Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 223: Quyết chiến (4)

 

[Giờ thì cậu có thể ngừng diễn được rồi đấy.]

 

Frey không trả lời, Lord quay lại nhìn cái đầu của Lucifer đang lăn lốc về phía trước. 

 

Rắc!

 

Sau đó, gã ta đơn giản tiến lên, giẫm lên đầu và nghiền nát nó. Lucifer đã chết có thể không nhận ra, nhưng Lord đã lộ vẻ thờ ơ tựa như Lucifer đã làm khi gã hủy đi cái đầu của Zefar.

 

Thế rồi Lord tiếp tục như thể không có gì xảy ra.

 

[Ta biết cậu đang diễn kịch để lừa gạt cái thứ rác rưởi này. Theo ta thì sự thay đổi tính cách không bao giờ triệt để như vậy được. Sự thay đổi ấy diễn ra rất chậm và vi tế, đến nỗi đôi khi nó xảy ra mà kẻ đó thậm chí chẳng hề nhận ra. Tựa như một cơn mưa phùn cậu có khi không chú ý đến lại có thể sẽ khiến cơ thể cậu bị ướt đẫm.]

 

"Ngươi có chắc ta đang diễn kịch không?"

 

Frey cuối cùng cũng mở miệng lần nữa. Khuôn mặt và giọng nói của cậu lại trở nên lạnh lùng.

 

Lord cười khúc khích.

 

[Cậu tò mò về quân bài cuối cùng của Lucifer. Để khiến gã ta bại lộ, cậu đã cố tình khiến gã ta cảm thấy bản thân gặp nguy hiểm, khiến gã ta phải đề cao cảnh giác. Sự thức tỉnh của cậu là một cơ hội tuyệt vời khiến gã không tài nào nghi ngờ được gì về màn biểu diễn của cậu.]

 

“…”

 

[Cuối cùng, Lucifer đã cho cậu là một kẻ khó đoán, một kẻ thù tiềm tàng. Vì vậy, gã ta đã triệu hồi Kaltud để đe dọa ta bằng con tin. Đó là lá bài cuối cùng của Lucifer. Kế hoạch thực sự khá tốt. Điều duy nhất gã ta bỏ qua là sự đoàn kết của chúng ta.]

 

“Đừng cố bóp méo nó, Lord. Hành động của ngươi chỉ để thỏa mãn bản thân mình thôi."

 

[Đừng nói như thể cậu khác ta vậy.]

 

Giọng của Lord chứa đựng vài cảm xúc nhưng khá nhạt.

 

Frey nghiêm nghị nhìn gã ta.

 

Suy đoán của gã ta đã đúng. Frey chỉ đang diễn, như thể tính cách của cậu đột nhiên thay đổi. Cậu làm vậy để ép Lucifer vào đường cùng và bắt gã ta rút ra quân bài đang giấu giếm.

 

Kế hoạch của Frey thành công dễ dàng hơn cậu tưởng. Có lẽ giống như Lord nói, việc lợi dụng sự thức tỉnh của mình như một cái cớ rất hiệu quả.

 

Lucifer tin Frey đã được tái sinh thành Đấng siêu việt, vì vậy gã ta không hề thấy thái độ của cậu thay đổi có gì kỳ lạ.

 

Thế nên gã ta chỉ có thể rút ra quân bài của mình ra để đe dọa Lord.

 

Tuy nhiên, những việc đến sau đó không diễn ra theo đúng ý của Frey.

 

‘Mình nghĩ mình có thể đẩy Lord đi xa hơn một chút.’

 

Kế hoạch của Lucifer chẳng chút hiệu quả, có thể nói là vô ích. Tuy nhiên, không thể coi đó là lỗi của gã được.

 

Nếu gã ta sử dụng quân bài đó với Lord của mười năm trước thì có khi mọi việc đã diễn ra đúng như những gì gã ta mong đợi, có khi còn tốt hơn. Lord đối xử bình đẳng với tất cả các Bán Thần và yêu thương chúng hơn bất cứ điều gì khác. Mỗi một tên Bán Thần đều có thể được coi là điểm yếu để lợi dụng Lord.

 

Nhưng Lord của hiện tại đã khác. Tại một thời điểm nào đó, cách suy nghĩ của gã ta đã thay đổi.

 

"Giờ thì ta đã hiểu lý do tại sao ngươi thay đổi rồi. ”

 

Lord cũng muốn hấp thụ Frey. Đó là lý do tại sao gã ta đối xử với cậu tựa như đồng loại của mình.

 

"Mảnh ghép lớn nhất." Nhớ lại cách gã ta đã gọi mình, Frey tiếp tục nói:

 

“… Có thể là nói đến Riki.”

 

[Hừm.] Lord ậm ừ như thể bản thân rất ngạc nhiên.

 

Frey đã nói đúng. Riki, vị Bán Thần thứ hai xuất hiện trên lục địa là mảnh ghép lớn nhất mà Lord muốn, mà tinh thể của Riki hiện đã hợp nhất với Frey.

 

[Không chỉ có Riki. Ta cũng có thể cảm nhận được sức mạnh của Indra và Milled nữa. Cậu cũng đã có các tinh thể của Norn và Sunsir. Mỗi tinh thể còn lại trên thế giới của thần dân ta đều là mảnh ghép mà ta không thể bỏ lỡ được.]

 

"Ta không hiểu. Tại sao đột nhiên ngươi lại coi đồng loại của mình là những mảnh ghép? "

 

[Ta đã nuốt chửng và hấp thụ Leyrin sau khi cô ta rơi vào trạng thái ngủ đông, và với năng lượng của mình, ta có thể chữa lành cho những người khác. Cậu có biết điều gì đã xảy ra với ta trong quá trình này không?]

 

Lord nóng nảy nói.

 

“Đó là "ký ức". Những kí ức đã ùa về trong ta. Thứ trở lại trong ta không phải là việc ta đã quên mà là những thứ đã bị xóa sạch khỏi trí nhớ của ta!]

 

Frey nhíu mày.

 

Không phải ký ức đã bị lãng quên mà là ký ức đã được thay thế. Đó có phải là những ký ức mà gã có khi còn là Michael không?

 

[Ta không biết nguyên tắc đằng sau nó là gì, thế nhưng ngay sau khi hợp nhất với Leyrin, ta phát hiện tất cả những Bán Thần đều là những mảnh ghép… khi chúng ta tách rời nhau thì không thể xác định được toàn bộ bức tranh được, nhưng ta càng kết hợp nhiều mảnh ghép thì hình ảnh càng rõ ràng.]

 

"Đó là lý do tại sao ngươi bắt đầu nuốt chửng thân dân của mình?"

 

[Phải.] Gã ta đã không còn phủ nhận từ ‘nuốt chửng’ nữa. Có lẽ Lord biết chính xác những gì gã ta đã làm.

 

[Càng thu thập được nhiều mảnh ghép, ta càng biết được sự thật của thế giới mà không ai khác biết. Nhờ đó mà ta có thể tìm hiểu về Lucifer…. Sau đó, ta đã giác ngộ. Ta biết được nhiệm vụ của mình là gì, những gì ta đã phải làm. Chúng ta phải trở thành một.]

 

Có thể nghe thấy trong giọng nói của Lord có niềm tin và sự điên rồ đều nhau.

 

Hiện tại thực sự nói ra điều đó rồi, gã ta càng trở nên chắc chắn hơn. Gã ta tin chắc bản thân đang làm điều đúng đắn, gã ta không có sai.

 

[Ta đã thuyết phục những người còn lại của mình. Ta muốn họ hiểu được nhiệm vụ của ta. Một số người trong số họ đồng ý, nhưng phần lớn trong số họ không thể hiểu được. Điều đó thật đáng tiếc, nhưng ta hiểu được. Không phải cứ đơn giản giải thích ngay từ đầu là họ có thể hiểu được. Thế nên ta đã dùng một chút cưỡng chế… Và cuối cùng thì ta đã đúng.]

 

Brruk.

 

Đột nhiên, trên da của Lord chợt nổi lên các bọng nước. Sau đó, những khuôn mặt bắt đầu xuất hiện trên khắp cơ thể gã ta. Cảnh tượng đó thật hãi hùng và ghê rợn.

 

“Ahaha…!”

 

"Aha, ha!"

 

"Hi, hihi."

 

Đó là khuôn mặt của những Bán Thần. Có lẽ là những kẻ đã được Lord hấp thụ. Cậu không chỉ nhìn thấy Heimdall mới gặp vài ngày trước mà ngay cả khuôn mặt của Leyrin cũng ở đó.

 

Tất cả những gương mặt này đều phá lên cười. Tiếng cười cùng lúc của hàng chục giọng nói hoàn toàn khác nhau tạo cảm giác rùng rợn vô cùng.

 

Nhưng cơ thể đó không chỉ phát ra âm thanh đó.

 

[Nghe này, Frey. Đây là tiếng cười của thần dân ta. Bây giờ ta chắc chắn rồi. Tất cả những ai đã trở thành một với ta đều hài lòng. Từng khoảnh khắc, tất cả chúng ta đều có cảm giác thỏa mãn mà mỗi chúng ta chưa từng cảm thấy được. Cuối cùng chúng ta đã hiểu và đạt được khái niệm về sự hoàn hảo và thống nhất thực sự rồi!]

 

Frey giờ đã chắc chắn.

 

Tại một thời điểm nào đó, Lord đã hoàn toàn mất trí. Frey không nhịn được khịt mũi vì kinh tởm.

 

Lord nghiêng đầu sang một bên khi nghe thấy âm thanh.

 

[Cậu có hiểu không?]

 

“… Trong thế giới tinh thần của ta, ta đã chấp nhận Milled và Indra. Không chỉ sức mạnh mà cả ký ức và tính cách của họ nữa. Phương pháp khác nhau, nhưng theo một cách nào đó, nó tương tự như sự hấp thụ mà ngươi đang nói đến. "

 

[Hô…] Lord há hốc mồm thán phục.

 

Hai tên Bán Thần. Cũng như Riki.

 

Có lẽ đó chỉ là những suy nghĩ còn sót lại, nhưng chúng vẫn không phải là thứ mà một con người có thể tiếp thu được.

 

Nếu là một con người bình thường thì sẽ là vậy.

 

Gã ta bật cười một tiếng .

 

Quả nhiên, Frey Blake sống như một tên phàm phu quả thực là quá lãng phí.

 

“Bởi vậy nên ta có thể hiểu được. Lord, đúng như những gì mọi tên Bán Thần nghĩ về ngươi, ta đã học được sự tôn kính mà chúng dành cho ngươi rồi. "

 

Đó là lý do tại sao… ở một mức độ nào đó, cậu thừa nhận Lord.

 

Cậu không có sự lựa chọn. Tất nhiên điều này không có nghĩa cậu sẽ không bao giờ tha thứ cho những gì gã ta đã làm. Gã ta thậm chí còn chẳng muốn biện minh cho điều đó.

 

Gã ta vẫn là kẻ thù lớn nhất và đáng ghét nhất của Frey, nhưng từ quan điểm của đám Bán Thần, Lord là người hùng.

 

Chúng là những kẻ siêu việt không biết tại sao bỗng dưng hạ phàm. Mỗi người trong số chúng đều có sức mạnh có thể dễ dàng phá hủy một đất nước.

 

Tuy nhiên, tâm trí của chúng lại rất mỏng manh và dễ vỡ. Chúng sợ hãi tựa như những đứa trẻ sơ sinh chưa hiểu gì về bản thân mình.

 

Sức mạnh siêu nhiên được ban cho chúng chính là một lời nguyền chứ chẳng phải phước lành gì.

 

Chúng không biết phải làm gì, ở đâu hay thậm chí bản thân là ai.

 

Chính Lord đã đưa tay ra với những tên Bán Thần đang vì sợ hãi mà run sợ này, và kết hợp chúng lại với nhau.

 

Gã ta là tên Bán Thần đầu tiên, là thủ lĩnh của chúng. Gã ta cũng giống như cha mẹ của đám Bán Thần khác.

 

Có lẽ nếu không phải là Lord thì điều đáng sợ hơn nữa đã xảy ra với lục địa rồi. Những kẻ săn mồi không biết kiềm chế đáng sợ hơn nhiều so với những tên bạo chúa có mục đích.

 

Nếu đám Bán Thần có sức mạnh áp đảo đó chỉ đơn giản coi những sinh vật sống khác là thức ăn… Nếu chúng không thống trị họ mà thay vào đó lựa chọn ăn họ thì…

 

Frey nhìn Lord và nói.

 

“Đám Bán Thần không trở thành quái thú vì ngươi đấy. Vì lời dạy của nhà ngươi. ”

 

[…]

 

“Nhưng bây giờ thì ta đã hiểu rồi. Ngươi không còn là kẻ thù của ta nữa. Đám Bán Thần không còn quyền cai trị lục địa. Lord ạ, ngươi không còn xứng đáng được gọi là ‘Lord’ nữa rồi.”

 

Frey tự tin nói.

 

"Bây giờ, nhà ngươi chẳng khác nào một con quái vật cả."

 

[…]

 

Shuk.

 

Tất cả các khuôn mặt lũ Bán Thần nhô ra khỏi da của Lord đều biến mất.

 

Gã ta thở dài và lẩm bẩm.

 

[Đúng thế. Dù sao thì ngươi cũng không hiểu ta. Ngay cả khi ngươi có mảnh ghép của Riki.]

 

“Đừng có bóp méo sự thật. Riki ngay từ đầu chưa từng hiểu cho ngươi dù chỉ một lần. Nếu ngươi cảm thấy như vậy thì đó chỉ là sự u mê từ một phía của ngươi mà thôi. ”

 

[Nói dối. Ta có thể nói cậu nghe.]

 

“…” Frey ngưng lời.

 

Họ đang nói qua lại nhưng không có nghĩa họ đang thảo luận. Thật ngu ngốc khi cố bắt chuyện với một kẻ bịt tai và chỉ nghe những điều mình muốn nghe. Ngay cả khi tên đó là một sinh vật quyền năng như Lord.

 

Có nghĩa chỉ còn một việc để làm thôi.

 

Koo.

 

Ma thần lực dâng trào trong cơ thể Frey.

 

[Cậu định đánh nhau sao? Không phải cậu không biết việc vô nghĩa thế nào. Cậu vẫn chưa nhận ra ta đã trở thành kẻ như thế nào sao?]

 

Lord dang tay ra. Cử chỉ đó thật thánh thiện như thể gã ta đã trở thành một đấng tối cao vậy.

 

Cơ thể gã ta từ từ bay lên không trung.

 

Rắc!

 

Bầu trời rộng mở. Sau đó, một vết nứt xuất hiện trên mặt đất.

 

Có thể thấy được một khoảng đen đằng sau những vết nứt này.

 

[Ta đã đưa Abyss đến nơi này… ‘thế giới mà ta tạo ra’ đã lồng với Địa ngục.]

 

“…”

 

[Ta chợt nhớ ra điều mà cậu đã nói với ta 4.000 năm trước. Cậu đã nói chúng ta không có quyền tự nhận là thần thánh. Bây giờ thì sao nhỉ? Sự tồn tại của ta không cách xa trạng thái đó là mấy.]

 

Việc đó không phải là giả vờ. Lord bây giờ là kẻ gần với cấp bậc của Chúa nhất. Mặc dù Lucifer chỉ là một nửa của thực thể nhưng sức mạnh của gã ta có thể so sánh với Đấng siêu việt là Frey.

 

Tuy nhiên sau đòn tấn công từ Lord thì Lucifer đã tử trận.

 

Ngay cả 'sức mạnh không gian' của gã ta cũng đã thăng hạng. Có khi gã ta cũng có thể sử dụng sức mạnh của đám Bán Thần khác được.

 

Lord không thể nào hấp thụ ngay lập tức tất cả sức mạnh mà gã ta nhận được từ đám Bán Thần. Vậy có nghĩa ngay lúc này đây gã ta cũng đang trở nên mạnh mẽ hơn rồi.

 

Khi bản thân hoàn thành việc hấp thụ tất cả Thần lực, Lord thực sự có thể trở thành giống như Chúa vậy.

 

Frey biết điều đó nhưng cậu vẫn rảo bước về phía Lord.

 

Thay vì né tránh đụng chạm ánh mắt thì cậu đã nhìn thẳng vào mặt Lord.

 

[… Thế nên đây là câu trả lời của cậu.]

 

Điều đó thật đáng tiếc.

 

Sau lời lẩm bẩm của Lord thì không còn cuộc trò chuyện nào nữa.

 

Trận chiến gian khổ nhất trong cuộc đời của Frey bắt đầu.


 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương