Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 200: Hitume Ikar (4)

 

Cuối cùng thì cũng được gặp mặt Chúa, Frey có rất nhiều điều muốn hỏi. Những câu hỏi có từ 4.000 năm trước.

 

Tuy nhiên, Frey gạt bỏ hàng loạt câu hỏi ấy sang một bên. Trước hết, cậu phải xác nhận xem người trước mặt cậu có thực sự là thần hay không.

 

"Ngài là Dauns?"

 

[Đúng vậy.]

 

Frey cảm thấy bản thân đang đứng trước Lord. Tuy nhiên, sinh thể trước mặt cậu gần như đã phủ nhận thân phận đó.

 

Frey cũng nghĩ vậy. Trông thì giống nhau, nhưng hào quang của ông ấy không giống với Lord.

 

[Ta đã muốn gặp cậu từ lâu.]

 

"Ngài nói vậy cứ như đã biết tôi từ trước rồi vậy."

 

[Ồ. Dĩ nhiên là ta biết. Ta không thể không biết cậu được. Cậu chính là ứng cử viên số ba mà! Cậu không biết ta đã xúc động nhường nào khi ta lần đầu cảm nhận được sự hiện diện của cậu đâu.]

 

Dauns cười rạng rỡ. Frey nhíu mày.

 

"Ứng cử viên số ba?"

 

[Các sự kiện bất thường cần phải có hành động nhanh chóng. Đó là lý do tại sao ta tự mình đến đây. Chúc mừng, cậu là con người đầu tiên được trực tiếp gặp mặt Chúa.]

 

Frey không thể hiểu nổi Dauns đang nói điều gì.

 

Không phải do cậu không thể hiểu được ông ấy mà bởi Dauns dường như không để ý đến lời nói của cậu.

 

"Tôi là một Phù thủy."

 

[Vậy nên?]

 

"Điều này có nghĩa trừ khi tôi được tận mắt chứng kiến ​​điều gì, nếu không tôi sẽ không tài nào tin được."

 

[Giờ cậu đề cập đến việc đó à. Hầu như các Pháp sư đều là những người vô thần*.]

 

*Người vô thần: không tôn thờ, tin vào thần thánh

 

Nụ cười của ông ấy không hề biến mất lúc nói những lời này.

 

[Thế nên? Cậu muốn tôi chứng minh tôi là Chúa sao? Haha. Đúng là một cậu nhóc hỗn láo.]

 

“…”

 

[Nhưng nó cũng có lý.]

 

Frey không nói nên lời.

 

‘Ông ấy không cảm thấy bản thân giống như một vị thần.’

 

Ý nghĩ này không kìm được mà xuất hiện trong đầu Frey lúc cậu nghe Dauns nói chuyện. Thái độ của ông ấy chẳng mấy để tâm, và nói chuyện một cách thoải mái.

 

Dauns cười và gật đầu.

 

[Mọi người luôn mong chờ chúng ta có thái độ quá quắt. Đương nhiên việc đáp ứng những kỳ vọng đó không khó. Ta có thể thể hiện hình ảnh của một đấng tuyệt đối vượt qua thế giới. Nhưng ta thì không. Cậu có biết tại sao?]

 

Frey không trả lời câu hỏi này. Thay vào đó, vẻ mặt của cậu cứng lại.

 

“Đọc suy nghĩ của người khác khi không được cho phép có phải là một trong những điều ngài muốn thể hiện không?”

 

[Nếu ta có thể hiểu được đối phương đang nghĩ gì thì sẽ dễ dàng với ta hơn. Giống như vậy. Lúc này cậu đã thấy ta có khả năng là Chúa hơn chưa?]

 

Cậu thực sự đã có suy nghĩ thoáng qua như vậy.

 

Rốt cuộc thì dù có cái nhìn thấu rõ tuyệt vời đi nữa thì ngài Dauns cũng không thể biết được những suy nghĩ trong lòng của Frey. Chuyện này là hiển nhiên bởi tinh thần lực vốn được tôi luyện từ rất nhiều gian truân của Frey đã vượt xa sức mạnh của người bình thường.

 

Cậu không thể xác nhận được liệu sinh thể trước mắt có phải là Chúa hay không, nhưng đây chắc chắn là điều mà phàm nhân chẳng thể mong bắt chước nổi.

 

“Vừa rồi, ngài có nói 'chúng ta'. Điều đó có nghĩa còn có nhiều vị thần khác nữa. ”

 

[Chà…]

 

“Ngài tự xưng là Chúa mà không biết rõ danh tính của mình sao? Giờ thì tôi bắt đầu nghi ngờ ngài là ai rồi đấy. "

 

Nhận xét của Frey chỉ khiến Dauns nhún vai.

 

[Ngay cả những diễn giả hùng hồn nhất cũng không bao giờ có thể hy vọng giải thích đúng từ Chúa, nhưng tốt thôi. Ta sẽ trả lời câu hỏi nhỏ của cậu. Tất cả các ‘Chúa’ tồn tại trên thế giới này đều ám chỉ đến ta.]

 

Câu nói của ông thoạt nghe có vẻ mơ hồ, nhưng Frey có thể thấy được sự thật đằng sau những lời đó.

 

"Đừng nói với tôi đây là ..."

 

Dauns cười.

 

[Haha. Cậu thực sự đã vượt qua phàm nhân rồi. Ta không thể tin nổi cậu có thể đoán được danh tính của ta chỉ với manh mối đơn giản như vậy.]

 

"…Tôi hiểu rồi." Frey thở dài. 

 

“Vậy ngài chính là ‘luật’.”

 

Luật của Thế giới này, hay chính là ý chí của nó.

 

Một mảnh năng lượng của Bán Thần giáng  thế. Đó là danh tính của sinh thể trước mặt cậu, người tự xưng là Chúa.

 

'Đây có phải là Dauns không?'

 

Khi Frey hỏi câu này, ông đã trả lời "cậu có thể nói vậy".

 

Ông ấy không nói dối. Nhưng nó cũng không hoàn toàn đúng.

 

Sự tồn tại này chính là nguồn gốc của thần.

 

Rõ ràng là bây giờ tất cả các tôn giáo trên lục địa, và các vị thần khác mà họ tin theo nguyên bản đều có từ sinh thể này.

 

Tuy nhiên, điều này không lý giải được tất cả các câu hỏi của cậu.

 

Câu hỏi lớn nhất vẫn còn đó.

 

[Nhưng… chàng trai đó nói ý chí của thế giới thì không có ý thức.]

 

Đó là những lời Riki nói, mà Frey thì không nghi ngờ gì chúng.

 

Dauns gật đầu.

 

[Có thể cậu đã nghe điều đó từ những sinh thể cậu gọi là Bán Thần. Điều đó không hoàn toàn sai.]

 

"Sao cơ?"

 

[Hừm. Ta nên giải thích thế nào đây…]

 

Lúc nói những lời này, ông chống cằm như thể đang suy nghĩ rất sâu.

 

Điều này khiến Frey càng cảm thấy kỳ lạ. Bởi lẽ thái độ như thể có cảm giác quá con người rồi.

 

Frey không tin vào Chúa, nhưng cậu nghĩ nếu ngài tồn tại, thì ngài sẽ là một đấng tuyệt hảo và toàn năng.

 

Tuy nhiên, sinh thể đang đứng trước mặt cậu dường như khác xa so với điều đó.

 

[Nói theo cách để cậu hiểu thì…. Phải. Đồng ý là ta thường xuyên vắng mặt.]

 

Ngay trước đó, Frey có thể đoán ra danh tính của ông ấy chỉ với một gợi ý nhỏ, nhưng lúc này đây, cậu lại không biết bản thân đang nghĩ gì nữa.

 

Frey khẽ hỏi lại.

 

"Vắng mặt?"

 

[Vì ta bận ấy mà. Ta không đủ khả năng kiểm soát mọi thứ trên thế giới. Ta chỉ đặt ra luật để nó không rơi vào vực sâu hủy diệt. Và rồi, cách thức làm việc của ta chính là không giám sát.]

 

"Thật là vô trách nhiệm."

 

[Hừmm. Cũng đúng. Vậy nên ta sẽ không cố gắng tranh luận với cậu đâu.]

 

Giọng điệu lúc nói chẳng chút bận tâm.

 

Frey nghiêm trang nhìn ông nói.

 

“Còn những lời tiên tri ngài đưa cho Đại Nữ Vu thì sao? Đó cũng là một phần của luật lệ mà ngài đặt ra? ”

 

[Sẽ hiệu quả hơn việc nói cho họ biết giải pháp sau khi sự cố xảy ra. Bởi vì, cách tốt nhất để ngăn chặn một thảm họa là ngăn chặn nó. Đôi khi, những người như vậy được sinh ra. Những ai có thể cảm nhận được sự hiện diện của tôi rõ ràng hơn. Vì vậy, tôi có thể cho họ thấy những nguy hiểm mà lục địa này sẽ phải đối mặt trước mắt.]

 

Chúa không trực tiếp thông báo cho Đại Nữ Vu về sự nguy hiểm của lục địa. Nếu ‘Luật lệ’ luôn giám sát lục địa phát hiện ra mối đe dọa vượt quá một tiêu chuẩn nhất định, nó sẽ gửi cảnh báo đến một người như cô ấy.

 

Đó là sự thật về ‘Mặc Khải của Chúa'.

 

Đại Nữ Vu sẽ có biểu cảm gì nếu nghe thấy điều này?

 

Frey phút chốc có suy nghĩ như vậy nhưng cậu đã gạt nó sang một bên cho những câu hỏi thậm chí còn quan trọng hơn.

 

"Ngài hẳn là đã nhận thức được tình hình hiện tại trên lục địa."

 

[Đúng vậy.]

 

“… Lũ Bán Thần đã để lộ răng nanh của mình rồi. Chúng đang nghĩ đến việc sử dụng một loại kim loại có tên là Illuminium để né tránh sự trừng phạt của luật lệ và thuần phục phàm nhân.”

 

[Đúng rồi.]

 

Có vẻ như ông ấy đã biết tất cả những điều này.

 

Frey nắm chặt tay.

 

"Vậy ngài định chỉ xem họ làm vậy sao?"

 

[Cậu tự nói đó thôi. Họ đang trốn tránh sự trừng phạt của luật pháp. Thế nên ta chẳng thể làm gì được.]

 

Lần đầu tiên từ lúc họ bắt đầu nói chuyện, Frey thực sự tức giận.

 

"Một số người theo đạo tin rằng Chúa sẽ chỉ ban cho chúng sinh những thử thách mà họ có thể vượt qua."

 

Dauns có phần hứng thú với giọng nói của cậu.

 

[Nhận định khá hợp lý đấy chứ.]

 

“Vậy tại sao ngài không hành động? Có phải do ngài nghĩ lục địa cần phải đối mặt với một cuộc chiến đẫm máu như vậy không? Hay ngài cho là nó sẽ không đến mức thành một thảm họa? ”

 

[Quan điểm ​​rất nhân văn đấy. Đừng cố áp đặt suy nghĩ của cậu lên người ta. Ta không định tham gia vào thế giới mà bản thân đã tạo ra đâu.]

 

Frey phút chốc không nói nên lời.

 

Bởi lẽ đây là lần đầu tiên giọng nói của Dauns trở nên nghiêm túc. Sự vui đùa mà ông thể hiện đến giờ không còn thấy nữa.

 

[‘Dauns’ được tôn kính là Thần Sáng tạo ở đảo quốc Hitume Ikar. Phải. Ta là Thần Sáng tạo. Ta tạo ra vạn vật trên thế gian này. Cậu hiểu chứ? Vạn vật. Không chỉ con người. Ngay cả lũ Bán Thần cũng là ta tạo ra.]

 

“… Vì vậy, dù đó là Bán Thần hay con người thì đều do ngài tạo ra. Vậy đó là lý do tại sao ngài không chọn đứng về phía nào cả? "

 

[Ta đã tạo ra thế giới này rất lâu trước đó, trong khoảng thời gian đó, rất nhiều các chủng loài xuất hiện rồi biến mất. Điều thú vị là một vài trong số chúng gặp bất hạnh vì bản thân không thể thích nghi hoặc không thể phát triển. Hầu hết chúng đã tuyệt chủng dưới tay của các loài khác.]

 

"Điều đó có nghĩa giờ đây sẽ đến lượt con người?"

 

[Việc đó không hẳn là đúng. Hư hư. Đó chính là cách nó vận hành. Ta không biết làm thế nào để cậu hiểu. Ta không quan tâm đến những thứ được thực hiện hay có bao nhiêu loài bị tiêu diệt. Điều duy nhất ta quan tâm chỉ có thế giới này.]

 

“…” Khoảnh khắc nghe thấy những lời đó, Frey không nhịn được cảm thấy sinh thể này có thể là Chúa.

 

Sau khi nói chuyện rất lâu, Frey giờ đã có thể hiểu được người kia đang nghĩ gì cũng như suy nghĩ của cậu.

 

Việc này thật hay ho bởi đến cả Đại Nữ Vu, người đã sống hàng trăm năm cxng bị Frey nhìn thấu tức thì. Ấy vậy mà dù cuộc trò chuyện của họ kéo dài đến đâu, cậu vẫn không thể hiểu hết được đối phương.

 

Ngược lại thì càng trò chuyện nhiều, dường như cậu càng có thêm nhiều câu hỏi. Rõ ràng bản chất suy nghĩ của họ là hoàn toàn khác nhau.

 

“… Tại sao một người bận rộn như ngài lại quyết định hiện thân gặp tôi? Điều đó có liên quan đến vị ứng viên mà ngài đề cập trước đó không? ”

 

[Quả nhiên, cậu rất dễ nói chuyện.] 

 

Giọng nói của ngài lại trở nên vui tươi.

 

[Nghe kỹ đây. Có ba thế giới trong vũ trụ. Chúng được kết nối chặt chẽ với nhau bởi đây là các 'thế giới lân cận' nên chúng có thể giao thoa với nhau, chỉ càng đáp ứng được các điều kiện nhất định.]

 

“… thế giới lân cận, ý ngài là Địa ngục?”

 

[Đúng. Chính xác rồi. Hừm! Nhưng cậu đã từng nghe nói về Thiên giới chưa?]

 

Chủ đề này tuy rất đột ngột, nhưng Frey không hề sững sờ mà lắc đầu.

 

“Đây là lần đầu tiên tôi nghe đến nó. Nhưng tôi cho là ngài đang đề cập đến Thiên đường.”

 

Frey biết một chút về Thiên đường vì cậu có quan tâm đến thế giới bên kia. Nó được cho là một thiên đường chỉ có linh hồn của những người có nhân cách tốt mới có thể đến sau khi chết.

 

Một thế giới mà bạn có thể cảm thấy sung túc và yên bình chỉ cần ở yên, không bao giờ cảm thấy buồn chán; nơi bạn có thể có tất cả các loại trái cây, thực phẩm và rượu.

 

Đó là định nghĩa về Thiên đường mà Frey biết.

 

[Thiên giới và Thiên đường khác nhau. Vậy thì ta sẽ thay đổi câu hỏi của mình. Cậu có biết Thiên thần không?]

 

"Họ là dân chúng trên Thiên đường."

 

[Không phải vậy. Chà. Sẽ mất quá nhiều thời gian để ta giải thích từng chút một, vì vậy hãy lắng nghe cẩn thận vào. Trước đây, ta đã tạo ra ba thế giới trong vũ trụ này. Phàm giới, Quỷ giới và Thiên giới.]

 

“…”

 

Phàm giới chính là nơi Frey sinh sống. Quỷ giới, còn được gọi là Địa ngục, là lãnh thổ của những Ác Quỷ. Nhưng đây là lần đầu tiên cậu nghe về Thiên giới.

 

'Còn nữa.'

 

Tại sao đột nhiên lại nói với cậu chuyện này?

 

Frey tự hỏi điều này, nhưng không mở miệng. Dù sao thì vị này có thể đọc được suy nghĩ của cậu, thế nên ông ấy có thể biết Frey đang nghĩ về điều gì rồi.

 

"Tôi chắc chắn rằng câu hỏi của tôi sẽ được trả lời nếu tôi tiếp tục lắng nghe anh ấy."

 

Dự đoán của Frey đã đúng.

 

[Cũng giống như Ma giới, có sáu sinh vật lớn mạnh trông coi Thiên giới. Chính xác mà nói thì ... đó là lẽ thường tình. Thiên giới. Vấn đề sẽ xảy ra nếu thế giới này, nơi mà ta nỗ lực hết mình không có khiếm khuyết nguy đến tính mạng.]

 

Dauns buồn bã nói và từ tốn lắc đầu.

 

[… ‘Khiếm khuyết’ này cuối cùng đã dẫn đến sự hủy diệt của Thiên giới, và những linh hồn hùng mạnh thuộc về nơi đó bị hút vào vòng xoáy ý chí. Như ta đã nói, ta khá bận nên lúc đó đã không thể để ý đến nó. Vòng xoáy ý chí này sau đó sẽ phun các linh hồn ra khỏi Thiên giới. Không thể trở lại Thiên giới, những linh hồn sa ngã này đã rơi xuống Phàm giới.]

 

Frey cảm thấy lạnh sống lưng. Cứ như thể một tia sét đánh vào đầu cậu rồi lan xuống chân cậu.

 

Những gì cậu nghe được trước đó và những gì cậu đang được nghe lúc này kết hợp lại, cậu dĩ nhiên có thể đưa ra kết luận.

 

"…Không đời nào…"

 

[Họ đã bị ruồng bỏ. Dù có vì đâu thì họ đã bị trục xuât khỏi chính thế giới của mình. Đó là lý do tại sao việc họ lầm tưởng bản thân là những mảnh vỡ tách rời khỏi ý chí của thế giới không lạ gì, bởi họ đã bị mất ký ức lúc hạ phàm rồi. Vì vậy, điều đó không hoàn toàn sai.]

 

Frey mở to mắt nhìn ông.

 

Cậu không còn ớn lạnh nữa mà thay vào đó là cảm giác ngột ngạt.

 

[Các Bán Thần ban đầu là những sinh thể được cho là thống trị Thiên giới. Người cậu gọi là Lord là sinh thể đặc biệt trong số đó. Gã có thể xuyên qua thời không, trực tiếp nghe thấy giọng nói của ta. Nếu không phải vì thất bại, ta sẽ ưu ái gã hơn bất kỳ ai khác trong vũ trụ này, ta đã đặt cho gã một cái tên đặc biệt để làm bằng chứng cho điều này.]

 

Giọng Dauns bình tĩnh tiếp tục.

 

[Kẻ thân cận Chúa nhất. Tổng lãnh Thiên sứ Michael.]Có 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương