Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Một trong những cái đầu của Asura quay lại nhìn Barbatos.

 

“Barbatos, đồ ngu. Dùng cái não của ngươi đi. Cái đầu ở trên vai ngươi không có thứ đó hả?”

 

"Ngươi nói gì? Thằng khốn…! ”

 

Barbatos giải phóng luồng khí đỏ, năng lượng ma quỷ của hắn ta trào dâng.

 

Nhưng Asura chỉ mỉm cười mà chẳng hề cảm thấy sợ hãi.

 

"Ngươi đã tìm ra những kẻ đã đào bới Địa ngục Tuyệt Vọng của ngươi lên không?"

 

“Ta vẫn chưa tìm thấy chúng. Nhưng sao tự dưng lại nói đến bọn khốn đó… ”

 

Giọng Barbatos đột nhiên nhỏ dần.

 

Cái tính của hắn ta có thể nóng nảy và hung hãn như một ngọn núi lửa, nhưng hắn ta không ngốc.

 

Dĩ nhiên rồi.

 

Rốt cuộc, hắn ta sẽ không bao giờ trở thành Ma Vương đầy quyền năng nếu hắn ta chỉ mạnh thôi. Gã là một lão quái vật từng trải qua vô số gian khổ.

 

Vẻ mặt hắn ta khẽ đổi.

 

Ánh mắt rực lửa của gã nhắm đến Lucifer, dường như quên mất những câu nói xúc phạm của Asura.

 

"Là ngươi phải không, Lucifer?"

 

“Hừm…”

 

Asura khịt mũi.

 

Barbatos cũng có một phần lỗi trong vụ này. Việc này là do hắn ta chưa để tâm nhiều đến những việc xảy ra trong lãnh thổ của mình.

 

Cũng nhờ sự lơ là của hắn ta mà Địa ngục Tuyệt vọng thành vùng đất phù hợp nhất với danh vị ‘địa ngục’ trong số tất cả các lãnh thổ ở Ma giới.

 

Đó là lý do tại sao hắn ta không thể nhận ra hành động của Lucifer và Iris trong Địa ngục Tuyệt vọng.

 

Thay vào đó, kẻ ở phe thứ ba, Asura đã phát giác điều đó đầu tiên.

 

Lucifer không trả lời.

 

Ngay khi Barbatos nghiến chặt răng định nói.

 

Asura hạ bệ hắn với câu này:

 

“Lord Lucifer, anh có sức mạnh, ảnh hưởng và lãnh thổ lớn nhất trong toàn bộ Ma giới đấy.”

 

Lời nói của hắn ta khiến vẻ mặt của các Ma Vương ngồi trong phòng trở nên kỳ lạ. 

Ngay cả Barbatos, kẻ giấy trước đó sắp bùng nổ cũng vậy.

 

Tất cả đều biết kẻ thống trị Địa ngục Tàn sát kiêu ngạo và tự mãn thế nào.

 

Tất nhiên, Lucifer là kẻ duy nhất trong Ma giới mà Asura thực sự nhận ra được, nhưng hắn ta sẽ không bao giờ công khai thừa nhận.

 

Xét cho cùng, Asura cũng là một trong những vị Đại Vương của Địa ngục. Vị trí của hắn ta ngang với Lucifer, hắn ta nhận thức được điều đó.

 

“Tuy nhiên không thể nói anh là vị thống trị Ma giới được. Anh chỉ là Ma Vương có tầm ảnh hưởng lớn nhất thôi.”

 

"Ta biết điều đó."

 

Lucifer gật đầu như thể đó là điều hiển nhiên. Asura cười.

 

"Anh biết? Vậy tại sao anh lại hành động như vậy? ”

 

"Ta không biết ngươi đang nói đến cái gì."

 

“… Anh thậm chí khiến sự tôn trọng tôi dành cho anh biến mất đấy, Lord Lucifer. Tôi tự hỏi liệu anh có làm tôi thất vọng thêm nữa không. ”

 

Giọng Asura trở nên lạnh hơn lúc nói điều này.

 

Khi các Ma Vương khác còn đang suy tư về cuộc trò chuyện của họ, Beelzebub không kìm được nói ra, đôi mắt của hắn đảo sang.

 

"Asura, ngươi đang nói Lucifer có dính líu đến vụ xâm lược của đám Bán Thần?"

 

“Anh ta chỉ không tham gia thôi. Cơ bản thì Lucifer là người đã cho chúng cái cớ để xâm lược Ma giới đấy. ”

 

"Ngươi đang nói cái gì vậy?"

 

Ánh mắt rực lửa của Barbatos sau đó hướng đến chỗ Lucifer.

 

"Điều đó có đúng không?"

 

"Phải."

 

Lucifer gật đầu mà không phủ nhận.

 

Thay vào đó, các Ma Vương khác đã không nói nên lời trước sự thừa nhận trắng trợn của anh ta.

 

Lucifer nhìn quanh.

 

"Gì?"

 

“Đúng là đám Bán Thần đến được Ma giới là nhờ hành động của ta. Nhưng cuối cùng đã xảy ra điều gì đó. Ta mới manh nha được chút thôi.”

 

"Ngươi nghĩ chúng ta tin điều đó ư?"

 

“Tin hay không tùy các người. Nhưng ta muốn hỏi các người một câu. Giả sử đám Bán Thần xâm lược Ma giới không phải bây giờ mà là trong tương lai. Sẽ ra sao nếu chúng yêu cầu đàm phán và nói chuyện, bảo rằng chúng không định đánh nhau? 

Các người có chấp nhận điều đó không? ”

 

"Không."

 

Asura nói chắc nịch.

 

“Chỉ cần tên Bán Thần nào bước một bước vào thế giới này, chúng sẽ chết dưới tay tôi.”

 

"Rồi vấn đề là gì đây?"

 

Trước lời nói của Lucifer, khuôn mặt Asura chuyển sang vẻ mặt lộ ra tính ma quỷ của bản thân.

 

“Ta từ chối làm con tốt trên bàn cờ của người khác.”

 

Với những lời đó, khí tức của Asura biến đổi.

 

Cách.

 

Hắn ta đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình, sáu vũ khí của hắn ta rung lên.

 

Biểu cảm của các Ma Vương khác thay đổi. Bởi đây là lần đầu tiên Asura nói chuyện với Lucifer kiểu này.

 

“Một điều rõ ràng. Điều mà ta thấy khó chịu nhất lúc này không phải là đám Bán Thần mà là ngươi đấy. Bởi vậy cầm vũ khí của ngươi lên đi, Lucifer. ”

 

Asura rất nghiêm túc.

 

Cơ hội chiến thắng của hắn ta có khi đã ít hơn phân nửa. Nhưng hắn ta không quan tâm.

 

Hắn ta là một Ác ma Chiến tranh. Hắn đã sống sót qua vô số trận chiến với tỷ lệ đánh cược thậm chí còn tệ hơn kìa.

 

Cuộc chiến đẫm máu này sẽ không có gì khác biệt.

 

“…”

 

Lucifer cũng đứng dậy khỏi chỗ ngồi cùng vẻ mặt kiên quyết, có lẽ vì hắn ta cảm nhận được sự kiên quyết trong giọng nói của Asura.

 

Các Ma Vương khác dường như không có bất kỳ ý định ngăn chặn họ. Đúng hơn là có vẻ họ đang háo hức dự đoán cuộc chiến.

 

Nếu hai Ma Vương này suy yếu từ cuộc chiến này, họ có thể tận dụng cơ hội để gia tăng ảnh hưởng của chính mình.

 

Rốt cuộc, ma quỷ là những sinh vật tham lam.

 

Biết vậy nên những hành động tiếp theo của Lucifer càng đáng ngạc nhiên hơn.

 

"Ngươi đang làm cái quái gì vậy?"

 

Môi Asura giật giật. Hắn ta nhìn Lucifer với vẻ hoài nghi.

 

Vị Đại Vương lâu đời nhất, kẻ thống trị Địa ngục Hủy diệt. Hắn ta nhìn đến sinh vật được cho là mạnh nhất trong Ma giới lúc này đang cúi đầu trước hắn ta.

 

“Nếu điều đó thật sự khó chịu thì ta xin lỗi. Ta xin lỗi."

 

“Ta hỏi ngươi đang làm gì.”

 

“… Ta không định đấu với ngươi, Asura. Lord đã tùy ý mang theo sức mạnh lớn nhất của gã ta đến Ma giới. Điều này có nghĩa nếu mất đi một trong số các Ma Vương, chúng ta sẽ không thể đánh bại chúng. "

 

“…”

 

Nỗi nghi ngờ của Asura giảm xuống. Lời xin lỗi của Lucifer là chân thành.

 

Hào quang vốn bắt đầu cuộn trào của hắn ta một lần nữa dịu đi.

 

Ổn định lại chỗ ngồi, hắn ta im lặng một lúc rồi mới nói.

 

“Một con Rồng khổng lồ bị chôn vùi trong Địa ngục Tuyệt vọng. Đó là lý do của lũ Bán Thần. ”

 

"Phải. Cơ thể của Lord Rồng. Đó là mục tiêu của chúng."

 

Zepar cau mày.

 

“… Lord Rồng? Có thứ đó ư?”

 

“Đó là một sinh vật cổ xưa ngươi không biết đến. 5000 năm trước, lão ta đã thua trong một cuộc chiến chống lại Lord và bị phong ấn trong Ma giới.”

 

“Tại sao lại là Ma giới? Chúng không phải đám Rồng ở trên lục địa hả?”

 

"Trên cả điều đó. Lord Rồng được kết nối với lục địa. Nếu Lord Rồng chết thì sẽ gây ra một thảm họa không thể ngăn cản được, lục địa cuối cùng sẽ trở thành vùng đất chết. Lord cố ý phong ấn Lord Rồng trong Ma giới để cắt đứt mối liên hệ đó."

“… Vì vậy gã ta muốn sử dụng chướng khí trong Ma giới để làm nhiễu mối liên hệ này. Sử dụng khoảng thời gian ngớ ngẩn để đạt được mục tiêu. Dốt nát nhưng hiệu quả.”

 

Lilith thì thầm, cau mày.

 

"Nhưng tại sao bây giờ chúng lại muốn lấy được cơ thể của Lord Rồng?"

 

Lucifer không trả lời. Dường như hắn ta không định nói gì thêm.

 

Zepar nhíu mày, lộ rõ ​​vẻ bất mãn.

 

Hắn ta không thích việc Lucifer giữ khư bí mật rành rành ra đấy.

 

Như thể nhận ra điều này, Lucifer lại mở miệng.

 

“Nếu chúng ta thắng cuộc chiến này, ta sẽ từ chức Đại Vương.”

 

"C-, Ngươi nói gì vậy?"

 

"…Ngươi nghiêm túc chứ?"

 

Tất cả các Ma Vương đều nhìn hắn ta với vẻ hoài nghi. Nhưng Lucifer vẫn tiếp tục kiên định nói.

 

“Ta xin lấy danh nghĩa của ta ra thề tại đây, lúc này. Sau khi trận chiến kết thúc, ta sẽ rút lại danh hiệu Ma Vương Địa ngục Hủy diệt, và lãnh thổ của ta sẽ chia đều cho năm Ma Vương tựu tập ở đây.”

 

Hầu hết các Ma Vương đều hài lòng trước tuyên bố bất ngờ.

 

Beelzebub nghiêng đầu sang một bên.

 

"Ta không cần thứ đó."

 

Asura từ chối mà không hề suy xét chúng.

 

Thay vào đó, hắn ta rèn cái nhìn sắc bén của mình với Lucifer.

 

“Tuy nhiên… không sao. Ta sẽ tạm dừng cuộc chiến của chúng ta ngay bây giờ. Ta không chắc ngươi đã thực hiện thỏa thuận gì với Iris Phisfounder, nhưng ta sẽ diệt bỏ đám Bán Thần trước rồi lo đến vụ đó sau.”

 

"Những gì ta yêu cầu chỉ có vậy."

 

Asura nhìn Lucifer đang gật đầu mà không thể không nhớ nổi cuộc trò chuyện cuối cùng của hắn ta với Iris.

 

Lúc hắn ta bảo cô ta đừng động vào lãnh địa của hắn thì cô ta đã đồng ý bản thân sẽ không.

 

‘Ngươi thực sự không gây rối trong lãnh thổ của ta.’

 

Thay vì Địa ngục Tàn sát, Iris đã làm rung chuyển toàn bộ Ma giới. 

 

* * *

 

Degul-

 

Một hạt màu đỏ rực rỡ ở trên mặt đất, cháy sáng như thể đang chứa dung nham.

Frey nhìn xuống cái hạt đó.

 

Đó là một viên pha lê của Bán Thần. Việc cậu có thể nhìn ra, nó có nghĩa Agni đã thực sự bị tiêu diệt.

 

Frey không nhìn viên đó nữa mà đi về phía Beniang. Cơ thể cô ấy vẫn còn ấm.

 

Tuy nhiên ... chỉ là ấm áp vậy thôi.

 

Thực tế Beniang đã chết không thể thay đổi được.

 

Một lần nữa, nỗi buồn dữ dội lại tràn ngập trong Frey.

 

‘… Nếu mình nhanh hơn một chút.’

 

Ngay khi cậu định tiếp cận cơ thể của Beniang, Frey dừng lại.

 

“…”

 

Thay vào đó, cậu rụt tay lại và quay lại.

 

Rắc.

 

Ngay khi cậu nhìn lại, trong không gian xuất hiện một vết nứt lớn. Tựa như một sinh vật khổng lồ đang mở miệng.

 

Hai gương mặt quen thuộc hiện ra từ trong không gian tối tăm.

 

Iris và Dro, những người đã đột ngột biến mất.

 

Iris nhìn viên pha lê của Agni trên đất và nói.

 

"Cậu đã đánh bại Agni."

 

“…”

 

Frey không trả lời.

 

Cậu không khỏi cảm thấy hơi lạnh gáy trước Iris, người lúc này mới xuất hiện. Cậu không thể không nghĩ đến việc nếu Iris hoặc Dro tham gia vào trận chiến… Beniang đã không chết.

 

Nhưng cậu lắc đầu.

 

Cậu chỉ đang trút giận. Hai người này không phải là đồng minh của Frey.

 

Đột nhiên, Dro, người đang nhìn xuống cơ thể của Beniang từ lúc họ đến cuối cùng cũng lên tiếng.

 

"Cô ấy có phải là Rồng không?"

 

"Bán Rồng."

 

"…Tôi hiểu rồi."

 

Dro gật đầu rồi cẩn thận bước đến gần cơ thể của Beniang.

 

Có lẽ là do anh chưa từng thể hiện cảm xúc thật sự trước đây. Nhưng vẻ mặt nghiêm nghị và đau khổ mà anh đang thể hiện bây giờ cảm thấy vô cùng mạnh mẽ.

 

"Nếu không thành vấn đề, ngươi sẽ để ta làm tang lễ cho cô ấy chứ?"

 

"Ý anh là gì?"

 

"Tôi muốn đưa cơ thể của cô ấy về với đất mẹ."

 

Nhập tịch.

 

Đó là từ chỉ riêng cái chết của một con Rồng.

 

Nhưng Frey lắc đầu không suy nghĩ gì.

 

"Không. Anh không cần làm vậy. Tôi sẽ chăm sóc cơ thể của Beniang.”

 

Nhận thức của Beniang về dòng máu Rồng của mình rất mờ nhạt. Điều này cũng tự nhiên thôi vì cô ấy không bao giờ có cơ hội gặp cha mẹ mình.

 

Frey coi Beniang là một con người. Và gia đình của cô ấy không phải là những con Rồng mà là nhà Trowman Rings.

 

Frey cảm thấy cậu bắt buộc phải cho họ thấy cơ thể của cô ấy.

 

Dro lùi lại, không đi sâu thêm nữa. Tuy nhiên, anh không thể không nhìn cơ thể của Beniang với vẻ thất vọng.

 

Woowoong-

 

Frey đặt cơ thể của Beniang vào tiểu không gian của mình.

 

Cậu không muốn cơ thể của cô ấy bị huỷ hoại thêm nữa.

 

Sau đó cậu nhìn người phụ nữ tóc tím trước mặt.

 

"Iris."

 

"Ừm."

 

"…Tôi muốn nói chuyện với cô."

 

"Cậu đang thấy."

 

“Ý tôi không phải như vậy. Tôi muốn nghe những gì cô đang làm và suy nghĩ trong 4.000 năm qua.”

 

Iris nghiêng đầu.

 

"Tại sao cậu muốn biết điều đó?"

 

“Có lẽ nếu tôi hiểu…”

 

"Cậu có muốn tha thứ cho tôi?"

 

Iris nở một nụ cười nhẹ trên môi và nhẹ nhàng nói.

 

Trông cô hoàn toàn bình tĩnh. Nhưng Frey có thể nói rằng.

 

Iris đang tức giận.

 

“Tôi không tin điều đó, Frey.”

 

Mặc dù cô ta nói nhẹ nhàng, nhưng cảm giác như cô đang hét lên.

 

"Nhưng cậu nói đúng. Không sớm thì muộn cậu sẽ biết mọi thứ thôi. Tôi không biết cậu sẽ đưa ra phán xét gì sau đó. Tuy nhiên… vấn đề là bây giờ không phải lúc thích hợp. ”

 

Iris khẽ liếm môi.

 

“… Tôi đã nói nhiều hơn những gì bản thân dự tính rồi. Nên cậu có thể nói chuyện với anh ấy.”

 

Iris mỉm cười duyên dáng cho đến khi cô biến mất trong không gian.

 

Frey thở dài và quay lại.

 

"Cô đang chạy trốn?"

 

Cô không thể hiện ra nhưng cậu biết. Biết rằng lời nói của cậu đã đánh động đến Iris.

 

Nhưng Frey chỉ biết đến vậy. Cậu không có cách nào để biết nhiều hơn thế.

 

Chính xác thì điều mà cậu nói đã khiến cô lay động. Hoặc giả cô đang nghĩ ngợi gì vào lúc đó.

 

Iris đã ở bên cạnh Lord một thời gian dài.

 

Cô chắc hẳn đã chứng kiến ​​cái chết của hàng trăm ngàn, thậm chí hàng triệu phàm nhân.

 

Không, có khả năng là cô ấy đã giúp.

 

'Đó không phải sự thật.'

 

Frey cảm thấy bản thân biết lý do tại sao lúc đó cô không muốn nói với cậu.

 

Iris không muốn Frey cảm thông hay an ủi.

 

Sau đó, Dro nói.

 

"Hai người có phải là người yêu của nhau không?"

 

"…không."

 

Frey hơi lắc đầu nhìn anh, có vẻ xấu hổ. 

 

"Rồi?"

 

"Cô ấy là một người bạn cũ."

 

“…”

 

Khi nghe điều đó, Dro dường như đang suy nghĩ đến điều gì đó.

 

Frey nhặt viên pha lê của Agni lên từ mặt đất và nói.

 

"Anh đã làm gì khi ở với Iris?"

 

“Tôi đã được kể lại về việc tôi là ai và tôi phải làm gì."

 

"Anh không phải là Lord Rồng?"

 

"Có vẻ không phải."

 

“…”

 

Frey do dự một lúc rồi nói.

 

“Iris là Sứ đồ của Lord. Anh có tin tất cả những lời cô ấy nói không? ”

 

“Hừ. Có một điều cậu sai rồi."

 

"Gì?"

 

Drew tiếp tục thờ ơ nói.

 

"Iris Phisfounder không phải là Sứ đồ của Lord."

 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương