Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 828 Toàn thể đứng lên

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 828: Toàn thể đứng lên

Vô số người lại lần nữa chìm vào tuyệt vọng, bọn hắn lúc này, ngay cả chết cũng không làm được! Chỉ có thể ngoan ngoãn để tên đại ma đầu này nuốt chửng.

Nhóm người Tô Vân Vận, sức mạnh sinh mệnh thậm chí đã khô kiệt, sắp chết.

Còn về chủ thượng ma ảnh, thân hình còn lớn hơn Thiên Chi Tiên Điện, mắt thấy đã sắp hấp thu xong khí vận, mở cái miệng khổng lồ hỗn độn, lực hút cực lớn muốn nuốt chửng tất cả mọi người vào bụng.

“Khánh à, ngươi nói xem con trùng lớn này ghê tởm không, toàn thân đen thui, chẳng khác gì than đen.”

Chính vào lúc này, không gian trong hư không chấn động, thình lình nhìn thấy, một bộ xương khô mặc hắc bào, một con chó, một con rết, một con gấu đen lớn và cả một linh thể đang lơ lửng, bước ra từ trong vết rách không gian.

Bộ xương khô hắc bào vung tay, lực hút khủng khiếp như muốn nuốt chửng trời đất, lập tức biến mất không thấy đâu nữa.

Như thể một cơn gió thoảng qua.

“Lâu hộ pháp!”

Các đệ tử, tuy sinh mệnh nguy cấp, nhưng vẫn mơ hồ nhìn thấy Lâu Bản Vĩ, chớp mắt chấn động tinh thần!

“Đám tiểu gia hỏa các ngươi, thật sự khiến bổn tra nam thất vọng!”

“Chỉ có chút chuyện nhỏ, còn ảnh hưởng đến thời gian trêu chọc nữ nhân của ta!”

Nghe vậy.

Trong số các đệ tử, những người còn duy trì ý thức đều cúi đầu, vẻ mặt ảo não và áy náy.

“Bỏ đi bỏ đi!”

Lâu Bản Vĩ toàn thân mặc hắc bào, đứng thẳng trong hư không, hắc bào nghiêm nghị, cực kì uy phong.

Vừa phất tay, như một làn gió thoảng qua, hắc khí trên người các đệ tử cùng nhóm cường giả Nhật Nguyệt tiên cảnh, nháy mắt tan biến.

Ngạo Khánh ở bên cạnh, vung nắm tay lên tạo không khí: “Đại ca lợi hại!”

Nhóm người Linh Vương và con rết bên cạnh, cũng đồng loạt tiếp lời: “Đại ca lợi hại!”

Cảm nhận hắc khí quấn quanh cơ thể biến mất, bọn hắn đều cảm thấy cả người nhẹ nhàng, không còn bị trói buộc nữa.

“Cao thủ này là ai? Mạnh quá, vừa phất tay đã cứu chúng ta.”

“Đúng vậy, lẽ nào đây là sư tôn mà các tiền bối nhắc đến?”

“Không phải, các ngươi không nghe thấy sao, vừa rồi Tô Vân Vận tiền bối gọi là Lâu hộ pháp.”

“Cái gì? Hộ pháp, vậy mà còn có hộ pháp?”

“Quan trọng nhất là, đối diện với lời quát mắng của hắn, hơn chín mươi vị đại năng vậy mà đều cúi đầu, mặc cho hắn dạy dỗ.”

Cường giả Nhật Nguyệt tiên cảnh, đều nhìn về phía Lâu Bản Vĩ trên bầu trời, cảm thấy không thể tin nổi.

Nhưng trong lòng bọn hắn đều rất rõ ràng, nhất định lại là một đại lão mà bọn hắn phải ngưỡng vọng.

“Đám tiểu gia hỏa các ngươi chữa trị trước đi, để ta giải quyết con trùng thối này.”

Lâu Bản Vĩ nói với nhóm người Ngô Trường An.

“A ~ Mấy tiền bối này trong mắt của hộ pháp, vậy mà chỉ là tiểu gia hỏa.”

Nghe Lâu Bản Vĩ nói, những cường giả Nhật Nguyệt tiên cảnh, lại lần nữa hít khí lạnh.

Mà trên trời cao, chủ thượng ma ảnh nhìn chằm chằm Lâu Bản Vĩ, nở nụ cười dữ tợn, ngạo nghễ nói: “Cuối cùng ngươi đã đến.”

“Ồ? Nói như vậy, ngươi biết ta sẽ đến à?”

Lâu Bản Vĩ liếc nhìn người trước mặt.

Chẳng phải là Phá Thiên Đạo lần trước khóc lóc xin tha, còn nói mình vẫn còn là bảo bảo sao?

“Haha, đương nhiên.”

“Bởi vì đây đều là ván cờ mà bổn tọa đã bố trí, trước tiên nuốt chửng khí huyết của đám kiến hôi này, ngưng luyện cơ thể không tệ cho ta, rồi lại luyện hóa khí vận, nâng cao thực lực của ta, như vậy thực lực của ta sẽ vượt xa ngươi.”

“Bước thứ hai ngươi sẽ đến cứu đám kiến hôi này, bổn tọa lại nuốt chửng ngươi.”

“Tất cả mọi thứ, toàn bộ đều nằm trong tầm khống chế của bổn tọa, hahahaha!”

Chủ thượng ma ảnh cười lớn, toàn bộ ma khí vô biên đều bị gã hấp thu, thân hình cao lớn trăm ngàn vạn trượng, khí thế ngút trời!

Cùng tiếng cười lớn của gã, giữa trời đất, vô số phép tắc ngưng tụ thành từng sợi dây xích màu đen, dây xích muốn trói Lâu Bản Vĩ lại.

Uy áp của dây xích phép tắc màu đen kia, khiến vô số cường giả ở hiện trường, chỉ mới nhìn thôi, toàn thân đã run rẩy.

“Dây xích đen phép tắc thật khủng khiếp, hộ pháp đại nhân có thể đỡ được không?”

Vào thời khắc này, trong lòng ất cả mọi người đều nảy sinh suy nghĩ như vậy.

Bây giờ bọn hắn mới thật sự chứng kiến uy lực khủng khiếp khi chủ thượng ma ảnh ra tay, run rẩy kịch liệt dưới duy áp của xích đen phép tắc kia.

Bọn hắn xôn xao nhìn về phía Lâu Bản Vĩ, muốn biết Lâu Bản Vĩ có phản ứng gì.

Vốn dĩ bọn hắn nghĩ, Lâu Bản Vĩ hẳn sẽ toàn lực ứng phó.

Ai mà ngờ Lâu Bản Vĩ xùy một tiếng, lộ ra vẻ mặt hoàn toàn khinh miệt.

“Ngươi là đồ rác rưởi, lần trước đã muốn bóp chết ngươi, không ngờ ngươi còn nhảy nhót vui vẻ như vậy, làm màu trước mặt bổn tra nam?”

“Khánh à, ngươi nói gặp phải con trùng thối này thì nên làm gì đây?”

Lâu Bản Vĩ nhìn về phía Ngạo Khánh.

“Đại ca, loại người này cứ đánh chết cho xong.” Ngạo Khánh chậm rãi nói.

“Có lý.”

Lâu Bản Vĩ không nói nhảm nữa, một tay chộp thẳng qua đó.

“Ha ha, bộ xương khô đáng chết, thực lực của bổn tọa nay đã khác xưa, ngươi tưởng còn có thể đánh ta giống như lần trước sao?”

“Ngươi cũng bị ta nuốt chửng đi!”

“Nuốt chửng ngươi, ta sẽ có thể nuốt chửng luôn cả chủ nhân sau lưng ngươi, đến khi đó, ta sẽ là thiên đạo chân chính.”

Chủ thượng ma ảnh cười lạnh, những sợi xích đen phép tắc lăn về phía Lâu Bản Vĩ.

Nhưng mà, những sợi xích đen phép tắc còn chưa rơi xuống, bàn tay của Lâu Bản Vĩ đã xuất hiện ngay sau lưng chủ thượng ma ảnh.

“Cái gì?”

Chủ thượng ma ảnh kinh hãi, nhưng không phản ứng kịp, bàn tay của Lâu Bản Vĩ, nắm lấy đầu của gã.

Bốp!

Một tiếng vang lớn nặng nề, Lâu Bản Vĩ ném chủ thượng ma ảnh kia xuống dưới, ngay cả Thiên Chi Tiên Điện cũng bị đánh nát!

Nhưng mà, như vậy còn chưa kết thúc!

Lâu Bản Vĩ trói ma ảnh chủ thượng lại thành quả cầu đen khổng lồ, tùy ý đá như chơi đá bóng.

“A!”

Trên hư không truyền đến từng tiếng hét thảm, âm thanh vang vọng khắp Thiên Chi Tiên Điện.

Vô số cường giả, đều nghe thấy tiếng la thảm thiết này, nhưng họ nhìn thấy ma ảnh chủ thượng kia bị đánh tơi bời trên bầu trời, trong lòng cảm thấy rất sảng khoái.

Không chỉ sảng khoái, mà con mẹ nó cực kì sảng khoái!

“Lần trước bị ta đánh tơi tả, còn ngông cuồng như vậy? Ai cho ngươi can đảm?”

“Thật sự cho rằng hít chút phế khí ngươi sẽ vô địch à?”

“Chết đi cho bổn tra nam!”

Lâu Bản Vĩ bóp chủ thượng ma ảnh trong tay, vo lại như giấy vụn, vô số hắc khí bắt đầu tán loạn.

“A! Không thể nào!”

“Tại sao, tại sao vẫn như vậy, rốt cuộc ngươi là ai?”

Chủ thượng ma ảnh kia hét thảm, trong giọng nói lộ vẻ khó tin và hối hận khôn nguôi.

“Một đống rác rưởi, cũng xứng để biết thân phận của ta?”

“Thứ rác rưởi như ngươi cũng dám làm màu với bổn đại gia, làm màu con mẹ ngươi.”

Lâu Bản Vĩ khinh thường nói, nói xong, bóp nát chủ thượng ma ảnh, cả bầu trời tràn ngập tiếng kêu thảm thiết thê lương...

Cảnh tượng như vậy.

Khiến cho nhóm người bên dưới ngây ngốc.

“Chủ thượng ma ảnh kia cứ như vậy bị bóp nát?”

“Đó là sự tồn tại mà vô số cường giả Nhật Nguyệt tiên cảnh chúng ta, liên hợp với hơn chín mươi vị tiền bối cũng khó lòng đối phó mà?”

Cứ như vậy...

Bị bóp nát?

Vô số cường giả Nhật Nguyệt tiên cảnh, đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng trên bầu trời.

Nhưng ngay sau đó, mọi người lại hoan hô.

Bọn hắn sống sót rồi, bọn hắn không cần bị người khác nuốt chửng!

“Chúng ta sống rồi.”

Vô số tiếng hoan hô vang lên.

Sau tiếng hoan hô, bầu trời cũng bắt đầu dần dần khôi phục lại vẻ sáng sủa.

Những hắc khí bao phủ trời đất kia, chớp mắt tan biến không còn gì, từng tia nắng mặt trời lại chiếu rọi, vô số đám mây hiện ra lần nữa.

Thậm chí ngay cả Vương Cảnh Thiên và Vương Lạc Ly tự bạo khi trước, lúc này cũng đã sống lại.

Những tiên châu bị tấn công, được ban tặng vô số linh khí, đại trận hộ châu một lần nữa được tu sửa trọn vẹn.

Vô số người, bắt đầu cảm ứng được khí vận, khí huyết bị rút đi đang dần dần trở lại cơ thể mình.

Nhất thời.

Mọi người khó nén vẻ kích động trên gương mặt, rất nhiều người ôm chầm lấy nhau.

Cẩu Tử và con rết bên cạnh thấy vậy, lập tức biết cơ hội khiến đại ca vui vẻ đã đến.

Mở miệng hét lớn: “Toàn thể đứng lên, cùng la to với chúng ta, Lâu Bản Vĩ lợi hại!”

Vừa dứt lời.

Mọi người ở hiện trường đều đứng lên.

“Lâu hộ pháp lợi hại!”

“Đa tạ ơn cứu mạng của đại nhân!”

“Đại nhân tỏa sáng thiên cổ, lừng lẫy xưa nay!”

Ánh mắt nhóm người cuồng nhiệt hét lớn, đồng thời cũng xôn xao quỳ lạy, như triều bái thần linh.

Cảm nhận sự nhiệt tình của nhóm người bên dưới, Lâu Bản Vĩ ngẩng đầu ưỡn ngực, không nhịn được chống tay lên eo, hắc bào bay phấp phới trong không trung hài lòng gật đầu.

“Các người, rất có mắt nhìn...”

Đồng thời.

Vân Vũ tỉnh lại, Hồng Phong Cuồng hợp lại lần nữa, Ngô Thiên cũng sống lại theo, làn da già nua của Tô Vân Vận cũng trắng nõn tinh tế trở lại, mái đầu bạc trắng cũng bắt đầu biến thành màu đen...

Chín mươi chín đệ tử, toàn bộ đều hồi phục lại vào lúc này.

Xôn xao quỳ lạy dưới đất, lớn tiếng nói: “Chúng ta, gặp qua ngũ đại hộ pháp!”

“Được rồi được rồi!”

Lâu Bản Vĩ phất tay nói: “Đám tiểu gia hỏa các ngươi thu dọn tàn cục đi!”

“Vâng, hộ pháp!”

Tô Vân Vận cung kính đáp, đến trước mặt Vân Vũ nhẹ giọng nói: “Sư tỷ, cho ta mượn dùng mộc điêu của sư tôn.”

Vân Vũ gật đầu, lấy mộc điêu ra đặt vào tay Tô Vân Vận.

Tô Vân Vận cầm mộc điêu giơ lên cao.

Sau đó, phía trên Thiên Chi Tiên Điện, đột nhiên xuất hiện một nữ tử với vầng sáng trên đỉnh đầu, tướng mạo đoan trang hiền từ, cả người mặc bạch y tựa thiên tiên.

Bàn tay nàng đỡ tịnh bình, tay cầm nhánh dương liễu...

Nhánh dương liễu khẽ động, những con phượng hoàng, hoang thú đã chết của Cổ Gia Tần toàn bộ đều sống lại.

Thiên Chi Tiên Điện to lớn, vô số mảng gộp lại lần nữa, trước thiên môn khổng lồ, thần phượng bay lượn, thái hạc lơ lửng.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương