Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 700 Thật là thông minh

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 700: Thật là thông minh

Nam tử áo xanh cầm đầu nhìn Hạ Vọng nói chuyện mà giọng đã run cả lên, cười ha ha nói, “Ngăn cản chúng ta? Chỉ dựa vào mấy người rác rưởi các ngươi sao?”

Hắn nói xong, chỉ chỗ mấy người bọn họ đang ngồi, “Cũng không biết lượng sức mình!”

“Ta cảnh cáo các ngươi lần nữa, nếu còn không đi, thì hôm nay chính là ngày giỗ của tất cả các ngươi!”

Xuân Lai bên kia đứng dậy, vừa cảnh giác vừa sợ sệt nhìn đám người trước mặt.

“Chúng ta đều là người của Tinh Thần Phong, các ngươi lại dám tới đây giết hại, nếu bị phát hiện, hai tông chắc chắn sẽ tranh chấp qua lại!”

“Còn cần ngươi phải nói sao?” Nam tử áo xanh khinh thường nói tiếp. “Tranh chấp thì đã sao? Nhật Nguyệt Phong cùng Tinh Thần Phong có lúc nào là không đấu tranh qua lại chứ?”

“Còn không phải lần nào đều do Nhật Nguyệt Phong các ngươi dẫn đầu sao?”

“Ta không nói nhảm cùng các ngươi nữa. Nếu các ngươi đã không biết thức thời, thì ta để các ngươi chết cùng hắn vậy!” Nam tử áo xanh vừa dứt lời, lập tức ra lệnh một tiếng.

Bốn người áo xanh nghe lệnh lập tức tiến lên hành động!

Thân ảnh biến đổi trong nháy mắt, chỉ trong chốc lát cả khu rừng đã được bao phủ bởi một tầng kết giới khủng khiếp.

Lá bay tứ tung, lướt nhanh như những nhát dao chém xuống.

Mấy vị sư huynh bên ngoài cũng đứng dậy trong nháy mắt, trên tay hành động bắt đầu kết ấn, chuẩn bị muốn tiến lên đánh trả!

Dịch Phong cầm ly rượu trên tay, nhàn rỗi nghe mấy lời của người mặc áo xanh nói, không chút sợ hãi nào.

Thấy vậy, trong miệng hắn còn nhai nốt miếng thịt, chậm rãi đứng dậy, giơ tay phủi bụi trên người mình.

“Không cần nóng vội.”

Hắn lên tiếng hướng về phía nam tử áo xanh cầm đầu nói.

“Không phải các ngươi muốn giết ta sao? Ta cho ngươi một cơ hội.”

Nghe những gì hắn vừa nói, cả hai bên đang đấu tranh kịch liệt liền quay lại nhìn sang.

“Mấy người giết chết ta ở đây, chắc chắn gây ra chiến tranh giữa tông môn. Đến lúc đó, Nhật Nguyệt Phong chỉ còn cách hy sinh năm người các ngươi để xoa dịu chuyện này lại.”

“Địa Tiên, không phải là thứ không thể thiếu nhất trong tông môn này hay sao?”

Dịch Phong vừa nói, vừa lấy tăm trúc xỉa răng, “Hay là thế này, chúng ta cùng nhau đến Sinh Tử đài đi?”

“Đến lúc đó không chỉ có thể đường đường chính chính giết chết ta, mà các ngươi ngược lại chẳng chịu tý ảnh hưởng nào.”

Sinh Tử đài, là nơi mà đệ tử của các tông môn lập khế ước sinh tử, ngươi không chết thì ta chết.

Chỉ cần hai người cùng nhau lên Sinh Tử đài, thì những người khác trong tông môn đều không thể can thiệp.

Ngay cả khi một trong số họ bị đánh chết, thì những người khác trong tông môn cũng không bao giờ được phép trả thù.

Nói cách khác, nếu Dịch Phong cùng những người này lên Sinh Tử đài, cho dù Dịch Phong có chết, thì Tinh Thần Phong bọn hắn cũng buộc phải nuốt cục tức này vào bụng!

Tuyệt đối không được đến tìm Nhật Nguyệt Phong gây chuyện!

Điều này...Hạ Vọng vội vàng dừng lại mở miệng: “Không thể được!”

“Dịch sư đệ, mau chạy đi!” Hạ Vọng lo lắng nói, “Bằng không ngươi nhất định sẽ chết trên Sinh Tử đài!”

Dịch Phong vỗ vai Hạ Vọng trấn an, “Hạ sư huynh yên tâm đi.”

Hắn khoanh tay nhìn về phía nam tử áo xanh, “Ở trên Sinh Tử đài giết ta, vừa đường đường chính chính, lại thuận tiện hoàn thành nhiệm vụ do sư phụ các ngươi giao cho.”

Nam tử áo xanh cầm đầu quan sát Dịch Phong, có chút nghi ngờ. Tất nhiên hắn biết đấu trên Sinh Tử đài sẽ tốt hơn!

Đó là một cách giết Dịch Phong đường đường chính chính, dù có giết chết Dịch Phong thì cũng không ai có thể hỏi tội.

Nhưng hắn lại càng không tin tên tiểu tử trước mặt này có ý tốt như vậy, lại có thể chủ động đưa ra ý định lên Sinh Tử đài chịu chết.

Chính mình giơ tay muốn bóp cổ hắn, hắn không chạy thì thôi, nay lại còn đưa dao?

Rốt cuộc là có kế hoạch gì?

Nam tử áo xanh quan sát Dịch Phong một cách kỹ càng. Khi sư huynh trong tông môn sắp xếp nhiệm vụ cho hắn, có cẩn thận dặn dò, tên này có rất nhiều mánh khóe.

Dặn hắn phải cẩn thận một chút.

“Rốt cuộc là ngươi đang có âm mưu gì?” Nam tử áo xanh hỏi.

“Âm mưu? Ta thì có thể có âm mưu gì được chứ.” Dịch Phong giơ hai tay ra, mỉm cười nhìn về phía nam tử áo xanh, “Chỉ là muốn để cho mọi người tận mắt nhìn thấy dáng vẻ đệ tử Nhật Nguyệt Phong các ngươi chết thảm trong tay ta như nào thôi.”

“Tốt nhất là để máu của các ngươi bắn đến mặt Quách Thế Kiệt.”

“Ngươi!” Nam tử áo xanh bị bộ dáng tự cao tự đại của Dịch Phong làm cho phẫn nộ, “Tên nhãi ranh phách lối chịu chết đi!”

Tên nam tử áo xanh cầm đầu muốn tiến lên động thủ, lập tức bị một tên áo xanh khác bên cạnh giữ lại.

“Sư huynh khoan đã!”

Tên nam tử áo xanh cầm đầu quay lại nhìn về phía người kéo mình lại.

“Chúng ta lên Sinh Tử đài trước đã.” Người đó nói với tên áo xanh cầm đầu, sau đó nhìn về phía Dịch Phong, “Chúng ta cũng có thể để cho người của Tinh Thần Phong nhìn thấy, khiêu khích Nhật Nguyệt Phong chúng ta cuối cùng sẽ có hậu quả gì!”

“Để bọn họ tận mắt nhìn thấy, chọc tới Nhật Nguyệt Phong đều phải chết!” Vừa dứt lời hắn lập tức nhìn về phía nam tử áo xanh cầm đầu, nịnh nọt nói: “Đến lúc đó, sư huynh dẫn đầu lên đài, không chỉ có thể lập uy cho Nhật Nguyệt Phong mà còn có thể cho Quách phong chủ tận mắt nhìn thấy sư huynh giải quyết tên tiểu tử này một cách uy vũ như nào!”

“Đến lúc đó nói không chừng phong chủ chúng ta vui vẻ, sẽ lập tức đề bạt sư huynh lên đấy!”

Nam tử áo xanh cầm đầu nghe vậy lập tức gật đầu, hài lòng nhìn hắn, “Nói có lý. Vẫn là ngươi thông minh.”

“Đợi ta lên như diều gặp gió, chắc chắn sẽ không quên sự hỗ trợ của ngươi đâu.”

Dứt lời, hắn nhìn về phía Dịch Phong, “Tên tiểu tử, hiện tại chúng ta lập tức lên  Sinh Tử đài đi.”

“Được thôi.” Dịch Phong phóng khoáng đáp ứng, hắn nhẹ nhàng vuốt ve ngón trỏ của bản thân, “Nếu ngươi đã thích tự mình tìm tới cái chết như vậy, thì không cần phải sống lâu thêm một khắc nào nữa đâu!”

“Tiểu cẩu tử!” Tên áo xanh cầm đầu nghe được lời nói cực kỳ phách lối của Dịch Phong, tức giận đến nghiến răng, “Chút nữa ta nhất định không để ngươi được toàn thây!”

“Lời này cũng là lời ta dành cho ngươi.”

Dịch Phong bình tĩnh đáp lại, đi trước một bước tiến về phía đài Sinh Tử.

Mẹ nó mẹ nó! Tên nam tử áo xanh cầm đầu tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, đến nỗi lửa giận sắp bốc khói nghi ngút trên đầu.

Đến lúc đó sẽ hành hạ chết hắn ta, khiến hắn ta phải đích thân quỳ xuống nhận sai, sau đó lập tức cho hắn chết không toàn thây!

Sáu người trước sau rời đi, Hạ Vọng đỡ Xuân Lai dậy ở phía sau, nhìn bóng lưng Dịch Phong mà cảm thán nói.

“Thật không hổ là Dịch sư đệ, biết đánh không lại liền trước tiên nghĩ đến biện pháp chuồn đi.”

“Một khi vừa ra ngoài, lập tức có thể tìm các sư huynh bên trong tông môn đến giải quyết chuyện này.”

“Thật là thông minh!”

“Theo sau ta!”

Vài người theo sau, cùng đi ra ngoài.

Vừa ra khỏi cánh rừng, đã gặp không ít đệ tử Tinh Thần Phong đi qua đi lại.

Lúc này, Xuân Lai kéo người gần nhất lại: “Sư huynh, nhanh lên, gọi thêm người đi, sư đệ Dịch Phong…”

“Ta biết ta biết.” Sư huynh trước mặt vỗ vỗ bả vai Xuân Lai: “Vừa rồi Dịch Phong sư đệ đã nói với ta rồi. Yên tâm đi, tất cả chúng ta đều sẽ đi.”

Xuân Lai thở dài một hơi: “Vẫn là Dịch sư đệ thông minh.”

“Vậy mà là thông minh, là to gan mới đúng chứ?” Sư huynh lắc đầu thở dài: “Dám cùng một tên của Nhật Nguyệt Tông cấp Địa Tiên viên mãn đi đến võ đài sinh tử.”

“Hả?” Xuân Lai kinh sợ.

Hắn ta nhìn về phía trước, Dịch Phong đang đứng cách bọn họ không xa.

Chỉ cần thấy người, hắn ta lập tức kéo lại: “Sư huynh, chờ chút, ta muốn cùng năm anh em bọn họ bước lên sinh tử đài, nhớ đến xem nhé.”

Nhóm mấy người Xuân Lai và Hạ Vọng, nhìn thấy lập tức trở nên hóa đá…

Sư huynh bên cạnh vẫn tiếp tục hỏi: “Nhưng mà, Xuân Lai, sao ngươi lại chật vật như vậy?”

Xuân Lai không kịp trả lời, vội vã mang theo người chạy về phía Dịch Phong.

Dịch Phong rất nhanh đã đi đến sinh tử đài.

Mấy người Xuân Lai ở phía sau cũng đuổi kịp hắn, không ngừng khuyên nhủ.

“Dịch sư đệ, đừng gây chuyện nữa! Bây giờ từ bỏ vẫn còn kịp!” Xuân Lai lo lắng nói: “Ngươi nhìn xem, xung quanh chúng ta có rất nhiều sư huynh đỉnh phong khác, họ nhất định sẽ giúp ngươi xử lí năm tên Địa Tiên này!”

“Hả?”

Dịch Phong quay lại nhìn đám người, ánh mắt quét qua xung quanh.

Thấy vậy, Hạ Vọng cũng vội vàng nói theo: “Nhìn mà xem, xung quanh đều là người của chúng ta! Còn cần cái quy tắc của sinh tử đài làm gì nữa, cứ trực tiếp giết chết bọn họ là được.” 

Dịch Phong sờ sờ cằm, trầm ngâm nói: “Nói có lý.”

“Ai da, cuối cùng ngươi cũng đã nghĩ thông suốt rồi!” Hạ Vọng nghe thấy vậy, thở phào nhẹ nhõm: “Ta phải đi gọi các sư huynh cùng nhau ra tay.”

“Nói có lý.” Dịch Phong tiếp tục tự nhiên nói “Không thể chỉ có người của chúng ta.” 

Hắn nhìn lướt qua, tất cả đều là người của Tinh Thần Phong.

Không thể được!

“Sư huynh, nhờ ngươi!” Dịch Phong quay đầu nhìn về phía Hạ Vọng: “Giúp ta đi đến Nhật Nguyệt Phong kêu người qua đây, nói rằng Dịch Phong ta muốn giẫm chết hết năm tên rác rưởi Địa Tiên.”

“A, cái này là sao?” Nghe vậy, hai chân Hạ Vọng mềm nhũn ra: “Đây không phải là đang trêu chọc toàn bộ người trong Nhật Nguyệt Phong hay sao! Như vậy sẽ chọc giận bọn họ!”

“Ta chỉ sợ họ sẽ không tức giận.” Dịch Phong nói: “Đi thôi sư huynh, ngươi làm cách nào mà có thể chọc giận họ đó, càng ngang ngược càng tốt.”

“Được rồi, cũng đừng quên Quách Thế Kiệt.” Dịch Phong tiếp tục nói: “Để hắn ta qua đây tận mắt chứng kiến đệ tử của hắn ta bị ta đánh đến tan xương nát thịt như thế nào.”

Hai chân Hạ Vọng mềm nhũn, vẫn còn muốn khuyên nhủ, nhưng nhìn thấy dáng vẻ kiên định của Dịch Phong.

Hắn ta không còn cách nào khác là thôi không khuyên nhủ nữa, mà thay vào đó muốn nói với Liễu Ngôn càng sớm càng tốt.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương