Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

"Hòn đảo đó là Lesha."

 

Phải mất khoảng một ngày họ mới đến nơi.

 

Ivan nhìn hòn đảo nhỏ được bao phủ bởi một lớp sương mù kỳ lạ.

 

Hòn đảo tỏa ra cảm giác bí ẩn khó tả.

 

“Khu vực này có rất nhiều đá ngầm. Nếu không có sự cho phép của Đại Nữ Vu thì cậu không thể tìm thấy con đường an toàn… ”

 

Lúc Frank nói những lời đó, sương mù chợt tan biến.

 

Thấy vậy, Anastasia trầm ngâm lẩm bẩm.

 

“Tôi đoán đây là ma thuật. Chắc chắn có cái độc lạ ở đây.”

 

"Tôi nghĩ đây là con đường chúng ta phải đi."

 

Sau khi men theo con đường có sương mù bao quanh, họ đến một bến tàu nhỏ.

 

Frank thả neo tàu và quay sang Ivan.

 

"Chúng tôi sẽ đợi ở đây."

 

“Ông đã đi cùng chúng tôi rồi, sao không nhìn xem hòn đảo này trông như thế nào? Tôi cảm thấy bản thân sẽ bị say sóng mất nếu ở trên con thuyền này lâu thêm."

 

“Nhiệm vụ của chúng tôi chỉ có dẫn đường cho các cậu thôi. Đại Nữ Vu sẽ không cho phép chúng tôi đi xa thêm nữa đâu.”

 

Không cho phép, ý họ là cô ta muốn đuổi họ đi?

 

Tuyên bố đó thật kỳ lạ, song Ivan vẫn gật đầu, không buồn thuyết phục họ thêm.

 

“Đại Nữ Vu ở tại một ngôi đền trên đỉnh núi giữa hòn đảo.”

 

"Leo núi à. Khó chịu ghê."

 

Ivan bực bội gãi đầu rồi đi về phía ngọn núi.

 

Anastasia và Dro theo sau cậu ấy.

 

Nhưng sau đó họ dừng lại.

 

Bởi lẽ trước mặt họ đang có mấy người đứng đó.

 

Có hai người. Một nam một nữ.

 

Ivan nhìn người đàn ông và nheo mắt.

 

"Tên đó khá mạnh."

 

Kỹ năng của hắn ta quá cao, đến mức việc ở lại một hòn đảo nhỏ như vậy thật là lãng phí với hắn. Ngay cả ở Silkid, vùng đất của các Chiến binh cũng không có mấy ai mạnh được như hắn ta.

 

Sau đó, Ivan quay lại nhìn người phụ nữ.

 

Người phụ nữ mặc áo choàng xanh và có mái tóc dài màu gỗ mun. Khuôn mặt của cô ta tưởng như mãi bị đóng khung trong cái vẻ buồn ngủ. Chỉ nhìn cô ta thôi cũng khiến người khác phải mệt mỏi

 

“Chào mừng các vị khách đến với Lesha.” Người phụ nữ nói.

 

Không giống với những lời nói khách sáo, giọng nói của cô ta chứa đầy sự mệt mỏi và khó chịu.

 

Sau đó, Ivan nhận ra cô ta chính là Đại Nữ Vu.

 

“Ừm, tôi xin lỗi. Cô có thể đợi một chút được không? Có vài người vẫn chưa đến nơi. "

 

Đại Nữ Vu nghiêng đầu rồi lắc nhẹ.

 

“Người mà tôi báo trước đã ở đây. Điều đó có cần thiết không? ”

 

"Hử? Bà đang nói đến ai vậy?"

 

"Ứng cử viên đại diện."

 

Đại Nữ Vu nói thầm rồi quay sang ai đó.

 

"Là cậu đấy. Nhà tiên tri có ảnh hưởng lớn lao trong ngày tận thế.”

 

“…”

 

Ngay cả sau khi nhận được ánh mắt trông chờ của Đại Nữ Vu, Dro vẫn không thốt lên lời nào.

 

* * *

 

Isolla hít một hơi thật sâu.

 

Bà nhắm mắt lại một lúc như để tĩnh tâm lại, mở mắt ra khó khăn tiếp tục.

 

[… Trong khi chúng ta chiến đấu với các Bán Thần, ta vẫn nghĩ là chúng ta đã đúng. Thế nhưng… càng biết được sự thật thì càng có nhiều câu hỏi nảy sinh thêm. Có khi loài Rồng không phải là một chủng tộc nhân từ.]

 

Giọng của bà thật nặng nề.

 

Frey tò mò, nhưng cậu vẫn im lặng.

 

Cậu biết giáo viên của mình không có nhiều thời gian. Vì vậy, cậu muốn bà được nói những lời cuối.

 

Cậu thấy bất lực.

 

Ý nghĩ bản thân sẽ có được sức mạnh Tuyệt Đối sau khi có được Thần lực chỉ là ảo tưởng.

 

"Rốt cuộc thì em cũng giống như một Bán Thần."

 

Thời điểm có thể phá hủy mọi thứ, cậu đã đạt được sức mạnh gần như toàn năng, vậy mà vẫn không thể hồi sinh một sinh mạng đang chết dần chết mòn.

 

Isolla nhẹ giọng nói như thể bà nhận ra được sự bất ổn bên trong Frey.

 

[… Em từng nói chính đứa trẻ Iris đó là người đã tạo ra Dro.]

 

"Phải ạ."

 

[Không biết Iris đang nghĩ gì. Con bé đã vô cùng thất vọng lúc em biến mất. Ta nghĩ nó có thể vượt qua thời khắc tối tăm đó nhưng trước khi bản thân ta biết điều đó, con bé đã bại dưới tay Bán Thần rồi.]

 

“…”

 

[Ta không biết ý định của con bé là gì. Nhưng một điều ta biết là Bán Thần sẽ làm bất cứ điều gì có thể để bắt được Dro.]

 

"Vâng."

 

Cậu biết điều đó, đó là một phần lý do khiến cậu để Dro ở gần mình.

 

Isolla tự hào khi thấy biểu hiện kiên quyết của học trò mình.

 

Mặc dù một cuộc chiến không thể tránh khỏi với Lord rất nhanh sẽ tới nhưng cậu không hề lùi bước hay dao động dù chỉ một chút.

 

Bà không biết từ khi nào cậu lại trở nên đáng tin cậy như vậy.

 

[Em mạnh mẽ hơn nhiều so với trước đây. Ta tự hào là giáo viên từng hướng dẫn em. Nhưng ta… ta lo là em sẽ mất đi nhân tính.]

 

“…”

 

[Cái quan trọng là đừng bao giờ quên đi chính mình. Em đã đạt đến giai đoạn không còn gọi là phàm nhân nữa. Vì vậy, nếu em đi sai đường, dù chỉ một bước thôi, có thể em sẽ trở thành Bán Thần thứ hai.]

 

"Em sẽ ghi nhớ điều đó ạ."

 

Frey cúi đầu. 

 

Isolla dường như trong phút chốc đã mỉm cười đầy đăm chiêu.

 

[… Không biết ta có thể trở về với thế giới này không dù bản thân đã thành thế này không? Hay do ta quá tham lam rồi?]

 

"Không đâu. Người có thể được nhập tịch. Giao nó cho em đi.”

 

[Cảm ơn em.]

 

Lần này, bà ấy đã cười rất vui vẻ.

 

Frey nhìn vào khuôn mặt tươi cười của giáo viên mình, vì thế mà mỉm cười theo.

 

[… Ta rất vui khi được gặp lại em, Lukas, học trò của ta. Ta thực sự hạnh phúc khi trở thành giáo viên của em, kể cả những giây phút cuối đời mình.]

 

Bà từ từ nhắm mắt lại.

 

[Cảm ơn em. Nhờ vậy mà lần chết thứ hai này có vẻ không quá tệ…]

 

Giọng Isolla nhỏ dần.

 

Frey cúi đầu một lần nữa.

 

“Em mong cô mãi được yên nghỉ… Thưa cô.”

 

* * *

 

"Có một kẻ đã xâm nhập."

 

Jenta dừng lại.

 

"Nữa ư? Đám chuột khốn khiếp này… làm thế nào chúng có thể bò vào được lúc này?”

 

“Chúng vẫn chưa đặt chân đến đất liền đâu. Nhưng việc chúng đến gặp Đại Nữ Vu đã được xác định rồi.”

 

“Chúng có thể sẽ có được sự cho phép từ Đại Nữ Vu.”

 

Con đàn bà chết tiệt đó đã khiến hắn ta phải điêu đứng.

 

Vẻ mặt của Jenta nhăn lại.

 

Hắn ta thực sự ước bản thân có thể giết chết cô. Đại Nữ Vu chưa bao giờ giúp ích được gì cho họ.

 

Tuy nhiên, cô ta chẳng dễ chơi, dù có là Jenta đi nữa.

 

"Kể từ khi con đường sương mù được mở ra, tin rằng chúng sẽ sớm vào quốc đảo thôi."

 

Đó chỉ là cảm giác, nhưng Jenta cảm thấy những kẻ xâm nhập này còn rắc rối hơn nhiều so với đám người trước.

 

"Việc này ngày càng phức tạp hơn rồi đây."

 

Jenta nhớ đến những lời của Ananta.

 

‘Rời khỏi Hitume Ikar đi. Ở đó ngươi sẽ sẽ không an toàn đâu. "

 

Lúc đó, hắn ta đã không tin điều đó bởi hắn không nghĩ đến sẽ có nhiều rắc rối thế. Thế nên hiển nhiên, hắn ta đã không tuân theo.

 

Jenta hối tiếc vô cùng nhưng đã quá trễ.

 

“Có lẽ tất cả bọn chúng đều đến từ Circle. Nếu chúng kết hợp với nhau thì mọi thứ sẽ trở nên rắc rối hơn.”

 

"Ngài định làm gì?"

 

"Chúng ta sẽ tiêu diệt chúng trước khi chúng có thể tập hợp lại."

 

Đôi mắt của Jenta trở nên lạnh lùng.

 

“Chúng ta phải đối phó với những kẻ đến trước đã. Ngươi đã sẵn sàng chưa?"

 

"Ngay lúc này nếu ngài ra lệnh."

 

"Tốt."

 

Đối với những kẻ xâm nhập đầu tiên, họ đã biết trước chúng là những ai.

 

Các Thanh kiếm Lucid. Một trong ba Circle lớn mạnh.

 

Chủ nhân của Circle, Jekid Deosis, Rounder của Circle, Hart Lowmind, bảy Hiệp sĩ, một Pháp sư và một Shaman đến từ Hitume Ikar.

 

Jekid là một Hiệp sĩ đã vượt qua cấp bậc Master. Nhưng Jenta không sợ hắn ta.

 

Ch..ch..ch.

 

Con dao găm của hắn ta bắt đầu rung lên, chất độc dính từ tay hắn ta tuôn ra để che nó lại.

 

Ngay cả một Hiệp sĩ có khả năng phòng thủ và kháng cự như một pháo đài sắt cũng sẽ chết ngay khi chất độc này chạm vào hắn.

 

Jenta cười lạnh.

 

"Ta sẽ cho đám Hiệp sĩ kiêu hãnh đó thấy hội Sát thủ có thể đáng sợ đến thế nào."

 

* * *

 

Căn phòng mà Dro được chỉ định có tầm nhìn tuyệt vời ra bên ngoài. Từ đây, anh có thể nhìn thấy vùng biển đen như muốn nuốt chửng bờ biển, ánh trăng dịu nhẹ và khung cảnh của hòn đảo, tất cả chỉ bằng một cái liếc mắt.

 

Đó thực sự là một khung cảnh xinh đẹp và tráng lệ.

 

Nó khiến Dro cảm thấy được an ổn.

 

Tiếng sóng vỗ vào bờ làm anh thấy bình yên. Đôi mắt anh chậm rãi nhắm lại.

 

Sau đó, anh nghe thấy tiếng gõ cửa.

 

"Ai đó?"

 

" Tôi là Đại Nữ Vu."

 

“…”

 

Dro do dự một lúc rồi mới nói.

 

"Mời vào."

 

Đại Nữ Vu bước vào phòng. Không giống với trước đây, cô mặc một bộ trang phục màu trắng.

Có thể là do ánh trăng dịu dàng nen cô có vẻ dễ nhìn hơn một chút so với khi anh nhìn thấy hồi sáng. 

 

Tuy nhiên, vẻ mặt của Dro vẫn không có gì thay đổi.

 

"Cậu có thích căn phòng này không?"

 

"Tôi không thấy gì cả."

 

“Hừm. Cậu khá trung thực đấy. ”

 

Đại Nữ Vu gật đầu với vẻ lờ đờ buồn ngủ của mình, nhìn chằm chằm vào Dro.

 

"Tôi có thể ngồi đây không?"

 

"Hình như cô có chuyện muốn nói."

 

"Sẽ không mất nhiều thời gian đâu."

 

"Được thôi."

 

Đại Nữ Vu ngồi xuống trước mặt Dro. Sau đó, cô nhìn anh với đôi mắt tưởng như tối hơn bầu trời đêm.

 

"Cậu có tin vào Chúa không?"

 

"Không."

 

Đó là một câu hỏi bất ngờ, nhưng Dro vẫn trả lời không chút do dự.

 

Đại Nữ Vu tiếp tục như thể việc đó chẳng sao cả:

 

"À. Tôi hiểu rồi. Được thôi. Tôi cũng không tin cho đến khi bản thân trở thành Đại Nữ Vu. ”

 

"Cô nói cứ như Chúa tồn tại vậy."

 

"Ngài ấy có tồn tại."

 

Câu trả lời đầy tự tin.

 

Một tia sáng thoáng lóe lên trong mắt Dro.

 

"Vậy lúc này Chúa đang làm gì?"

 

“Ngài ấy có thể đang làm việc gì đó phức tạp đến mức tôi thậm chí cũng không thể hiểu được”.

 

"Việc đó quan trọng đến mức người đó có thể bỏ qua sự hỗn loạn trên lục địa này?"

 

“ Một thói quen xấu mà con người mắc phải là chỉ tìm kiếm Chúa sau một thảm họa. Ngoài ra, không thể đo lường Chúa bằng các tiêu chuẩn của con người. "

 

“…”

 

“Chúa hoàn toàn công bằng. Những tiếng kêu đau đớn của chúng tôi sẽ chỉ giống như những lời phàn nàn đối với ông ấy ”.

 

Đại Nữ Vu cười lớn.

 

“Điều này sẽ khó hiểu đối với một người thậm chí không phải là con người ngay từ đầu.”

 

Hai người nhìn chằm chằm vào mắt nhau trong giây lát, và Dro là người mở lời trước.

 

“Cô đã nói rằng tôi sẽ có ảnh hưởng lớn đến ngày tận thế. Chúa đã nói với cô điều đó sao? ”

 

"Đúng. Tôi cũng có chuyện khác muốn nói với cậu”.

 

Dro nhìn vào Đại Nữ Vu chăm chú.

 

Vẻ mặt vui tươi chưa bao giờ rời khỏi khuôn mặt của cô trước đó đã biến mất, và cô nói với giọng nghiêm túc.

 

“Một người sẽ hiên ngang và ngăn cản ngày tận thế. Kẻ chiến đấu cuối cùng. Người đại diện."

 

“…”

 

Biểu cảm của Dro, hầu như không thay đổi trong toàn bộ cuộc trò chuyện, đã thay đổi ở phần cuối. Anh có thể cảm thấy trái tim mình xao xuyến lạ thường.

 

Đôi mắt của Đại Nữ Vu sáng lên.

 

"Có vẻ như cậu đã cảm thấy điều gì đó vì những gì tôi đã nói."

 

“…”

 

“Tôi không có ý định tọc mạch. Tôi đã thực hiện nhiệm vụ của mình. Nghĩ đến đây, cậu muốn vào Hitume Ikar đúng không? Tôi sẽ gửi cho họ một tin nhắn. Vì vậy, cậu có thể đi sớm nhất là vào rạng sáng ngày mai. ”

 

Sau đó, Đại Nữ Vu gật đầu và rời khỏi phòng.

 

Dro không di chuyển ngay cả sau khi cô ấy rời đi. Anh ngồi trên giường với vẻ mặt cứng đờ.

 

"…Đại biểu."

 

Lời nói đó khiến tâm trí anh có một gợn sóng.

 

Có cảm giác như anh đã quên một điều gì đó quan trọng. Một kỷ niệm không nên quên.

 

… Anh cố nhớ lại nó.

 

Sau một lúc, một vài mảnh vỡ dường như xuất hiện trong tâm trí anh. Nhưng nó vẫn chưa đủ. Anh ta cần một cú ‘chunk’ quyết đoán.

 

"Khự."

 

Biểu cảm của Dro mà vặn vẹo trong đau đớn.

 

Anh đã rất bối rối trước danh tính của mình. Những ký ức dần hiện ra.

 

Anh không nhịn được tự hỏi.

 

‘Đây có phải là ‘mình’ không? Hay là ‘Lord Rồng’? Mình vốn là ai đây?'

 

[Suỵt.]

 

Giọng nói nho nhỏ vang lên trong đầu anh khiến cảm xúc gợi lên đó vơi dần. Đó là giọng nói quen thuộc của Iris.

 

Biểu cảm của Dro lại lần nữa chuyển về trạng thái vô cảm.

 

Anh gãi đầu bối rối.

 

‘Mình đang làm cái gì vậy?’

 

Vì anh không thể nghĩ ra nên có khi nó không quá quan trọng. Anh nghĩ vậy.

 

Dro quay lại nhìn ra ngoài một lần nữa.

 

Nhưng anh không còn cảm nhận được sự thanh thản như lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng đó nữa.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương