, mở cửa bước vào trong.

Hắn vẫn chưa về!
Nhìn đống đồ trên ghế tôi khẽ thở dài, hắn bận như vậy, liệu có thời gian nghỉ ngơi không đây? Liệu có giữ gìn sức khỏe không?
Tôi cho quần áo vào máy giặt, sau đó đem ra phơi, dọn dẹp một chút rồi ngồi xuống ghế sofa đợi hắn về.

Tôi không biết bản thân mình đã ngủ thiếp đi từ lúc nào, mãi đến khi vai cảm thấy mỏi tôi mới mở mắt ra.

Hắn đang tựa vào vai tôi ngủ, tôi khẽ cười, vòng tay ôm lấy hắn
“Anh làm em thức hả” đột nhiên hắn hỏi tôi
“Em tưởng anh ngủ rồi!” Tôi nói
“Em đến sao không báo anh, em đi xa như vậy!” Hắn ngồi dậy nhìn tôi nói
Tôi cười tươi, xoa đầu hắn
“Đồ ngốc này, hôm nay là sinh nhật anh, em muốn cho anh bất ngờ”
Hắn nhìn tôi, sau đó ôm tôi vào lòng
“Anh nhớ em lắm” hắn nói
“Công việc bận vậy, anh có mệt không?” tôi lo lắng hỏi

“Em ở đây rồi…anh không mệt gì hết” nói rồi hắn cúi xuống hôn tôi
“Anh nhớ em lắm…” hắn hôn tôi, một lúc sau lại nói
“Em cũng nhớ anh!” Tôi đáp
Tôi và hắn chứ thế mà triền miên, nụ hôn bắt đầu rời xuống cổ
“Cố…Cố Nguỵ” tôi có chút sợ tựa người sát vào mép sofa
“Thanh Thanh…” hắn nhìn tôi sau đó cắn nhẹ môi tôi
Đầu óc tôi bắt đầu trống rỗng, ôm chặt hắn hơn
Bàn tay không yên phận của hắn bắt đầu luồn vào áo tôi, mơn chớn đôi gò cao kia.

Người tôi khẽ run nhẹ.

Cơ thể như có một luồng điện nhẹ chạy qua…một cảm giác lạ trước đây chưa từng có…
Hắn cởi áo ra, tôi nhìn mà mặt đỏ bừng, cơ thể hắn rất đẹp! Dù yêu nhau năm năm, nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy cơ thể của hắn.

Thấy tôi ngại ngùng hắn cười gian
Từng chiếc cúc áo được hắn cởi ra, hắn hôn lên từng tấc da thịt khiến tôi không kiềm chế được mà ngân nga.

“Chỗ…không được…” tay hắn từ lúc nào đã men qua đùi tôi mà chạm tới nơi riêng tư kia.

“Hả…” hắn cười cười cúi xuống hôn tôi, giả bộ như không nghe thấy.

Sau đó, Cố Nguỵ đặt tôi nằm thẳng xuống sofa, cả người hắn đè lên người tôi…
Tay hắn cứ thế mà mơn chớn nơi mẫn cảm nhất tôi, tôi khẽ cong người, một cảm giác khó tả bỗng dâng lên.

Động tác của hắn bắt đầu nhanh hơn, tay không ngừng chọc ghẹo nơi mật tư đó
Cả người tôi ngứa ngáy đến lạ, tôi ôm chặt lấy hắn,
Trên người tôi lúc này đến cả mảnh vải cũng không còn, thẹn chỉ muôn chốn đi.

“Cái đó…sao lại cởi ra” tôi vội lấy chiếc gối trên ghế sofa che mắt lại
Hắn nhìn tôi cười, sau đó kéo chiếc gối ra rồi hôn xuống chán tôi.

Mỗi nụ hôn hắn đi qua đều để lại dấu vết đỏ thắm, đến nơi gò cao kia hắn bất người cắn xuống.

Tôi hét lên một tiếng
“Anh làm nhé…” hắn nói
Tôi khẽ gật đầu, ôm lấy cổ hắn.

Dục vọng nóng bỏng của hắn nhẹ nhàng đâm thẳng vào nơi sâu nhất trong cơ thể tôi.

Sự đau đớn kịch liệt, cảm giác như cơ thể bị xé rách khiến tôi kêu lên
“Nguỵ…đau quá…” tôi cắn chặt môi, tay không ngừng đập vào lồng ngực hắn….tôi hối hận rồi, thật dự rất đau
“Xin lỗi…”

Hắn cúi người xuống, hôn tôi
Máu từ nơi đó nhàn nhạt chảy xuống theo động tác của hắn.

Cơn đau tưởng như chết đi sống lại đó cuối cùng cũng qua đi
“Ưm…” Tôi cắn chặt môi, nuốt tiếng rên rỉ suýt bật ra khỏi miệng.

Hắn dừng ở nơi sâu nhất, đầu ngón tay dừng ở bờ môi bị tôi cắn đến bầm tím.

“Còn đau không em?”
Thấy tôi lắc đầu, hắn bắt đầu vận động cơ thể.

Tôi quay mặt đi chỗ khác, không dám nhìn cảnh hắn vắt ngang ở giữa hai đùi tôi nhưng vẫn có thể cảm thấy hắn không ngừng ra vào trên người tôi, đôi chân tôi yếu ớt ôm chặt lấy eo hắn
Đôi cánh tay cường tráng của hắn không ngừng thít chặt lưng tôi, khiến tôi hoàn toàn bị bao vây trong lòng hắn.

Tôi ngẩng đầu hôn lên yết hầu của hắn sau đó cắn nhẹ….

“Ừm…” Từ sâu trong cổ họng Cố Nguỵ kìm nén tiếng ngâm nga hưng phấn, nhưng hắn không thể kiềm chế hơi thở dốc.

Cơ thể nóng bỏng như nham thạch của hắn càng tăng thêm tiết tấu kịch liệt.

Mỗi cú nhấn người của hắn khiến đầu tôi cảm giác hư vô ngày càng tăng, tôi không có cách nào kiềm chế.

Theo tiết tấu của hắn, trong căn phòng rộng vang lên tiếng rên rỉ khiến người khác đỏ mặt, cực khoái đến như dông bão…
Tôi ôm Cố Nguỵ một cách bất lực.

Trái tim tôi như ngừng đập, không khí bị rút hết sạch.

Cơn kích tình điên cuồng tới mức tôi có thể cảm giác như mình sắp chết, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.

Cơn đau không còn nữa, thay vào đó là sự khoái cảm mà trước giờ tôi chưa từng trải qua.


Tôi phảng phất nhận thấy một thứ gì đó ngày càng rời xa tôi, khiến tim tôi càng đập nhanh, làm tôi vô cùng hoảng sợ.

“Đừng! Không được…chỗ đó rất khó chịu…”
Hắn lập tức dừng động tác.

Tôi tỉnh táo ngay tức thì, chỉ muốn cắn lưỡi chết ngay tại chỗ.

Sau vài giây ngượng ngập, hắn buông lỏng cánh tay đang ôm tôi.

Tôi vội vàng ôm chặt hắn, hôn lên môi hắn.

Trong nụ hôn cuồng nhiệt, hắn ngấu nghiến môi lưỡi của tôi, như thể muốn nuốt tôi vào bụng.

Thời gian trôi qua có lẽ nhanh, có lẽ chậm, không biết bao lâu sau, động tác của hắn từ chậm dần trở lên nhanh dần, nụ hôn trên ngực tôi ngày càng đam mê, cuồng nhiệt.

Tôi ôm chặt vai hắn, để hắn đưa ngọn lửa nóng bỏng vào sâu cơ thể, máu hồng hồng theo đó mà chảy ra.

Khoái cảm lại một lần nữa nhấn chìm tôi, linh hồn rời xa tôi, để lại cơ thể cứng đờ không ngừng run rẩy.

Trái tim không ngừng co thắt, đau đến mức người tôi co giật.

Sau đó tôi đánh mất ý thức..

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương