Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 111

 

Keng—!

Một nhát chém nhắm vào lưng YuWon đang xé không khí lao thẳng tới nhưng bất ngờ bị làm chệch hướng.

Ngay thời điểm đó, linh cảm sắc bén của cậu cho biết rằng có thứ gì đó đang ở phía trên mình.

[Truy kích Cảm quan đã được kích hoạt.]

Vù—

Cậu cảm nhận được tín hiệu của nó xung quanh qua da thịt của mình. Nhưng ngay cả như thế, nó vẫn nhỏ và lén lút như con chuột nhắt.

Sượt—

YuWon khẽ nghiêng người. 

Nhát dao chém qua không khí.

Ngay lúc đó…

[Tay của bạn đã hấp thụ năng lượng của một Titan.]

Phịch–

YuWon dồn sức vào cánh tay trái của mình và vung nắm đấm lên.

Bốp–!

Lạo xạo–

Tiếng xương gãy vang lên và tên sát thủ lúc nãy xuất hiện ở trên đầu cậu văng tuốt ra xa rồi đập vào bức tường. 

Bùm–!

Phịch–

Tên sát thủ xương xẩu bị tan thành cát bụi, nhưng có lẽ hạn cũng có bộ giáp vô cùng rắn chắc vì bây giờ nắm tay của YuWon đang sưng lên đau đớn. 

YuWon nói với Susanoo, người nãy giờ đang đứng quan sát mình từ xa.

“... Ngươi mà cũng tạo ra những bài khảo nghiệm nhảm nhí này à?”

Mồ hôi tuôn ra trên trán YuWon.

Xung quanh cậu trở nên tối sầm chẳng thấy được gì, nhưng quan trọng hơn hết là mắt cậu đang díp lại, và sự tập trung đang dần suy giảm.

Kiệt sức, mệt mỏi, và trên hết là nhu cầu ngủ ngủ của cậu đang dâng cao cực độ.

Tầng thứ 99. Cuối cùng cậu cũng đã đến được đây sau khi leo không ngừng nghỉ trong ba tháng ròng rã. 

Nội dung của những bài thí luyện ở đây vô cùng đơn giản.

[Sống sót trong 10 ngày.]

Mười ngày là một khoảng thời gian khá dài. 

Từ tầng 40 trở đi, mỗi bài khảo nghiệm trở nên khó nhằn hơn, vì vậy để vượt qua phải mất vài ngày, nhưng chưa từng có nhiệm vụ nào phải tốn mười ngày. 

Dù cho số ngày phải dành ra để hoàn thành nó khá lãng phí nhưng bài khảo nghiệm vẫn tương đối đơn giản. 

Tuy nhiên, vấn đề ở đây chính là những tên này.

Vút—

Vụt—!

Một lưỡi kiếm bay đến trước mặt cậu. 

Nhờ có [Truy kích Cảm quan] mà cậu có thể né tránh chúng dễ dàng, nhưng độ khó đến từ những đòn tấn công liên tục, chúng không cho YuWon nghỉ dù chỉ là một khắc.

‘Chúng đâm kiếm về phía mình mà không cần lộ diện. Và…’

Ánh mắt của YuWon chuyển xuống dưới đất.

Rốp–

“Hú—!”

Một cái miệng khổng lồ mở ra từ mặt đất.

Soạt—!

Pshk–

Nó sụp đổ sau khi cái đầu bị chặt mất. Đó là một thây ma quái vật vô danh với cái đầu to gấp đôi cơ thể.

‘Những con quái vật này được lai tạo giữa các thây ma sát thủ.’

Bầy quái vật lại tiếp tục tấn công. 

Nếu nơi này giống như các hầm ngục khác, cậu đã có thể chợp mắt vài phút rồi, nhưng mọi chuyện không như thế. Nếu cậu buông bỏ thế phòng thủ dù chỉ một chút thôi, những con quái vật đang ẩn nấp sẽ ngay lập tức xuất hiện.

Trong vòng mười ngày sắp tới, YuWon sẽ phải luôn ở trong trạng thái cảnh giác, liên tục không ngơi nghỉ để chuẩn bị cho lượt tiếp theo.

“Hãy xử lý chuyện này nhanh chóng và chợp mắt một lát thôi.”

YuWon nhìn lên phía trên. Cậu thấy một tên thây ma trên tầng cao, ẩn nấp trong bóng tối, và nó đang nhìn chằm chằm vào cậu.

Ánh mắt với [Hỏa Nhãn] của cậu vẫn sáng ngay cả khi ở trong bóng tối. Thêm nữa, sự nhạy bén mà [Truy kích Cảm quan] mang đến cho phép cậu nhận diện được ngay cả những cử động nhỏ nhất, bất kể đối phương có cố gắng ẩn nấp đến đâu.

Nhưng dù vậy, thậm chí nếu là YuWon, việc duy trì cả hai kĩ năng này trong mười ngày liên tiếp cũng là chuyện chẳng dễ xơi.

Nhưng nó sẽ chẳng thành vấn đề nếu tất cả những thứ này kết thúc sớm. 

[Thời gian còn lại: 001: 07: 24]

Chỉ còn lại một tiếng cuối cùng. 

Khi cậu nghĩ về 240 tiếng đồng hồ cậu phải sinh tồn trong suốt 10 ngày còn lại, cậu cảm nhận được cái chết đang đến gần trong gang tấc. Cậu không thể nào mất tập trung sau khi đi được đến chặng đường này.

Keng—

Cạch—

Những tên sát thủ rút vũ khí kim loại ra từ giữa quần áo và bộ xương của chúng.

“Các ngươi không định giết ta à?”

Ngay khi những lời đó bật ra từ miệng cậu…

Leng keng–

Những tên sát nhân rơi xuống người YuWon như mưa.

Vút—

[Hỏa Nhãn dò đường.]

***

[Bạn đã thăng cấp.]

[Thực lực của bạn đã tăng thêm 1.]

[Chỉ số Thể chất của bạn đã tăng thêm 1.]

[Chỉ số Nhận thức của ban đã tăng thêm 1.]

Cậu nghe được dòng tin nhắn hết sức tuyệt vời, và có lẽ vì cấp độ đã tăng lên và chỉ số Thể chất cũng như thế, cậu cảm nhận được cơ thể mình trở nên nhẹ nhàng hơn đôi chút.

[Bạn đã hoàn thành bài khảo nghiệm của tầng 99.]

Tuy nhiên, ngay khi bài khảo nghiệm kết thúc, YuWon đổ ập xuống đất và chìm vào giấc ngủ. Việc không thể chợp mắt được phút giây nào trong suốt mười ngày chả khác gì hành xác cả. 

YuWon ngủ không biết trời trăng mây đất gì suốt một ngày trời.

Bài khảo nghiệm của tầng lầu này đã được hoàn thành, vì vậy sẽ chẳng còn tên sát nhân nào có thể giết cậu nữa.

Sau khi tỉnh dậy khỏi giấc ngủ chẳng vướng chút lo âu, việc đầu tiên YuWon làm chính là quan sát xung quanh.

‘Cánh cửa kia là…’

Cậu tìm thấy cánh cửa được khóa lại kĩ càng dẫn tới tầng lầu tiếp theo. 

‘Chính là lối đó.’

YuWon ngáp một cái rồi đứng lên. Cậu biết rõ bản thân mình đã ngủ rất lâu rồi. 

Susanoo đã đi đâu mất. Vì cậu sẽ đến tầng tiếp theo sớm thôi nên YuWon vô cùng hy vọng Susanoo sẽ xuất hiện và tiếp tục luyên thuyên như trước, nhưng ông ta lại chẳng hề xuất hiện.

‘Mình đã thăng cấp rồi.’

Cấp độ của cậu cuối cùng cũng tăng sau khi leo lên những tầng lầu đó, trước đó nó chẳng xê xịch tí nào kể cả khi cậu đạt đến tầng 90.

YuWon kiểm tra lại thông tin của bản thân.

[Tên: Kim YuWon]

[Cấp độ: 96]

 [Sức mạnh: 99]

[Chỉ số Thông thạo: 93]

[Chỉ số Thể chất: 98]

[Chỉ số Nhận thức: 99]

[Chỉ số Bí thuật: 102]

Những thông số của cậu đã tăng lên khá nhiều. Chỉ số Bí thuật của cậu đã tăng thêm hai, và ngoài chỉ số Thông thạo, những số liệu khác cũng đã gần chạm đến ngưỡng 100. Khi cấp Thực lực và Chỉ số Nhận thức tăng lên theo cấp độ của cậu, đón nhận nó là điều vô cùng tuyệt vời.

‘Mình sẽ cần làm việc với chúng từng cái một.’

Đáng tiếc là có chút không may đã xảy đến. Tuy nhiên, với những thông số và cấp độ này, cậu đã thật sự đạt được mục tiêu đầu tiên, xâm nhập vào Hầm ngục của Susanoo.

Những cấp độ và chỉ số và thậm chí cả những vật phẩm chỉ có thể được thu nhận khi vào bên trong một hầm ngục…

Cậu đã mất khá nhiều thời gian ở đây vì độ khó của nó, nhưng những gì cần có cậu đã thu thập đủ rồi.

“Vấn đề bây giờ là…”

YuWon hướng về phía cánh cửa đã được mở ra từ lúc nào.

“Mình hơi sợ khi đi tiếp rồi.”

Sau khi vượt qua tầng thứ 90, những bài khảo nghiệm càng lúc càng khó hơn. Những Chiến thần khác như Arthur xuất hiện dưới dạng Thây ma, và những bài khảo nghiệm yêu cầu tất cả những cách thức kì dị.

Hầm ngục này chắc đã được tạo ra với sự trông chừng kỹ càng của Susanoo vì YuWon có thể tìm thấy rất nhiều những di vật của ông ta ẩn giấu dưới vô số vị trí ở sâu thẳm bên trong hầm ngục.

‘Mình có đủ sức khỏe để đi tiếp.’

Cậu vẫn chưa bị chấn thương gì nghiêm trọng cho lắm. Dù cậu có bị xây xát vài chỗ, nhưng nhờ vào sự tối tăm cực độ của tầng thứ 99, sức khỏe của cậu hồi phục khá nhanh. Tình trạng thiếu ngủ của cậu cũng đã đỡ đi vài phần. 

“Phù—”

Cậu hít một hơi sâu và bắt đầu thư giãn đầu óc.

Cậu đã chạy khá lâu rồi.

Một nỗi lo lắng bất an chợt bóp nghẹn tim cậu. Không phải vì sự vô định đang hiện ra trước mắt, nhưng mà là vì cậu biết có thứ gì đang chờ đợi mình phía trước.

Cậu bước từng bước lên tầng kế tiếp.

Tim cậu dần trở nên nặng trĩu. 

“Hihihi–”

“Hih, hihihi–”

Thứ đầu tiên cậu nghe được chính là một tràng cười.

Có lẽ cậu đã dần quen với sự xuất hiện của những linh hồn, nhưng YuWon nghĩ cái chết không cần phải sở hữu bất kì năng lực hay sức mạnh thể chất nào cả.

Một trận cười. Đó là phản ứng chung của những linh hồn lâu đời nhất đã hóa điên suốt thời gian dài.

‘Bình tĩnh nào.’

Sau khi đến bậc thang cuối cùng, cậu nhìn thấy một cánh cửa.

Tiếng cười phát ra từ phía bên trong cánh cửa ấy.

Chắc chắn là hàng trăm linh hồn đang chờ đợi cậu ở đó.

Cạch—

Két—

Cánh cửa bị khóa lâu ngày dần được mở ra.

Ngay khi cánh cửa bật mở, dòng thông báo được đoán trước xuất hiện.

[Bạn đã tiến vào tầng lầu cuối cùng.]

[Sau khi vượt qua bài kiểm tra, bạn sẽ có thể thu nhận được Di vật của Susanoo.]

Cho đến bây giờ, YuWon đã nhận được rất nhiều những vật phẩm của Susanoo sau khi vượt qua bài khảo nghiệm ở hầm ngục của ông ta. Bao gồm cả [Bộ Trang phục của Kẻ sùng đạo] và thanh [Excalibur] của Arthur, YuWon đã nghĩ rằng chúng là tất cả những di vật của Susanoo mà cậu có được thông qua việc leo các tầng lầu. Tuy nhiên thì có vẻ đây không phải chỉ đơn thuần như vậy.

‘Tất cả những thứ mình có được cho đến bây giờ chính là những vật phẩm mà các Thây ma bị Susanoo thao túng đã sử dụng.’

Đó chính là sự nhầm lẫn của riêng mình YuWon. Trong số những vật phẩm mà YuWon sở hữu, không có thứ nào là trang bị được Susanoo sử dụng khi còn sống. 

Dù thanh Excalibur là một trang bị phi phàm, thế nhưng so với Dạ Mạc Chi Nha thì vẫn còn thua kém đôi chút. Nếu đem nó so sánh với kiếm của Susanoo thì nó hoàn toàn tầm thường. 

Bước—

Những bước chân của cậu tạo ra âm thanh rõ ràng hơn khi tiến đến cầu thang hẹp.

Những linh hồn rải rác xung quanh khu vực đó đều đang lặng lẽ quan sát YuWon.

YuWon nhìn quanh bên trong căn phòng tầng thứ 100. Cậu cảm thấy nó khá giống với tầng lầu nơi cậu gặp Arthur.

Khu vực khảo nghiệm cũng giống như thế - một tầng lầu mở chẳng có thứ gì ở bên trong.

Thứ duy nhất khác biệt chính là trần nhà của tầng lầu này cao đến mức không thể nào thấy được, hoàn toàn khác với những trần nhà cao 10 mét của các tầng lầu khác.

Rắc–

Đó là một khoảng trống nơi âm thanh vang vọng khá to.

YuWon nghe tiếng thứ gì đó di chuyển và xoay đầu lại. Dù trông nó như một dấu chấm, nhưng âm thanh đó cũng có thể nghe được rõ ràng.

Lạnh–

Cậu nổi hết da gà.

Cậu có cảm giác mọi thứ xung quanh đều sẽ bị bao phủ trong băng giá ngay lập tức. Những tiếng khóc ai oán của các hồn ma, sự lạnh lẽo, tất cả mọi thứ đều sắc bén như dao. 

Bước—

Khi cậu di chuyển chậm rãi lên, cậu lo lắng đứng cứng người ở đó.

Càng tiến gần đến dấu chấm, cậu càng thấy rõ hình dạng của nó. 

Kịch–

Vật thể trông như dấu chấm kia thực chất chính là một Xác sống ngồi trên một cái ghế khổng lồ to lớn quá mức. Đó chỉ là một cái ghế bình thường chẳng có họa tiết gì, nhưng nó to đến nỗi thậm chí một người khổng lồ cũng có thể ngồi vào.

Và thây ma đang ngồi đó trông giống một Hiệp sĩ của Cái chết như Arthur.

Một tên kị sĩ xương xẩu mặc trên người bộ giáp mỏng nhẹ màu đỏ tía. 

Nó vặn vẹo một tí và bắt đầu di chuyển.

Cạch–

Cậu có cảm giác giống như gặp lại tình huống như khi gặp Arthur. Tuy nhiên, không như lần đó, YuWon không thể nào di chuyển vội vàng được. 

Một lưỡi kiếm mỏng đang nằm trong tay của tên Hiệp Sĩ Chết.

Cạch–

Tên Kị sĩ chết ngẩng đầu lên. Sự hiện diện của YuWon lọt vào khoảng trống đen tối u ám của hắn ta. Hắn hoàn toàn không có đôi mắt, nhưng YuWon cảm thấy như cậu đã vô tình va phải ánh mắt của hắn ta. 

‘Mình có nên hành động trước không nhỉ?’

Cậu chậm rãi triệu hồi mana của mình, đồng thời nâng cao sự cảnh giác.

Cậu không thể nào đưa ra quyết định được. 

Sau đó…

“Chính là hắn ta.”

Một giọng nói quen thuộc vang lên.

Đó là giọng nói của Arthur, cậu ta đang sử dụng [Kynee] như vật trung gian và nói với YuWon. 

“Ta cũng biết điều đó.”

Những linh hồn tụ lại xung quanh Kị sĩ Chết. Ở một góc của thanh kiếm hắn đang cầm, hàng ngàn vạn linh hồn đang bao lấy nó và dần biến mất.

Cạch–

Chỉ ngay khi Kị sĩ Chết đang chuẩn bị thư giãn gân cốt và đứng lên thì…

[Thiên Hỏa]

Vút—

Bốp–!

YuWon rút thanh kiếm của mình ra, và ngọn lửa tim tím bắn ra từ đó.

Cậu kích hoạt toàn bộ mana mình đã tích góp trong một lần duy nhất thông qua đòn kiếm của mình.

Vút—

Rắc, rắc—

Một ngọn lửa nghi ngút bốc lên, và trong một khoảnh khắc, ngọn lửa cản mất tầm nhìn của cậu.

“Ngươi giết hắn rồi à?”

“Làm ơn đừng hỏi như thế.”

Câu nói mang đến điềm chẳng lành. Bất cứ khi nào ai đó nói những điều như thế, cậu có cảm giác đối thủ sẽ chẳng bao giờ chết, và thậm chí ngay cả khi có chết, họ sẽ có thể hồi sinh trở lại. 

Cậu còn không nghĩ đến chuyện là bài khảo nghiệm có thể được hoàn thành với một đòn tấn công duy nhất.

Gây ra một vết thương nhỏ, hay có lẽ là cả ở chân và cánh tay của hắn là thứ cậu mong muốn, nếu cậu đủ may mắn.

Tuy nhiên…

Rắc, rắc—

Kỵ sĩ Chết bước ra khỏi ngọn lửa một cách vô cùng đơn giản. 

Da thịt đã bắt đầu xuất hiện ở vài điểm trên một nửa khuôn mặt xương xẩu của hắn. 

Bộ xương lên tiếng nói. “Sau khi bị đánh thì dường như ta đang cảm thấy nóng hơn tưởng tượng nhỉ? Có vẻ như đó không phải là ngọn lửa bình thường.”

Đó là tông giọng mà YuWon biết rõ là của ai. Cậu đã nghĩ đến trường hợp này, nhưng bây giờ nó lại đang trở thành sự thật. 

Kẻ thù tồi lớn nhất cậu có thể nghĩ đến bây giờ đã xuất hiện trước mặt.

[Hãy tiêu diệt ‘Kị sĩ Chết - Susanoo.’]



 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương