Tận Thế Tái Sinh Hi Vọng Cuối Cùng
Chương 35: Khởi động

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Sau khi chia tay đám Nhật Nam, hắn trở về nhà, đăng nhập vào trò chơi để thăm Cao Tuấn. Theo hắn được biết thì Cao Tuấn từ nhỏ đã không có người thân, hắn đã được vứt bỏ ở trong một cô nhi viện. Lớn lên được một gia đình nhận nuôi nhưng về sau gia đình nhận nuôi hắn cũng gặp chuyện không may mà phá sản. Vì vậy mà cha mẹ nuôi của hắn cũng bỏ lại hắn mà chạy trốn.

"Cao Tuấn, ta tặng ngươi 1 món quà ngươi nhận được chưa"

"Ta đã nhận được, cũng lâu lắm rồi ta cũng không nhận được quà. Cảm ơn ngươi"

"Ngươi có mong muốn tìm người thân không?"

"Ngươi cũng biết ta là tội phạm truy nã mà, vẫn không nên tìm bọn họ thì hơn. Bọn họ với ta dù có ơn sinh dục nhưng lại không có ơn nuôi dưỡng. Từ khi họ vứt bỏ ta thì ta cũng không muốn liên quan gì tơi bọn họ nữa"

Khuôn mặt của Cao Tuấn cũng hơi ánh lên một ít hi vọng, nhưng cũng ảm đạm lại. Dù sao thì cha mẹ ruột của hắn cũng đã bỏ rơi hắn nhiều năm. Tuy có mong muốn nhìn cha mẹ hắn một chút, xem họ sống ra sao, nhưng hắn đã là tội phạm bị truy nã, tìm về cũng chỉ hại bọn họ thêm mà thôi.

Cũng có thể vì từ nhỏ đến lớn đều bị vứt bỏ, lại không nhận được yêu thương từ người khác mà hắn cũng trở nên tách biệt với xung quanh, hắn cũng bắt đầu nghiên cứu sinh học để cải tạo bản thân hắn trở thành giống loài mới. Để ít nhất sự cô đơn mà hắn cảm nhận được vào lúc này đây, đã không còn là cô đơn khi bị bỏ lại, mà hắn tự an ủi bản thân rằng sự cô đơn đó là vì hắn khác biệt.

Tiếp xúc với Cao Tuấn lâu như vậy, Tô Vũ cũng cảm nhận được hắn cũng không phải là người xấu. Hắn thuộc loại người trong nóng ngoài lạnh, tuy biểu đạt cảm xúc không nhiều nhưng có thể thấy hắn vẫn rất quan tâm đến Tô Vũ.

"Tiếp theo ngươi dự tính gì không?"

"Ta còn có dự tính gì, dù sao cũng quen trốn đông trốn tây rồi. Chỉ có thể tiếp tục ở trong trò chơi làm vài thí nghiệm mà thôi"

"Ngươi có nhớ ta đã từng hỏi ngươi, nếu tận thế trò chơi trở thành hiện thực không?"

"Ta nhớ rõ, nếu như thật sự nó trở thành hiện thực thì chắc sẽ có rất nhiều người chết đấy"

"Nếu ta nói những chuyện này sẽ xảy đến trong 2 năm ngươi có tin không?"

Cao Tuấn cũng hơi giật mình, hắn nhìn sâu vào đôi mắt của Tô Vũ, đôi mắt đó vẫn sáng tỏ không hề có một chút vẩn đục nào. Hai người cứ đối diện nhìn nhau, Cao Tuấn không thể từ trong đôi mắt của Tô Vũ có bất kỳ ba động nào.

"Ta ta tin ngươi"



"Vậy ta không nhiều lời nữa, cho ta chuẩn bị vài tháng. Ngươi cũng chuẩn bị đi, vài hôm nữa chuyển đến chỗ ta"

"Ngươi tính làm anh hùng sao?"

"Không hẳn là anh hùng, nhưng ít ra ta sẽ để người chết ít hơn một chút"

Những ngày cuối cùng của năm rồi cũng trôi qua êm đềm, từ mai hắn sẽ lại quay lại cuộc sống như cũ của hắn và chuẩn bị cho một kế hoạch đã được hắn dự tính từ lâu. Từ nay hắn sẽ trở lại với cái chiến trường mà hắn đã cố gắng quên nó đi trong một thời gian. Sẽ ít đi những ngày tháng vui vẻ, nhưng cũng chính vì bảo vệ những ngày tháng này mà hắn lại phải tiếp tục bước đi. Mục tiêu bảo vệ của hắn cũng trở nên càng nhiều hơn, hi vọng đến lúc đó có thể ít đi vài người phải chết.

"Tô Vũ ngươi lại cúp tiết hả?"

"Ừ, ta về đây"

Những câu nói đã lâu hắn chưa được nghe, giờ lại tiếp tục phải nghe lại từ đầu. Nhưng cảm xúc hắn đã khác, có đôi chút không nỡ rời khỏi lớp học này. Nhưng cũng đã không còn cách nào, tính mạng của nhiều người ở đây cũng cần hắn đi bảo vệ mới được.

"Bác Lưu, bác đi cùng cháu đi ra ngoại ô đi mua mấy miếng đất nha "

Từ khi trở lại hắn đã muốn xây dựng một khu vực tránh nạn tạm thời cho mọi người, nhưng hắn không có tiền, xin ba mẹ hắn là điều hoàn toàn không thể. Vì vậy từ nhỏ hắn đã mượn nhờ Bác Lưu lập một số các tài khoản ngân hàng, chứng khoán... Ba mẹ hắn cũng phát hiện ra điều này, lúc ban đầu họ cũng không để ý lắm, nhưng mà vẫn rất vui mừng. Là chủ những doanh nghiệp lớn, họ hiểu hơn ai hết phải dạy con cách chi tiêu và đầu tư một cách hợp lý. Mà Tô Vũ lại tự đi làm những việc đó, họ cũng sẽ không ngăn cản con họ học tập phương pháp quản lý và chi tiêu thông minh.

Mà hắn cũng không cần làm gì nhiều, hắn chỉ cần đầu tư vào một số công ty, đất đai... sẽ tăng giá trong tương lai mà thôi. Biết chắc sẽ tăng giá nên hắn cũng không như người khác phải để ý đến những khoản đầu tư này. Mà qua 10 năm, các khoản tiền ấy đã nhân lên gấp mấy trăm nghìn lần, tuy không thể đưa hắn trở thành một trọc phú, nhưng cũng đủ để hắn xây dựng một căn cứ tránh nạn tạm thời.

Hắn tìm kiếm vị trí đặt nơi tránh nạn dựa trên 2 yếu tố chính một là phải ở vị trí cao, thứ hai là phải đảm bảo được tầm nhìn, có thể theo dõi được xung quanh.Dạo qua nhiều nơi ở phía ngoại ô, hắn cuối cùng cũng tìm được một mảnh đất mà hắn ưng ý. Một con đồi có vị trí cao nhất ở trong khu vực đó, lại không quá xa thành phố, bốn phía xung quanh ngọn đồi cũng rất trống trải.

Sau đó hắn thuê một đơn vị thi công phục vụ xây dựng nơi đây, yêu cầu xây dựng của hắn cũng không cao chỉ cần một khu vực rộng lớn, có thể chứa được nhiều người. Hắn cũng không thể yêu cầu xây dựng một bức tường thành phòng thủ được, như vậy có khả năng sẽ có một vài rắc rối từ địa phương. Nếu họ hỏi hắn lý do xây dựng bức tường thành này làm mục đích gì, lúc đó hắn phải trả lời như thế nào? Vì vậy hắn chọn xây dựng một sân vận động lớn, cùng một kho chứa đủ lớn cho một nhóm người sống ở đây một thời gian.

Mà những công việc đó cũng làm hắn tiêu tốn hơn ba tháng trời, nhiều thủ tục bác Lưu đã làm thay cho hắn, nhưng các việc chọn địa điểm xây dựng, thuê đơn vị thi công. lựa chọn bản vẽ thiết kế, vật liệu xây dựng, thời gian thi công đều cần xem xét qua mới có thể thực hiện. Ba mẹ hắn cũng hỏi qua hắn về việc này, nhưng hắn chỉ nói đó là hạng mục hắn muốn đầu tư mà thôi. Dù sao khoản tiền này cũng là do hắn tự tay kiếm mà có được, ba mẹ hắn cũng không ngăn cản.

Sau khi hoàn thành xong các công tác chuẩn bị để xây dựng, hắn cũng không tiếp tục quản nữa, hắn đã thuê một đơn vị giám sát phục vụ cho công tác kiểm tra khi thực hiện thi công rồi. Đã hoàn thành công việc thứ nhất chuẩn bị nơi tránh nạn tạm thời, hắn có một khoảng thời gian nữa sẽ đến bước kế hoạch thứ hai của hắn. Vì vậy hắn trở lại vào trò chơi để nâng cao một chút thực lực của bản thân.



Tên người chơi: Hiện Thực Tận Thế - Lam tộc

Đẳng cấp: 32

HP: 100%

MP: 325/325

Lực lượng: 75

Nhanh nhẹn: 50 (+2)

Thể lực: 82

Trí lực: 65 (+5)

Mị lực: 6 (+1)

Trang bị: Giày của thợ đốn củi, găng tay của thợ mỏ, mũ của thôn trưởng

Kỹ năng: Kiếm pháp cơ sở (LV max), Thiểm Ảnh Kiếm (LV 10), Hô hấp pháp (LV 4), Ý chí bất khuất (LV 3), Tâm(LV 2)

Thiên phú: Emeraline hóa (S+)

Điểm tự do: 276

.....

Từ sau hôm đánh nhau với đám "Kim thử" mà Tô Vũ cũng đã lên được cấp độ 32, cấp độ này đã kẹt lại rất lâu chưa được tăng lên. Trong vòng gần hai năm nữa hắn cần phải nghiên cứu về những con quái vật này càng nhiều hơn, như vậy thì ít ra cũng tăng cao khả năng sống sót cho nhiều người.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương