Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 625 Người đệ nhất đế quốc

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 625: Người đệ nhất đế quốc

Nhưng dù là nguyên nhân nào thì chắc chắn nó đều mang đến rắc rối lớn cho Nguyên Tịnh.

Tuy nhiên trong lòng nàng cũng biết bản thân không chạy thoát được.  

Nàng chỉ có thể đối mặt.  

Nguyên Tịnh cắn môi thật chặt, nàng đã có quyết định rồi.

Có chết nàng cũng không đồng ý chuyện hôn ước.

Về việc của Dịch Phong, nàng cũng sẽ cố gắng chống đỡ.

Nguyên Tịnh hơi ngẩng đầu, cắn chặt răng chờ đợi Bạch Lĩnh Thiên hỏi tội.  

Nhưng điều khiến Nguyên Tịnh không nghĩ tới đó là Bạch Lĩnh Thiên lại bắt lấy bả vai nàng gấp gáp hỏi: "Ta hỏi ngươi, sách này đến từ đâu?"

"Ách?"

"Hả?"

Vấn đề không kịp đề phòng này khiến Nguyên Tịnh lập tức sững sốt một chút.  

Thậm chí nàng cũng đã chuẩn bị rất nhiều lời giải thích cho câu hỏi của Bạch Lĩnh Thiên nhưng ai ngờ hắn ta lại không theo lẽ thường mà hỏi cái này?

“Ách, Bạch bá phụ, sách này có vấn đề gì không?” Nguyên Tịnh không nhịn được hỏi.

"Ta đang hỏi ngươi, rốt cuộc quyển sách này đến từ đâu?"

Giờ khắc này, âm thanh của Bạch Lĩnh Thiên cũng trở nên hơi khàn, dáng vẻ gấp gáp kia giống như nếu Nguyên Tịnh không nói ra thì ông ta sẽ lập tức giết người.  

"Sách, sách này là của Dịch đại ca!"

Hiển nhiên Nguyên Tịnh cũng bị giật mình, nàng vội vàng nói: "Vốn dĩ Dịch đại ca coi mấy cuốn sách này là rác và bảo ta vứt đi nhưng ta lại thấy tiếc cho nên mới bày chúng trên giá sách để không này."

"Dịch đại ca?"

"Dịch đại ca là ai, là người đả thương Khởi Cừ sao?"Âm thanh gấp gáp của Bạch Lĩnh Thiên vang lên.  

"Vâng!"

Nguyên Tịnh cắn chặt môi đỏ, kiên trì gật đầu.  

Nghe vậy, Bạch Lĩnh Thiên lập tức hít vào một hơi thật sâu, hắn ta không nói hai lời mà lập tức quay đầu lại, bước nhanh về phía gian phòng của Dịch Phong.

Thấy vậy, trong lòng Nguyên Tịnh cũng hoảng hốt, nàng vội vàng đuổi theo.  

"Bạch bá phụ, ngài hãy nghe ta giải thích, sự tình không phải như vậy đâu."

"Ngày đó Bạch Khởi Cừ là người khiêu khích trước nên Dịch công tử mới buộc phải ra tay."

"Hơn nữa hắn ra tay cũng là vì ta, ngài muốn trách thì hãy trách ta đi, mọi việc thật sự không liên quan tới Dịch công tử."

Vừa đuổi theo Bạch Lĩnh Thiên, Nguyên Tịnh vừa dùng giọng điệu lo lắng mà giải thích.  

Nhưng Bạch Lĩnh Thiên đang trầm mặt lại hoàn toàn không để ý tới nàng mà còn tăng tốc chạy tới cửa phòng của Dịch Phong.

Thấy dáng vẻ này của Bạch Lĩnh Thiên, Nguyên Tịnh lập tức mặt cắt không còn giọt máu.  

Lúc này, quả thật bọn họ gặp rắc rối lớn rồi!

Mà ở cửa phòng của Dịch Phong, Nguyên Lãng Thiên nhìn thấy Bạch Lĩnh Thiên vội vã chạy tới như vậy thì vẻ mặt cũng hơi sốt ruột, hắn ta vội vàng nghênh đón: "Bạch gia chủ chớ vội, tiểu tử này núp ở trong phòng, cho dù ta gào thét như thế nào thì hắn cũng không ra, bây giờ ta sẽ phá cửa xông vào, bắt tiểu tử kia rồi giao cho ngài xử trí."

Vừa dứt lời, khí thế toàn thân Nguyên Lãng Thiên lập tức dâng trào. Hắn ta sải bước trở lại trước cửa phòng Dịch Phong, một chưởng mang lực lượng Tiên Nguyên đánh thẳng vào cửa phòng của hắn.

"Phụ thân, đừng mà."

Thấy vậy, sắc mặt Nguyên Tịnh đột nhiên tái nhợt, nàng hét lên.  

Nhưng mà tiếng kêu của nàng làm sao có thể ngăn cản được Nguyên Lãng Thiên một lòng một dạ muốn thể hiện trước mặt Bạch Lĩnh Thiên?

Nhưng điều khiến người ta hoàn toàn không nghĩ tới đó là đang lúc ngàn cân treo sợi tóc thì đột nhiên Bạch Lĩnh Thiên lại giơ tay lên, đánh Nguyên Lãng Thiên ngã xuống đất.  

Hiện trường lập tức ngưng trệ.

Nguyên Tịnh sững sờ.

Nguyên Lãng Thiên tê liệt nằm trên đất, ôm gương mặt tràn đầy ngạc nhiên.

"Bạch, Bạch gia chủ, đây là vì sao, vì sao ngài đánh ta?"

Nguyên Lãng Thiên cảm thấy vô cùng oan ức, không nhịn được mà hỏi thành tiếng.  

Thế nhưng, chuyện khiến hai người hoàn toàn không nghĩ tới đó là Bạch Lĩnh Thiên đang trầm mặt lại không nói nửa câu mà chỉ nhẹ nhàng bước tới cửa phòng của Dịch Phong rồi cung kính cúi người:

"Bạch Lĩnh Thiên thuộc Bạch gia ở Nguyên thành ra mắt tiên sinh."

"Ta thật có lỗi khi không biết tiên sinh đến Nguyên thành chơi!"

Hắn ta vừa dứt lời.  

Con ngươi của hai cha con Nguyên gia ở bên cạnh cũng suýt chút nữa rớt xuống vì kinh sợ.

Tại… tại sao?

Không phải Bạch Lĩnh Thiên tới đây để hỏi tội sao?

Tại sao hắn đả thương nhi tử của ngươi mà ngươi còn bày ra dáng vẻ vô cùng cung kính như vậy?

Còn nói bản thân có lỗi?

Trong lòng hai người dâng lên sóng to gió lớn, bọn hắn thật sự không biết nên dùng cái gì để diễn tả việc này, cũng hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.  

Nhưng Bạch Lĩnh Thiên vẫn không để ý tới sự kinh hãi của hai người mà chỉ tiếp tục khom lưng, đứng ở cửa phòng của Dịch Phong.

Thấy Bạch Lĩnh Thiên tỏ vẻ như vậy, mặc dù trong lòng hai cha con Nguyên gia có vô số nghi vấn nhưng giờ khắc này, bọn hắn cũng không dám lên tiếng.  

Không gian xung quanh trở nên vô cùng tĩnh lặng.

Dưới sự yên tĩnh đến cực điểm, rốt cuộc trong căn phòng cũng truyền đến âm thanh.

"Phì!"

"Phò!"

Ba người giật giật lỗ tai.  

Hình như là tiếng ngáy của Dịch Phong.

Thần sắc Bạch Lĩnh Thiên lập tức thay đổi: "Nếu tiên sinh đang nghỉ ngơi, vậy tạm thời tiểu nhân không làm phiền ngài nữa."

Nói xong, Bạch Lĩnh Thiên lại bái một cái rồi vội vã bước nhẹ ra khỏi cửa phòng.  

Mà hai cha con Nguyên gia đang ngờ vực cũng vội vàng đuổi theo.  

Sau khi trở lại nội sảnh, rốt cuộc Nguyên Lãng Thiên mới không nhịn mà hỏi:

"Bạch gia chủ, rốt cuộc, rốt cuộc việc này là sao?"

Nguyên Tịnh cũng đưa mắt nhìn qua.

Thấy dáng vẻ nghi hoặc của hai người, Bạch Lĩnh Thiên mới hít một hơi thật sâu rồi khẽ hỏi: "Ngươi còn nhớ lời Ngô Thiên đại nhân từng nói với chúng ta không?"

Nghe vậy, tròng mắt Nguyên Lãng Thiên lập tức sáng lên.  

Hễ nói tới vị này là trong lòng hắn ta lại sinh lòng sùng kính.  

Ngô Thiên là thiên chi kiêu tử của đế quốc Ngô Thiên, là bá chủ tuyệt đối.

Hiện tại chỉ mới hơn hai mươi tuổi nhưng hắn ta đã là quốc vương của đế quốc Ngô Thiên, hơn nữa còn là cao thủ mạnh nhất ở đế quốc Ngô Thiên. 

Toàn bộ mọi người trên đế quốc đều bị hắn ta làm cho tâm phục khẩu phục.

Nguyên Lãng Thiên có thể có tư cách nhìn thấy Ngô Thiên cũng là nhờ vào Bạch Lĩnh Thiên.  

"Lúc ấy Ngô Thiên đại nhân nói rằng năm đó, khi kết giới giữa Lăng Hư Giới và Tiên Giang lục địa còn chưa thông, bởi vì không gian loạn lưu nên khi mười mấy tuổi, trời xui đất khiến đại nhân đã đi đến Tiên Giang lục địa."

"Vốn dĩ Ngô Thiên đại nhân cho rằng bản thân không thể trở về quê hương được nữa nhưng khi ở trong một toà thành nhỏ, ngài lại gặp được một vị tiên sinh."

"Vị tiên sinh này dạy ngài tu luyện, giải trừ rất nhiều điều ngờ vực, hơn nữa còn giúp ngài ấy phá vỡ hết bình chướng bên trên của tu vi khiến việc tu luyện thuận buồm xuôi gió từ đây."

"Chính nhờ vị tiên sinh này mà Ngô Thiên đại nhân mới có bản lĩnh xé không gian, khi hai giới chưa thông với nhau nhưng ngài vẫn có thể xé không gian để trở lại Lăng Hư Giới một lần nữa."

"Mà tất cả thành tựu của Ngô Thiên đại nhân ngày hôm nay, bao gồm việc trở thành người đứng đầu đế quốc và trở thành quốc vương của đế quốc đều không chỉ nhờ vào sự dạy dỗ của vị tiên sinh kia mà còn bởi vì lúc chia tay khi ấy, vị đó đã đưa cho đại nhân một quyển thần kỹ vô thượng."

"Nhưng đây cũng là điều khiến Ngô Thiên đại nhân tiếc nuối, bởi vì khi đó còn nhỏ nên ngài cũng không biết tòa thành kia ở đâu, vì vậy từ sau khi ly biệt, ngài chưa từng được gặp lại vị tiên sinh kia, hơn nữa cũng chưa từng đích thân cảm ơn vị ấy."

"Cho nên kể từ đó, Ngô Thiên đại nhân bảo chúng ta để ý, nếu như gặp được nhân vật giống với vị tiên sinh kia thì nhất định phải đối đãi một cách cung kính, hơn nữa còn phải lập tức thông báo cho đại nhân biết."

Nguyên Lãng Thiên nói hết đầu đuôi gốc ngọn.  

Khi nói chuyện, ngoài sự kính nể đối với Ngô Thiên đại nhân, trong mắt hắn ta cũng tràn đầy vẻ tôn sùng đối với vị tiên sinh trong truyền thuyết kia.

Mà Nguyên Tịnh ở bên cạnh cũng nghe đến nhập thần.  

Nguyên Tịnh hoàn toàn không nghĩ tới người đệ nhất đế quốc của bọn họ lại có một đoạn quá khứ như vậy, hơn nữa điều khiến nàng càng cảm thấy hiếu kỳ hơn đó là vị tiên sinh có thể đào tạo ra nhân vật như quốc vương Ngô Thiên sẽ là người như thế nào?

"Không tồi."

"Xem ra ngươi nhớ rất rõ lời Ngô Thiên đại nhân nói." Bạch Lĩnh Thiên hài lòng gật đầu.  

"Nhưng mà Bạch gia chủ, những lời Ngô Thiên đại nhân từng nói thì có quan hệ gì với người trước mắt này?" Nguyên Lãng Thiên không hiểu mà hỏi.

"Ngươi nhìn thử thì biết."

Vừa nói, hai tay Bạch Lĩnh Thiên vừa lấy ra một quyển sách rồi thận trọng để lên mặt bàn bên cạnh.

"Đây là?"

Thấy quyển sách này, ánh mắt Nguyên Lãng Thiên lập tức trợn trừng như mắt trâu, toàn thân cũng run rẩy kịch liệt. 

Sau khi nghẹn họng nhìn trân trối, hắn ta nghiêng đầu qua, dùng âm thanh run rẩy hỏi: "Phải chăng đây là, là quyển thần kỹ kia của Ngô Thiên đại nhân?"

"Ngô Thiên đại nhân tôn sùng quyển thần kỹ đó như chí bảo nên luôn mang theo bên người như hình với bóng, quyển trước mắt này cũng không phải là của Ngô Thiên đại nhân nhưng nó lại giống hệt với quyển kia!"

Bạch Lĩnh Thiên nghiêm túc nói.

Hắn ta không hề bất ngờ với dáng vẻ này của Nguyên Lãng Thiên.     

Khi đó, tại yến hội trong cung điện của đế quốc, lúc Ngô Thiên nói tới vị tiên sinh có ân với mình, hắn ta đã lấy quyển thần kỹ kia ra. 

Cho nên bọn họ cũng từng may mắn được tận mắt nhìn thấy nó. 

Tất cả mọi người ở đó đều vô cùng kinh ngạc, mặc dù đã qua rất lâu rồi nhưng bọn họ vẫn không thể nào quên được cảnh tượng rung động kia.

Mà hôm nay, khi thấy được quyển thần kỹ giống hệt với quyển đó nhưng Nguyên Lãng Thiên vẫn có thể giữ được dáng vẻ không quá thất thố như vậy thì chứng tỏ ông ta đã duy trì tâm cảnh rất tốt rồi.

Nguyên Lãng Thiên thận trọng vuốt ve mép sách, tiếng hô hấp dồn dập vô cùng rõ ràng. 

"Cho nên quyển sách này..."

"Là của hắn?"

Vừa nói, ánh mắt rung động của Nguyên Lãng Thiên vừa nhìn về phía gian phòng của Dịch Phong.

"Đúng!"

Bạch Lĩnh Thiên nghiêm túc gật đầu. 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương