Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 580 Trâu bay ở trên trời

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 580: Trâu bay ở trên trời

Đương nhiên.

Những người khác ở sau lưng Tô Vân Vận, cũng thu hút ánh mắt của nàng ta.

Người nam tử cầm trường kiếm dài trong tay, vẻ mặt chính nghĩa, dáng vẻ nghiêm nghị chính khí giống như là một tia sáng chính nghĩa.

Ngoài ra người nam tử quấn dây vải khắp người, cong khoé môi lên không chút kiêng nể gì quét mắt nhìn toàn hiện trường, càng khiến nàng ta cảm thấy có chút nguy hiểm…

“Các ngươi là ai?”

Cuối cùng, Liễu Như Yên trầm giọng mở miệng hỏi.

“Bọn ta là sư huynh sư tỷ của Tiêu Chiến.” Tô Vân Vận lạnh nhạt nói.

Tô Vân Vận vừa dứt lời, trong đám người xôn xao lên.

Bao gồm cha Tiêu Vân của Tiêu Chiến cũng vẻ mặt ngơ ngác.

Tiêu Chiến này từ nhỏ đã là phế vật, chưa từng gia nhập tông môn, sao đột nhiên nhảy ra một đám sư huynh sư tỷ như thế này?

“Nói chuyện ngông cuồng như thế, ta còn tưởng là người nào.”

Liễu Như Yên biết được đáp án, thì lập tức thả lỏng, cong khoé miệng cười nhạo một tiếng, không thèm đếm xỉa đến nói: “Chỉ là sư huynh sư tỷ của hắn!”

Sự khinh thường trong mắt của Liễu Như Yên không chút che giấu.

Tiêu Chiến như thế nào, nàng ta còn không rõ?

Tông môn có thể để cho Tiêu Chiến gia nhập thì cũng không phải là tông môn lớn gì?

Hơn nữa vừa nãy nàng ta nhìn dò xét mấy người Tô Vân Vận, ngoài việc thấp thoáng có chút bất phàm ra, vốn không cảm nhận được tu vi của bọn họ mạnh như thế nào.

Nếu đã như thế, những người này đại khái là có thận phận gì thực lực gì, dường như đã bày ra trước mắt rồi…

“Các ngươi mở miệng nói lời ngông cuồng, nể tình Tiêu gia, ta không so đo với các ngươi.”

“Nhưng ngươi vừa nói ba ngày, ngươi chắc chắn không?”

Liễu Như Yên cong khoé miệng hỏi.

Ba ngày khiêu chiến nàng ta, nàng ta chỉ coi là một trò đùa.

Nhưng, nếu như có thể giảm thời gian ba năm xuống còn ba ngày, nàng ta có thể giải quyết chuyện này sớm một chút, thế thì cớ sao không làm chứ.

“Đương nhiên.”

Tô Vân Vận lạnh nhạt gật đầu.

“Rất tốt.”

Liễu Như Yên cong khoé miệng lên, sau đó nghiêng đầu đưa ánh mắt nhìn về phía của Tiêu Chiến đang ở bên cạnh.

Vẻ mặt của Tiêu Chiến lộ vẻ đấu tranh.

Cắn răng suy nghĩ một lúc, cuối cùng trịnh trọng gật đầu về phía của Liễu Như Yên.

“Ngươi thực sự chắc chắn?”

“Đừng có đến lúc đó lại nuốt lời, nói Liễu Như Yên ta ép buộc ngươi, không cho ngươi thời gian, không cho Tiêu gia ngươi cơ hội.” Liễu Như Yên vênh cằm lên, hỏi.

Tiêu Chiến đang định nói, thì Tiêu Vân vội vàng kéo Tiêu Chiến lại, mở miệng nói: “Chiến Nhi, con chắc chắn chứ?”

“Cha, bọn họ quả thực là sư huynh đệ của con, con bằng lòng tin tưởng bọn họ.”

Tiêu Chiến ở bên cạnh nhẹ giọng giải thích, đồng thời đem chuyện của Thiên Địa Môn nói đại khái cho Tiêu Vân một lượt.

“Cha, tuy rằng ta chưa từng hiểu biết về bản lĩnh của bọn họ, nhưng con mơ hồ cảm thấy bọn họ bất phàm, hơn nữa tờ truyền đơn ngày đó…”

Tiêu Chiến lại kể chi tiết về tờ truyền đơn thần kỳ kia.

“Cho nên không cần biết ra sao, bọn họ có thể ở đây giúp đỡ con, con đã rất cảm kích rồi, cho dù thật sự là không được, ba năm với ba ngày, thì có gì khác biệt chứ?”

Nghe thấy vậy.

Tiêu Vân không biết nên nói gì mới tốt.

Ông ta thở dài một hơi trong lòng, chỉ hy vọng mấy người sư huynh đệ, thật sự có thể giống như những gì Tiêu Chiến cảm thấy, có bản lĩnh bất phàm.

“Ta chắc chắn.”

“Chính là ba ngày, ba ngày sau, gặp ở Thiên Linh Tông, nếu như ta không địch lại ngươi, vậy thì hôn ước kia xoá bỏ ngay lập tức!”

Tiêu Chiến kiên định ngẩng đầu nhìn về phía Liễu Như Yên, một giọng nói truyền ra.

“Ha ha ha!”

Thế nhưng.

Tiêu Chiến vừa chắc chắn xong, thì bên cạnh lại truyền ra tiếng cười phá lên.

“Tiêu Chiến à Tiêu Chiến, ngươi là loại người gì, thật sự dám nói ra lời ngông cuồng, ba ngày sau khiêu chiến tiểu thư Liễu Như Yên?”

“Sư tỷ này của ngươi rõ ràng chính là hãm hại ngươi mà, ngươi thế vậy mà còn thật sự tin lời ngông cuồng.”

“Đúng vậy, vốn dĩ ngươi còn có thể giữ thể diện ba năm nữa, bây giờ thì sao, sắp trở thành trò cười cho người khác rồi.”

“Các ngươi cũng đừng nói như thế, ba năm cũng tốt, ba ngày cũng được, thật ra kết quả đều giống nhau, có lẽ hắn cũng nghĩ thông rồi, không muốn giằng co nữa đi.”

“Ha ha ha.”

Tiếng cười nhạo không ngừng, cực kỳ chói tai.

Nhưng ánh mắt của Tiêu Chiến vẫn kiên định như cũ, xác nhận thời hạn ba ngày.

Cho dù hắn gia nhập Thiên Địa Môn không lâu, thậm chí gia nhập một cách rất khó hiểu, nhưng bắt đầu từ ngày đó hắn cầm tờ truyền đơn đi đến Thiên Địa Môn, đã mơ hồ có một loại cảm giác, bước ngoặt cuộc đời của hắn chính là ở Thiên Địa Môn!

Còn có những sư huynh sư tỷ này của hắn, bình thường nhìn không ra có chút thực lực gì, nhưng Tiêu Chiến cũng vẫn luôn cảm thấy bọn họ không phải là người bình thường.

Hơn nữa ở trong Thiên Địa Môn, hắn cảm nhận được sự ấm áp mà trước giờ từng có, ở đó chưa từng có người sẽ bởi vì hắn là phế vật mà khinh miệt cười nhạo, ngược lại tất cả sư huynh sư tỷ đều rất yêu mến hắn.

Dù cho lần này hắn trở về, sư tôn vẫn phái sư huynh sư đệ đến giúp đỡ cho hắn như trước.

Cho nên.

Tiêu Chiến bằng lòng tin tưởng bọn họ.

Dù cho ba ngày sau thì hắn cũng không lo lắng chút nào.

 Thua rồi. Hắn cũng không hối hận.

“Rất tốt, thời hạn ba ngày định ra rồi, mong là chư vị ở đây sẽ làm chứng giúp ta.”

Liễu Như Yên lạnh nhạt nói.

“Liễu Như Yên tiểu thư yên tâm, bọn ta đều là người làm chứng, là bọn người Tiêu Chiến tự mình nói lời ngông cuồng tự muốn đổi thời hạn ba năm thành ba ngày, mà không phải là tiểu thư Liễu Như Yên cưỡng ép.”

“Đúng đúng, hôm nay tiểu thư Liễu Như Yên đã tận tâm tận nghĩa đối với Tiêu gia, chỉ là bọn họ không cảm kích thôi.”

“Ba ngày sau, hắn bại dưới tay của tiểu thư Liễu Như Yên, bị từ hôn cũng là do mình tự chuốc vạ vào mình.”

“Đa tạ các vị.”

Liễu Như Yên ngẩng đầu mỉm cười, nhìn mấy người Tô Vân Vận, Tiêu Chiến một cái, rồi đưa lão giả rời đi.

Sau đó, mọi người thành Thiên Tinh cũng mang theo vẻ mặt châm biếm rời đi.

Sau khi bọn họ rời đi, chuyện phế vật Tiêu Chiến của Tiêu gia ba ngày sau muốn khiêu chiến Liễu Như Yên đã truyền khắp thành Thiên Tinh rồi, sau đó lại giống như là mọc cánh vậy, truyền đến các nơi khác.

Không bao lâu, cả Nam Vực đều biết được cái tin tức này.

Đã trở thành trò cười của mọi người.

Mà kịch hay như thế này, đám người thích cắn hạt dưa xem náo nhiệt hiển nhiên là không muốn bỏ qua, rất nhiều rất nhiều người đi đến Thiên Linh Tông, mong đợi màn kịch hay ba ngày sau.

Tiêu gia.

“Ngũ sư tỷ, mấy tên rác rưởi này tỷ nói nhiều với bọn họ làm gì, vừa nãy để ta trực tiếp lên xé bọn họ luôn không phải là được rồi sao?” Vẻ mặt của Hồng Phong Cuồng bực bội hỏi.

“Đây dù sao cũng là chuyện của sư đệ, cần hắn đích thân giải quyết.” Tô Vân Vận nhẹ giọng nói.

Dù sao.

Chuyện này nếu như không phải do Tiêu Chiến đích thân giải quyết thì chắc chắn sẽ tạo thành khúc mắc ở trong lòng hắn, ảnh hưởng đến tu vi sau này.

“Vậy chẳng phải là không đánh?” Hồng Phong Cuồng lại hỏi.

“Cũng không chắc, phải xem ba ngày sau, bọn họ có bằng lòng thực hiện lời hứa hay không, để Liễu Như Yên kia làm trâu làm ngựa cho sư đệ.” Tô Vân Vận nói: “Nếu như không bằng lòng, thì đệ diệt Thiên Linh Môn luôn đi!”

“Ồ?”

Nghe thấy có thể diệt cả một tông môn, con mắt của Hồng Phong Cuồng sáng lên, loé lên vẻ chờ đợi, lại nói: “Sớm biết là như thế này, vậy sư tỷ ra thời gian ba ngày làm gì, ba khắc không phải là đủ rồi sao, ta đã không đợi được nữa rồi?”

Tô Vân Vận trợn mắt nhìn hắn một cái.

“Thời gian ba ngày này, ta không phải là để cho Tiêu Chiến sư đệ, mà để cho Bạch Khởi Ngọc sư đệ.” Tô Vân Vận câm lặng nói: “Từ sau khi Bạch Khởi Ngọc sư đệ bị trọc đầu thì không biết bay nữa rồi.”

“Ừ, đúng rồi!”

Hồng Ngông Cuồng ngẩn người gật đầu.

Bây giờ mới nhớ ra, bọn họ đều đã đến chỗ này lâu như thế rồi, Thập sư huynh Bạch Khởi Ngọc còn chạy trên đường, dù cho bây giờ thay đổi hướng đi chạy đến Thiên Linh Tông, thì thật sự là cần thời gian ba ngày.

Thế nhưng.

Nghe thấy cuộc nói chuyện của mấy sư huynh đệ này, vẻ mặt của Tiêu Vân ở bên cạnh phức tạp nhíu chặt lông mày.

Tuy lúc trước hắn cũng bằng lòng tin tưởng cách nghĩ của nhi tử, kỳ vọng vào mấy người này thật sự có thực lực và át chủ bài, có thể nghĩ ra được cách gì, để ba ngày sau xuất hiện biến cố gì đó.

Nhưng bây giờ, hắn ta càng nghe càng cảm thấy không đúng.

Mẹ kiếp, gì mà ba khắc, không phải chém gió sao?

Cho nên, vội vàng kéo nhi tử Tiêu Chiến sang một bên.

“Chiến nhi, mấy sư huynh sư tỷ này của con thật sự không phải là kẻ lừa gạt hả?”

“Lúc bọn họ nói chuyện, sao ta cảm thấy như trâu bay trên trời?”

Vẻ mặt Tiêu Vân tràn đầy lo lắng hỏi.

Tiêu Chiến cúi thấp đầu, khuôn mặt lộ vẻ khó xử.

Mặc dù cảm giác trong lòng hắn rất mãnh liệt, thực lực các vị sư huynh sư tỷ này có lẽ rất mạnh.

Nhưng dù sao hắn cũng không biết nhiều về việc này lắm!

Cho nên thật lòng mà nói, trong thâm tâm hắn không có chút tự tin nào!

Suy cho cùng.

Hắn cũng chỉ là một phế vật không thể tu luyện, làm sao có thể trong vòng ba ngày, đánh bại được một người ở cảnh giới Nhân Tiên được chứ, mà còn là Liễu Như Yên nắm trong tay rất nhiều át chủ bài?

Sự chênh lệch này, cũng quá lớn rồi.

Lớn đến mức sau khi bình tĩnh lại, hắn cũng không dám tưởng tượng.

Vô thức, ánh mắt hắn nhìn về phía Tô Vân Vận, lên tiếng hỏi: “Sư tỷ, xin hỏi trong vòng ba ngày, các ngươi thật sự có biện pháp để ta, để ta đánh bại Liễu Như Yên sao?”

“Sư đệ không cần lo lắng như vậy, sư tôn sớm đã nghĩ cách cho ngươi rồi.” Tô Vân Vận nhẹ giọng nói: “Trước khi sư tôn ra ngoài, đã đưa quyển sách này cho ta, còn đặc biệt nhắc nhở ta, để ngươi đọc cuốn sách này nhiều một chút, để cảm thụ được cảm giác của nhân vật chính trong cuốn sách này.”

 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương