Người Hùng Cấp Thảm Họa Hồi Sinh (BẢN DỊCH)
Chapter 100: Mày cứ để tao (2)

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 100: Mày cứ để tao (2)

Mắt của Hugo và Kevin tròn xoe khi nghe thấy giọng nói. Tuy nhiên trước khi có thể xác định giọng nói đó thuộc về ai, có thứ gì đó bay qua trước mặt họ.

Shweek!

Là một ngọn giáo! Nó vụt qua như một tia laser! Để lại dư ảnh màu xanh lá, ngọn giáo đen cùng một lúc đâm xuyên qua cả năm con quái vật .

Kwahng!

Những con quái sâu khổng lồ gầm rú khi chúng rơi xuống.

Ngọn giáo đã đi được một quãng đường hơn vài trăm mét, nhưng đường ném thì vẫn chính xác.

Bùm!

Hugo và Kevin ngạc nhiên quay đầu lại lần nữa. Ánh mắt của họ đổ dồn vào Lee Gun, người vừa ném ngọn giáo.

Phủi đi bụi bẩn trên tay, Lee Gun lẩm bẩm, 

- Sao lũ sâu bọ này dám bò lên khỏi mặt đất cơ à? Đúng là tìm chết.

- …!

Như đã dự đoán, Lee Gun không để dù chỉ một con quái vật nào sống sót.

Tuy nhiên, có một lý do khác dẫn đến sự ngạc nhiên của hai Thánh nhân.

- Lee Gun, huzzah….

- !

Lee Gun vừa đánh bay một môn đồ của Sư Tử. Hai vị Thánh trở nên giận dữ khi nhìn thấy người một môn đồ đẫm máu.

- Gun! Cậu đang làm cái quái gì vậy! -  Tất nhiên, hành vi sai trái của Lee Gun khiến Hugo bàng hoàng.

- Lee Gun! Sao ngươi lại đánh với lũ mèo con đó! - Kevin cảm thấy bị chọc tức khi chứng kiến ​​Lee Gun đấu với các môn đồ Sư Tử. Gã nổi cơn thịnh nộ. 

- Ngươi phớt lờ bất cứ khi nào ta tỏ ý định muốn đấu, cứ như thể ta vô hình không bằng! 

Ngay cả khi đến nơi này, Kevin vẫn cố gắng đánh nhau với Lee Gun. Tuy nhiên, điều đó vẫn không tạo nên sự khác biệt nào. Lee Gun vẫn đối xử với hắn như thể hắn là ruồi hay muỗi, gã phớt lờ hắn hết lần này đến lần khác!

Rồi, Lee Gun đã ngay lập tức đồng ý đấu với Sư Tử Chi Tinh!

Kevin tiếp tục, 

- Như thể điều đó vẫn chưa đủ tệ vậy, ngươi còn làm thế với những người dưới mình!

Hugo ngây người trước sự giận dữ của Xử Nữ Chi Tinh.

- Thế thì có cái quái gì mà ngươi kích động?

Lee Gun đã bắt nạt đối thủ của mình theo một chiều! Điều đó đã rõ ràng!

Môn đồ của Sư Tử, người có một sức chịu đựng rất tốt, giờ trông như thể sắp chết đến nơi. Cậu đã đầu hàng Lee Gun. 

- Lee Gun, huzzah…! Ngài, huzzah!

Lee Gun đã đánh cậu ta đến mức nào để khiến cậu rơi vào tình trạng như vậy? Tuy nhiên, đó không phải là vấn đề.

“Mình khá chắc rằng cậu ta đã từng nói để tham gia…”  Hugo hơi quan ngại. Anh quyết định hỏi một câu để xác nhận điều gì đó. 

- Gun, cậu vừa đánh bay ai cơ?

- Sao? Cậu bị điếc à? Tôi vừa nói với cậu rằng thằng nhỏ đã tham gia vào đền của tôi. Cậu ta bây giờ đã là môn đồ của tôi rồi, đồ ngốc.

Hugo nắm chặt tay. 

- Cậu tên là gì?

Chàng trai người đẫm máu nghiêng đầu bối rối khi nhìn Lee Gun.

- Puppy phải không?

- Là Puffin!

- À rồi! Tên cậu ta là Muffin.

- Tôi nói là Puffin!

Có vẻ như Lee Gun vẫn không biết tên của cậu chàng. Hugo muốn chửi thề, nhưng rồi anh đành nhượng bộ.

“Chúa tôi! Người truyền giáo nào lại làm ăn như thế này?”

Tất nhiên, Hugo là người đã gợi ý Lee Gun nên tự mình thực hiện công việc truyền giáo. Rốt cuộc thì, Lee Gun vẫn không có một môn đồ chuyên đi truyền giáo nào. Tuy nhiên…

“Đây không phải là truyền giáo. Về cơ bản, nó là đe dọa và bắt cóc!” Thông thường trong việc truyền giáo, một người cần thể hiện tốt nhất có thể để dò la người khác. Phần kỳ quặc hơn là thực tế thì Lee Gun không chỉ do thám một người.

- P-Puffin! Cậu ổn không! 

- !

Hai người sống sót xuất hiện từ hướng mà Puffin đã bay đến.

- Mẹ kiếp! Cậu là người đứng "top" trong "top" của đền Sư Tử đó, vậy mà cậu đang chảy máu mũi?

Giọng họ run rẩy khi hét lên.

Lee Gun cười toe toét và hướng ánh mắt về phía họ. 

-Được rồi! Trận tiếp đê.

Khi Lee Gun bắt gặp ánh mắt của họ, hai môn đồ sững người. Vừa nãy, họ đã phản đối Lee Gun vì đã đẩy Thánh Nhân của họ vào tình trạng như vậy. Tuy nhiên bây giờ, ngay cả ý nghĩ phản đối cũng đã biến mất khỏi tâm trí họ.

“Anh ta là một con quái vật.”

Họ đáng ra nên biết điều này từ khi bắt đầu có tin đồn lan truyền về việc Lee Gun đá Sư Tử Chi Tinh khỏi Drachma!

Cuối cùng, Lee Gun bẻ khớp ngón tay khi tiến đến gần họ. Một trong số hai người hét lên kinh hoàng.

- Xin từ từ đã, ngài Lee Gun!

Nắm đấm của Lee Gun khựng lại. Con ngươi hắn rung lên một cách đáng sợ.

- Gì nữa, thằng quỷ?

Lee Gun tỏ vẻ khó chịu khiến người môn đồ giật mình kinh ngạc. Tuy nhiên, cậu ta không hề lùi bước với tư cách là một môn đồ của ngôi đền Sư Tử. Cuối ngày hôm ấy, người đàn ông này đã đánh bại Thánh nhân của họ.

- Với tất cả sự tôn trọng, tôi xin được nói điều này.

Có một tia lửa trong đôi mắt của người môn đồ, vì vậy Lee Gun bật cười. 

- Gan dạ ha. Cứ nói đi.

- Tôi phải làm gì để vào ngôi đền của ngài?

- ?!

Người đi cùng cậu chàng nhìn cậu như thể cậu đã mất trí, nhưng người môn đồ thì tuyệt vọng. Cậu vừa nói vừa toát mồ hôi. Có vẻ như cậu đã nhận ra đây là cách duy nhất để sống sót thoát khỏi hoàn cảnh này.

Có vẻ hài lòng, Lee Gun bật cười. 

- Điều kiện tiên quyết để gia nhập à? Đơn giản thôi. Niềm tin của cậu phải là 100%.

- A! Dạ vâng! 100% niềm tin là một yêu cầu đơn— Gì cơ?

Biểu cảm trên khuôn mặt của mọi người là một cảnh tượng rất đáng xem.

Tròng mắt của Hugo trông như muốn bật ra ngoài. 

- Cái quái gì? Đức tin 100%!

Điều này có nghĩa là đức tin của con trai anh là 100% ư? Tất nhiên, đây không thể nào là niềm tin dành cho một cung Hoàng đạo. Rốt cuộc thì, Xà Phu chưa bao giờ lộ diện. Điều đó có nghĩa là 100% đức tin của con trai anh đều hướng về…

“Một trăm phần trăm đức tin cho tên khốn đó???” Hugo ôm lấy gáy mình.

Các môn đồ kinh ngạc hét lên.

- Ngài Lee Gun! Tôi xin lỗi, nhưng 100% là không thể!

Ngay từ đầu, vị Thánh có đức tin cao nhất được biết đến là người có đức tin 96%! Yêu cầu của Lee Gun là hoàn toàn vô lý!

- Chúng tôi không thể tham gia ngay cả khi chúng tôi muốn! Chúng tôi không đáp ứng điều kiện tiên quyết…!

- A! Không sao. Không sao.

- Gì cơ?

Đôi mắt rắn của Lee Gun lóe lên một tia nguy hiểm. 

- Nếu điều đó là không thể, ta chỉ cần làm cho nó có thể! 

Gã vừa nói cái quái gì vậy? Sợ hãi trước ánh mắt của Lee Gun, các môn đồ cố gắng bỏ chạy.

Lee Gun phá lên cười vì họ đã không còn nơi nào để trốn. Trong nháy mắt, hắn biến mất, sau đó xuất hiện ở trước mặt các môn đồ. Nắm lấy vai, hắn ném bay bọn họ.

- Ahhhk!

Kwahng!

- Vậy là thêm được hai môn đồ.

- ….

Lee Gun phủi tay, còn Hugo thì chết lặng. Hắn muốn thay đổi họ, vậy tại sao lại cố cưỡng ép họ? Cuối cùng thì điều đó không thành vấn đề.

- Gun!

- Biết rồi. -  Ánh mắt lạnh lùng của Lee Gun cuối cùng cũng đáp xuống cái xác.

Cái xác bắt đầu cười lớn.

[Chúa tôi! Ước gì hắn chỉ là một đứa con bí mật của Lee Gun.]

Người phụ nữ có cách nói chuyện thanh lịch đã rất kinh ngạc khi biết rằng Lee Gun vẫn còn sống. Như để chứng minh điều này, ả độc địa hỏi,

[Trả lời đi! Sao ngươi có thể thoát ra khỏi đó?]

Thay vì trả lời, Lee Gun chế nhạo hỏi lại, 

- Mày có phải là người đã gửi con cua lờ đờ kia đến buổi họp báo của cái tên thất bại đó không?

Hắn ta đang đề cập đến Cự Giải Chi Tinh.

Người phụ nữ không cảm thấy bị xúc phạm khi Lee Gun từ chối trả lời câu hỏi của ả. Cô ta phá lên cười.

[Tất nhiên rồi! Tên thất bại đó đã sợ đến mức định thú nhận mọi chuyện. Những kẻ như vậy cần bị thủ tiêu lẹ.]

[Dù sao thì ngươi cũng nên biết ơn chúng ta. Ngươi chưa bao giờ sở hữu bất kỳ khả năng đặc biệt nào, nhưng chúng ta đã khiến ngươi trông giống như một người hùng đã hy sinh bản thân mình.]

Những lời này khiến Hugo chết lặng. 

- Người hùng cái quần què! Chính mày là người đã tạo ra những tin đồn thất thiệt nói rằng Gun là một thức tỉnh giả tầm thường!

[Ta không biết gì về chuyện đó.]

Như thể hắn đã quyết định rằng ả không xứng để mình dành thời gian cho, Lee Gun khởi động Thiên Phạt.

Hắn định sẽ nghiền nát khuôn mặt của cái xác, với không loại vũ khí nào cần phải kích hoạt để tiêu diệt nó. Tuy nhiên…

[Ta đoán là không có gì đúng kế hoạch cả. Xử Nữ Chi Tinh là kẻ đã bẫy ngươi bên trong tòa tháp mà.]

Chiếc rìu dừng lại giữa không trung.

Kevin và Hugo đã rất ngạc nhiên. Người phụ nữ không quan tâm đến phản ứng của họ khi tiếp tục.

[Ngươi không biết điều đó ư? Người từng đâm một nhát vào lưng ngươi là Xử Nữ Chi Tinh.]

Kevin tức giận định rút kiếm của mình ra, nhưng Hugo đã hét lên, 

- Đừng quên! Ả ta có khả năng nói bất cứ điều gì để đạt được điều mình muốn! Ngươi biết điều đó mà!

- !

- Cô ta đang cố gây rối!

Vì lý do nào đó, Lee Gun toét miệng cười.

Kwah-jeek!

 

Thiên Phạt đã nghiền nát khuôn mặt của xác chết. Đồng thời, một giọng nói có thể được nghe thấy.

 

[Thiên Phạt đã được kích hoạt bằng cách sử dụng máu của ác nhân.]

 

[Bạn đã có được dữ liệu có giá trị (SSS).]

 

[<Một phần của Thiên Bình Chi Tinh>]

 

[Bạn đã có được dữ liệu của một cung Hoàng đạo khác. Bạn đã học được về <Dấu Thánh>]

 

Việc trích xuất dữ liệu từ một xác chết được cho là không thể. Dữ liệu hẳn là đến từ năng lượng của cung Hoàng đạo bao quanh xác chết.

Lee Gun vừa định quay lưng đi với cái xác.

[Sao ngươi lại đi ra từ đó?]

- ! -  Hắn quay đầu lại.

Xác chết không có mặt tiếp tục nói. Chính xác hơn, giọng nói phát ra từ con dấu đặc biệt được khắc trên cổ của cái xác. Dấu Thánh này đã phát ra giọng nói, và đó không phải là tất cả.

Doo-doo-doohk!

Cái xác đứng dậy và bắt đầu di chuyển.

Điều này khiến Hugo rút cung ra. 

- Đó là Dấu Thánh! Nó cho phép một cung Hoàng Đạo kiểm soát môn đồ!

Lời vừa dứt, một mũi tên lửa dữ tợn bay về phía xác chết.

Pahng!

Khi cái xác bị trúng đòn với hỏa lực đáng kinh ngạc, lửa bốc lên không trung. Ngọn lửa đủ nóng để ngay lập tức biến cái xác thành tro bụi. Tuy nhiên, nó thậm chí còn không hề dịch chuyển.

 

Ngọn lửa nhanh chóng tan biến, và Kevin cố gắng sử dụng kiếm kỹ của mình, nhưng vô ích.

Kwah-jeek!

- !

Khi thanh kiếm của gã đụng độ với cái xác, các vết nứt xuất hiện trên lưỡi kiếm trắng. Đây là thánh phẩm hoàng gia cấp SS mà Hoàng đạo của gã đã tặng cho gã!

- Chậc chậc! 

Hiện tại, niềm tin đối với Xử Nữ Chi Tinh đã không còn, vì vậy sức mạnh của Xử Nữ cũng mất dần. “Điều này làm hỏng thánh phẩm hoàng gia của mình.”

Gã chắc chắn về điều ấy. Ngay cả một Hoàng đạo cũng đang can thiệp. Tất cả là do Dấu Thánh trên cổ xác chết. <Dấu Thánh> là thứ mà chỉ những môn đồ được cung Hoàng đạo mình ưu ái mới nhận được. Đó là một ấn ký đặc biệt.

“Hoàng đạo có thể sử dụng nó để điều khiển cơ thể đó.”

Dấu Thánh không phải là một hình xăm đơn giản. Nếu phải so sánh, đó là bằng chứng cho thấy một cung Hoàng đạo đã ghé qua thi thể. Nói cách khác, nó là ấn ký cho phép một người thực hiện phép thuật.

Một cách dễ hiểu hơn, Dấu Thánh là một mối liên hệ tới cung Hoàng đạo của nó, cho phép một người thực hiện những điều kỳ diệu. Nó hơi khác một chút so với một kỹ năng. Ví dụ, Kim Ngưu Chi Tinh có một cơ thể có thể sống sót sau một vụ nổ hạt nhân; Nước mắt của Sophie có thể chữa mù lòa chỉ cần qua tiếp xúc.

Ấn ký là những dấu hiệu cho thấy một cung Hoàng đạo đặc biệt quan tâm đến người mang con dấu. Thông thường, chỉ có các Thánh nhân mới có ấn ký. Tuy nhiên, những môn đồ rất trung thành cũng có thể nhận được Dấu Thánh, và nó cho phép họ tạo ra khá khá phép thuật.

Dù sao, ấn ký này dùng để kết nối với cung Hoàng đạo nhằm tăng cường sức mạnh cho môn đồ.

 

“Trong hầu hết các trường hợp, Dấu Linh không được sử dụng như thế này.”

Về lý thuyết, việc kiểm soát một xác chết là hoàn toàn có thể. Ấn ký kết nối cung Hoàng đạo với cơ thể của môn đồ. Tuy nhiên, điều này tương tự việc đối xử với môn đồ đó như một con búp bê hoặc một loài gia súc.

“Chà, Thiên Bình Chi Tinh hoàn toàn có khả năng làm được điều này.”

Đúng như dự đoán, người phụ nữ đáp lại một cách đầy tự hào.

[Ngươi không nghe thấy ta nói gì sao? Có mười hai cung Hoàng đạo. Vậy là đủ rồi. Sao ngươi còn phải xuất hiện?]

Hugo nhíu mày trước những lời đó. 

- Ả ta–

Lee Gun ngăn Hugo lại.

[Ta đã tự cho mình may mắn vì ngươi đã bị bỏ tù trước khi Thứ mười ba xuất hiện. Tuy nhiên, có vẻ như ta đã nhầm. Ngươi là một thảm họa. Ngươi đã khiến Bạch Dương bỏ chạy, và ta thì không biết nó ở đâu. Song Tử bây giờ cũng không thể sử dụng sức mạnh của mình.]

Người phụ nữ bật ra một tiếng cười đầy ẩn ý và tiếp tục.

[Đúng như dự đoán, chúng ta đáng ra cũng phải loại bỏ Hugo từ trong tòa tháp. Hắn là lý do Thứ mười ba có thể trở lại sau khi suýt mất mạng.]

- …?

Họ tự hỏi ý ả ta là gì.

[Chà, cũng không hề gì. Các ngươi có thể quyết định xem mình về phe nào. Hãy suy nghĩ thật lâu, và thật kỹ về nó. Gã đàn ông đó sẽ chẳng có ích gì cho nhân loại đâu.]

Hugo kinh ngạc. 

- Ngươi lo lắng cho nhân loại, nên ngươi hợp tác với kẻ thù của nhân loại à?

[Cái gì?]

- Ngươi và nền văn minh bí ẩn đã lên âm mưu cùng nhau. Ở Bỉ, bọn ta đã thấy mấy đám đệ triệu hồi quái vật của ngươi.

[Ngươi nên hỏi Xử Nữ Chi Tinh về việc đó.]

Lông mày của Kevin nhíu lại. Ả ta vừa nói cái quái gì vậy?

[Dù sao, ta không liên quan gì đến vụ việc này. Ta chả quan tâm các người có giết lũ quái vật hay không…]

Puhk!

Chiếc rìu của Lee Gun rơi xuống với mục đích bổ cái xác làm đôi Tuy nhiên dường như là không đủ để đánh bại nó.

- Chờ chút đã! Cậu không thể đánh bại nó trừ khi cậu là một Hoàng đạo. Để Hoàng đạo của tôi… 

Hugo và Kevin chuẩn bị triệu hồi Hoàng đạo của họ.

Bùm!

Tuy nhiên, cái xác đổ ngã ra đất thành hai phần. Thứ vốn còn đang gây lộn xộn giây trước, giây sau đã trở nên tĩnh lặng.

- Sao có thể…!

Cơ thể bị xẻ đôi tan ra như thể nó đã tiếp xúc với một chất độc nào đó.

Hai vị Thánh, những người chuẩn bị gọi ra các Cung Hoàng đạo của họ, tròn xoe mắt nhìn. Chỉ có một câu hỏi được đặt ra trong tình huống này.

- Gun? Từ khi nào mà cậu có thể gọi ra Hoàng đạo của mình?

Lee Gun thờ ơ trả lời, 

- Tôi không gọi ai cả.

- Gì?

Kevin và Hugo cảm thấy bối rối.

-Cậu đang đùa tôi à? Cậu không thể đánh bại thứ đó nếu không có sức mạnh của Hoàng đạo! Cậu đang nói rằng cậu đã không triệu hồi…

- Tôi đang nói thật đấy. -  Lee Gun đáp như thể đó không phải là vấn đề lớn. - Tôi không có Hoàng đạo.

Cái gì?

 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương