Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 225: Quyết chiến (6)

 

“Rất vinh dự được gặp ngươi.”

 

Grey muốn giả vờ bình tĩnh, nhưng hắn không thể. Tim của hắn đang đập mạnh tựa như hồi còn là thằng nhóc loai choai.

 

Đôi mắt run rẩy của hắn nhìn lên Frey, vị Đại Pháp sư từng đạt được các thành tựu có một không hai trong việc nghiên cứu bộ môn Phép thuật.

 

‘Bất cứ người nào có hiểu biết về mana đều sẽ rất phấn khích.’

 

Chỉ qua việc giao tiếp bằng ánh mắt thôi, trái tim của hắn cũng đã run lên dữ dội rồi.

 

Frey nhìn người đàn ông hiện tại đang sở hữu cơ thể của chính mình rồi nói.

 

"Ta cần ngươi giúp đỡ. Ngươi có thể cho ta mượn sức mạnh của ngươi được không? ”

 

"Ngài nói gì tôi cũng làm theo hết."

 

Hắn nói những lời này mà không chút nghĩ ngợi.

 

Niềm tin vững chắc của Grey dành cho Frey hiện rõ trong ánh mắt hắn.

 

“Từ lâu tôi đã mơ ước điều như vậy xảy ra rồi. Vị Đại Pháp sư bỗng dưng biến mất hiện vẫn còn sống và quay trở lại để đánh bại đám Bán Thần…. Haha. Việc đó giống như câu chuyện cổ tích mà ngay cả những đứa trẻ nhỏ cũng không thể tin được vậy… ”

 

“Điều thực sự khó tin chỉ xảy ra trong đời thực thôi. Trí tuệ của nhà ngươi phù hợp với độ tuổi này, vì vậy ta chắc chắn ngươi biết điều này. ”

 

"Tất nhiên là tôi có rồi." 

 

Frey nhìn Grey một lúc rồi nói.

 

"Nhân tiện thì tại sao ngươi lại đặt cho mình họ Trowman vậy?"

 

“À… thứ lỗi cho sự bất lịch sự của tôi.”

 

“Ta không phản đối việc đó. Ta chỉ tò mò thôi. ”

 

Sự thật là vậy.

 

Frey không phải là một quý tộc. Vì vậy, theo lẽ thường thì cậu cũng không mấy tự hào về huyết thống của mình. Cậu không phản đối ai đó sử dụng họ của mình trừ khi đó là một kẻ đáng khinh thường.

 

“Nếu nghĩ đơn giản thì ta cho là ngươi tôn trọng họ của ta…”

 

"Hiển nhiên đó là một trong những lý do ạ."

 

"Vậy là có những lý do khác."

 

“Hư hư. Đúng rồi ạ. Đó cũng là bởi Grey Trowman tôi là người kế thừa con đường của Đại Pháp sư. ”

 

“…” Cậu không hiểu nổi câu nói này. 

 

Đương nhiên có rất nhiều Pháp sư mà Frey từng ‘dạy bảo’, nhưng cậu không có vị ‘đệ tử dưới trướng’ nào trong số họ tiếp nhận được mọi thứ.

 

Như thể biết được điều đó, Grey gật đầu.

 

“Tất nhiên tôi biết Đại Pháp sư không có bất kỳ đệ tử dưới trướng nào. Nhưng có cuốn sách chứa đựng tinh hoa về hành trình của ngài đã được truyền lại. ”

 

"… Một quyển sách?" Đôi mắt của Frey nheo lại.

 

Một cuốn sách chứa đựng tinh hoa của cậu. Cậu chưa từng viết bất cứ thứ gì tương tự bao giờ.

 

Grey cười khổ.

 

“Đương nhiên là ngài có thể không biết về nó. Cuốn sách đó được viết bởi những vị từng được ngài chỉ dạy ít nhất một lần và rất ấn tượng về những lời dạy của ngài. Ngài tưởng rằng bản thân chỉ đang chỉ dẫn những kẻ lạc lối, nhưng đối với họ, ngài là người thầy cả đời của họ.”

 

“…”

 

“Sư phụ của tôi…. Không, thậm chí rất lâu trước khi có sư phụ của tôi, chúng tôi đã có thể giải mã những lời dạy trong sách rồi. Nhiều người đã có thể đạt 9 sao nhờ cuốn sách đó. ”

 

Nghe vậy, Frey nhớ lại điều gì đó.

 

“Thời hiện đại có một tổ chức tên là Paragon. Họ đã đề cập đến cấp bậc 10 sao với ta. Dường như họ tin rằng điều đó là có thật. Họ nói… họ đã đọc nó trong cuốn sách của Đại Pháp sư… là ta. ”

 

Grey nghe vậy thì suy nghĩ một hồi.

 

Hắn chưa từng nghĩ sâu về cấp bậc 10 sao, cũng không nhớ từng ghi lại nó trong cuốn sách nào.

 

Nhưng nếu các tác giả của cuốn sách thực sự là tổ tiên và hậu duệ của Grey, thì những mảnh ghép còn thiếu có thể ghép lại với nhau được rồi.

 

“Tôi có thể hỏi tên của người sở hữu cuốn sách ấy không?”

 

"Cairo Wilsemann."

 

“Wilsemann! Vậy thì người đó hẳn là hậu duệ của Đại Hiền Triết. Đã vậy thì tôi chắc chắn được rồi. Trước kia, họ luôn có mối quan hệ thân thiết với chúng tôi.’’

 

“… Ý của ngươi là…”

 

"Chính xác." 

 

Grey gật đầu, nói: 

 

“Sau cái chết của ngài, chúng tôi chưa bao giờ sao nhãng công việc nghiên cứu của mình. Lộ trình của Đại Pháp sư liên tục được kế thừa, và trong một thời gian dài, chúng tôi đã có thể từng bước một mà vững vàng tiến bộ. Đó cũng là lý do tại sao chúng tôi dám chắc chắn cấp 10 sao là có thật.”

 

* * *

 

Rắc, rắc!

 

Lord khâm phục đám phép thuật đang bắn phá toàn bộ cơ thể của gã ta.

 

‘Số lượng phép thuật đã vượt quá 50 rồi.’

 

Frey đã ám chỉ rằng tất cả quá trình này đều nằm trong công thức của phép thuật Vô Hạn Trường Lực, nhưng không chỉ như vậy. Nói một cách đơn giản, một quá trình dài và phức tạp đến cả mười Pháp sư 9 sao cộng tác làm cũng khó phá vỡ được lại đang từng khắc được thực hiện.

 

Đồng thời, chỉ một tính toán sai lầm dù là nhỏ nhất thôi cũng không được chấp nhận.

 

Hàng chục phép thuật với các thuộc tính và kiểu loại khác nhau đã tạo ra một cơn bão ma thuật trong một phần không gian nhất định. Quả là kỳ công vô cùng khi có thể kiểm soát để chúng không xung đột với nhau.

 

‘Cứ như có hàng chục tên Pháp sư cộng tác với nhau trong thời gian dài đồng loạt tấn công ta vậy.’

 

Rắc, rắc!

 

Lúc này đây, câu thần chú Bạo Phong Khiếu đang ăn mòn làn da của gã ta. Đây chỉ là một phép thuật 6 sao, nhưng bởi vì nó được tạo ra bởi ma thần lực nên có thể chạm đến cốt lõi của gã ta.

 

Các cuộc tấn công của Frey chắc chắn đã khiến Lord tổn thương.

 

‘Một vết xước trên cành cây thôi cũng được coi là một vết thương rồi.’

 

Lúc bản thân có ý nghĩ này, Lord nhấc tay lên.

 

Rắc!

 

“…!”  Frey đang quan sát từ phía bên cạnh nheo mắt lại.

 

Câu thần chú vừa biến mất. Tất nhiên, điều này không có nghĩa gã ta sẽ hoàn toàn thoát khỏi nó.

 

Rắc! Rắc!

 

Nhưng điều đó không phải ảo tưởng. Ngay lúc này đây, phép thuật của cậu đang lần lượt  bị vô hiệu hóa.

 

Chẳng cần phải nghĩ cũng biết là kẻ nào đứng sau vụ này.

 

‘Gã ta đang dùng sức mạnh của gã để xóa bỏ phép thuật của mình?’

 

Thế nhưng sao có thể có chuyện như vậy được.

 

Những phép thuật từ ma thần lực của Frey không thể dễ dàng bị sức mạnh của Lord xóa bỏ như vậy được.

 

Frey nhìn vào khoảng đất kia. Đến khi nhận ra Lord đang làm gì, cậu không nói nên lời.

 

Cậu có thể chứng kiến ​​được cảnh tượng như vậy bao nhiêu lần đây?

 

‘Gã ta đang phá vỡ các chú thuật.’

 

Frey chỉ còn biết nhìn cảnh tượng đó trong sự hoài nghi.

 

Theo lý thuyết thì những gì cậu đang thấy chắc chắn là có thể. Đó cũng có thể được coi là phương pháp hữu hiệu nhất.

 

Về cơ bản thì phương pháp này liên quan đến cách ngươi bảo toàn sức mạnh của mình và khiến các đòn tấn công của đối thủ xung đột với nhau, từ đó khiến chúng tự khắc tiêu diệt.

 

Thế nhưng trên thế giới này có rất nhiều điều "về mặt lý thuyết có thể xảy ra" , mà lý do chúng có sự sửa đổi lớn như vậy rất đơn giản.

 

Đó là bởi phần lớn chúng sinh chẳng thể thử sức được những thứ này. Việc đó giống như bắt lấy một mũi tên lao đến rồi ném nó lại và đâm trúng một mũi tên khác.

 

Không. Việc đó còn khó hơn thế nhiều. Những gì Lord đang làm còn khó hơn thế gấp nhiều lần.

 

Một chú thuật khác lại biến mất.

 

Lord đang tăng dần tốc độ tiêu diệt các phép thuật.

 

‘Mình không thể lãng phí thêm chút nào nữa.’

 

Frey phán đoán rất nhanh chóng.

 

Nếu chúng không còn tác dụng nữa thì không lý nào cậu phải tiếp tục sử dụng thứ tiêu hao lượng lớn tinh thần lực của bản thân như Vô Hạn Trường Lực nữa.

 

Hừ!

 

Trong tích tắc, sự im lặng bao trùm cả khu vực. Sau đó, lớp bụi lắng xuống và thân hình của Lord hiện ra. Cơ thể của gã ta đã xuất hiện vài vết xước nhưng sau một hồi, những vết xước đó đã lành lại.

 

Frey im lặng nhìn gã một hồi rồi mở miệng.

 

“… Ta không ngờ Vô Hạn Trường Lực lại có hiệu quả vậy đấy.”

 

[Vẻ mặt nặng nề của cậu thì lại nói ngược lại kìa.]

 

“Đó là bởi ta không ngờ tới nhà ngươi lại sử dụng phương pháp khó tin đến vậy. Phải là kẻ am hiểu sâu rộng về bộ môn Phép thuật mới có thể dùng đến thủ thuật như vậy được. Có phải đây cũng là kiến ​​thức ngươi thu được khi tiêu thụ đồng loại của mình không? "

 

[Phải. Chính xác mà nói thì ta đã hiểu được khái niệm về mana. Phép thuật là bộ môn nghiên cứu về mana do loài người tạo ra, nhưng bản thân của mana lại được lấy từ sức mạnh của bản nguyên.]

 

“…” Lời khẳng định của Lord khiến trái tim Frey trĩu nặng.

 

Điều đó khó mà chối được. Rốt cuộc thì một trong những điểm yếu của Lord cũng đã bị loại trừ.

 

Giống như việc Frey sử dụng sự hiểu biết của mình về Thần lực để làm lợi thế cho bản thân trong cuộc chiến chống lại các Bán Thần, Lord cũng đã học được khái niệm về mana và giờ đây có thể sử dụng nó để đối phó với ma thuật.

 

"Ngươi thực sự rất mạnh."  Ý cậu là vậy.

 

Frey đã mạnh hơn rất nhiều so với 4.000 năm trước. Nhưng Lord vẫn mạnh hơn cậu.

 

Cậu nghĩ bản thân đã thu hẹp khoảng cách giữa họ rồi, thế nhưng chẳng hiểu sao khoảng cách đó lại cứ ngày một lớn hơn.

 

Nếu nói cậu không cảm thấy vô vọng thì là nói dối. Nhưng Frey đã phải đấu tranh để kìm nén những suy nghĩ tiêu cực đó.

 

Nếu niềm tin của cậu bị phá vỡ, một con quái vật tên là thất bại chắc chắn sẽ ngẩng cao đầu xấu xí của nó.

 

Ngay cả khi một kẻ bị ép buộc hay bị lừa dối, họ cũng không bao giờ nên thừa nhận rằng đối thủ của họ vượt trội. Đôi khi, giữ vững tâm trạng của bản thân còn tốt hơn là duy trì ý chí đó.

 

“Thế nhưng ngay cả khi hiểu được về mana rồi, ngươi cũng không thể nào giải mã được câu thần chú 10 sao đâu.”

 

[Có vẻ như cậu đã lầm rồi. Cấp độ 10 sao không hề tồn tại.]

 

"Ta cũng nghĩ là vậy đấy."

 

[…] Lord tạm dừng. Từ giọng điệu của Frey, gã ta có thể thấy được cậu không nói dối.

 

[… Cậu đang nói bản thân đã đạt được cấp độ đó rồi sao?]

 

“Ít nhất thì có vẻ như ta đã bước một chân vào cảnh giới đó rồi.”

 

[Ta hiểu rồi. Vì vậy, đó là lý do tại sao cậu còn chưa tuyệt vọng.]

 

Cậu gật đầu.

 

[Ta sẽ cho cậu thời gian, đủ để cậu chuẩn bị. Vì vậy hãy cố gắng hết sức và cho ta xem cấp độ 10 sao nhé.]

 

Thoạt nhìn, câu nói này có vẻ như mang theo điềm báo của một đấng quyền năng. Nhưng ý nghĩa của nó là hoàn toàn khác.

 

Mục tiêu của Lord là đánh bại, bắt giữ và cuối cùng là tiêu diệt Frey, mà cách hiệu quả nhất để làm điều đó là khiến cậu nhận ra sự khác biệt giữa họ.

 

Lord đã biết việc đó.

 

Cũng giống như Kaltud là quân bài cuối cùng của Lucifer, quyền năng cấp 10 sao là của Frey. Nếu gã ta có thể chịu được đòn tấn công này, thì tinh thần lực của Frey chắc chắn sẽ bị phá vỡ, bởi lẽ cậu sẽ nhận ra rằng bản thân không tài nào chiến thắng được.

 

“Sss…”

 

Thở dài.

 

Nhắm mắt lại.

 

Thanh lọc suy nghĩ của mình.

 

Sau đó, hãy nhớ đến quyền năng của cấp 10 sao mà Grey Trowman đã tìm thấy.

 

'... Ngôn ngữ.'

 

Cho dù là nói hay viết, lời nói cũng đều chứa đựng sức mạnh.

 

Frey cũng biết điều đó.

 

Sức mạnh mà tổ tiên của Grey, cũng có thể nói là các đệ tử của Frey từng chú ý đến là Lưỡi Rồng của loài Rồng.

 

Đây là sức mạnh dành riêng cho loài Rồng, không phải ma thuật hay thần lực.

 

Sau đó, sức mạnh siêu việt này đã bộc phát như thế nào? Làm sao ngôn từ kết hợp lại sau khi được phát ra lại có thể ảnh hưởng đến cấu tạo trong thực tế như vậy?

 

Họ đã khám phá.

 

Khám phá hàng nghìn năm.

 

Ngay cả một kẻ có tuổi thọ cực kỳ dài cũng không thể nào đạt được kỳ tích như vậy.

 

Frey dám khẳng định điều này.

 

Cậu tin thành tựu này chỉ có con người mới có thể thực hiện được.

 

‘Mạng sống của chúng ta thật ngắn ngủi.’

 

Ngay cả khi đạt đến cấp bậc cao nhất rồi họ cũng không tài nào vượt quá được con số 200 năm. Nhưng họ vẫn quyết liệt sống trọn vẹn từng giây phút bởi họ biết rằng cái chết có thể ập đến bất cứ lúc nào.

 

Chúng có thể thiêu đốt linh hồn của họ như thể với họ, hiện tại đây chính là phút giây cuối cùng đời mình. Họ có thể chạy không ngừng nghỉ, và thậm chí đến cuối cùng nếu không đạt được mục tiêu, họ có thể cười đến chết được. Bởi vì ý chí, khát vọng và thành quả của họ đều sẽ được truyền thừa.

 

Và họ tin rằng thế hệ tương lai sẽ có thể hoàn thành sứ mệnh mà họ không thể.

 

Nếu không phải là thế hệ tiếp theo, thì tiếp sau đó.

 

Cứ xếp chồng lên nhau như vậy. Đến cuối cùng, đống lá kia sẽ thành cây cối.

 

“Sức mạnh bản nguyên. Tinh Không. ”

 

[…!] Lord lộ vẻ nhìn ngạc nhiên hiếm có.

 

Bởi lẽ gã không ngờ tới Frey lại đột nhiên dùng đến sức mạnh này.

 

“Loài Rồng đã sử dụng Lưỡi Rồng để giao tiếp với sức mạnh hình thành lên nền tảng của thế giới là ‘Tinh Không’. Quy luật vốn chỉ vận hành theo ý muốn của nó, đã đáp lại tiếng nói của loài Rồng… Có lẽ là bởi ngay từ đầu, họ đã được giao cho vai trò làm Bình Hành giả của lục địa này. ”

 

Tuy nhiên, thật vô nghĩa nếu bắt chước họ. Lưỡi Rồng chắc chắn rất mạnh, nhưng cuối cùng thì nó đã bị Thần lực của các Bán Thần đánh bại đó thôi.

 

“Chúng ta không xử lý nổi sức mạnh đó. Thế nên ta đã tìm ra một quy luật mới. Ta quyết định sẽ trao đổi với quy luật mà ta quen thuộc nhất thay vì Tinh Không.”

 

Mana.



 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương