Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 895 Hành vi tiểu nhân

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 895: Hành vi tiểu nhân

Trong tình huống này.

Dịch Phong sẽ là cao thủ khủng khiếp thế nào?

Mọi người không dám tưởng tượng.

Nhưng cũng vì vậy mà nghĩ thông rất nhiều chuyện, tại sao Thi Thanh Vũ đột nhiên đưa một người như thế trở về, thì ra không phải do nàng ta cùng đường bí lối mà là mang về một lá vương bài!

Cuối cùng cũng hiểu tại sao sau khi Thi Thanh Vũ đưa Dịch Phong trở về lại trực tiếp bế quan, không hề lo sợ Dịch Phong xảy ra chuyện gì.

Tương ứng.

Trái tim tràn ngập sợ hãi cũng đập mạnh.

Bọn hắn đều là người của phe đại trưởng lão!

Mọi người nhìn nhau, nhanh chóng hiểu mà không nói lui ra ngoài, đồng thời nhanh nhẹn âm thầm hành động.

Thời gian ba ngày.

Chớp mắt trôi qua.

Ba ngày nay Dịch Phong vẫn luôn dẫn theo các tiểu tạp dịch ướp thịt, hoàn toàn không quan tâm chuyện bên ngoài.

Lúc này.

Tô Bạch đến báo cáo.

“Đại nhân, hôm nay là tông hội mỗi năm một lần của Bách Luyện Tông, e rằng hôm nay sẽ bàn bạc hôn sự của ngài và tông chủ đại nhân trong hội nghị, nhưng tông chủ còn đang bế quan chưa ra ngoài cho nên trưởng lão đường mời ngài qua một chuyến.” Tô Bạch cung kính nói.

“Ồ!”

Dịch Phong vốn không muốn tham dự vào những chuyện này, chỉ muốn đợi Thi Thanh Vũ xuất quan lấy tiền rồi đi thôi.

Nhưng trước mắt xem ra cũng không còn cách nào.

Một kẻ ngoài cuộc như hắn nhất định phải giữ vững cục diện, lỡ đến khi đó không lấy được tiền thì phải làm sao.

Khi Dịch Phong dẫn theo Tô Bạch đến chủ điện, chủ điện đã ngồi đầy người.

Dù sao tông hội cũng không khác gì với họp thường niên kiếp trước của Dịch Phong.

Tổng kết các mặt của tông môn trong một năm.

Cho nên lúc này trong điện, năm mươi trưởng lão ngoại môn, bảy mươi hai hộ pháp, một trăm linh tám chấp sự đều ngồi ở đây.

Trừ vị chí thượng cấp của Thi Thanh Vũ để trống ra, còn có nhóm trưởng lão có địa vị cao nhất.

Bắt đầu từ đại trưởng lão Tôn Tử Mi, xếp hàng theo thứ tự.

Thấy Dịch Phong đưa Tô Bạch đến, trừ đại trưởng lão và vài vị trưởng lão bình thường không màng thế sự ra, những trưởng lão còn lại đều run rẩy, nhấc mông lên như ngồi trên bàn chông.

“Cuối cùng ngươi đã đến.”

Đại trưởng lão Tôn Tử Mi thấy vậy, ánh mắt khẽ híp lại.

Tuy cuộc thi của Thiên Bá Tông và các loại áp lực dư luận không có tác dụng gì với Dịch Phong, nhưng cũng không cản trở hành động của ông ta.

Trong sự sắp xếp của ông ta khoảng thời gian nay, tiếng xấu của Dịch Phong đã truyền khắp Bách Luyện Tông thậm chí là những tông môn khác.

Chỉ cần ông ta dùng lý do Dịch Phong không xứng với Thi Thanh Vũ, đồng thời Dịch Phong và Thi Thanh Vũ thành hôn sẽ ảnh hưởng thanh danh của tông môn trước mặt mọi người để phản đối hôn sự giữa hai người, cũng có tám chín phần mười khả năng thành công.

Đương nhiên.

Sự hô hào ủng hộ của các trưởng lão khác cũng rất quan trọng.

Tuy ông ta là đại trưởng lão nhưng hiệu quả từ lời nói của một người cũng có hạn, nếu những trưởng lão khác phối hợp cùng gây áp lực vậy quả thật là mười phần chắc chín.

Nhưng đây là chuyện mà ông ta không cần lo lắng nhất.

Bởi vì trong nhóm trưởng lão trừ vài trưởng lão trung lập ra đều là người của ông ta, thậm chí nửa tháng trước, nhóm trưởng lão bọn hắn đã thương lượng xong chuyện này từ sớm chỉ đợi đến ngày hôm nay thôi.

Nghĩ đến đây.

Tôn Tử Mi cong môi.

Hoàn hảo không chỗ chê.

“Chư vị.”

Ông ta lập tức đứng dậy, hai tay giơ lên vỗ xuống, hội trường lập tức yên tĩnh.

Sau đó giọng nói Tôn Tử Mi chậm rãi truyền ra: “Có một đại sự liên quan đến tông môn, không thể không nhân cơ hội này nói ra.”

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Tôn Tử Mi.

Tôn Tử Mỹ hơi khựng lại, sau đó nói tiếp: “Chính là hôn sự giữa Dịch Phong và tông chủ Thi Thanh Vũ...”

“Ta cho rằng thực lực của Dịch Phong quá thấp, hơn nữa thanh danh trong khoảng thời gian này...ta cho rằng tuy hắn và tông chủ là thanh mai trúc mã, nhưng ta thấy hắn không xứng với tông chủ.”

“Hơn nữa nếu hắn thật sự thành hôn với tông chủ, thử hỏi sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Bách Luyện Tông thế nào?”

“Nói Bách Luyện Tông ta không có ai? Đường đường là chủ một tông môn lại gả cho tiểu tử thực lực thấp?”

“Cho nên ta trịnh trọng thanh minh ở đây, ta phản đối Dịch Phong và tông chủ thành hôn.”

Ông ta vừa dứt lời.

Mọi người ở hiện trường xôn xao bàn luận, có nhiều người âm thầm gật đầu, tán thành lời nói của Tôn Tử Mi.

Phản ứng này quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của Tôn Tử Mi.

Lập tức khiến ông ta cong môi.

Bây giờ ông ta đã đốt mồi lửa đồng thời cũng có hiệu quả nhất định, chỉ cần kế tiếp các trưởng lão khác giúp đỡ làm bộ hát đệm, thêm mắm dặm muối một phen, chuyện này coi như ổn thỏa.

Quả nhiên nhị trưởng lão là người đầu tiên nhảy ra.

Thậm chí còn sớm hơn một chút so với dự đoán của ông ta.

Tôn Tử Mi rất hài lòng.

Đúng là biết ra sức!

 

Chương 1046: Hành vi tiểu nhân (2)

Nhưng mà.

Không nhìn thấy nhát dao bồi thêm mà ông ta dự liệu, nhị trưởng lão lại mắng ông ta ngập đầu.

“Tôn Tử Mi, ngươi là đại trưởng lão của Bách Luyện Tông, sao lại nói mấy lời khốn kiếp đó?”

“Dịch Phong cô gia và tông chủ là thanh mai trúc mã, trai tài gái sắc, là một đôi trời đất tác thành, hai người thành hôn là chuyện mà ông trời đã định sẵn sao ngươi lại miệng chó không mọc nổi ngà voi thế?”

Mặt mày nhị trưởng lão đỏ bừng, lời lẽ chính đáng quát lớn.

Tôn Tử Mi lập tức ngây ngốc.

Chuyện này...

Sao lại không ra bài theo kịch bản vậy?

Hay cho nhị trưởng lão ngươi vậy mà dám trở mặt trong tình huống ta không hay biết.

May mà.

Phe phái của ông ta không chỉ có mỗi nhị trưởng lão.

Trừ vài vị trưởng lão trung lập ra những người khác toàn bộ đều là người của ông ta.

Cho nên ông ta vội vàng dời ánh mắt ra hiệu cho tam trưởng lão.

Ai mà ngờ tam trưởng lão trừng mắt nhìn ông ta.

“Ngươi liếc mắt ra hiệu cái gì?”

“Nhị trưởng lão nói sai sao?”

“Dịch Phong cô gia và tông chủ Thi Thanh Vũ là một đôi thích hợp biết mấy, vậy mà ngươi lại phản đối, mắt ngươi mù sao?”

“Tục ngữ nói đúng, thà dỡ một tòa miếu, chứ không phá hoại chuyện hôn nhân, loại hành vi của ngươi sinh con không có lỗ đít đấy!”

Tam trưởng lão lộ ra vẻ mặt ghét ác như thù chỉ vào Tôn Tử Mi mắng lớn.

Tôn Tử Mi tức đến mức cả người run rẩy, gương mặt không ngừng co giật.

Ông ta không ngờ tam trưởng lão cũng trở mặt như nhị trưởng lão.

Nhưng ai ngờ...

Ông ta còn chưa kịp phản ứng lại những trưởng lão khác đã nhanh chóng nhảy ra.

“Đại trưởng lão Tôn Tử Mi, ta hỏi ngươi, trước mặt nhiều người như vậy ngươi phản đối cuộc hôn nhân này rốt cuộc có rắp tâm gì?”

“Đúng, mau nói ngươi có rắp tâm gì?”

“Trừ phi ngươi không muốn tông chủ được làm tông chủ, muốn lợi dụng tổ huấn kéo tông chủ xuống đài?”

“Tôn Tử Mi ngươi thật ác độc, tông chủ vì Bách Luyện Tông lập bao công lao hãn mã, thế mà ngươi không có lòng tốt ước ao vị trí tông chủ!”

“Đúng vậy đúng vậy, nhìn Dịch Phong cô gia xem, hắn một mình đơn độc thay Bách Luyện Tông chúng ta tham gia cuộc thi thượng tông, lao tâm lao lực vì Bách Luyện Tông, thế mà ngươi lại có tâm tư này.”

“Tông môn bất hạnh.”

“Tông môn bất hạnh!”

“Ngươi...ngươi ngươi ngươi, các ngươi...”

Tôn Tử Mi trợn to mắt.

Ông ta không ngờ mấy người này vậy mà lại trở mặt tập thể vào thời khắc mấu chốt, hơn nữa ai nấy đều phản chiến thảo phạt ông ta.

“Phụt!”

Cuối cùng không chịu nổi nôn máu tươi.

“Ngươi cái gì ngươi cái gì?”

Nhị trưởng lão lại lên tiếng, lời lẽ chính nghĩa nói: “Hừ, ba ngàn năm trước ngươi nhìn lén người khác tắm, loại hành vi tiểu nhân như vậy khi đó ta nên nhìn thấu từ sớm.”

“Đúng vậy, Tôn Tử Mi ỷ vào quyền hạn trưởng lão mấy năm nay làm không ít chuyện xấu, có hạt giống nào tốt đệ tử nào giỏi có lúc nào không bị ông ta giành trước chứ, các người nhìn xem có khi nào ông ta để đến lượt chúng ta đâu.”

“Đúng vậy, năm trăm năm trước ngươi còn ngủ với yêu thú.

“Ngủ với yêu thú à...”

Tứ trưởng lão dặm chân, cực kì đau đớn thốt lên: “Đây là chuyện hủy tam quan biết mấy, vậy mà ông ta cũng làm ra được...”

“Ngươi, Tứ trưởng lão, người đừng có ngậm máu phun người. Năm đó chính ngươi tặng Hồ Nương kia cho ta không phải sao?” Tô Tử Mi đỏ mặt, tức giận mắng to.

“Con mẹ ngươi, năm đó con hồ ly kia rõ ràng bắt để cho nữ đồ đệ nhỏ nhất của ta lập khế ước. Chính ngươi, chính ngươi ỷ vào cái danh đại trưởng lão, nhất quyết cướp con hồ ly này đi”. Tứ trưởng lão lời lẽ đoan chính quát: “Mấy năm nay ta vẫn không dám nói ra chuyện này, nhưng bây giờ, dù sau này ngươi có gây khó dễ với ta, ta cũng không thèm quan tâm.”

Khi đông đảo các trưởng lão bổ sung lên án, càng ngày càng nhiều người bắt đầu chê trách Tôn Tử Mi.

Thậm chí nhiều người khác cũng bắt đầu tỉ mỉ đếm lại từng việc xấu mà Đại trưởng lão đã làm trong những năm qua.

Dù sao chẳng ai chịu đựng được kiểu tế sổ tế bái này, cho nên những thiếu sót bình thưởng không đáng chú ý của Tôn Tử Mi lúc này bị phóng đại lên rất nhiều.

“Ta đề nghị.”

“Tạm thời tước chức vị Đại trưởng lão của Tôn Tử Mi, nhốt hắn vào thiên lao, chờ tông chủ xuất quan giải quyết.”

“Ta tán tành.”

“Ta cũng đồng ý...”

“Cách chức Đại trưởng lão, nhốt vào thiên lao...”

“Cách chức Đại trưởng lão, nhốt vào thiên lao...”

Toàn bộ trong điện.

Từng tiếng la hét ồn ào đồng loạt vang lên.

“Ngươi ngươi ngươi... các ngươi...”

Cho dù Tôn Tử Mi có lên tiếng, làm sao có thể chống lại từng cái miệng kêu la không ngừng như vậy. Cơn giận lập tức ập đến, phun ra một ngụm máu tươi, cả người ngã quỵ xuống ghế.

“Nói cho ta biết.”

“Rốt cuộc Thi Thanh Vũ đã cho các ngươi cái quái gì chứ?!”

“Sao lại có thể, sao lại có thể...”

Nét mặt Tôn Tử Mi đầy vẻ không can tâm.

 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương