Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 901 Trở tay không kịp.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 901: Trở tay không kịp.

Lời này vừa nói ra.

Như mới châm lửa đốt pháo, nở rộ trong nháy mắt.

“Hả!”

Tiếng kinh hô giữa sân, lập tức vang lên từng đợt.

Mọi người cực kỳ kích động, nước mắt thi nhau tuôn trào không ngừng.

Đồng thời cũng nhìn về phía Trần Hiền với Hoang Chấn.

“Trong vạc nước kia... hữu dụng, thật sự có hiệu quả, đúng là báu vật, Trần Hiền và Hoang Chấn không có lừa chúng ta!”

Có người hoảng sợ nói.

“Chúng ta đã nói có ích trước rồi mà!”

Hoang Chấn hô lên, tuy đã cứu Hùng Thiên giữa bờ vực ma hoá trở về, nhưng nhìn thấy không còn được một nửa trong chum nước, lập tức khóc không ra nước mắt.

Lúc bọn hắn múc phải cẩn thận từng li từng tí, không dám lãng phí một chút nào.

Trên đường cũng đi bằng tốc độ đều đều không dám đi nhanh, sợ bị văng ra ngoài.

Lần này thoáng một cái đã hết nửa chum, thật là thương tâm.

Biết vậy sẽ không hắt như thế, mà nên ném Hùng Thiên vào trong chum nước mới đúng!

“Trần Hiền Hoang Chấn, là lão hũ trách oan các ngươi, xin lỗi.”

Lúc này, Trận lão chống quải trượng xúc động đi đến bên cạnh, nói: “Nói mau, rốt cuộc chuyện này là sao, cái cái cái đống phân này... À không, linh dịch này rốt cuộc là từ đâu tới!”

“Là từ trong Thiên Lan Sơn Mạch.”

Trần Hiền một năm một mười giải thích hai người phát hiện như thế nào, làm sao mà hắc khí trong cơ thể hai người biến mất được.

“Cái này ắt hẳn là phân và nước thải của thần thú từ thuở khai thiên lập địa đến nay!”

“Ông trời thật sự không quên Nhân tộc chúng ta!”

“Nhờ nó, chúng ta giảm được rất nhiều áp lực!”

Sau khi nắm rõ những gì Trần Hiền nói, Trận lão run rẩy dang hai tay ngửa mặt lên trời la to, đôi mắt ngấn lệ lập loè.

Mà những người khác cũng hoan hô không ngừng, lần đầu tiên trong mắt toát ra tia hi vọng.

Khó có thể tưởng tượng được.

Một chum linh dịch này quan trọng với bọn hắn đến mức nào, đúng lúc cỡ nào.

Hắc khí trong cơ thể, đối với bọn hắn là ác mộng không thể đuổi đi được, tu vi không thể ép ra, cho dù rời xa Giới Tường cũng hoàn toàn không cách nào loại bỏ.

Giờ con giòi trong xương này cuối cùng cũng có biện pháp giải quyết.

Chỉ có điều, sau khi biết linh dịch này có công hiệu, mọi người thấy linh dich hắt xuống đất biến mất hết, cả đám đều cảm thấy đau đớn không thôi.

Không sao, có thể cứu lấy một mạng của Hùng Thiên, coi như đáng giá.

Lúc này.

Trận lão liền hạ lệnh cho mọi người lập tế đàn ở Hoang Vu Chi Địa.

Với thực lực của mọi người, chỉ trong thời gian ngắn ngủi nửa này, tế đàn đã lập xong.

Mà cái chum đựng linh dịch, được bày ngay trên tế đàn.

Tiếp đó là Trận lão đứng đầu, lấy tế đàn làm trung tâm, bắt đầu bố trí trận pháp, một là để bảo vệ linh dịnh không bất ngờ bị phá hư, hai là ngăn không cho mùi khuếch tán ra.

Nhưng dù có trận pháp ngăn cách.

Trong ba này ngắn ngủi, ở nơi Hoang Vu Chi Địa vốn vắt cổ chày ra nước này, lấy tế đàn làm trung tâm, lần nữa khôi phục sức sống.

Đầu tiên là từng đám hoa cỏ sinh trưởng.

“Đám cỏ non này, giống như cửu giới ta, sinh tồn trong nghịch cảnh, tràn nhập hi vọng sống sót!”

Trận lão chống quải trượng, ngồi chồm hổm trên mặt đất, bàn tay già nua cẩn thận vuốt ve cỏ non, nhẹ nhàng cười nói.

“Đúng vậy!”

“Linh dịch này, thật là đúng lúc.”

Hùng Thiên ngồi một bên, vừa xúc động vừa nghiêng đầu nhìn hơn trăm bia mộ nơi xa.

Ngừng một chút...

Bùi ngùi nói: “Nếu có thể phát hiện linh dịch sớm hơn, sư muội ta và các cao thủ Nhân tộc khác sẽ không đến mức...”

“Mảnh thiên địa này sẽ nhớ kỹ bọn họ!”

Trận lão đứng dậy vỗ vỗ bả vai Hùng Thiên, nhẹ giọng an ủi.

“Rầm!”

Nhưng đúng lúc này.

Một tiếng rầm rú long trời lở đất vang lên.

Vang vọng toàn bộ Tiên giới và tám giới.

Bất kỳ nơi nào người nào, vào giờ phút này đều cảm nhận được trời đất chấn động.

“Xảy ra chuyện gì?”

“Đã phát sinh chuyện gì?”

“Là dị bảo xuất thế sao?”

“Xuất hiện đồ vật ở dưới đất chui lên hả?”

Ngay lúc đó, khắp nơi trên thế giới, vô số người nhìn quanh bốn phía, phát ra đủ loại âm thanh ngờ vực vô căn cứ.

“Là Giới Tường!”

Đám người Trận lão ở Hoang Vu Chi Địa phản ứng lại đầu tiên.

Nhất là đối với người nhạy cảm như Trận lão, trong lòng rơi lộp bộp, một dự cảm không tốt dâng lên.

“Là hướng Linh giới!”

Hùng Thiên cứng đờ nói.

Đúng lúc này, các cao thủ khác bên cạnh Giới Tường cũng xôn xao tụ họp, vẻ mặt khẩn trương nhìn Trận lão.

“Vài người trấn thủ nơi này không được nhúc nhích!”

“Những người còn lại lập tức theo ta đến Linh giới!”

Trận lão nhanh chóng hạ lệnh, không dám trì hoãn một chút nào, bàn tay vung lên, một chiếc linh thuyền xuất hiện giữa không trung.

Trận lão đứng đầu, mấy chục người nhanh chóng leo lên linh thuyền.

Linh thuyền lập tức hoá thành lưu quang biến mất không dấu vết trên bầu trời.

Hai ngày sau.

Linh thuyền đến Linh giới.

Trên linh thuyền, tất cả mọi người đều im lặng không nói một lời.

Bởi vì ở gần sát biên giới Giới Tường, nơi mắt có thể nhìn thấy, một mảng không gian lớn trở nên hắc ám tối tăm, che khuất bầu trời, không một ngọn cỏ.

 

Chương 1056: Trở tay không kịp. (2)

Bóng tối bao trùm những thành trì, biến nơi đó thành những toà tử thành.

Đồng thời.

Tốc độ của bóng tối vô biên còn đang tràn ra khắp nơi.

Bóng đen u ám sắp bao phủ địa vực, vô số chim muông con người chạy trốn, kéo thành hàng dài, tiếng khóc tiếng kêu thảm thiết nối thành một mảng, quả nhiên đã thành địa ngục trần gian.

Nhưng.

Bên trong hàng người đang chạy trốn thục mạng, còn xuất hiện không ít nhân loại và yêu thú toàn thân sương đen mù mịt.

Đám nhân loại và yêu thú bị ma hoá, như những tang thi, tuỳ ý tấn công những người khác.

Trong nhân loại, không ít các cao thủ phối hợp cùng nhau phản kháng, thế nhưng đối mặt với ma vật bị ma hoá ngày càng nhiều, những chống cự này bị tiêu diệt rất nhanh.

“Xong hết rồi!”

Trên linh thuyền, nhìn một màn trước mắt này, Trận lão lảo đảo ngã xuống, phun ra một ngụm máu tươi.

“Trận lão!”

Những người khác vội vã đỡ lấy, trong mắt cũng ánh lên vẻ ngưng trọng trước nay chưa từng có.

Vì mọi người nhờ linh dịch mới có chút hi vọng, tuyệt đối không ngờ rằng, mọi thứ đột nhiên ập tới!

Làm cho người ta trở tay không kịp!

Rõ ràng, có linh dịch, hắn liền cho rằng có tia hi vọng.

Thế nhưng nhìn địa ngục Tu La trận trước mắt, tia hi vọng như bình minh ló dạng kia trở lên ảm đạm.

Bọn hắn chỉ còn nửa chum linh dịch, mà đáng tiếc đám người ma hoá kia nhiều vô tận...

Nhìn cảnh tượng trước mắt, toàn thân Trận lão run rẩy.

Kèm theo đó, âm thanh cũng nghẹn ngào: “Chẳng lẽ... trời muốn diệt cửu giới ta hay sao?”

Đám người theo sau cũng đau thương bi phẫn không thôi.

Bọn hắn đỡ Trận lão không ngừng thở dài dậy, cắn môi đỏ mắt không đành lòng chứng kiến cảnh tượng trước mắt, mặt mũi đầy vẻ tuyệt vọng...

Chỉ riêng Hùng Thiên, có lẽ vì được linh dịch gột rửa qua, sau khi ma hoá lại khôi phục vẻ thư thái thanh minh. Nên hắn càng kiên định hơn so với người khác một chút.

Đích thân hắn đỡ Trận lão dậy, “Trận lão đừng nóng vội, biết đâu có biện pháp khác thì sao?”

Nghe thế, Trận lão tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Lắc đầu lẩm bẩm.

“Không có khả năng đó.”

“Không có biện pháp đâu.”

“Chúng ta đã hoàn toàn không còn cách nào.”

Nói xong, hắn vô cùng mệt mỏi thở dài một hơi, “Giờ chỉ còn cách, gửi cho tất cả thế lực cấp một, hồng sắc tín thư.”

Hồng sắc tín thư, là thư tín cấp cơ mật của cửu giới.

Bên ngoài và bên trong Giới Tường, vốn chỉ vài người biết được nội tình.

Bọn họ tưởng rằng sẽ ngăn được con sóng dữ, trấn thủ đống ma khí này, cứu cửu giới khỏi dầu sôi lửa bỏng.

Xem ra....

Chính bọn hắn đã đánh giá bản thân mình quá cao.

Kế sách bây giờ, chỉ còn cách nói với những người không biết gì bên ngoài kia về tình hình Giới Tường.

Sau đó liên hệ với tất cả mọi người, cùng nhau hợp lực chống giặc ngoài.

Thiên Bá Tông.

Ngay khi đám người Trận lão đang lo lắng chuyện Linh giới, Tằng Hiền dẫn theo đám người Vương Y Vận canh giữ ở Thánh Địa Sơn Cung tầng thứ ba, chờ Đặng Triều xuất quan.

Tằng Hiền chờ vong vo xung quanh được nửa tháng.

Sốt ruột không chịu được.

Thế nhưng không cách nào một mình mở cánh cửa đang đóng chặt của Thánh Sơn Địa Cung, cưỡng ép kéo Đặng Triều ra.

Chỉ còn cách đứng đây chờ.

Cuối cùng, bên cạnh vang lên tiếng kêu quỷ dị.

“Aiz nha!”

“Lão tổ ra rồi!”

Tằng Hiền vội vã quay đầu, liền thấy La Nguyên chỉ vào Tinh Hà Đồ kích động không thôi.

Tằng Hiền tiến lên, nhìn vào Tinh Hà Đồ.

Quả nhiên thấy điểm sáng của Đặng Triều sáng lên.

Sắc mặt hắn vui vẻ, tranh thủ lấy ngọc giản ra.

“Lão Đặng lão Đặng, ngươi đã tỉnh chưa?!”

“Thân thể không sao chứ?”

“Rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì?”

Hỏi liên tục, nhưng đáp lại hắn, chỉ có tiếng thở bên trong ngọc giản.

Thở hổn hển được lúc lâu, mới nghe thấy âm thanh suy yếu buồn bả của Đặng Triều.

“Đừng nóng vội, đính thân bản tổ toạ trấn, có thể xảy ra chuyện gì?”

Bất tình lình ngất xỉu, lần thứ ba...

 

Thân là lão tổ Thiên Bá Tông, hắn không cần mặt mũi sao?

Mẹ nó... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Thân thể giống như bị cái gì chạy qua ép rã thành từng mảnh...

“Không sao thật chứ?” Trong ngọc giản truyền đến giọng điệu nghi ngờ của Tằng Hiền, “Vậy tại sao mệnh quang của ngươi lại tắt đến ba lần?”

Đặng Triều hít một hơn, ổn định hơi thở chốc lát.

“Ta chỉ đột nhiên tiến vào trạng thái ngộ đạo thôi, chìm vào giấc ngủ mà thôi.”

“Ha, vậy là tốt rồi.”

Tằng Hiền nghe xong, biết Đặng Triều không xảy ra chuyện gì, liền thả lỏng được chút.

Ở trạng thái lĩnh ngộ nào đó, mệnh đạo cũng sẽ ngủ say theo. Bởi vậy mệnh quang mới yếu đi thậm chí biến mất như đã tạ thế.

“Tốt rồi, không có chuyện gì. Vậy thì nhanh truyền tống xuất hiện đi.”

Tằng Hiền thúc giục nói: “Chúng ta ở tầng thứ ba chờ ngươi.”

Vừa nói xong, chỉ nghe thấy Đặng Triều lời lẽ chính nghĩa đứng đắn nói: “Như vậy sao được?!”

“Ta còn chờ tên tiểu tử Dịch Phong kia ra cửa thứ nhất đây!”

“Không phải có ý định thu thập hắn sao, tốt xấu gì cũng phải tận mắt nhìn thấy thực lực của hắn mới được.”

 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương