Sự Trở Lại Của Pháp Sư Vĩ Đại Sau 4000 Năm
Chapter 228 Pháp Sư Vĩ Đại Trở Lại Sau 4000 Năm (1)

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 228: Pháp sư vĩ đại trở lại sau 4000 năm (1)

 

Kỳ lạ.

 

Lord nghĩ vậy khi nhìn xuống cơ thể của Frey.

 

Cơ thể nằm đó không phải của Frey. Cậu ta đã rời khỏi thực thể của mình rồi.

 

Đây chỉ là linh thể của cậu ta, hay có thể gọi là cơ thể siêu việt của cậu.

 

Tuy nhiên, cho dù nó được gọi là linh thể hay cơ thể siêu việt, nếu cơ thể của đấng siêu việt nhận một đòn chí mạng vào ‘cốt lõi’ thì thứ đó chắc chắn sẽ biến mất. Ngay cả đồng loại của gã ta cũng vậy.

 

Thế nhưng cơ thể của Frey lại không biến mất. Nó vẫn trong và mờ nhạt như thể sẽ biến mất bất cứ lúc nào, nhưng lại chẳng hề biến mất ngay cả khi cậu ta tắt thở.

 

Điều này thật kỳ lạ.

 

‘Ta chắc chắn cậu ta đã chết rồi.’

 

Nếu là những sinh vật khác ở trong hoàn cảnh này, trái tim của tên đó đã nổ tung còn bộ não đã bị đập nát rồi. Không có sinh vật nào có thể sống sót khi các cơ quan quan trọng của chúng đã bị phá hoại.

 

Đó là lý do tại sao gã ta vẫn cảm thấy không ổn.

 

Dù sao đây cũng là kẻ đã trốn thoát khỏi Abyss. Ngay cả khi cậu ta không tự mình làm điều đó thì đó vẫn là một kỳ tích mà người bình thường sẽ không bao giờ có thể đạt được.

 

Tóm lại thì chàng trai này đã từng có kỷ lục về việc biến điều không thể thành có thể.

 

Vì vậy, gã ta không thể mất cảnh giác. Thậm chí gã ta còn chẳng tài nào thư giãn nổi. 

 

Thế nên, để thoát khỏi nỗi lo lắng của mình, gã ta phải loại bỏ hết tất cả, dù chỉ là một khả năng nhỏ nhất.

 

Ngay khi Lord chuẩn bị giơ tay và thực hiện theo suy nghĩ của mình thì…

 

"Trông ngươi mệt mỏi quá vậy." Lord không quay lại, nhưng gã ta biết chủ nhân của giọng nói đó là Asura.

 

[Vậy nên? Ngươi đã lộ diện vì cho là hiện tại ngươi có thể đánh bại ta sao?]

 

Giọng của Lord đầy vẻ khinh thường.

 

Tất nhiên, nói tình trạng hiện tại của gã ta là một mớ hỗn độn thôi chưa đủ. Nhưng điều đó không quan trọng.

 

Kẻ duy nhất có thể giết được gã ta đã chết. Nếu thực sự có một thứ gọi là định mệnh, thì nó cũng đã được giải quyết rồi.

 

Giờ đây, không còn bất kỳ mối đe dọa nào đối với số phận của Lord nữa.

 

Nói cách khác, gã ta không còn phải lo lắng về cái chết nữa. Mọi thứ gã ta muốn xảy đến chắc chắn sẽ xảy đến.

 

Gã ta chính là kẻ chiến thắng.

 

"… Không hề." Asura cũng biết điều đó.

 

Hắn ta lắc đầu đầy chua chát.

 

"Ta đã thấy được cuộc chiến giữa ngươi và Frey."

 

Trận chiến ấy khốc liệt đến nỗi hắn ta thậm chí không tài nào can thiệp nổi. Cấp bậc giữa bọn họ cách xa đến mức tưởng như họ đang ở các không gian khác nhau.

 

Asura chỉ đành chạy đi và quan sát từ xa. Hắn ta thậm chí phải sử dụng sức mạnh của kẻ mà hắn ta luôn coi thường là Lilith để cứu mạng hắn ta.

 

Đó là điều nhục nhã nhất mà hằn ta từng làm trong đời, nhục nhã đến mức chính hắn ta muốn tự cắn đứt lưỡi mình và tự vẫn vì xấu hổ.

 

Đối với kẻ đã sống hàng nghìn năm như Asura thì ngày hôm nay chắc chắn là một vết sẹo không thể chữa khỏi trong trái tim hắn.

 

… Hoặc là không.

 

Có một cách thức khác.

 

Keng.

 

Asura ném sáu vũ khí của mình sang một bên.

 

Sau đó, hắn ta đưa ra lập trường mà bản thân từng nói cho Frey cách đây không lâu.

 

"Trao đổi chỉ kim của Bình Hành giả đi, Lord."

 

[Đừng lố bịch vậy chứ, Asura. Thấy một tên ác quỷ như ngươi cố gắng bắt chước một Ma pháp Chiến binh thật là khó coi.]

 

"…Ta biết. Ta cũng nghĩ vậy."

 

[Tại sao ngươi lại cố gắng vứt bỏ sự sống của mình? Ta lại không có ý định phá hủy Địa ngục.]

 

Lord nghe mà thật lòng hoang mang.

 

[Ta nghĩ việc để Địa ngục tồn tại là cần thiết. Ta sẽ không phá hủy nơi này và gây ra những hỗn loạn. Nhìn đi. Đây chính là kết cục của tên hề đã nhầm lẫn địa ngục với tài sản của chính mình.]

 

Cơ thể không đầu của Lucifer đột nhiên xuất hiện.

 

Sau đó, Lord đặt tay của mình lên cơ thể.

 

Rắc!

 

[… Còn đây là cốt lõi của Satan, tên Bình Hành giả trước đó của địa ngục. Ta còn chưa chưa tiêu hóa được hoàn toàn thứ này.]

 

Lord mở bàn tay đẫm máu của mình ra để lộ một viên ngọc nhỏ.

 

Mặc dù là một viên đá quý, nhưng dường như nó còn có một vầng hào quang bí ẩn chứa đầy sức sống và tiềm năng vô hạn. Đây là thứ duy nhất có thể đại biểu cho thực lực của Bình Hành giả về mặt vật chất.

 

Quả đúng như Lord dự tính, Lucifer có cốt lõi của cả Satan và Long Đế. Sau khi tách chúng ra, gã ta nhận thấy nếu một kẻ sở hữu tất cả các cốt lõi thì sẽ không hiệu quả, vì vậy hắn ta đã quyết định chia sẻ.

 

Lord đã đưa ra cốt lõi của Satan cho Asura.

 

[Ta sẽ đưa cái này cho ngươi.]

 

“…”

 

[Ngươi và Lilith là những kẻ cai trị duy nhất còn sống sót. Chỉ còn hai người các ngươi thôi. Mộng Quỷ không đủ tiêu chuẩn để làm Bình Hành giả. Nhưng nếu đó là ngươi thì có thể. Có thể nói cảnh giới của nhà ngươi đã vượt trên những kẻ cai trị khác được nửa bước rồi…. ngươi có thể trở thành kẻ cai trị duy nhất giống như Satan trong quá khứ. Ta sẽ giúp ngươi làm điều đó.]

 

Đó là một đề nghị cực kỳ hấp dẫn. Hắn ta cảm thấy tất cả những kẻ cai trị ít nhất một lần đã từng ôm ấp giấc mộng này rồi.

 

Trở thành kẻ cai trị duy nhất của Địa ngục.

 

Asura có ham muốn đặc biệt mãnh liệt đối với việc này. Nếu nói hắn ta không hề run sợ thì là dối trá, thê nhưng…

 

Asura vẫn lắc đầu.

 

[… Tại sao?]

 

“Nếu ngươi ngồi trên chiếc ghế mà kẻ khác đã lót sẵn cho ngươi thì chẳng có ích gì. Ta sẽ có được những gì ta muốn bằng chính đôi bàn tay này. Đây chính là quan điểm ngay từ đầu của ta. ”

 

Rắc.

 

Asura siết chặt tay.

 

Lord thở dài.

 

[Ngu ngốc chưa kìa. Nhà ngươi cảm thấy bản thân sẽ đạt được việc gì đó khi tự nói với bản thân như vậy sao? Hình ảnh của ngươi đã bị ảnh hưởng sâu sắc bởi lối suy nghĩ của phàm nhân rồi, trông thật khó coi. Đừng quên vị trí của mình, Ác Quỷ ạ.]

 

Asura không trả lời và lao về phía Lord.

 

Lord thậm chí không buồn di chuyển.

 

“…!” Sau đó cơ thể của Asura đột nhiên dừng lại.

 

Cơ thể hắn ta dần trở nên đỏ tươi. Hắn ta đã dùng hết mọi cách, nhưng vẫn không thể xi nhê được chút nào.

 

Phụt!

 

Máu bắn ra từ cơ thể Asura.

 

Hắn ta thậm chí còn không chắc chuyện gì đã xảy ra. Lord chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt khinh thường.

 

Nhưng thực ra thì, kết quả như vậy là hiển nhiên.

 

Không có cách nào có thể chống lại quyền năng của Lord được, việc này là không thể tránh khỏi. Frey chính là ngoại lệ duy nhất.

 

Vì vậy, ngay cả ác quỷ mạnh nhất sau Lucifer là Asura cũng chẳng thể chạm được vào cơ thể của Lord dù tình trạng của gã ta đang không ổn định.

 

Hừ.

 

Nhưng Asura chỉ cười.

 

Lord tò mò hỏi.

 

[Tại sao ngươi lại cười?]

 

“Bởi vì… việc này tốn nhiều thời gian hơn ta nghĩ. Chúng ta đã trò chuyện quá lâu rồi.”

 

[…!] Trước những lời đó, Lord quay lại nhìn phía sau gã ta. Cơ thể của Frey đã không còn ở đó nữa rồi.

 

[Ngươi dám…!] Đôi mắt của Lord phừng phừng giận dữ, khuôn mặt gã ta hiện ra.

 

Asura cười nắc nẻ.

 

“Đần kinh…! Trao đổi chỉ kim ấy à. Tào lao! Sao một tên Quỷ Vương Chiến Tranh… lại có thể nói mấy thứ vô nghĩa như vậy được? Hư-, hahaha. ”

 

Asura nhìn thẳng vào mắt Lord.

 

“Ta… thực sự ghét lũ Bán Thần các ngươi.”

 

[…] Lord bắt tay lại. Sau đó, cơ thể của Asura nổ tung, máu thịt của hắn ta vương vãi khắp nơi.

 

Gã ta giết Asura chỉ với một động tác, nhưng suy nghĩ của Lord đã quay lưng lại với gã ta.

 

Cơ thể của Frey không thể tự biến mất được. Kẻ nào đó đã đưa nó đi mất rồi.

 

Danh tính của kẻ đó đã quá rõ.

 

[Lilith.] 

 

Kẻ cai trị cuối cùng, Nữ Vương của đám Ác Quỷ Hắc Mộng. Gã ta chưa từng nghĩ đến việc ả ta đáng giá để gã mất thời giờ, cũng chỉ là một con sâu bọ. Ấy vậy mà giờ đây, ả ta lại đang làm phiền gã ta.

 

Ả đi đâu được đây?

 

[…Được lắm. Ta sẽ chơi trò đuổi bắt với ngươi.]

 

Đôi mắt của Lord lại biến mất.

 

Tâm trí gã đã bình tĩnh trở lại.

 

Gã ta sẽ đuổi theo ả ta 'đến tận cùng Địa ngục' và giết chết ả.

 

* * *

 

“Hừ…! Hộc hộc…! ” Lilith vỗ cánh bỏ chạy trong tuyệt vọng.

 

“Tại sao ta làm điều này không biết…?’' 

 

Cơ thể của Frey ở trên vai cô.

 

Đúng vậy. Đây chính là xác của cậu ta. Một cơ thể lạnh hơn cả băng, thậm chí không còn chút sinh khí nào.

 

"Asura, tên khốn ngu ngốc này!" Cô lo lắng chửi rủa.

 

Cô không thấy được kết cục của Asura, nhưng bản thân biết rằng hắn ta sẽ không thể sống sót.

 

Paht!

 

Cơ thể của Lilith mờ đi trong giây lát rồi lại xuất hiện ở một nơi hoàn toàn khác.

 

Đây là sức mạnh của Lilith. Cô có thể bước vào thế giới ảo trong những ‘giấc mơ’. Cô dám chắc Lord sẽ xâm lược và chinh phục Mộng Cảnh này. Đó là lý do tại sao cô chỉ sử dụng nó chút ít thôi.

 

Việc này khiến nhận biết Lord về Mộng cảnh và thực tế sẽ không được rõ ràng. Nếu không sử dụng phương pháp này thì cô sẽ bị tóm mất.

 

‘Thế nhưng ... Mình chỉ đang tạm ngừng lại thôi.’ Lilith cắn môi.

 

Nếu Lord ở trong trạng thái bình thường thì ngay cả phương pháp này cũng không có tác dụng. Cô sẽ bị mắc kẹt trong đó vài giây rồi phải hứng chịu kết cục đau khổ giống như Asura vậy.

 

‘Làm sao mình có thể chạy trốn khỏi một kẻ điều khiển được không gian đây?’

 

Địa ngục đã trở thành thế giới kỳ lạ không thể được coi là Địa ngục nữa, bởi lẽ Lord đã trộn lẫn Abyss với không gian nơi đây, tựa như mực đen đang trải rộng trên khắp bầu trời và mặt đất, và những vết nứt với kích thước đáng sợ có mặt ở khắp mọi nơi.

 

Xoẹt!

 

“Khụ…” Lilith không hét lên bất chấp cơn đau từ đòn tấn công bất ngờ. Sau đó cô cảm thấy thiếu một cái gì đó.

 

Cái cánh bên trái của cô đã bị xé toạc.

 

Sau khi bị mất một bên cánh, cô chắc chắn sẽ bị rơi xuống đất vì mất đi khả năng bay.

 

Sau khi úp mặt xuống đất, cô nghe thấy một giọng nói.

 

[Nhà ngươi thực sự nghĩ rằng bản thân thông minh lắm sao.]

 

Lord.

 

Lilith nghiến răng.

 

Cô không tin nổi khoảng thời gian mà Asura tuyệt vọng chiến đấu lại vô nghĩa đến vậy.

 

[Asura chết để bảo vệ niềm kiêu hãnh nhỏ bé của mình. Hắn ta không muốn ngồi trên ngai vàng được lót sẵn cho hắn mà chết đi bởi sự ngu ngốc của chính mình. Vậy còn ngươi thì sao đây? Tại sao ngươi lại cố gắng cứu cậu ta vậy?]

 

“… Ta nợ cậu ấy cái mạng này.” Lilith liếc nhìn Frey và lẩm bẩm.

 

“Ta là một ác quỷ, nhưng vẫn có một thứ gọi là xấu hổ. Ngươi có sao? Ngươi đang nói dối. Ngươi chưa từng nghĩ đến việc biến Asura trở thành Bình Hành giả của Địa ngục. ”

 

[Vớ vẩn…]

 

“Ha. Thôi giả vờ đi. Ta là ả đàn bà đã sống sót qua hàng nghìn năm nhờ cái miệng chuyên đi nói dối này. Ngươi nghĩ ta lại không thể đánh hơi được kẻ nói dối như ngươi sao?" Lilith cười.

 

"Ngươi vốn không có ý định giữ địa ngục lại."

 

Lord không nói nên lời.

 

Gã ta chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ bị ả đàn bà này nhìn thấu một cách dễ dàng đến vậy.

 

Lilith không hề bỏ lỡ phần mở đầu này. Cô đẩy Frey vào khoảng đen bên cạnh.

 

Cơ thể của Frey nhanh chóng bị nuốt chửng bởi không gian đen kịt.

 

Nhìn thấy cảnh này, Lord lắc đầu nói.

 

[Ngươi có biết mình đang làm gì không?]

 

"Dù sao thì ta cũng sẽ chết thôi, thế nên việc ấy có vấn đề gì chứ?"

 

[Đúng. Ngươi quả nhiên biết rõ điều đó.]

 

Rắc!

 

Khoảnh khắc tiếp theo, cơ thể của Lilith tựa như bị một sinh vật khổng lồ dẫm lên mà nát bấy.

 

Kết cục của cô thật vô nghĩa và đau khổ đến mức chẳng hề hợp với kẻ cai trị cuối cùng của Địa ngục.

 

Lilith thậm chí còn không biết bản thân đã chết như thế nào.

 

Lord nhìn xuống vũng máu từng là của kẻ cai trị tên là Lilith này. Không giống như Asura, gã ta không nghĩ ả đáng để nói chuyện.

 

[Không gian Abyss đó, là thế giới của ta. Lilith, tất cả những gì nhà ngươi làm là đẩy thẳng Frey vào hang ổ của ta à. Cuộc đấu tranh ngu ngốc của ngươi đúng là vô nghĩa.]

 

Lord đã nghĩ vậy.

 

Gã ta cố gắng bước vào không gian của mình, nhưng…

 

Tạch!

 

Gã ta cảm thấy bản thân đang bị một bức tường chặn lại. 

 

[Chuyện gì đang xảy ra vậy?] Giọng của Lord đầy kinh ngạc.

 

Không thể có chuyện này được

 

Gã ta thế mà không thể bước vào không gian do chính gã tạo ra sao?

 

[…] Thế nhưng Lord đã sớm nhận ra điều gì đó.

 

Biểu cảm của gã ta trở nên vặn vẹo.

 

[… Iris, ngươi định ngăn chặn đến cùng sao?]

 

“Hư hư hư…” Một tiếng cười lớn vang vọng xung quanh gã ta.

 

Lord lạnh giọng nói:

[Cuộc đấu tranh của ngươi vô ích thôi. Phải. Là ta đã quên mất sự tồn tại của ngươi chỉ bởi vì nhà ngươi quá tầm thường. Iris Phisfounder. ‘Cút khỏi’ Abyss của ta. Ngay lập tức.]

 

 

 

Đó là điều không thể.

 

Biểu cảm của Lord trở nên cứng đờ.

 

Bất chấp lời tuyên bố trực tiếp của gã ta, Iris vẫn ở trong Abyss.

 

Không, còn chưa hết.

 

Gã ta còn không thể 'can thiệp' vào Abyss.

 

[Làm thế nào mà…]

 

“Abyss không còn là thế giới của ngươi nữa rồi. Ta đã nghiên cứu không gian này hơn 4000 năm rồi, Lord ạ. Những bí mật đến cả ngươi cũng không biết về nơi này thì ta cũng đều thấu rõ hết rồi. ”

 

Không thể có chuyện đó được.

 

Lord im lặng một lúc rồi mở miệng.

 

[Vô lý. Nơi ngươi đang ở không phải là Abyss. Đó là chỗ nào? Nhà ngươi đã đưa Frey đi chỗ nào rồi?]

 

"Hư hư." Iris cười khúc khích.

 

Lord nhìn chằm chằm vào khoảng không đen kịt trước mặt và mở miệng.

 

[Ta không biết ngươi đang nghĩ cái quái gì. Cậu ta đã chết rồi. Những gì ngươi có chỉ là một xác chết… Frey Blake đã đạt đến cảnh giới siêu việt. Điều đó có nghĩa ranh giới giữa linh hồn và thể xác cậu ta đã biến mất.]

 

Đối với những kẻ phàm phu, cái chết chính là một khởi đầu mới. Ngay cả khi cơ thể của họ chết đi, linh hồn của họ sẽ lang thang khắp lục địa, bản thân họ cũng sẽ sớm có được một khởi đầu mới.

 

Nhưng sau khi đạt đến cấp độ siêu việt thì vị đó đã bước ra ngoài con đường luân hồi rồi. Đó là người sẽ có thể nhìn thấu thế giới ở một đẳng cấp cao hơn.

 

Tuy nhiên, điều này chưa chắc đã là một may mắn. Để thoát khỏi sự ràng buộc của cuộc đời này đều phải trả giá cả.

 

Đối với những sinh thể siêu việt, cái chết không phải là cơ hội để bắt đầu lại mà là một kết thúc hoàn toàn… hư vô.

 

Họ không thể để lại một tinh thể giống như Bán Thần, thế nên cũng chẳng để lại những ý niệm còn sót lại phía sau.

 

Iris Phisfounder không thể nào biết điều đó được.

 

"Ta biết rồi. Vậy nên đừng lo lắng cho bọn ta nhé.. "

 

[…Bọn các ngươi ư?]

 

"Đúng rồi. Lukas và ta sẽ sống ở đây mãi mãi. Ta không muốn bất cứ kẻ nào can thiệp cả. Lord à, ngươi còn nhiều việc phải làm lắm phải không? Ngươi còn có một thế giới để thiết lập lại kia mà. ”

 

[…] Lord không trả lời, còn Iris tiếp tục với giọng lạnh lùng.

 

“Lukas đã chết. Nếu ngươi cố gắng lấy đi cả cơ thể của anh ấy khỏi ta, ta nhất định sẽ can thiệp vào mọi việc nhà ngươi làm. Ta sẽ làm nhiễu loạn ngươi cho đến khi ta chết.”

 

Đây không phải trò lừa lọc.

 

Lord trong giây lát đã cân nhắc các mặt lợi hại của việc này.

 

Iris Phisfounder. Ả đàn bà này chắc chắn đang cực kỳ khó chịu. Bây giờ Frey đã chết, rõ ràng ả là kẻ có thể gây rắc rối cho gã ta nhiều nhất.

 

Rốt cuộc thì Iris còn sức mạnh của ả và ở mức nào đó sức mạnh ấy vẫn có thể chống lại sức mạnh không gian của gã ta.

 

‘Ta có thể dành thời gian để tìm và giết chết Iris, nhưng …’ Gã ta đang nghĩ đến lục địa.

 

Cốt lõi của Dro trên lục địa là ưu tiên hàng đầu của Lord.

 

Hơn nữa, Frey cũng đã chết rồi. Cậu ta không có cách nào hồi sinh lại được nữa.

 

Vậy nên giải quyết tình hình trên lục địa sẽ cấp bách hơn là đuổi theo một xác chết.

 

‘Ta sẽ giết ả sau vậy.’ 

 

Sau khi suy nghĩ, Lord gật đầu.

 

[Cuối cùng thì ngươi đã có được những gì ngươi muốn rồi. Phù thủy Hắc ám, ta ngưỡng mộ sự kiên trì và ý chí của ngươi đấy.]

 

Lord không nói gì nữa và biến mất.

 

Gã ta đang hướng đến lục địa.

 

“…”

 

Ngay sau đó Địa ngục cuối cùng cũng trở nên im lặng.




 

 


 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương