Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 204: Địa ngục (1)

“A-, aaa…”

Morgid ngước nhìn Frey với vẻ mặt sợ hãi. Ông ta cảm thấy cái chết không thể tránh khỏi đang cận kề.

Tại sao cậu ấy lại tức giận đến vậy?

Ông ta chưa từng mắc lỗi trước các vị Bán Thần kia mà.

Đầu Morgid xoay mòng với vấn đề này trong tuyệt vọng.

Ông ta có thể vượt qua các anh em của mình trở thành Vua là bởi ông ta có trí thông minh sắc bén nhất.

Nhưng lúc này đây, bộ não của Morgid dường như không hoạt động đúng cách được nữa, có lẽ là do sợ chết. Cái lưỡi vốn dẻo quẹo của ông ta đã cứng đơ.

Trong lúc đó, Frey chậm rãi tiến về phía Morgid.

Morgid nhắm nghiền mắt lại, cố bày ra vẻ quyết tâm nhất có thể.

“Tôi- Nếu tôi chết, đất nước này cũng sẽ diệt vong!”

Những lời nói liều này đã làm Frey dừng bước.

Morgid cảm thấy luồng tử khí quấn quanh cổ có phần yếu đi.

“Ý ông là sao?”

‘Có tác dụng rồi!’

Morgid thầm hò reo trước điều này.

Tất nhiên, có thể điều này chỉ là để kéo dài sự sống của ông ta. Ông ta không được lãng phí thời gian này.

Morgid vội vã nói tiếp.

“Tôi- Tôi lên ngôi còn chưa được 5 năm. Tôi còn chưa hoàn toàn thiết lập được quyền lực của mình. Những kẻ vẫn đầy tham vọng như anh trai tôi sẽ có cơ hội để …”

“Cứ nói thẳng vào vấn đề đi.”

Ông ta nuốt “ực” một cái rõ to.

“Nếu tôi chết, anh trai tôi sẽ cướp lấy ngôi vương.”

“Anh trai?”

“Ý- Ý tôi là Jenta. Cậu không biết sao? Tông đồ của Lord Ananta…”

Morgid vẫn nhầm Frey là một Bán Thần.

“Phải rồi. Nhưng ta nghe nói Jenta đã bị lưu đày. Một kẻ như vậy làm sao có thể lên làm vua đây?”

Morgid hơi cúi đầu trước những lời nói ấy.

Lũ Bán Thần cơ bản không quan tâm đến những chuyện của nhân loại. Vì vậy, ông ta không nghĩ vị này lại biết về việc Jenta bị lưu đày.

Tuy nhiên, anh trai ông ta là Tông đồ của Lord Ananta. Nên việc người này biết thêm về Jenta cũng không có gì là lạ.

“Jenta vẫn có rất nhiều người ủng hộ ở Hitume Ikar! Chủ yếu là những sức mạnh trong bóng tối! Kh-Không chỉ là trong đất nước! Anh ta còn có quan hệ bền vững với nhiều nước ngoại quốc. C-Có lẽ là hơn cả tôi. Tôi không biết anh ta có bao nhiêu quyền lực trong tay nữa.”

Frey nhướn mày.

Bởi lẽ cậu nghĩ một vị vua thốt ra những lời như vậy quả thực là ngỗ nghịch. 

‘Có kẻ đang thâu tóm quyền lực đến mức chúng có thể nổi dậy còn ông thì chẳng làm gì để đè ép hay có biện pháp đối phó nào sao?”

“Ông lại còn dám thừa nhận bản thân không biết người kia có bao nhiêu quyền lực sao?”

Frey cảm thấy người đàn ông trước mặt không xứng đáng để lên làm vua.

Sự vô trách nhiệm này sẽ dẫn đến một cuộc nổi loạn hoặc nội chiến, và sẽ gieo rắc nỗi sợ khủng khiếp lên toàn bộ đất nước.

Ngay lúc Frey đưa mắt xuống nhìn Morgid.

Phụt—

Loạt tiễn bất ngờ từ trên cao bắn xuống.

Chúng nhắm vào cả Frey và Morgid. Hoặc ít nhất nhìn qua cách chúng xuất hiện thì là vậy. 

Thực tế thì những vật thể ấy chủ yếu tập trung vào Morgid. Những cái bắn về hướng Frey là để thu hút sự chú ý của cậu.

Frey ngay lập tức tạo một rào chắn.

Loạt tiễn va vào rào chắn, và Frey có cơ hội quan sát chúng kĩ hơn.

“Kim ư?”

Những cây kim đó còn được tẩm độc.

Frey chợt cảm nhận được có chuyển động trên mái nhà.

Đột nhiên, hai người đàn ông vận đồ đen nhảy từ trên xuống. Mọi chuyển động của chúng đều nhanh nhẹn và im ắng, không chút dư thừa.

Rõ ràng chúng là những kẻ chuyên nghiệp đã qua đào tạo.

Lưỡi dao găm ánh lên trong bàn tay của chúng.

‘Chúng đang nhắm vào Morgid.’

Crắc —

Tia sét nhạt phóng ra từ cơ thể Frey. Dòng điện truyền qua sàn nhà đến chân bọn chúng.

“Ặc!”

“Hự!”

Mấy tên sát thủ co giật mạnh, bọt mép trào ra. Chúng ngã vật xuống sàn, không thể cử động dù chỉ một ngón tay.

“H-Hộc…”

Morgid cũng gục xuống.

Mọi chuyện vừa rồi diễn ra chỉ trong vài giây.

Ông ta đã chứng kiến tất cả, nhưng vẫn không thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra.

Frey nhìn xuống đám sát thủ đang co giật và hỏi.

“Chúng là ai?”

“S-Sát thủ! Chúng là người của Jenta. Thật không thể tin nổi… Tôi không nghĩ chúng dám đột nhập vào hoàng cung…”

Frey rời mắt khỏi Morgid và tiến đến chỗ những tên sát thủ.

Cậu đã kiểm soát sức mạnh của mình, nên chúng vẫn còn tỉnh táo.

“Nói cho ta biết Jenta ở đâu.”

“…”

Ặc—

Một thứ chất lỏng màu tím rỉ ra từ miệng tên sát thủ.

Frey cau mày.

Độc dược.

Chúng giấu độc trong miệng sao?

Có vẻ như chúng vẫn có thể cử động cằm của mình.

Khuôn mặt Frey nhăn nhó không hài lòng.

Cậu không nghĩ chúng sẽ tự sát không chút chần chừ như vậy. Có vẻ chúng cũng đã được huấn luyện để làm việc đó rồi.

Sau đó.

Khoảng trống bên cạnh Frey xoắn lại rồi tách dọc ra. Đại Nữ Vu bước ra từ khe nứt.

Cô nhìn quanh rồi thở dài.

“Tôi đã nghĩ sẽ có chuyện này mà. Cậu có biết cậu vừa mới làm gì không?”

Morgid hoang mang chớp mắt.

Đại Nữ Vu bất ngờ xuất hiện rồi nói chuyện với chàng trai (Frey còn trẻ) mà ông ta nghĩ là một Bán Thần. Như thế hai người họ có quen biết.

‘Tại sao Đại Nữ Vu lại…?’

Ai cũng biết là Đại Nữ Vu không thừa nhận sự tồn tại của các Bán Thần.

Do đó, mối quan hệ của Đại Nữ Vu và Morgid vốn rất kém.

Frey nhìn Morgid rồi nói.

“Người đàn ông này, vị vua đã giao thiệp với các Bán Thần. Ông ta đã bán đi danh dự của mình để bảo vệ cái mạng nhỏ bé và không ngần ngại trở thành một con chó.”

“Vậy nên cậu định giết vị vua của đất nước này?”

“Địa vị của ông ta thì liên quan gì đến việc tôi giết ông ta?”

Cả Đại Nữ Vu và Morgid đều rùng mình khi nghe Frey nói câu đó. Đặc biệt Morgid cảm thấy áp lực cứ như có ai đó bóp nghẹt lấy trái tim ông ta.

Nếu Frey hạ quyết định từ lúc nãy thì Morgid đã chết lâu rồi.

Từ ngày lên ngôi vương, không có ngày nào ông ta ngủ được yên vì những mối hiểm nguy rình rập bao quanh.

Nhưng đây là lần đầu tiên ông ta thực sự cảm nhận được sự kìm kẹp của tử thần.

“Morgid không thể coi là một vị vua tốt, nhưng ông ta làm những gì tốt nhất cho người dân của mình. Nếu các Bán Thần nhe nanh của chúng thì hòn đảo đã chìm trong chiến tranh và rất nhiều người đã chết rồi. Đấy là điều cậu muốn sao?”

“Tôi nghĩ thế còn tốt hơn là bị nuôi như súc vật.”

“... Đấy là cách nhìn của cậu.”

“…”

Trong một chốc, Frey không biết nói gì.

Rồi cậu thở dài một tiếng.

“... Cô nói đúng. Đấy chỉ là cách nhìn của tôi thôi.”

Vào lúc đó, những lời nói của Asura chợt vang lên trong tâm trí cậu.

Asura đã gọi cậu là một chiến binh. Một đấu sĩ. Và điều đó hoàn toàn đúng.

Frey căm ghét những kẻ vì muốn sống sót mà vứt bỏ danh dự của mình. Không, cảm xúc của cậu còn vượt xa sự khinh ghét thông thường mà gần như là ghê tởm hoàn toàn.

Nhưng đến cuối cùng thì đây chỉ là góc nhìn chủ quan.

Morgid là một vị vua.

Lúc đã bình tĩnh lại, Frey đã hiểu ra việc này có nghĩa là gì.

Với Morgid, thứ quan trọng nhất chính là sự sống còn của người dân và đất nước.

“Tôi đã quá hấp tấp. Đúng như cô nói, việc ấy không phải là không có lý do.”

“…”

Đại Nữ Vu thực sự sốc trước việc Frey tự kiểm điểm và bất ngờ xin lỗi.

Frey chỉ vào đám sát thủ và nói.

“Chúng đã cố lấy mạng Morgid. Hình như chúng làm việc cho Jenta. Gã ta đang ở đâu?”

Đại Nữ Vu nhướn mày.

“Cậu định làm gì với thông tin này?”

“Tôi phải giết gã.”

Không giống như Morgid, cậu hoàn toàn không có ý định nương tay với Jenta.

“Jenta được mệnh danh là “Hắc diệt đế vương”, sát thủ huyền thoại. Gã thích đánh úp, nhưng điều đó không có nghĩa là gã yếu thế khi giao chiến trực diện. Vài năm trước, gã trở thành Tông đồ của Ananta và có được năng lực sử dụng Thần lực, nên không ai biết được gã mạnh đến mức nào nữa rồi.”

Cô hít một hơi sâu rồi tiếp tục.

“Nơi mà Jenta đang ở là lãnh địa của gã. Chỉ cần một cử chỉ đơn giản thôi là gã ta có thể triệu hồi hàng trăm tên sát thủ sẵn sàng xả thân vì gã.”

“Được đấy.”

“…”

Không hề có dấu hiệu tự kiêu nào luôn. Khuôn mặt Frey vẫn vô cảm như thể những gì cô vừa nói là không quan trọng.

Đại Nữ Vu liếc nhìn những chiến binh đang nằm la liệt khắp phòng.

‘Chắc chắn rồi.’

Sức mạnh của cậu trai này quả thực là phi thường. Thậm chí Phù thuỷ giỏi nhất mà cô biết cũng không thể dễ dàng đánh gục nhiều Samurai hàng đầu như vậy.

‘... Trước hết, để mình xem mọi chuyện thế nào đã.’

Nếu cậu ấy không thể đối đầu với Jenta, cô sẽ tham gia. Chừng nào Jenta vẫn còn là một cư dân của Hitume Ikar, gã sẽ không bao giờ làm hại Đại Nữ Vu.

Sau khi tính toán xong, Đãi Nữ Vu cất lời.

“Jenta đang ở một thành phố tên là “Perunaya”, ở phần cực Bắc của hòn đảo.”

“Perunaya?”

Morgid hỏi, giọng đầy ngạc nhiên.

Đại Nữ Vu gật đầu.

“Đúng. Như ông biết thì đó là thành phố của Karuka, chị gái ông.”

Morbid thở dài.

“Họ… Phải rồi. Vậy là chị ấy đã đặt nền móng để Jenta bành trướng sức mạnh. Hư hư…”

Morgid bật cười, nhưng nhìn ông ta không vui chút nào.

Trái lại, nhìn ông ta rầu rĩ vô cùng.

Đại Nữ Vu buồn bã nhìn ông ta.

Frey có thể cảm nhận được mối quan hệ phức tạp trong Hoàng tộc, nhưng cậu không có ý định tọc mạch thêm.

‘Mình sẽ giết chết Jenta rồi nhờ Ivan dọn dẹp đống còn lại.’

Như cậu đã nói, cậu không còn thời gian mà phí phạm nữa.

“Cậu định rời đi luôn sao?”

“Đúng vậy.”

“Những người dân không phải sát thủ…”

“Tôi sẽ không để họ bị liên lụy đâu.”

“Được rồi, chờ tôi một phút.”

Đại Nữ Vu có vẻ như muốn nói gì thêm, nhưng rồi chỉ lắc đầu và mở một khe nứt đến Perunaya.

Đến đó khá dễ vì nó ở phần cực Bắc của hòn đảo.

Xoẹt—

Họ đã đến Perunaya trong chớp mắt.

Frey nhìn xung quanh và nheo mắt lại.

‘Thần lực.’

Frey có thể phân biệt được Thần lực.

Thần lực mà Frey vừa cảm nhận là sức mạnh của Ananta. Đó là thứ năng lượng đen tối đến lạ, cảm giác như ăn vào da thịt.

Cảm giác như bị những luồng gió nóng khó chịu thổi quanh. Đây là nơi liên tục có gió biển thổi qua, nhưng lại không có cảm giác trong lành.

Crắc—

Không chút chần chừ, cậu tiến về phía một con hẻm phía sau với bóng râm.

Chẳng mấy chốc, tiếng ồn ào từ cảng tan dần cùng với mùi hương đặc trưng của biển.

Thế rồi Frey dừng bước.

Cậu nhìn vào bóng tối và cất tiếng.

“Ta không nghĩ ngươi sẽ trực tiếp đến tìm ta đấy.”

Một người đàn ông xuất hiện từ bóng tối.

Đó là Jenta, kẻ mà cậu đã gặp lúc trước.

Lần này gã không đeo mặt nạ, ngược lại gã ta để lộ khuôn mặt mà cậu từng thấy trong buổi họp mặt của các Bán Thần.

Jenta nói với giọng ngạo mạn.

“Chả có lý do gì phải chạy trốn cả. Đây là cơ hội để ta tự tay kết liễu ngươi.”

“Ngươi đem cũng nhiều cái ‘tay’ để hoàn thành được mục tiêu này đấy.”

Jenta cau mày.

Đám thuộc hạ đang vây quanh hai người của gã đã bị phát hiện.

“Ngươi biết mà vẫn đến sao? Ha. Ngươi mất trí rồi.”

“Ta đến…” 

Giọng nói của Frey lạnh tanh.

“Vì đám các ngươi chẳng là gì với ta hết.”

 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương