Võ Đang Kỳ Hiệp
Chapter 112

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

 

 

Chapter 112

Keng keng keng!

Một âm thanh chói tai vang lên.

Đường Thế Linh nhìn chằm chằm vào tấm lưng của Chân Võ đang chặn cửa, trưng ra một vẻ mặt khó hiểu.

Chuyện này là sao?

Xẹt xẹt xẹt!

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Đột nhiên Chân Võ nâng thanh kiếm của mình lên theo phương thẳng đứng và nhận đòn tấn công từ một thanh kiếm khác.

Ù ù ù!

Khoảnh khắc tiên khí lam sắc tỏa ra như một ngọn lửa.

Rẹt rẹt rẹt rẹt!

Chân Võ đẩy mũi kiếm tiếp xúc với thanh kiếm kia và phòng ra phía trước rất nhiều đòn kiếm kích tới mức chúng bay tá lả.

Roẹt roẹt roẹt!

Bức tường của khách điếm bị phá nát thành hàng trăm mảnh và nổ tung,

Những kẻ đeo mặt nạ tấn công Chân Võ lùi lại phía sau.

“........”

Chân Võ mắt nheo lại, nhìn trừng trừng từng gã đeo mặt nạ đang đứng thủ thế.

Hắn không cảm nhận được.

Dù bọn chúng đã vây quanh khách điếm nhưng Chân Võ vẫn không nhận ra.

Dường như hắn đã lơ đãng trong giây lát trước niềm vui sướng khi tìm ra manh mối của Lưỡng Nghi Tâm Công.

Ngay khi Chân Võ thừa nhận sai lầm của mình, đòn tấn công cùng với luồng khí tức mạnh mẽ bay tới.

Sát thủ?

Không phải.

Có lý nào mà ta lại không biết khí tức của sát thủ được cơ chứ?

Nếu chúng thực sự là sát thủ thì chúng sẽ tấn công mang tính kế hoạch hơn, chứ không phải tấn công trực diện như thế này.

Trong khi Chân Võ đang suy nghĩ thì mấy gã đeo mặt nạ đã thu hẹp vòng vây trong khách điếm và dàn đội hình.

Danh tính của những gã đeo mặt nạ này là Thanh Lang đội do Nhạc Liễu cầm đầu.

Thượng Vũ - người đã thâm nhập vào Thanh Thành, kể từ sau vụ việc ở Bách Vân Các đã đánh giá Chân Võ là một kẻ nguy hiểm, hắn đã liên lạc với Nhạc Liễu để giết Chân Võ.

Bởi vì chúng không muốn có bất kỳ một yếu tố nào khiến cho chúng thấy bất an khi thực hiện kế hoạch của mình.

Và trong khi đang theo dõi Chân Võ, may mắn thay chúng lại sớm biết được việc Chân Võ đang đi xuống Thanh Thành. Đây đúng là một cơ hội tuyệt vời.

Nhạc Liễu ngay lập tức dẫn Thanh Lang đội đến khách điếm để trừ khử Chân Võ.

“Các ngươi là ai?"

Chân Võ hỏi một cách cáu kỉnh, sau đó lùi lại và vận khí tức của mình.

Bỏi vì hắn cảm thấy khí tức của những tên này cũng không hề tầm thường nên hắn phải làm vậy để bảo vệ cả Đường Thế Linh.

"Giờ ngươi đang..?"

Thấy Chân Võ đứng chắn trước mặt như để bảo vệ mình, Đường Thế Linh định nói gì đó nhưng lại mím miệng lại. Bởi vì nàng cảm thấy một cảm giác căng thẳng hơn bao giờ hết ở Chân Võ.

Điều đó có nghĩa đối thủ tấn công họ rất mạnh. Đến mức Chân Võ phải căng thẳng đến mức này.

Nhưng Đường Thế Linh cũng không muốn được bảo vệ chút nào.

Đường Thế Linh tránh ra khỏi Chân Võ, người đang lùi lại và chắn trước mặt nàng và đối mặt với những gã đeo mặt nạ.

"Này, ta biết ngươi đang nghĩ gì, nhưng chúng mạnh hơn chúng ta nghĩ đấy?"

"Ta biết."

"Gì cơ?"

"Nhưng chẳng phải nếu ngươi cứ bảo vệ cho ta thì sẽ không đánh đấm được cho đàng hoàng sao?"

“.............”

“Cứ đánh bình thường đi. Ta sẽ tự biết lo liệu cho bản thân”.

"Ngươi........"

Trước những lời nói thẳng thừng của Đường Thế Linh, như thể lòng kiêu hãnh của nàng đã bị tổn thương, Chân Võ bật cười định nói điều gì đó.

Quả đúng là một võ giả của Đường Môn?

Dù Chân Võ có mạnh mẽ đến đâu, thì nàng ta vẫn không muốn trở thành một chú thỏ con nấp sau lưng hắn và được bảo vệ.

"Hay lắm. Vậy thì thà đi ra ngoài còn hơn là chiến đấu ở một nơi bị che khuất tầm nhìn như thế này, đúng không? "

"Sao cơ?"

Chân Võ dù đứng sau bức tường vẫn có thể cảm nhận được sự hiện diện của bọn chúng, hắn đánh nhau trong khách điếm cũng không sao nhưng nơi này lại không thuận lợi cho Đường Thế Linh - người đã phải tận mắt nhìn đối thủ mới chiến đấu được.

Nguyên tắc cơ bản của chiến đấu.

Chính là bắt buộc phải chiếm được vị trí thuận lợi.

"Phía bên trên. Chạy ngay đi! Đừng để bị đè”

Chân Võ nhấc chân lên cùng với một tiếng hét lớn.

Rồi giẫm mạnh xuống sàn

Roạt! Ầm!

Cú đạp của hắn chứa một lượng khí tức khổng lồ, nó giáng lên sàn nhà và tạo thành một cú nổ.

Rầm rầm rầm!

Dư âm của lượng khí vận được tỏa ra trong nhất thời khiến cho nền nhà của khách điếm nổ tung, khí tức lan ra tứ phía như sóng thần.

Vù vù.

Khách điếm không thể trụ nổi trước khí tức của Chân Võ, nó sụp đổ trong bất lực.

Trụ gỗ đổ, mái nhà đổ, tứ phía mù mịt toàn là bụi.

Nhạc Liễu – đội trưởng của Thanh Lang đội không ngờ rằng Chân Võ sẽ phá hủy khách điếm, hắn nhìn vào bên trong lớp bụi với ánh mắt bối rối.

Khoảnh khắc đó,

Sụt sụt!

Một thứ gì đó xuyên qua lớp bụi dày và trỗi dậy từ đống đổ nát.

Cổ của gã đeo mặt nạ nâng lên trong không trung.

Một?

Không phải là hai.

Làm thế nào mà?

Trong lúc hắn do dự, một thân ảnh bay lên trên không trung, bụi bay mù mịt khắp nơi vì không thể bì kịp với tốc độ của thân ảnh ấy.

Rắc rắc rắc!

Mái tóc dài xõa ra tung bay theo thân ảnh đang xoay đến cực điểm và vẽ thành một vòng tròn.

Người đang nhìn xuống không ai khác chính là Đường Thế Linh.

“Kyaa! Phụt! Tên khốn! Nếu ngươi có ý định nghiền nát nơi này thì phải nói trước chứ.”

Đường Thế Linh càu nhàu nhìn xuống, một nụ cười lạnh lùng nở trên môi nàng.

Mấy gã đeo mặt nạ đứng bao vây quanh khách điếm theo hình cánh quạt ngẩng đầu lên,

Vì chưa đếm thử nên con số có thể không chính xác, nhưng có vẻ chúng có hơn hai mươi tên.

"Lũ khốn này! Ta sẽ giết các ngươi!"

Đồng tử của của Đường Thế Linh chuyển sang màu vàng và nàng bắt đầu nhảy xuống từ vị trí cực điểm.

Gấu váy xòe rộng tạo thành một vòng tròn khổng lồ thu hút ánh nhìn của những tên đeo mặt nạ.

Và một cảm giác lạnh thấu xương sống xuất hiện.

"Chết tiệt! Là ám khí! Tránh ra!"

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Cùng với tiếng la hét của Nhạc Liễu vang lên từ giữa những kẻ đeo mặt nạ, nhãn quang theo cơ thể đang xoay tròn của Đường Thế Linh cũng tạo ra một đường xoắn ốc màu hoàng kim.

Cùng lúc đó một tia sáng xẹt qua như một tia chớp.

Ám khí thuật của Đường Môn, Bộc Vũ Châm (暴雨針)

Sụt sụt sụt! Cheng!

Bắt đầu với tia sáng đầu tiên, chùm sáng rơi xuống mọi nơi có thể nhìn thấy được một cách thô bạo. Không, là nó bắt đầu đổ xuống tựa như một cơn mưa rào vào ngày hè.

Roẹt roẹt roẹt! Ào ào ào!

“Thanh Lang Trận! Tập hợp lại! ”

Nhạc Liễu đã đưa ra một phán quyết thích đáng.

Ám khí đổ xuống một cách rải rác thì sẽ không có mục tiêu cụ thể.

Khi chặn một cơn mưa ám khí trải ra trên một phạm vi rộng, so với dùng một thanh kiếm thì thà rằng ngăn chặn nó bằng nhiều thanh kiếm chồng lên nhau còn tốt hơn.

Keng! Keng keng keng keng!

Trước mệnh lệnh của Nhạc Liễu, các võ giả của Thanh Lang Đội tập hợp lại thành năm nhóm và bắt đầu đánh bật số ám khí một cách dễ dàng.

Nhược điểm của ám khí. Ám khí rất nhanh và nguy hiểm, nhưng lại có mặt hạn chế về số lượng, chính là giới hạn về số lượng ám khí mà một người có thể mang theo.

Bây giờ mặc dù số lượng ám khí đổ xuống là rất lớn, đến mức chúng cần phải phòng thủ một cách khẩn cấp, nhưng khoảnh khắc Đường Thế Linh đáp xuống đất, cơn mưa ám khí cũng sẽ dừng lại.

“Mẫu Sơn! Khi ái nữ Đường Môn đáp xuống đất, hãy giết nó ngay lập tức! ”

Theo lệnh của Nhạc Liễu, Mẫu Sơn - người ở gần điểm rơi của Đường Thế Linh nhất, bắt đầu tránh những luồng sáng và di chuyển chậm lại.

“Con ả khốn kiếp! Hãy đề phòng cả những tàn dư của khách điếm…! ”

Nhạc Liễu đang chặn ám khí, đột nhiên giọng nói của hắn dừng lại.

Ánh mắt của hắn hướng tới một chỗ.

Vù vù vù!

Một cái gì đó xuất hiện trong đống đổ nát của khách điếm.

Một thanh kiếm với khí tức khổng lồ trồi lên từ đống đổ nát và được quay theo phương nằm ngang.

"Thứ, thứ đó?"

Khí tức lam sắc hình bán nguyệt vượt ra ngoài phạm vi của thanh kiếm, nó chém không khí và bay về phía Nhạc Liễu.

Vèo vèo vèo!

“Đây, đây là! Đản Cang! Tránh đi!"

Trước tiếng kêu khẩn thiết của Nhạc Liễu, những võ giả tập hợp lại lúc nãy liền nhanh chóng né ra. Nhưng tốc độ của cang khí quá nhanh.

Nó đã bay đến cắt chúng trước khi chúng tránh được.

"Chết tiệt!"

Nhạc Liễu vội vàng dồn khí tức vào vào thanh kiếm để tạo ra một kiếm xạ, đồng thời chém kiếm về phía cang khí.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Một sự va chạm giữa kiếm xạ được gọi là Ngụy Cang và cang khí.

Tuy nhiên, sự chênh lệch về sức mạnh là không thể chối cãi.

Con đường* (程) tĩnh lặng lại chính là thứ mạnh mẽ và sắc bén nhất, tới mức không có bất cứ thứ gì có thể cắt nổi nó. Tầng tầng lớp lớp cang khí hình bán nguyệt nổ tung triệt tiêu sạch kiếm xạ của Nhạc Liễu.

 

Ầm ầm!

Nhạc Liễu chịu đựng được sự sắc bén của cang khí nhưng hắn không thể ngăn cản được sức mạnh và sức nổ mà nó mang theo nên đã bị hất tung vào một góc.

"Ọe!"

Khi Nhạc Liễu đã mang nội thương vì bị hất tung bởi cang khí và thổ huyết, Chân Võ liền vung kiếm về hướng những đồng đội của Mẫu Sơn – những kẻ đang tấn công về phía Đường Thế Linh.

"Chết tiệt!"

Đối với những người đã minh ngộ tới cảnh giới cang khí, họ chỉ sử dụng chiêu thức với những người ở cùng đẳng cấp.

Những tên thủ hạ không còn cách nào khác ngoài việc bị cuốn đi như những chiếc lá rụng trước sức mạnh kinh khủng đó.

Bởi vì một khi đã không tránh được thì cũng không thể dùng bất cứ thứ gì để chặn nó lại được.

Ở Thanh Lang Đội, người duy nhất có thể ngăn cản được một chút cang khí chính là đội trưởng của chúng – người đã đạt đến cảnh giới Ý Khí.

Roẹt!

Khi kiếm cang lam sắc xẻ đôi không gian, cơ thể của ba tên đeo mặt nạ, bao gồm cả Mẫu Sơn cũng bị chém đứt lìa.

Phụt phụt phụt! A a a a!

Máu phụt ra trên những thi thể bị phân thành mảnh, rơi xuống như mưa.

Chân Võ đứng chắn ngay trước Đường Thế Linh khi nàng đáp xuống đất.

"Ngươi khá lắm."

Chân Võ quay lại và khen ngợi, Đường Thế Linh bày ra một vẻ mặt sắc lạnh và nắm chặt số ám khí giữa mười ngón tay.

“Ta là Đường Thế Linh của Đường Môn đấy nhé?"

“.........”

Chân Võ phì cười khi thấy dáng vẻ Đường Thế Linh vẫn kiên quyết muốn né ra khỏi tấm lưng của Chân Võ đến cùng.

Con nhỏ này vẫn không muốn nhận sự bảo vệ từ ta. Đúng là cố chấp thật mà.

Chân Võ bắt đầu không cười nữa và nhìn những người gã đeo mặt nạ.

Một nhóm đã tan tác và một nhóm đã bị giết.

Còn lại đúng ba nhóm.

Chúng đang dàn trận ở ba vị trí xung quanh Chân Võ và Đường Thế Linh.

"Ta lo 2 nhóm. Ngươi hãy cố trụ lấy một nhóm nhé."

“……”

Thay vì trả lời, Đường Thế Linh tung mình về phía nhóm người bên trái.

Thấy vậy, Chân Võ liền chĩa kiếm xuống đất, lấy lại hơi thở và dồn hết khí tức vào đó.

Vù vù vù!

Lượng khí tức khổng lồ đã rời khỏi hạ vị, chảy theo huyết mạch và lan ra tứ chi.

Khoảnh khắc tiên khí lấp đầy cơ thể hắn với một cảm giác sảng khoái và mát mẻ, khí tức của hắn bùng nổ như một cơn bão.

Hắn có hai mục tiêu.

Một là thu hút sự chú ý, và mục tiêu còn lại là giết.

Nhìn vào võ công của những tên này, thì với cảnh giới của Đường Thế Linh, nàng ta không thể trụ được lâu. Chân Võ phải xử lý những tên này và giúp đỡ Đường Thế Linh nhanh nhất có thể.

“Ta không biết bọn các ngươi là những tên khốn kiếp nào, nhưng hôm nay các ngươi đã mắc sai lầm rồi. Tôi sẽ nghiền nát toàn bộ các ngươi! "

Chân Võ đẩy chân ra đằng trước, kéo thanh kiếm về phía sau rồi nhanh chóng lao ra.

Vù vù!

Khác với lần trước, Cang khí ở mũi kiếm của Chân Võ bắt đầu tụ lại như viên ngọc.

“Cố giữ nhé!"

Chân Võ nhanh chóng vung kiếm, đồng thời hét về phía Đường Thế Linh.

Khoảnh khắc khi hai đường chéo ngang dọc được vẽ cùng một lúc,

Pa pa pa pa!

Năm ảnh kiếm bắn ra từ mũi kiếm như những viên đạn thần công, Chân Võ thậm chí không cần kiểm tra thì nó cũng đã có thể kéo dài sang một mục tiêu khác.

Ầm! Bùm bùm!

Cùng với những tiếng nổ, cang khí màu xanh đuổi theo người tên đeo mặt nạ đang chạy tán loạn như một đàn chim sẻ.

***

Trong khi đó, những gã mặt nạ không nằm trong mục tiêu của Chân Võ đã ngay lập tức lao vào Đường Thế Linh.

“Cố trụ ư? Hứ! Ngươi coi thường ta quá rồi đấy.”

Đột nhiên con dao găm trên tay phải của nàng ta chia làm bốn.

Đường Môn An Pháp, Hoàng An.

Phi đao pháp, Thiên lôi (天雷).

Đồng tử của Đường Thế Linh phát ra ánh sáng màu vàng, và khí tức trong nắm đấm của nàng chứa phi đao và được truyền dọc đến đầu ngón tay của nàng.

Xẹt! Xẹt xẹt xẹt xẹt!

Phi đao tung ra theo 5 hướng

Đường Thế Linh cũng ngay lập tức bay theo sau.

Vụt vụt vụt! Ầm!

"Á hự!"

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Không giống như những phi đao trước đây, phi đao lần này mang một sức mạnh khủng khiếp.

Gã nam nhân đeo mặt nạ đang chạy về phía Đường Thế Linh và giương kiếm về phía những phi đao đang lao tới đã phải giảm tốc độ trong giây lát do uy lực bất ngờ của nó.

"Chết tiệt!"

Gã đeo mặt nạ hơi lùi lại và nắm chặt kiếm, khoảnh khắc hắn ngước mắt lên để tiếp tục đuổi theo Đường Thế Linh.

Vụt!

Một phi đao khác ghim ngay vào trán hắn.

“Sức mạnh của phi đao rất mạnh mẽ! Đừng cản nó lại mà hãy tránh ...! ”

Thấy đồng bọn của mình ngã xuống, một tên đeo mặt nạ vội vàng thông báo tình hình, hắn đã phát hiện ra điểm bất thường ở những phi đao đang bay đến trước mặt.

Một vật thể tròn được đính trên đó như một cái đuôi.

Lẽ, lẽ nào?

Ánh mắt của kẻ đeo mặt nạ hướng về khuôn mặt của Đường Thế Linh trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.

Một nụ cười lạnh lùng.

"Ngươi nghĩ Thiên lôi chỉ đơn giản là phi đao thôi sao?"

Phập!

Các hạt đính trên phi đao đồng loạt phát nổ dữ dội.

 


 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương