Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

 

Silkid (5)

 

“Quay trở về thôi. Bây giờ có lẽ Urha đã quay trở lại rồi. ”

 

Khi giọng điệu của Frey trở lại một cách bình thường, Beniang hơi nghiêng đầu.

 

“À, vâng. Uh… nhưng ngài có thể nói chuyện một cách thoải mái hơn… ”

 

“Làm thế nào mà ta, một Rounder Circle, lại có thể nói chuyện không dùng kính ngữ với Hội trưởng của mình kia chứ?”

 

"Huh?"

 

Frey không trả lời câu hỏi của cô ấy, thay vào đó cậu chỉ khẽ liếc nhìn cô ấy một cách yên lặng.

 

Vào lúc này, cuộc trò chuyện trước đó của hai người bọn họ dần xuất hiện lại bên trong tâm trí của cô.

 

[Cô đã làm tốt. Và ta chắc chắn rằng cô sẽ còn có thể làm tốt hơn nữa trong tương lai.]

 

Đúng vậy.

 

Frey đang nói với cô ấy về mối quan hệ của bọn họ giống như nó đã từng trước khi xảy ra cuộc trò chuyện đó.

 

“Ư-, ừm…!”

 

Beniang không thể không phát ra những âm thanh khó chịu từ miệng mình.

 

Không có vấn đề gì trước khi cô biết được thân phận thật sự của Frey, nhưng giờ đây khi đã biết rõ mọi thứ, sẽ vô cùng khó khăn cho cô khi cứ phải đối xử với cậu ấy theo cái cách mà cô đã từng.

 

Beniang cẩn thận hỏi nhỏ.

 

“Tôi có thể hỏi lý do vì sao mà ngài lại che giấu đi danh tính thực của mình hay không? Nếu ngài tiết lộ với mọi người rằng mình thực sự là ai, tôi chắc chắn sẽ không còn bất kỳ vấn đề nào có thể xảy ra bên trong Circle như trước nữa… ”

 

“Vì ta không tự tin rằng mình có thể đóng vai ‘Lukas’ đúng cách.”

 

Frey thành thật nói ra những suy nghĩ chất chứa bên trong mình.

 

Nếu cậu ấy tiết lộ sự thật rằng bản thân mình là Lukas, sĩ khí của Circle chắc chắn sẽ tăng cao rất nhanh. Nhưng đó có lẽ là điều tích cực duy nhất họ sẽ nhận được vào lúc đó.

 

Sau đó, họ chắc chắn sẽ đặt cho cậu vô số kỳ vọng, và rồi tất cả mọi người sẽ hoàn toàn dựa dẫm vào bản thân của Frey.

 

Đây không phải là một điều tốt.

 

Bao gồm cả gánh nặng sẽ đặt lên vai của Frey, việc này cũng sẽ không phải là thứ gì đó tốt đẹp đối với cả Circle.

 

Circle hiện tại đang bước vào một thời kỳ phát triển vô cùng quan trọng. Hầu hết các bộ phận thối nát ở bên trong, bao gồm cả Rezil, đều đã được loại bỏ, và một làn gió mới đang được thổi vào cả bên trong lẫn bên ngoài.

 

Cơn gió mạnh này sẽ khiến toàn bộ Circle ngày càng mạnh mẽ hơn cả theo thời gian. Sau khi vượt qua toàn bộ tình trạng khó khăn như hiện tại, sự đoàn kết và hòa hợp ở bên trong Circle chắc chắn sẽ trở nên bền chặt hơn bao giờ hết.

 

Nếu Frey tiết lộ thân phận thật sự của bản thân vào lúc này, điều đó e là sẽ mang đến nhiều tai hại hơn là tốt đẹp.

 

Tất nhiên, một lý do khác là Frey đặc biệt không thích bị người khác dòm ngó.

 

Cậu ấy biết rằng nếu di chuyển theo cách mà cậu đã và đang sử dụng hiện tại là phương án hiệu quả nhất để tận dụng triệt để khả năng của mình.

 

Nó giúp cho cậu ấy có được cái nhìn bao quát và khách quan, đồng thời cũng giúp cho Frey dễ dàng hơn cả trong việc xử lý các tình huống khẩn cấp.

 

“Vậy xin hãy chiếu cố đến ta, hội trưởng Beniang.”

 

"À-... à vâng vâng."

 

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày bản thân có thể nghe thấy được những lời đó từ chính người Pháp sư Vĩ Đại Lukas Trowman!

 

Beniang khẽ gật đầu, không chắc bây giờ trái tim cô đang đập thình thịch vì cảm giác vui mừng, lo lắng hay vì điều gì đó hoàn toàn khác.

 

Đây chính xác là cảm giác không biết nên cười hay nên khóc.

 

Sau đó, hai người bọn họ quay trở lại căm lều của doanh trại và thấy rằng Urha đã quay trở về từ sớm.

 

Có một người đàn ông trung niên đang đứng bên cạnh cậu ta cúi đầu xuống khi ông ta nhìn thấy Frey.

 

“Tôi muốn thay mặt toàn bộ Rnei cảm ơn các vị.”

 

"Ông là?"

 

"Tôi là Sarman, Chiến binh Hộ vệ của nơi này."

 

Giọng nói của ông ta chứa đầy sự xúc động. Từ cử chỉ, lời nói cho đến nét mặt của ông ta đều chứa đầy dáng vẻ thiện ý.

 

Đối với quan điểm của bản thân Sarman, Frey chính là vị cứu tinh của Rnei, vì vậy phản ứng của ông ta cung kính như vậy là lẽ dĩ nhiên.

 

Tuy nhiên, Sarman lại đang là một Chiến binh Hộ vệ. Ông ta là người chỉ cần phải thể hiện sự kính trọng đối với riêng các Thủ Lĩnh Vĩ Đại mà thôi.

 

Ngay cả đối với Urha, người từng được coi là ứng cử viên cho danh hiệu Đại chiến binh và là thành viên của Paragon, cũng sẽ không thể có được sự tôn trọng như vậy từ ông ta.

 

Những câu từ lịch sự của Sarman hiện tại là dấu hiệu lớn nhất cho thấy rõ được sự tôn trọng và việc ông ta cảm thấy mắc nợ Frey nhiều như thế nào.

 

“Tôi là Frey Blake, một Rounder Circle của hội Trowman Rings.”

 

Khi Frey đưa bàn tay của mình ra, Sarman lập tức nắm lấy.

 

“Rounder Frey, đó quả thực là một câu thần chú vô cùng tuyệt vời. Tôi thành thực cảm phục thành tích đáng ghi nhận đó của cậu”.

 

Ông ta nói với một giọng điệu đầy tự tin.

 

“Câu thần chú của cậu đã thực sự củng cố quyết tâm trong tôi. Chúng ta sẽ không bao giờ nhượng bộ bọn chúng”.

 

Có vẻ như kế hoạch thuyết phục của Urha đã thành công một cách hoàn hảo.

 

Điều này có nghĩa là phần tiếp theo sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

 

"Thế ông đã được nghe qua kế hoạch của chúng tôi hay chưa?"

 

"Kế hoạch gì chứ?"

 

Frey sau đó nói cho ông ta biết rõ ràng kế hoạch mà cậu ấy đã từmh nói với Snow và Nora.

 

Khi nghe cậu ấy nói chuyện, biểu cảm của Sarman dần dần trở nên tươi tắn hơn hẳn.

 

“Đó quả là một kế hoạch vô cùng tuyệt vời. Nhưng Rounder Frey này, không phải rằng cậu sẽ phải đối mặt với quá nhiều nguy hiểm hay sao? Để chạy vòng quanh cả Silkid một mình trong hoàn cảnh hiện tại sẽ không khác gì đi tự sát là mấy… có rất nhiều Bán Thần đang ẩn náu khắp mọi nơi trong sa mạc vào lúc này. ”

 

Có vẻ như Sarman không hiểu hết được mọi thứ về Frey.

 

Miễn là không phải là Lord, Frey sẽ có thể thoát khỏi nanh vuốt của bất kỳ tên Bán Thần nào, kể cả có là Agni đi chăng nữa.

 

"Không cần phải lo lắng về điều đó làm gì."

 

“Hừ. Nếu đã như vậy thì…"

 

Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Sarman lại bắt đầu nói.

 

“Tôi khuyên cậu nên đi thẳng về phía bắc.”

 

"Có lý do đặc biệt nào cho việc đó không?"

 

“Hầu hết các thành phố ở nơi đó đều đã đầu hàng trước bọn Bán Thần. Nói cách khác, nơi đó hiện tại chẳng khác gì lãnh thổ của lũ Bán Thần đó là mấy.”

 

"Hừm."

 

“Tất nhiên, điều này có nghĩa là cậu vẫn phải nên hết sức cẩn thận. Tôi đã nghe nói rằng ở khu vực phía Bắc, mọi thứ đã trở thành một khu vực hoàn toàn vô pháp hỗn loạn”.

 

Frey gật đầu.

 

“Nhưng trước đó, tôi có một điều muốn hỏi ông.”

 

"Xin cứ nói đi."

 

"Liệu rằng ông đã từng thấy một phụ nữ tóc đỏ khoảng 20 tuổi ở gần đây bao giờ chưa?"

 

“Hừm…”

 

Biểu hiện của Sarman trở nên kỳ lạ trước những lời nói đó của Frey. Ngay cả nước da của Urha cũng trở nên khác lạ hơn bởi một vài sắc thái.

 

Đôi mắt của Frey khẽ sáng lên.

 

Có vẻ như ông ta đã thực sự biết được điều gì đó.

 

"Có vẻ như cậu đang có ý nói đến một người phụ nữ vô cùng kỳ lạ từ những tin đồn đã lan truyền dạo gần đây."

 

"Tin đồn ư?"

 

"Một người phụ nữ đang tự tìm cái chết."

 

Frey chợt nhíu mày.

 

“Một người phụ nữ nào đó đã đi lang thang khắp mọi nơi trên Silkid yêu cầu mọi người hãy giết chết cô ấy. Nhưng sau đó, khi một người nào cố gắng thực hiện điều đó, cô ấy sẽ hét lên một cách điên cuồng và phóng ra vô vàn ngọn lửa vào bất cứ ai đã cố gắng giết chết mình… và đương nhiên là không một ai có thể hiểu được tại sao cô ấy lại làm như vậy. Thật khó để tin những thứ kỳ lạ đấy là sự thật. "

 

Vào lúc đó, một số câu hỏi của Frey đã ngay lập tức được giải đáp.

 

Sự biến mất đột ngột của Nix, những lời nói của Goblin đến từ Dãy núi Ispania và những lời Sarman vừa kể đến đã cho phép cậu ấy hình dung về những gì Nix đang suy nghĩ vào lúc này.

 

‘Cô ấy đang cố lợi dụng sự thật rằng cô ấy là một Tông đồ ư?’

 

Điều này thật sự rất hiệu quả, nhưng cậu ấy không có ý định khen ngợi suy nghĩ tiêu cực đó.

 

Có lẽ vì Torkunta mà đến giờ cô ấy vẫn chưa thực sự tự giết chết được mình. Nếu không có hắn ta, khả năng cao là cô ấy đã chết.

 

Điều này quả thực không thể mỉa mai hơn.

 

Frey không bao giờ có thể ngờ rằng mình sẽ phải nợ Drake ngàn năm tuổi bất cứ thứ gì tương tự như vậy.

 

“Đây là tất cả những gì tôi biết về cô ấy. Tôi xin lỗi. Cô ấy là một người phụ nữ rất khó để có thể nắm bắt được… ”

 

Frey chỉ lắc đầu.

 

"Nhiêu đó đã đủ rồi."

 

* * *

 

Một mình Frey rời khỏi Rnei trước khi mặt trời kịp mọc.

 

Cậu ấy cũng không nói bất kỳ lời tạm biệt nào.

 

Điều này là bởi vì cậu ấy biết bọn họ sẽ sớm gặp lại nhau.

 

Frey mặc một chiếc áo khoác rộng mà cậu ấy đã được nhận từ Sarman cùng với một chiếc áo choàng lớn.

 

Cậu ấy thậm chí còn đội một chiếc khăn xếp trên đầu và sử dụng thuật ảo ảnh để thay đổi hình dạng khuôn mặt của mình.

 

Nếu như cậu ấy đi loanh quanh khắp nơi với khuôn mặt của ‘Frey’, sẽ chẳng khác gì tuyên bố với mọi người rằng cậu ấy là một người ngoài cuộc.

 

Điều quan trọng nhất là làm sao cho làn da của cậu ấy trở nên đen hơn. Sau đó, khi thực hiện xong xuôi một vài thay đổi nhỏ khác, dáng vẻ đặc trưng của cậu ấy đã thay đổi hoàn toàn.

 

Nhờ việc rèn luyện võ thuật mà cậu ấy đã luôn kiên trì thời gian qua, thể chất của cậu ấy đã không còn nhỏ nữa.

 

Cậu ấy thậm chí còn đeo một chiếc shamshir (1) ở thắt lưng để hoàn thiện hơn vẻ ngoài của một Chiến binh sa mạc.

 

Frey lấy ra một tấm bản đồ từ trong túi xách của mình.

 

"Thành phố gần nhất à."

 

Nơi đó được gọi là Al-Tarha.

 

Cách chỗ của cậu khoảng ba ngày đi bộ. Và Frey không sử dụng phép thuật để di chuyển đến đó.

 

Cậu ấy không biết được tọa độ chính xác của nó, vì vậy Frey sẽ không thể sử dụng phép dịch chuyển và việc bay xuyên qua sa mạc sẽ quá dễ để có thể phát hiện được cậu.

 

Trong khi cậu ấy có thể che giấu được sự hiện diện của mình, không có gì đảm bảo rằng cậu ấy vẫn có thể ẩn náu khỏi các Bán Thần đang có mặt ở khắp mọi nơi.

 

Vì vậy, cách an toàn nhất vẫn là đi bộ qua sa mạc trong khi giả làm một Chiến Binh ở Silkid.

 

Thoạt nhìn, có vẻ như cậu ấy đang rất thoải mái, nhưng Frey biết đây là cách ‘bình thường’ nhanh nhất để có thể đến được Al-Tarha.

 

Cậu ấy có đủ thức ăn và nước uống, vì vậy Frey có thể đến Al-Tarha sau khi bước từng bước đến đó trong vòng ba ngày.

 

Al-Tarha là một thành phố lớn hơn rất nhiều so với Rnei. Các bức tường của nó cao khoảng gấp đôi, và bản thân thành phố cũng lớn hơn khoảng ba lần Rnei.

 

Frey nhảy qua bức tường và đi thẳng vào bên trong, ngay lập tức Frey đã không thể nói nên lời khi nhìn thấy cảnh tượng ở phía bên trong của thành phố.

 

“…”

 

Frey bỗng dưng nhớ lại những lời mà Sarman đã từng nói với mình.

 

Một khu vực vô kỉ luật.

 

Mọi thứ diễn ra đúng như vậy.

 

Có những người đang thản nhiên đánh nhau bất chấp mọi thứ trên đường phố, và mùi hôi thối bốc ra từ mọi ngóc ngách ở những cái thùng rác được ném tứ tung.

 

Các cuộc chiến cũng không phải là những cuộc đấu tranh giành lấy danh dự; thay vào đó, chúng chỉ là những cuộc đấu vô nghĩa với đầy những ý đồ bẩn thỉu gây nên.

 

Mặc nhiên những người xung quanh đang reo hò cổ vũ hoặc thưởng thức bữa ăn trong khi quan sát những trận đánh.

 

Không một ai trong số họ vẫn còn mang trên mình dáng vẻ của một Chiến binh. Phẩm giá con người của bọn họ đã biến mất hoàn toàn. Trong vòng chỉ chưa đầy một tháng.

 

Frey chợt cắn môi.

 

Nó cũng đã từng như thế này cách đây 4000 năm.

 

Những người đầu hàng bọn Bán Thần nhanh chóng bị biến chất. Rốt cuộc thì, bọn họ đã chọn phục tùng một thực thể tuyệt đối, hay nói cách khác, họ lựa chọn biến bản thân trở thành vật nuôi tiêu khiển.

 

Frey nhận ra rằng Al-Tarha về cơ bản đã trở thành một cái cũi khổng lồ.

 

Cậu ấy ngay lập tức lóe lên suy nghĩ với mong muốn quét sạch toàn bộ thành phố, nhưng rồi cậu ấy chỉ khẽ lắc đầu. Có một cái gì đó phải được hoàn thành vào trước đó.

 

Rồi Frey quay trở lại chỗ bức tường.

 

Ở đó, cậu ấy nhìn thấy một người lính canh đang đứng ngáp ở phía cổng thành. Cậu ấy đã nghĩ rằng vì anh ta là một người bảo vệ nên có lẽ sẽ biết được thứ gì đó nhiều hơn những người khác.

 

Frey lẻn đến gần từ phía sau người bảo vệ và nắm lấy đầu của anh ta.

 

“Hả… ?!”

 

Kiểm soát tâm trí.

 

Mặc dù đó là một phương pháp rất nguy hiểm, nhưng Frey lại có đủ khéo léo để không làm hỏng ý thức của người bảo vệ đó.

 

Khi cậu ấy đưa lượng mana của mình vào bên trong não của anh ta, nét mặt của người bảo vệ đó dần trở nên trống rỗng.

 

“Hì hì…”

 

Kể từ thời điểm đó, người bảo vệ sẽ không thể làm trái lại lời của Frey.

 

"Tên của ngươi là gì?"

 

“… Wilter.”

 

"Wilter, ngươi có phải là một trong những binh lính cận vệ của thành Al-Tarha không?"

 

"…Đúng vậy."

 

Sau một vài bài kiểm tra đơn giản để đảm bảo rằng cậu ấy đã kiểm soát được tâm trí của anh ta, Frey bắt đầu đặt những câu hỏi một cách nghiêm túc.

 

"Làm thế nào để các ngươi đối phó với những kẻ xâm nhập?"

 

"…giết chết bọn chúng."

 

"Ngay cả khi đó là đồng loại của ngươi ư?"

 

"…Đúng vậy."

 

Frey sau đó nói với một giọng điệu vô cùng kỳ lạ.

 

“Ta sẽ hỏi lại câu hỏi của mình một lần nữa. Ngươi có giết chết công dân của thành phố này ở thời điểm một tháng trước nếu như ngươi phát hiện ra rằng họ là kẻ đột nhập hay không? "

 

“… Đó là… mệnh lệnh của ngài ấy.”

 

"Hắn ta là ai?"

 

“… Bán Thần vĩ đại.”

 

"Hắn ta có phải là một tên Bán Thần sử dụng Hỏa ma pháp không?"

 

“… Không phải… Hỏa.”

 

"Chuyện sau đó thì sao?"

 

"…Tôi không biết."

 

Có vẻ như đó là tất cả những thông tin mà anh ta có thể nói được, nhưng Frey không cảm thấy quá thất vọng.

 

Thật là một thu hoạch lớn khi biết rằng tên Bán Thần đã hạ gục Al-Tarha không phải là Agni. Thậm chí có khả năng rất cao là tên đó vẫn ở gần nơi này để quan sát.

 

Ngay cả khi hắn ta không còn ở bên trong thành phố, hẳn là hắn cũng không thể rời đi quá xa.

 

Frey cho người bảo vệ trở lại vị trí ban đầu.

 

"Một Bán Thần cơ à."

 

… Đã đến lúc thu hút sự chú ý rồi.

 

* * *

 

“Ta nghe nói rằng ngươi không thể tìm thấy được Tông đồ của mình. Nhưng trông ngươi có vẻ thư thả hơn ta đã tưởng rất nhiều ”.

 

Agni quay đầu lại và nhìn thấy một vị khách không mời ở cạnh mình.

 

Hắn ta trả lời trong lúc nhìn sang phía đó.

 

"Ta không nhớ rằng bản thân đã gọi cho ngươi đến nơi đây, Ananta."

 

“Kul kul. Ta có đang làm gián đoạn công việc của ngươi không? ”

 

"Không."

 

Đây không phải là vấn đề.

 

Agni khẽ lắc đầu.

 

Ananta cười nham nhở khi hắn tiến đến gần bên cạnh Agni và ngồi thẳng xuống.

 

“Ngươi có cảm thấy lo lắng không? Khi Tông đồ của ngươi đang chạy loạn lung tung mọi nơi theo như ý muốn riêng của ả. Nếu ta là ngươi, ta sẽ không thể ngồi yên trong đống đổ nát này một cách bình thản như vậy”.

 

"Cứ việc nói ra ý định của ngươi đi."

 

"Hừm."

 

Ananta nhún vai. Có vẻ như Agni thực sự không cảm thấy áp lực tí nào cả.

 

“Lord đã bảo ta hãy đến kiểm tra ngươi. Ngài ấy muốn biết liệu lý do ngươi vẫn chưa chịu rời đi có phải là do đang có một số vấn đề nào đó trong việc điều trị hay không."

 

"Không có vấn đề gì cả. Việc điều trị rất hoàn hảo. ”

 

"Vậy tại sao ngươi vẫn còn ở đây?"

 

"Không cần thiết phải di chuyển vào thời điểm này."

 

Đôi mắt của Ananta sáng lên vì những lời đó khi hắn ta chợt nhận ra ý nghĩa đằng sau những lời nói điềm tĩnh của Agni.

 

"Ngươi đã ra lệnh cho người của mình ư."

 

Agni khẽ gật đầu.

 

"Đúng vậy. Bọn chúng đang lùng sục khắp cả Silkid vào thời điểm này. Và sẽ chẳng bao lâu nữa, Tông đồ của ta sẽ tự động quay trở lại với ta thôi”.

 

“Nghĩ lại thì, ngươi đang sở hữu một lượng những kẻ theo đuôi khá lớn đấy nhỉ. Bạn đã cho gọi bao nhiêu tên trong số bọn chúng vậy?”

 

"Mười."

 

"…cái gì chứ?"

 

Ananta giật mình chớp mắt trong giây lát, nghĩ rằng bản thân hắn đã nghe nhầm, nhưng Agni chỉ tiếp tục với giọng điệu vô cùng bình tĩnh như thường lệ của hắn.

 

"Hiện tại thì, đang có mười tên thuộc hạ của ta có mặt ở khắp mọi nơi trên Silkid."

 

//Ghi chú: (1). Shamshir là một loại kiếm của Ba Tư / Iran với một đường cong vô cùng sắc bén. Cái tên của nó có nguồn gốc từ shamshīr, có nghĩa là "móng vuốt của sư tử hoặc là câu chuyện của sư tử" trong tiếng Ba Tư.)

 

 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương