Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 831 Rào cản hai giới

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 831: Rào cản hai giới

“Chỉ một chốc đã chạy xa như vậy, e rằng cũng hơn ngàn dặm rồi!”

“Ngươi giỏi thật đấy!”

Dịch Phong nhìn Mạn Mạn, không khỏi tán thưởng.

Tốc độ này thật sự rất khủng khiếp.

Mạn Mạn trợn mắt, nằm bẹp dưới đất hoàn toàn không muốn nói chuyện.

Dịch Phong quan sát xung quanh một lúc, dự định dừng chân ở nơi này.

Dù sao kẻ tiền bạc eo hẹp như hắn có thể tiết kiệm được chút nào hay chút nấy, quan trọng là hắn vẫn chưa tích cốc, sống trong tự nhiên rộng lớn như vậy mới có được một chút cảm giác an toàn.

Sau một phen tìm kiếm, Dịch Phong phát hiện vài con yêu thú trong rừng cây.

Tuy không biết bọn chúng là đẳng cấp gì, nhưng chắc cũng rất thấp.

Dịch Phong trực tiếp nướng lên.

Có điều nói đến đẳng cấp của mấy con yêu thú này, Dịch Phong không khỏi phỉ nhổ một câu.

Từ sau khi hệ thống thăng năm mươi cấp cho hắn, hình như chưa từng gặp qua cao thủ và yêu thú nào mạnh hơn hắn, thậm chí cũng không gặp được cao thủ nào gần với hắn.

Xem ra đều chỉ có tí xíu tu vi.

Vì vậy Dịch Phong đã có hai kết luận.

Một là cao thủ ở tiên giới có lúc nhiều dư dả, có khi lại ít đến đáng thương, bình thường xuất hiện đều là mấy thứ rác rưởi, cao thủ lợi hại hơn một chút rất ít khi lộ diện.

Hai là bản thân hắn hẳn cũng rất mạnh.

Cho nên hắn nghĩ.

Có phải mình nên phách lối hơn một chút không.

Ít nhất đừng để bản thân phải sống quẫn bách như vậy.

Những ngày tiếp theo, Dịch Phong dựng ngôi nhà tranh trong núi, bình thường ăn đồ hoang dã, rảnh rỗi thì đi tìm đệ tử.

Trải qua mấy ngày điều tra, Dịch Phong đại khái xác nhận được phương hướng ở sơn mạch này, ở các nơi đều có một tòa thành trì.

Hai thành trì này lớn hơn rất nhiều so với mấy cái nhìn thấy lúc trước.

Về khoảng cách.

Chưa tới nửa cái chớp mắt Mạn Mạn đã đến nơi, có lẽ cũng chỉ mấy trăm dặm!

Còn về cao thủ trong thành trì, hình như mạnh hơn một chút so với những kẻ gặp được khi trước.

Nhưng so với hắn, cảm giác vẫn còn kém xa.

Có điều cũng tốt, bản thân hắn cũng chẳng muốn gặp phải cao thủ tương đương mình, có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức.

Cho nên mỗi ngày Dịch Phong đều cưỡi Mạn Mạn vào thành, thử vận may xem có thể tìm được đồ đệ cuối cùng hay không.

Trong những ngày bình đạm này, Dịch Phong cũng làm chút việc thiện.

Đó là khi hắn nhàm chán lật xem cửa hàng trao đổi hệ thống, tình cờ phát hiện một món đồ.

Có thể lợi dụng một ít điểm khí vận, rót vào chút tu vi cho ngoại vật.

Thế nên.

Dù sao nhàn rỗi cũng chẳng có gì làm, bình thường ở trên núi nhìn thấy động vật nhỏ sắp chết, nhìn thấy thực vật sắp khô héo, Dịch Phong sẽ dùng hệ thống rót cho chúng một ít tu vi.

Dù sao một chút đó cũng chỉ là ít điểm khí vận thôi, đối với kẻ hở chút phải mất mười vạn điểm mới thăng được một cấp như Dịch Phong mà nói, một ít điểm khí vận này cũng chẳng đáng là gì.

Mà có một chút tu vi đó.

Thực vật chết khô có thể hồi sinh lại. Động vật nhỏ bị thương cũng có thể hồi phục nhanh chóng.

Dịch Phong vẫn rất thích thú với những việc thiện nhỏ nhoi này.

Đương nhiên.

Thật sự gặp phải động vật nhỏ bị thương nghiêm trọng, Dịch Phong cũng không chút keo kiệt cho bọn chúng thêm tu vi.

Mà trong thành trì phía tây của sơn mạch, vô số trận pháp sư mặc hắc bào, đang ở trung tâm tòa thành triển khai hội nghị khẩn cấp.

Nơi này, thuộc về địa bàn của Trận Giới.

Mà bọn hắn là đại lão tiếng tăm lừng lẫy trong Trận Giới.

Đứng đầu, là trận pháp sư Vương giai, Trần Tiên Huyền!

“Hoang Giới thật sự quá đáng ghét!”

Trần Tiên Huyền lúc này đang phẫn nộ đập bàn, tức giận nói: “Hai giới cách nhau sơn mạch Thiên Lan ngàn vạn dặm, giữa chừng còn có thêm vô số khe nứt không gian, cũng không thể ngăn dã tâm của bọn hắn, thời đại chí tôn ban đầu, sơn mạch Thiên Lan chính là địa vực của Trận Giới chúng ta, bây giờ lại nói sơn mạch Thiên Lan là của bọn hắn?”

“Hoang giới không chết tâm muốn chúng ta chết, bọn hắn đã sớm có âm mưu, vạn năm trước đã lên kế hoạch bí mật xây dựng trận dịch chuyển thông đến sơn mạch Thiên Lan, đây rõ ràng là muốn bỏ địa vực của Trận Giới vào trong túi!”

“Hoang Giới như hổ rình mồ với sơn mạch Thiên Lan, chúng ta tuyệt đối không thể chắp tay nhường lại, bởi vì đây là đất đai của chúng ta, cho nên mọi người mau nghĩ cách xác thực đi.” Một lão giả không nhịn được nói.

“Ta đề nghị lập tức phái một đội nhân mã lấy trận pháp sư cửu phẩm làm trung tâm, phối hợp thêm một bộ phận cao thủ Chân Tiên, lợi dụng trận dịch chuyển tiến vào vòng ngoài của sơn mạch Thiên Lan, rồi lại xâm nhập vào trung tâm sơn mạch, xây dựng các loại pháp trận bên trong.” Lại có một nam tử nói.

Hắn ta vừa ra ý kiến, mọi người rất nhanh đều gật đầu tán thành.

Đây hiển nhiên là tính toán đề phòng chu đáo.

Bởi vì nếu Hoang Giới muốn ra tay với Trận Giới, nhất định phải vượt qua rào cản sơn mạch Thiên Lan, cho nên bố trí các loại pháp trận ở sơn mạch Thiên Lan, hiển nhiên là một lựa chọn sáng suốt.

“Nếu đã như vậy, phái đệ tử của ta đi làm chuyện này!”

Trần Tiên Huyền nói xong, dời ánh mắt về phía nữ tử áo đen bên cạnh.

Ngũ quan nàng ta tinh tế, dáng người cao gầy, đôi chân dài trắng nõn lộ ra khỏi hắc bào, cho người ta cảm giác quyến rũ độc đáo.

Lâm Ấu Vi.

Trận pháp sư cửu phẩm.

Đệ tử thân truyền của Trần Tiên Huyền.

Một trong những thiên tài được Trận Giới công nhận.

Giao nhiệm vụ này cho nàng ta, tất cả mọi người ở hiện trường đều không có ý kiến.

“Ấu Vi, chuyện này liên quan đến an nguy của Trận Giới ta, không được hàm hồ, giao cho con đấy.”

Trần Tiên Huyền nhẫn nại giao phó.

“Vâng sư tôn, con sẽ triệu tập nhân mã, lập tức xuất phát.” Lâm Ấu Vi cung kính nói.

“Tốt, nhưng trước khi xuất phát, có vài chuyện vẫn phải dặn dò con.”

Trần Tiên Huyền bước ra, trịnh trọng căn dặn: “Tuy sơn mạch Thiên Lan là địa bàn Trận Giới ta, nhưng vì khoảng cách xa xôi, con cũng chưa từng vào đó, cho nên sau khi vào trong, tất cả phải cẩn thận hành sự.”

“Đồng thời để tiết kiệm thời gian, con có thể đến thẳng vòng ngoài sơn mạch Thiên Lan từ trận dịch chuyển trong thành.”

“Ngoài ra, lệnh bài này giao cho con.”

Trần Tiên Huyền lại lấy một tấm lệnh bài từ trong nhẫn chứa đồ ra, nói: “Địa giới như sơn mạch Thiên Lan tất nhiên sẽ sinh ra một vài đại yêu Chân Tiên cảnh, nhưng con cũng không cần phải sợ, Trận Giới ta đã đạt thành nhận thức chung với bọn hắn từ lâu, sau này bất kể có thế nào với Hoang Giới, cũng sẽ chia một phần sơn mạch cho bọn hắn sinh sống, cho nên con vào sơn mạch nếu thật sự gặp phải yêu thú không thể giải quyết, lấy lệnh bài ra tìm lãnh chủ của bọn hắn, tự nhiên sẽ bình yên vô sự.”

“Cái này là danh sách một vài lãnh chủ cư trú ở màn chắn bên ngoài sơn mạch Thiên Lan.”

“Con nhất định phải nhớ kỹ, ở lãnh địa khác nhau gặp phiền phức khác nhau, phải dùng lệnh bài tìm lãnh chủ khác nhau.”

Trần Tiên Huyền tỉ mỉ dặn dò.

Dù sao với Trận Giới mà nói, nhiệm vụ lần này của Lâm Ấu Vi rất quan trọng.

“Vâng, sư tôn, con đã nhớ kỹ, con lập tức xuất phát.”

Lâm Ấu Vi nhận lệnh bài, xoay người ra khỏi khu vực trung tâm.

Rất nhanh.

Mười trận pháp sư cửu phẩm lấy Lâm Ấu Vi làm đầu và mười cao thủ Chân Tiên, tổ chức thành tiểu đội hai mươi người, bước vào trận dịch chuyển thông đến sơn mạch Thiên Lan.

Sơn mạch Thiên Lan trải dài gần ngàn vạn dặm.

Mà Trận Giới là thành trì gần sơn mạch Thiên Lan nhất, để đến vòng ngoài sơn mạch Thiên Lan, còn khoảng trăm vạn dặm nữa.

Cho dù là ngồi trận dịch chuyển, cũng phải mất mấy canh giờ.

Một nhóm người dù là người xuất sắc của Trận Giới, ai nấy đều chuẩn bị sẵn sàng đón quân địch.

Bởi vì tất cả bọn hắn đều là lần đầu tiến vào sơn mạch Thiên Lan.

Có thể trở thành rào cản giữa hai giới, không chỉ đơn thuần vì khoảnh cách của nó, nhiều hơn là do sự nguy hiểm trong sơn mạch Thiên Lan.

Trong đó yêu thú tung hoành, thỉnh thoảng lại còn xuất hiện khe nứt không gian.

Cho nên đối với Trận Giới cũng vậy, Hoang Giới cũng thế, nơi này quả thật là đại cấm địa chân chính.

Cuối cùng.

Sau khi xuyên qua không gian khoảng hai canh giờ.

Tiểu tổ hai mươi người do Lâm Ấu Vi dẫn đầu, cuối cùng bước ra khỏi trận chuyển dịch.

Lọt vào tầm mắt là đại thụ cao chót vót dày đặc.

Lá cây tích lũy dưới đất sâu đến đầu gối, gỗ mục bên dưới không được ánh nắng chiếu rọi tỏa ra mùi mốc meo.

“Nơi này hẳn là ranh giới giữa vòng ngoài sơn mạch và trung tâm sơn mạch.”

“Nghe nói Hoang Giới lợi dụng thời gian vạn năm, cũng đã xây dựng trận dịch chuyển tại biên giới vòng ngoài ở một nơi khác của sơn mạch.”

“Cho nên nhiệm vụ lần này của chúng ta, chính là đi qua toàn bộ trung tâm sơn mạch phá hủy trận dịch chuyển do Hoang Giới bố trí, đồng thời để đảm bảo, phải cố gắng hết sức bố trí pháp trận cấm kị đủ nhiều ở quanh đó.”

Tâm tư Lâm Ấu Vi cẩn thận lập tức ra quyết định, phân phó nhiệm vụ trung tâm của chuyến đi này.

“Vâng!”

Mọi người sôi nổi gật đầu.

“Xuất phát thôi!”

Lâm Ấu Vi cất bản đồ, cẩn thận dẫn dắt mọi người băng qua núi rừng.

Về việc rêu rao bay qua đó, bọn hắn hoàn toàn không dám làm.

Bởi vì vừa vào khu vực trung tâm không lâu, bọn hắn phát hiện ít nhất có ba bốn con yêu thú phát ra khí tức Chân Tiên.

Trừ chuyện đó ra, nói không chừng nơi nào đấy sẽ xuất hiện khe nứt không gian không ổn định.

Nếu bay với tốc độ cao, chớp mắt chui vào khe nứt không gian, sẽ hoàn toàn bị lạc trong không gian hư vô kia.

May mà sơn mạch Thiên Lan tuy rộng lớn vô tận, nhưng phần lớn phạm vi chỉ ở vòng ngoài, khu vực trung tâm mà đám yêu thú Chân Tiên chân chính chiếm cứ cũng chỉ có mấy chục vạn dặm.

“Ở mấy chỗ này thật sự khiến người ta không thoải mái.” Một cao thủ Chân Tiên không nhịn được phỉ nhổ: “Cho người ta cảm giác đè nén.”

“Đúng vậy, nếu ở nơi quỷ quái này lâu hơn một chút, nhất định sẽ phát điên.”

Lại một trận pháp sư không nhịn được lẩm bẩm.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương