Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

Máy bay rơi xuống Hắc Bộ Hồ, mau chóng chìm trong dòngnước lạnh. Không ai nhắc đến, nhưng từ trên xuống dưới, ai cũng nghĩ rằng: hai tên gây tội ác chết chìm theo máy bay, để chúng đền tội, chìm dưới đáy hồ, để đền tội! Bây giờ nhiệm vụ chủ yếu là tìm kiếm. Cho dù là giao thông ở Hắc Bộ Hồ không phải khó khăn lắm, thậm chí là máy bay có thể đáp xuống mặt hồ, nhưng không ai nhắc đến chuyện kéo máy bay lên.

Hoàng Quyên không còn đợi báo của ba ngày sau, cô ta xem xong báo, lập tức đáp máy bay sớm nhất đến Tokyo. Sau đó, thuê một chiếc trực thăng đến Hắc Bộ Hồ.

Công ty thuê máy bay vừa nghe cô ta yêu cầu hạ xuống gần hồ, lập tức từ chối. Hoàng Quyên chỉ còn cách hứa với họ, sau khi thả một mình cô ta xuống, lập tức trở về, công ty cho thuê trực thăng mới xem như miễn cưỡng đồng ý.

Khi Hoàng Quyên đi một mình, đức bên cạnh hồ Hắc Bộ, đã vào hoàng hôn. Cô ta đang nhìn mặt nước đen, ánh tà dưới chiếu xuống mặt nước, lấp lánh ánh sáng vàng. Trong sắc vàng, núi tuyết gần đó, càng thêm chói mắt.

Hoàng Quyên không có tâm tình tán thưởng cảnh sắc hùng vĩ, cô ta thấy có hai người đang đi về hướng mình.

Hai người này đến trước mặt cô ta, ánh mắt ngờ vực nhìn cô ta nói: “Chào cô, cô đáp trực thăngđến đây, đi một mình?”

Hoàng Quyên lắc đầu nói: “Không, tôi đến tìm người!”

Cô ta thấy bên ngoài áo lạnh của cô ta, có đeo thẻ xác nhân thân phận, là nhân viên của chính phủ.

Hai người ngờ vực nói: “Tìm người?”

Hoàng Quyên không dằn được cảm giác, lớn giọng nói: “Các anh từ lúc nào bắt đầu tìm máy bay? Có hai người đang trên máy bay đấy, cá anh có biết không? Toàn thế giới đều quên hai người này, chỉ nhớ mỗi ngôi sao điện ảnh!”

Hia người đó ra vẻ không quan tâm, nói: “Phải, có hai người trong máy bay. Nhưng cô có biết hồ này sâu bao nhiêu không? Trước hết phải lặn xuống xem máy bay ở đấu. Chúng tôi có người tận mắt nhìn thấy, nhưng nước hồ gần đóng băng, không có nhân viên nào chịu lặn xuống!”

Người kia nói: “Xác hai người đó, ngâm dưới nước, dù sao nước hồ lạnh, e là sang năm tuyết tan, cũng chưa thối rữa…”

Hoàng Quyên không nghe tiếp nổi, cô ta xoa nắm đấm, nói từng chữ: “Chỉ cần các anh có thiết bị lặn, tôi sẽ xuống!”

Hai người ngơ ngẩn nhìn Hoàng Quyên. Không biết là do gió lạnh hay là nổi nóng, sắc mặt Hoàng Quyên có một màu đỏ ửng kỳ lạ. Hai người thay đổi thái độ nói: “Cô à, mời đến chỗ của tôi, từ từ bàn chuyện này có được không?”

Hoàng Quyên cố sức kiềm nén giận dữ. Trời đã tối, Hoàng Quyên không cmang theo thiết bị qua đêm, khi cô ta đến, trong lòng chỉ nghĩ một chuyện: Đến hồ Hắc Bộ, nhất định phải mau chóng đến Hồ Hắc Bộ!

 Nhưng sau khi đến, cô ta mới biết bản thân đến chẳng có tác dụng gì.

Cô ta hít một hơi dài nói: “Được.”

Hai người này thấy thần sắc và đề nghị của Hoàng Quyên, không phải nói đùa, lòng chợt kính phục, dẫn cô ta đến bên hồ, Hoàng Quyên không nói tiếng nào.

Vào một ngôi nhà đơn giản, bên trong có vài người, tất cả mọi người, đều tập trung tinh thần xem truyền hình. Truyền hình đang chiếu đội tìm kiếm đến nơi máy bay rơi, giọng tường thuật đang rất nóng lòng: “Tuy không có tung tích của cô Tuyền Ngâm Hương, nhưng nhìn theo hướng lạc quan, cô ta không bị thương, và nghĩ theo hướng an toàn nhất, chắc là còn ở tại chỗ đợi đội cứu viện. Cô Tuyền Ngâm Hương không có kinh nghiệm leo núi, cũng không có mang theo công cụ cần thiết, mọi người hãy xem hình ảnh trước khi cô ta lên máy bay, quần áo cô ta mặc không đủ để chống chọi lại giá lạnh trên núi. Cục thủy văn nói, nhiệt độ tối nay giảm đến âm mười hai độ, và có bão tuyết…”

Truyền hình chiếu hình ảnh Tuyền Ngâm Hương trước khi lên máy bay. Quần áo mặc đẹp thì có đẹp, nhưng không chống được lạnh.

Nhiệt độ âm mười hai độ, đủ làm con người lạnh chết, nhất là với người không ăn uống gì, rất dễ chết trong cái lạnh này.

Trên màn hình, vừa chiếu ảnh của Tuyền Ngâm Hương, vừa là giọng nói của tường thuật viên: “Nhiệt độ tối qua cũng thấp, chuyên gia tính, cô Tuyền có khả năng là qua được một đêm, đêm nay cũng…”

Giọng của tường thuật viên nghẹn lại, không nói nên lời. Hai thanh niên trong phòng lớn tiếng mắng, một người nói: “Nguyện linh hồn hai tên hại chết cô Tuyền, mãi mãi đóng băng dưới hồ!”. Hoàng Quyền cười khổ nói: “Ít ra cũng phải kéo xác họ lên chứ!”

Khi Hoàng Quyên vào, mọi người đều chú ý trên truyền hình, đến khi cô ta lên tiếng, người trong nhà mới quay lại nhìn. Một trong hai người dẫn cô ta vào, đưa một ly trà nóng, người khác giới thiệu Hoàng Quyên với mọi người. Người trong nhà lập tức hỏi Hoàng Quyên nhiều câu, câu nào cũng là về Thiết Nam và người thanh niên kia, tại sao lại lái máy bay đuổi theo Tuyền Ngâm Hương.

Hoàng Quyên không trả lời những câu hỏi này, cô ta chỉ dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn mọi người, sau đó từ từ nói: “Nếu người ở đây không ai dám lặn, ngày mai, tôi xuống nước!”

Bề ngoài của Hoàng Quyên tuy ưa nhìn, nhưng lời này mang tính khiêu chiến. Vài người trong nhà, hơi lớn tuổi còn nhịn được, có ba người thanh niên không kiềm nổi, a ên mọt tiếng rồi đứng lên, đỏ mặt nói lớn: “Ai không dám lặn? Chúng tôi là không muốn! Hai người này, hại chết cô Tuyền…”

Hoàng Quyên trả lời ngay: “Cô  Tuyền cũng đâu chắc là đã chết!”

Nét mặt người thanh niên đó kích động nói: “Cô cho rằng trong tình hình này, còn có người sống được sao?”

Hoàng Quyên hít một hơi dài nói: “Tôi biết có người từng bị chôn dưới đất ba tiếng còn sống, cũng có người bị cái nắng sa mạc thiêu đốt bốn ngày vẫn sống!”

Hoàng Quyên phản ứng rất nhanh, cô ta không suy nghĩ, trả lời câu hỏi của người thanh niên. Nhưng vừa thốt lên, cô ta chợt giật mình: Tại sao lại lấy ví dụ Khinh Kiến Tiểu Kiếm và Kars? Tuyền Ngâm Hương không lẽ cũng còn sống dưới hoàn cảnh khắc nghiệt này? Không lẽ cô ta cũng là người có phần đầu đặc biệt?

Hoàng Quyên suy nghĩ hỗn loạn, lúc này càng loạn thêm. Người thanh niên đó rõ ràng không hiểu Hoàng Quyên đang nói gì. Khựng lại một lại rồi nói: “Xin hỏi cô vừa nói gì thế?”

“Bỏ đi, xem như chưa nói qua!” Cô Hoàng khoác tay, không muốn nói tiếp, cô ta chỉ nhìn người thanh niên: “Ngày mai chắc chắn có người lặn, tôi muốn lặp lại lần nữa, không có ai thì một mình tôi xuống nước!”

Người thanh niên đang ngồi đứngl ên, đư tay ra Hoàng Quyên nói: “Ít ra là hai chúng ta, tôi là Mạnh Hùng.”

Tiếp đó, người tỏng nhà, cũng trả lời theo lễ phép của Nhật, mỗi người nói tên mình ra, tự giới thiệu với Hoàng Quyên. Hoàng Quyên cũng gập người với từng người một, và tự giới thiệu mình.

Tối đó, cô ta được phát một túi ngủ, ngủ ở một góc trong nhà, cả tối, cô ta không ngủ ngon. Một là vì truyền hình trong nhà không tắt, mỗi nửa tiếng, đều thông báo tình hình của Tuyền Ngâm Hương, có người ngồi dậy xem. Hai là Hoàng Quyên đang nghĩ, Nguyên Chấn Hiệp đã chết! Xác của anh ta và của Thiết Nam, bây giờ đang ở dưới hồ nước lạnh!

Cái chết của Nguyên Chấn Hiệp, có phải là “tai nạn?” Cũng như Vũ Nhân Ngũ Lang, Trần Sơn, Hoàng Ứng Câu, là do một luồng sức mạnh bí ẩn?

Hoàng Quyên hối hận mình ở Paris đã chia tay Nguyên Chấn Hiệp. Vốn là ít ra có hai người, cùng tìm hiểu sức mạnh này, đến bây giờ chỉ còn một mình cô ta! Cô ta sao đủ sức kháng lại luồng sức mạnh khó đoán này?

Đêm dài đằng đẵng, cuối cùng cũng đã qua.

Khi Hoàng Quyên thấy sắc trời hừng sáng, cô ta bước ra túi ngủ, mặc áo ngoài, mở cửa, ra khỏi phòng, cúi người nhặt một vốc tuyết, chà lên mặt. Tuyết lạnh kích thích làn da, làm đầu óc tỉnh táo.

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

 

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

Gió lạnh táp mặt, cô ta đến bên hồ, cảm thấy đã có người theo phía sau, nhưng cô ta không quay lại. Đến cạnh hồ, nước hồ chưa đóng băng, nhưng ở gần bờ thì đã đóng băng dày. Ánh sáng phản chiếu những màu chói mắt.

Sau lưng cô ta, có giọng nói vang lên: “Đã tìm cả đêm, vẫn không có kết quả.”

Đó là giọng nói của Mạn Hùng. Hoàng Quyên vẫn không quay đầu lại,  giọng điệu có vẻ còn lạnh hơn cả không khí xung quanh, nói: “Chúng ta khi nào bắt đầu, có phải là đợi đến trưa, để mặt hồ ấm hơn?”

Giọng điệu châm chọc, làm Mãnh Nam không nói tiếp. Hoàng Quuyên đang tính quay lại nhìn anh ta, thì chợt nghe Mạnh Nam lớn tiếng nói: “Mấy người là ai thế?”

Hoàng Quyên quay lại, thấy có bốn người ăn mặc rất kỳ lạ, đang đứng cách mình không xa. Bốn người này mặc áo chống lạnh rất dày, đầu có che kín, chỉ lộ hai mắt nhìn ra ngoài. Che đầu màu đỏ tươi, nhìn rát ngụy dị đáng sợ.

Hoàng Quyên vừa ngây người ra, hai trong số bốn người đã đến gần Mạnh Hùng. Một người nói: “Nếu tao nói bọn tao đến xem náo nhiệt, mày có tin không?”

Giọng điệu người này chẳng có chút thành ý nào, một người khác đã bất ngờ tung đấm đánh vào bụng Mạnh Hùng. Khi đấm vung lên, Hoàng Quyền nhìn rõ trên đấm người này, có lóe lên ánh sáng kim loại, dùng để tăng thêm sức mạnh.

Một đấm trúng bụng Mạnh Hùng, Mạnh Hùng lập tức gập người lại. Lúc này, hai tên khác đến bên cạnh Hoàng Quyên, nói rất lạnh lùng: “Cô Hoàng Quyền, tìm cô không dễ gì, còn khó hơn là ám sát tổng thống Israrel. Đi nào, có một người bạn cũ muốn gặp cô đấy.”

Hoàng Quyên đã học qua thuật tự vệ, nhưng hai người này đến sau lưng cô ta, đã giữ chặt tay cô ta ngay, sau đó đẩy về trước. Hoàng Quyên vừa vùng vẫy vừa la lớn.

Trong lúc này, Mạnh Hùng đã bắt đầu phản kháng. Sau đó người trong nhà đều chạy ra cả.

Nhưng mọi động tác đều dừng lại ngay. Vì lúc này, xuất hiện thêm năm người ăn mặc giống thế, và trong tay mỗi người, đều lóe lên ánh sáng lam, là loại súng máy đời mới. Họ nói tiếng Nhật rất lưu loát: “Có một người bạn cũ mời cô Hoàng đến gặp mặt, chúng tôi không muốn người khác xen vào!”

Hoàng Quyên la lên: “Là ai?”

Người đó quay lại, ánh mắt lóe lên tia lạnh: “Là một vị tướng quân, một vị tướng quân vĩ đại. Tuy người đó từng bị cô làm nhục, nhưng vẫn nhớ cô, ông ta không phải muốn trả trả thù, mà là muốn gặp cô.”

Tướng Kars! Hoàng Quyên chợt phát ra tiếng rên nhỏ.

Lúc này, cô thấy Mạnh Hùng và hai người thanh nien liếc nhau, ra vẻ muốn thử. Cô ta vội nói: “Các vị đừng vọng động, họ là phần tử khủng bố được huấn luyện, không giết người đâu, để tôi đi là được!”

Mạnh Hùng rõ ràng rất nôn nóng, Hoàng Quyên lại nói: “Yên tâm, cách họ mời tuy đặc biệt, nhưng nếu họ bất lợi với tôi, tôi đã chết cả ngàn lần!”

Người đó hình như rất tán thưởng Hoàng Quyên, cười hi hi. Mạnh Hùng giận dữ nói: “Thảo nào chúng tôi ở đây, hai ngày trước mất một số quần áo, thì ra là họ…”

Người này không đợi Mạnh Hùng nói xong, gầm lên nói: “Câm mồm! Xích quân không phải hạng trộm gà trộm chó!”

Giây phút nào, mặt ai cũng biến sắc, không phải gì gió lạnh, tuy gió có mạnh hơn, mà do người đó đã nói ra tahan phận. Chỉ có Hoàng Quyên là không thấy bất ngờ, tướng Kars là kẻ ủng hộ lớn nhất cho các hoạt động khủng bố toàn thế giới, điều này đã không còn là bí mật. Năm người trước mặt, là “Xích Quân”, tổ chức khủng bố ở Nhật Bản, Hoàng Quyên cũng đã nhận ra từ trước.

Xem ra, tướng Kars vì muốn tìm cô ta, đã tốn nhiều công sức, liên lạc cả tổ chức khủng bố ở Châu Á. Hoàng Quyên vào lúc này, trầm mặt xuống, nói với hai người bên cạnh: “Thả tôi ra, tôi tự đi, nếu làm tôi giận, chỉ e các anh không có được thù lao!”

Hai người cầm súng nhìn nhau, một người hình như là thủ lĩnh trong năm người, cười nham hiểm nói: “Yên tâm, cô à, chúng tôi không chống lại một triệu đô Mỹ đâu!”

Những người trong nhà ra, miệng há to không ngậm lại được. Họ không cách nào đoán ra thân phận Hoàng Quyên, cô ta sao lại có quan hệ với một tướng quân, một triệu đô mỹ, Xích Quân, thậm chí là với hai người gây họa đang chìm dưới đáy hồ?

Tên thủ lĩnh cảnh cáo: “Chỉ cần xem vụ này như chưa xảy ra, nếu bọn mày báo cảnh sát, cô Hoàng khó sống đấy! Đi!”

Bốn người vây Hoàng Quyên, tên thủ lĩnh dẫn đường đi tưới trước. Đường họ đi không phải là bờ hồ, mà là vào rừng. Hoàng Quyên cười gằng: “Xem ra tình hình kinh tế Xích Quân không tốt, cả trực thăng cũng không có? Đi như thế thì khi nào mới đến Bắc Phi?”

Thủ lĩnh vẫn lạnh lùng: “Đến Châm Mộc Cốc, sẽ có xe!”

Hoàng Quyên vào lúc này, mới nghĩ lại tình hình lúc này của mình. Cô ta ngẩng nhìn thời tgieest, không khí buổi sáng mát mẻ. Nhưng vào lúc này, mây đen che kín, trời u ám, gió càng lúc càng mạnh, cuốn theo tuyết táp thẳng mặt. Cô nói nói: “Đến Châm Mộc Cốc, ít nhất phải đi ba tiếng nữa!”

Tên thủ lĩnh nói: “Hôm qua chúng tôi sau khi biết hành trình của cô, đã đi năm tiếng xuyên đêm!”

Hoàng Quyên cười nói: “Cực khổ các vị rồi!”

Tên thủ lĩnh không nói gì nữa, tăng tốc mà đi. Hoàng Quyên hít một hơi dài, với cảm giác của phụ nữ, cô ta biết, tên độc tài tướng Kars, tại sao thông qua tổ chức khủng bố tìm cô ta. Cô ta ẩn thân ở Hongkong rất kỹ, không ai tìm được, nhưng cô ta vừa xuất hiện ở sân bay quốc tế, lập tức bị theo dõi. Hoàng Quyên không cảm thấy sợ, ngược lại, cô ta cảm thấy bản thân cần đi gặp tướng Kars. Vì não của Kars, có một mảnh kim loại lớn như thế, rốt cuộc ông ta là người thế nào? Có liên quan gì đến năm xưa ông ta không chết trong xa mạc, và hôm nay làm chính phủ toàn thế giới phải đau đầu hay không?

Lần này gặp Kars, có ý nghĩa khác với lần trước. Lần trước, họ chỉ nghi ngờ trong đầu của Kars có gì đó đặc biệt. Và lần này, Hoàng Quyên đã khẳng định, đầu của Kas, đúng là có chỗ đặc biệt không giải thích được.

Hoàng Quyên vừa đi vừa nghĩ đến vấn đề này, không chú ý gió càng lúc càng mạnh. Khi cô ta phát giác, thì cô ta khựng lại, thế gió mạnh đến nổi người không đứng vững. Họ đều dừng lại không đi nổi, quay người lại, đưa lưng về phía gió. Trong đó có một người lên tiếng: “Đi về phía bờ hồ thôi, khoảng mọt tiếng là đến, thời tiết thế này e là khó đến Châm Mộc Cốc!”

Tên thủ lĩnh nói: “Không được! Tiếp tục đi!”

“Tiếp tục đi!” Vào lúc bình thường thì là chuyện rất đơn giản. Nhưng vào lúc này, nửa bên người lạnh lẽo thấu xương, cố gắng lắm chân phải mới nhấc khỏi được tuyết, đạp xuống, chân phải cố chống, chân trái mới nhấc lên nổi. Trong núi có một con đường nhỏ, nhưng dưới gió mạnh, tuyết di chuyển, đã che lắp cả đường núi, mỗi bước đi đều tốn rất nhiều sức.

Hoàng Quyên đã vài lần muốn dừng lại, nhưng cô ta không tỏ ra yếu trước mặt phần tử khủng bố, nên nghiến răng bước tiếp.

Đột nhiên, cô ta không chịu nổi nữa. Vì từng khối tuyết lớn, theo cuồng phong bắn khắp mặt đất, sắp có bão tuyết đến!

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương