Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 1112

.

.

.

‘Grid học kiếm thuật của anh ta từ Asmophel à?’

 

Resh hiểu lầm là đương nhiên. Kiếm thuật của Asmophel - miêu tả sự nảy nở và lụi tàn của một bông hoa - trông như mốc tiến hóa cuối cùng của kiếm vũ Hoa mà Grid đã giới thiệu gần đây.

 

Hỏa Kiếm Asmophel...

 

Những kỹ năng của một người được ngợi ca là trụ cột của đế chế cùng với huyền thoại đương thời Piaro vĩ đại như những lời đồn mà Resh đã nghe vậy. Nụ hoa nở trong Kyle đã phát nổ. Sức tàn phá - không cho phép bất kỳ một tiếng la hét nào - đã khuấy động khu rừng.

 

Giữa vụ nổ, Kyle bật ra trong trạng thái te tua. Hắn không mất chút đà nào mặc cho cơ thể dính máu be bét.

 

Đôi mắt của Amelda, Kentrick, và Dante lay động.

 

“G-Gì vậy? Sao mà hắn vẫn khỏe?”

 

“Chà... dường như hắn đã đẩy lực nổ đi bằng chính sức mình.”

 

“...”

 

3 kỵ sĩ biết. Trong quá khứ, Asmophel giữ nguyên ở vị trí số hai vì những hạn chế trong kiếm thuật của anh. Kiếm thuật của Asmophel tạo ra một lực nổ mạnh bằng cách dùng kiếm năng và có sức tàn phá lớn trên diện rộng, nhưng nó lại tương đối yếu khi chống lại các mục tiêu đơn và hao tổn rất nhiều máu.

 

Đó là lý do Asmophel lần nào cũng thua khi đối mặt Piaro. Đúng, Asmophel chưa từng thắng Piaro. Tuy nhiên, ngoại trừ Piaro ra, anh không thua bất cứ ai cả. Vì sao? Piaro có khả năng độc nhất vô nhị là phân tán lực nổ từ kiếm thuật của Asmophel.

 

Chính xác. Trong ký ức của 3 kỵ sĩ, Asmophel là ‘người đứng dưới Piaro nhưng đứng trên cả thế giới’. Giờ đây, Kyle là một con quái vật nếu hắn có thể trực tiếp đối phó với kiếm năng của một đại kiếm sĩ.

 

‘Đẳng cấp Piaro...’

 

Cựu hoàng đế, Juander—kẻ bất tài và ngu ngốc đã đánh đuổi họ thực sự đã chọn Kyle với một viễn cảnh chính xác vậy sao...? 3 kỵ sĩ chìm trong sự bất mãn và cắn môi.

 

Trong khi đó, Kyle lại rối chặt vào với Asmophel. Hắn sử dụng hình thể vượt trội vừa áp đảo các kỵ sĩ đơn số của mình. Cả người hắn xoay tròn, không để Asmophel thấy bất kỳ kẽ hở nào hết. Một cú cùi chỏ chéo đập vào vai Asmophel. Thanh kiếm của Asmophel đâm vào bụng Kyle trong khi anh nhắm cú đấm sang phía bên kia của thanh kiếm. Kyle nâng đầu gối để chặn kiếm của Asmophel lúc hắn tập trung các dòng điện tại cùi chỏ đang đè bẹp vai của Asmophel. Thân thể của Asmophel đã bị điện giật trong thời gian ngắn.

 

Với vẻ ngoài rõ ràng là xuất thân từ dòng dõi quý tộc, gương mặt điển trai của Asmophel đã bị đấm và nghiền trong khi chiếc áo choàng xanh của anh lấm đầy đất bẩn. Kyle bắt kịp Asmophel và kéo chiếc áo choàng xanh đang bay bổng. Sau đó, thân thể Asmophel bị kẹt lại trên mặt đất, và anh bị đập, đập nữa, đập mãi! Những cú đấm của Kyle bắt đầu liên tiếp rơi xuống.

 

“Hahat! Hahahahat!” Kyle đang mê loạn, và hắn nhớ lại khoảnh khắc hắn nhận được lời tiên báo của võ thần. Vị thần vĩ đại đã tặng Kyle - kẻ tồi tàn khi so với các trụ cột khác - võ công tối thượng sau khi bị một con quái vật cắt đứt một cánh tay và hoàn toàn đánh mất tự tin.

 

Kyle đã học 7 công pháp bí mật lúc hắn lang thang quanh các phế tích trong vài tháng qua và trải nghiệm phép màu của một vị thần. Hắn không chỉ hồi phục cánh tay đã mất, mà hắn còn có thể tăng cường sức mạnh hơn nữa cho các dòng điện đang chảy trong cơ thể hắn và điều khiển chúng một cách tự do.

 

Đây là quyền năng của một vị thần vĩ đại. Về lâu dài, Kyle sẽ nhảy vọt qua đại sư và không còn cảm thấy sợ hãi trước con quái vật đã lấy đi cánh tay của hắn nữa. Giây phút hắn nhận được võ công tối thượng, hắn sẽ lên tới thiên đường... 

 

Kyle tin là vậy và trở nên bị thuyết phục vào lúc này. Kyle chắc chắn rằng hắn có thể hiện thực hóa đức tin của mình. Việc hắn đơn độc chế ngự các kỵ sĩ đơn số, những người đã dẫn dắt thời đại hoàng kim của đế chế, làm cho hắn cảm thấy ngất ngây.

 

“Hat...?” Kyle - vẫn đang vung những nắm đấm đầy phấn khích - ngừng cười. Hắn chợt có cảm giác xa lạ. Đó là vì tình trạng của Asmophel vẫn tương đối ổn. Asmophel tiếp tục ăn đấm của Kyle, nhưng mũi anh thậm chí còn chả lõm vào chứ nói gì hộp sọ anh.

 

‘Da của thượng nhân?’

 

Asmophel đã vươn tới mức thượng nhân bằng tài năng thuần túy sao? Không, chuyện đó là bất khả thi. Asmophel không tuyệt đến thế. Ánh mắt sắc bén của Kyle hướng vào chiếc áo choàng xanh che đi một phần gương mặt Asmophel.

 

‘Đừng bảo là...?’

 

Chiếc áo choàng đó đang hấp thụ sức tấn công của hắn ư? Cái mảnh vải này á? Bất chấp sự phủ nhận của hắn, Kyle nắm lấy áo choàng của Asmophel và lột nó ra. Một lưỡi kiếm trồi lên qua kẽ hở trong chiếc áo choàng đang xoáy tít.

 

“Đừng chạm vào nó. Nó là một báu vật mà quốc vương của ta đã ban cho”, giọng của Asmophel chỉ tiếp tục sau khi ngực Kyle bị thanh kiếm xuyên qua.

 

Asmophel đứng dậy lúc anh đẩy vào thân trên đang lung lay của Kyle, dùng kiếm vẽ một hình bán nguyệt và ném đi vỏ kiếm của anh. Thời điểm Kyle bị chém, hắn giải phóng một dòng điện chặn kiếm năng được tung ra. Vỏ kiếm bị ném lên không trung 2 mét đã không bao giờ rơi trở lại mặt đất.

 

Sóng xung kích và từ tính do hai người đàn ông tạo ra làm vỏ kiếm tiếp tục nhảy múa trong không khí. Vài bông hoa nở ra trong suốt hàng chục va chạm. Kiếm năng đau buốt của Asmophel nhanh chóng bị rút hết.

 

Mặt khác, Kyle hiện đang phát ra một dòng điện hỗn loạn, và hắn không hề bị mất đà. Đối với Kyle, dòng điện là một lực tuần hoàn liên tục. Nó không hề bị tiêu hao. Nó là một năng lực vô hạn. Kiếm năng của Asmophel nở rộ, cản trở tầm nhìn của Kyle và quét vào xương đòn của hắn. Nó bị đánh chệch hướng và Asmophel vội vã lùi về. Bàn tay Quyền lực của Kyle vẫn dai dẳng và đánh vào ngực Asmophel. Vỏ kiếm nhảy múa trong không trung cuối cùng đã rơi xuống.

 

“Hụa!” Asmophel run rẩy, nuốt xuống tiếng hét của mình, nhưng anh đang dính đầy máu. Anh cảm thấy đau xé ruột và nhận ra điều gì đó. Đây không phải cậu thanh niên đã từng nản lòng. Kyle mạnh hơn Juander mong đợi. 

 

Không có người số hai cứ đi theo sau lưng người số một. Asmophel không còn là số hai nữa. Anh đã lãng phí rất nhiều thời gian để hối hận về mọi thứ và trở nên trì trệ.

 

‘Giá mà mình gặp Quốc vương Grid sớm hơn một chút...’

 

Không, giá mà anh thức tỉnh trước khi Quốc vương Grid đến với anh. Không, giá mà anh chưa từng sa ngã vì những mánh khóe của Marie. Không, giá mà anh chưa từng ghen tị với Piaro ngay từ đầu... 

 

Đó là một cuộc đời chỉ được đánh dấu bằng những hối tiếc. Quá khứ đáng xấu hổ lướt qua anh như một chiếc kính vạn hoa. Vào lúc này...

 

“...” Đôi mắt của Asmophel mất đi ánh sáng.

 

Resh tái mặt khi thấy Asmophel ngã xuống, anh ta hối thúc Mercedes cùng 3 kỵ sĩ, “Mọi người nên giúp anh ấy!”

 

“...”

 

“Mọi người là đồng sự của anh ấy mà!”

 

Chẳng có kỵ sĩ đế chế nào là không biết Asmophel—gã anh hùng biến chất kiêm kẻ phản bội ghen tị đã bán đứng bạn bè và đồng sự của hắn. Danh tiếng của Asmophel đã được đảo ngược sau khi tân hoàng đế - Basara - tiết lộ toàn bộ sự thật. Hắn không còn được ngợi ca như một anh hùng.

 

Dù vậy, các kỵ sĩ tại nơi này đã bắt đầu ngưỡng mộ Asmophel lần nữa. Ở bên những đồng sự mà anh từng phản bội đồng nghĩa với việc anh đã được tha thứ cho hầu hết các tội lỗi trong quá khứ. Resh cùng các Kiếm Kỵ sĩ lờ mờ nhận thức được anh đã cần nhiều dũng khí ra sao để tìm kiếm sự tha thứ và anh đã phải chịu đựng đau đớn lẫn hy sinh nhiều đến chừng nào. Các kỵ sĩ cảm thấy Asmophel thực sự vĩ đại và cổ vũ cho anh để rửa sạch những sai lầm mà anh đã mắc phải thông qua cơ hội khó kiếm được này.

 

Tuy nhiên, Asmophel sắp chết.

 

“Không phải mọi người đã tha thứ cho anh ấy rồi ư?”

 

“...”

 

“Thế thì tại sao...?! Tại sao mọi người lại quay đi mà không giúp đỡ?” Resh la hét lúc anh ta lên án họ.

 

Anh ta không có hảo cảm nào với Asmophel, vì vậy anh ta không nên cảm thấy xúc động mãnh liệt khi Asmophel bị tấn công. Thế nhưng mà, có một lý do tại sao anh ta cảm thấy phẫn uất với Mercedes và các cựu kỵ sĩ đơn số chỉ đang đứng xem trận chiến.

 

Ánh mắt Resh nhắm vào Mercedes khi anh ta hét, “Cho dù cô có ghét anh ấy nhiều đến đâu...! Một kỵ sĩ cũng không nên bỏ rơi đồng sự!”

 

Mercedes là kỵ sĩ duy nhất được tin tưởng bởi hoàng đế - người không tin các kỵ sĩ, và cô đã được gửi tới Vương quốc Vượt hạng vũ trang sau khi trở thành một kỵ sĩ huyền thoại. Resh ngưỡng mộ Mercedes, nghĩa là anh ta không thể dung thứ cho hành vi hèn nhát của cô hơn nữa. 

 

Mercedes - vẫn đang im lặng nhìn chằm chằm - rồi cũng mở miệng, “Anh...”

 

Có một nụ cười rực rỡ trên gương mặt cô ấy. “Anh không biết đâu.” 

 

3 kỵ sĩ tiếp tục cuộc trò chuyện giống như họ đã chờ đợi để làm vậy.

 

“Ngươi nghĩ phó thủ lĩnh sẽ bị đánh bại dễ thế à?”

 

“Hắn là kẻ quỷ quyệt nhất ta từng biết. Đó là lý do hắn phản bội bọn ta.”

 

“Giết phó thủ lĩnh... Sẽ là bọn ta.”

 

“...?!” Resh đang ngơ ngác bởi những lời khó hiểu thì mắt anh ta căng lên. Asmophel, người để cho Kyle tấn công mình liên tiếp, đã lăn vài vòng trên nền đất và đánh mất thanh kiếm của mình. Đối với một kỵ sĩ, để mất thanh kiếm đồng nghĩa với cái chết. 

 

“Kết thúc rồi!”

 

Tin chắc vào chiến thắng của mình, Kyle tiếp tục phát ra dòng điện. Hắn thu thập nó tại cuối bàn tay mình và bắn vào Asmophel. À không, hắn đã rên rỉ trước khi bắn nó đi. Là bởi vì Asmophel đã ném vỏ kiếm vào mắt Kyle.

 

Kuaaa! T-Tên khốn nhèn nhát!”

 

Asmophel hành động như một con chó van xin tha mạng chỉ để giành lại vỏ kiếm mà anh đã quăng đi trước đó ư...? Anh làm mất thanh kiếm chỉ để hạ thấp sự cảnh giác của Kyle và nắm lấy vỏ kiếm sao...? Lý do anh liên tục để lộ thắt lưng trong suốt trận chiến là vì thời điểm này à...? Anh đúng là một gã tồi tệ.

 

Kyle mất thị lực và bước lùi lại.

 

“Ngươi mong muốn sự công bằng từ thứ rác rưởi như ta hả?” Giọng nói hờ hững của Asmophel vang lên. Toàn bộ những cảm xúc của anh đã rời đi ngay khi đôi mắt anh đánh mất ánh sáng của chúng. Anh từ bỏ đạo đức của mình giống như cái ngày anh phản bội Piaro cùng các cộng sự của anh. Điều khác biệt là hôm nay anh đang hành động vì Grid, không phải cho bản thân.

 

“Quốc vương của ta đã hạ lệnh cho ta sống sót trở về. Thế nên, ta chưa thể chết được.”

 

Nói thật là anh muốn chết. Anh cảm thấy hổ thẹn, tiếc nuối và đau đớn. Khoảnh khắc anh chạm mắt với những đồng sự cũ, anh đã cảm thấy muốn cắn lưỡi tự sát. Tuy nhiên, những lời của quốc vương vẫn còn ở bên anh. Quốc vương Grid đã bảo anh không được chết. Bởi vậy, Asmophel phải chấp nhận nó. Anh phải sống. Anh phải thắng.

 

[Hiệp sĩ Asmophel của bạn đã thể hiện đặc tính độc bản ‘Quyết tâm của Người về Nhì!’]

 

“...Asmophel?” Grid vừa mới tới Khu rừng của Cây Thế giới thì cửa sổ thông báo bật ra.

 

Cách xa Grid, Asmophel đang hỏi Kyle một câu, “Ngươi có ý định rút lui không? Đế chế và Vương quốc vượt hạng vũ trang đã thành lập một liên minh. Ta không nghĩ chúng ta cần chiến đấu vì mạng sống của mình.”

 

“Ngươi đang nói cái khỉ gì vậy? Ngươi đã cản trở con đường của ta và làm hoen ố danh dự của ta. Hơn hết, ngươi yếu hơn ta. Chết theo thiên mệnh của quyền lực là chuyện hợp lý thôi.”

 

“Ra là vậy. Ta xin lỗi. Ngươi mạnh hơn ta, nên ta sẽ khó mà khuất phục ngươi nếu không giết ngươi.”

 

Trong thời kỳ đỉnh cao của mình, Asmophel chưa bao giờ thua ai ngoại trừ Piaro. Đó là vì ‘tiêu chuẩn’ của anh là Piaro. Có lẽ anh yếu hơn Piaro, nhưng Asmophel tự tin rằng anh có thể đánh bại đối thủ của mình nếu anh chỉ có thể làm theo một nửa kỹ năng của Piaro.

 

[Hiệp sĩ ‘Asmophel’ của bạn đang nghĩ về tấm lưng của người số một.]

 

“Làm nông Tự do Biến Thức.”

 

Một cái bóng lớn nuốt chửng cả khu vực, và có thể thấy một cột trụ lớn bằng cành cây của cây thế giới đang rơi xuống từ trên trời. Đó là một vật thể cô đặc từ thuần năng, không phải kiếm năng.

 

“Th-Thứ gì thế này?”

 

Cái bóng đó nhấn chìm Kyle.

 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương